Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cẩm Nang Nuôi Dưỡng Ác Khuyển [3]

Tiểu thuyết gốc · 1882 chữ

Cố Hạ Nghiên nhìn ngoài trời mưa đã tạnh, cô đưa tay kéo áo khoác lông cừu trên vai mình cẩn thận thắt nút rồi mới bước vào nhà. Đi xuyên qua hoa viên, Cố Hạ Nghiên đưa mắt nhìn vườn tường vi, vì dính mưa mà ướt át đến mỹ lệ.

Khóe môi nhếch lên nụ cười đầy châm chọc, hôm nay chắc hẳn là ngày mà hai mẹ con Lâm Miểu tới, thân làm Cố đại tiểu thư cao quý lãnh diễm thì nên bày ra bộ mặt như thế nào đây?

Khinh miệt? Cay nghiệt?

Cố Hạ Nghiên vừa đi vừa suy nghĩ, đánh đòn phủ đầu mà không được thể hiện bản thân không có não rất là quan trọng đấy. Nó là vấn đề liên quan đến mặt mũi!

Trần thúc vẫn một mực đi bên cạnh giúp cô xách cặp, Trần thúc và vợ của ông là người của Cố mẫu, sau này Lâm Miểu mới kiếm cớ đẩy hai người họ đi xa, nguyên chủ lại ngây thơ không biết. Còn bây giờ Cố Hạ Nghiên tuyệt đối không để chuyện này phát sinh.

Đến khi bước vào nhà Cố Hạ Nghiên đem gỡ áo khoác xuống đưa cho người hầu đứng ngay cửa.

"Ba tôi đã về chưa?" Cố Hạ Nghiên nhẹ giọng hỏi.

"Ông chủ vẫn chưa về thưa tiểu thư" Trần thẩm từ bên trong bếp bước ra đưa tay ra hiệu với người hầu, sau đó mới trả lời Cố Hạ Nghiên

Đối với vợ chồng Trần thúc thì Cố Hạ Nghiên vẫn rất để ý nên ngữ khí không khỏi mang theo vài phần thân thiết "Thế Lý thẩm mang giúp cháu một phần bánh ngọt lên phòng"

Lý thẩm gật đầu cười, đáp một tiếng xoay người vào bếp.

Cố Hạ Nghiên nhìn Lý thẩm rời đi rồi mới đi lên lầu hai, cả dãy lầu hai có hai phòng, một phòng của Cố Hạ Nghiên, phòng còn lại không cần nói cũng biết là của Cố Hạo.

Vào phòng, đi tắm một phen nước ấm rồi lúc này Diệp Kỳ mới nằm trên giường, tay cô nắm lấy ngọc bội nho nhỏ làm thành mặt dây chuyền trên cổ vuốt ve, cẩn thận suy nghĩ lại một phen.

Cố phụ xuất thân gia đình trung lưu không có gì đặc biệt, Cố mẫu lại là cô nhi, người giám hộ cũng không may mất sớm nên Cố mẫu phi thường bám dính Cố phụ.

Hai vợ chồng khi xưa đánh liều gây dựng sự nghiệp, không ngờ càng làm lại càng phát, trải qua hơn mười năm cũng có một Cố thị có chỗ đứng trong thương nghiệp, nhưng để vào giới thượng lưu thì lại không đủ.

Trong Cố thị thì Cố mẫu lại có cổ phần nhiều nhất. Rất ngạc nhiên phải không? Nhưng mà thiết lập Cố mẫu là nữ cường nhân chết vì tình. Đến khi Cố mẫu ngộ ra thì hết thảy đã muộn, bà chỉ có thể liên hệ luật sư lập di chúc truyền toàn bộ tài sản cho Cố Hạ Nghiên.

Nếu trước khi Cố Hạ Nghiên đủ tuổi tiếp nhận mà có mệnh hệ gì thì toàn bộ đem đi từ thiện, hoặc Cố Hạ Nghiên không chuyển nhượng cho ai mà cũng bất trắc thì xử lý tương tự. Nên mới có trường hợp Lâm Miểu tức nổ phổi vì không giành được miếng thịt ngon này.

Cố phụ lại là người đàn ông không có chủ kiến, dù không hề đối với nguyên chủ ra tay, nhưng ông ta ngầm cho phép vợ và con trai ông ta đem con gái mình hành cho thê thảm, đến cả cầm thú cũng không bằng.

[Đem một nhà bọn họ ngược chết!] 13 khích lệ Diệp Kỳ.

"Tâm nguyện của nguyên chủ không đề cập đem Cố gia đập, dù sao đây cũng là tâm huyết của Cố mẫu" Diệp Kỳ chậm rãi nói "Nếu ngươi có ý đồ khích tướng để ta chơi cái thế giới này thì mơ đi"

[Chị gái nhỏ thật đáng ghét! Chỉ biết nghĩ xấu cho người ta, người ta quyết định tuyệt giao với chị gái nhỏ 30 phút!] 13 nói xong dường như mong đợi Diệp Kỳ trả lời nó.

"Cút"

Diệp Kỳ vặn eo, để một người đã ngoài 20 như cô giả trang thành bộ dáng con nít thật sự rất mệt. Hơn nữa ngoài tài sản Cố mẫu để lại mà cô chưa đụng được thì cô chẳng có tí lợi thế nào. Không đụng tới Cố gia còn đỡ, để bọn họ tha mình mới khó.

Hỏi tới vấn đề này thì Diệp Kỳ mới biết nhiệm vụ này là đã thuộc dạng dễ ăn rồi, tới đây mà Diệp Kỳ còn không nhận ra mình bị chơi thì thật con mẹ nó cô đi tự vẫn là vừa.

Diệp Kỳ đau cả não, bỗng lúc này có tiếng gõ cửa. Diệp Kỳ à không Cố Hạ Nghiên mở miệng "Vào đi"

Trần thẩm mở cửa, bà bưng một khay bạc đi vào đặt trên bàn, trên đó còn có một ly sữa tươi tỏa ra hơi nóng nhè nhẹ cùng một dĩa bánh ngọt.

Cố Hạ Nghiên bật dậy nói tiếng cảm ơn rồi mới chậm rì rì bước tới. Trần thẩm nhìn thoáng qua quyển sách Cố Hạ Nghiên cầm trên tay.

"Tiểu thư hôm nay còn có hứng thú với cờ vây sao?" Trần thẩm giọng nói mang theo ý cười, cảm thấy tiểu thư nhà bà lại muốn bày trò gì nữa đây mà.

"Trần thẩm không cảm thấy những người biết chơi cờ vây đặc biệt thông minh sao!" Cố Hạ Nghiên quẫn bách đỏ mặt lắp bắp nói.

Trần thẩm phì cười nhìn Cố Hạ Nghiên vẻ mặt bướng bỉnh, cười vài tiếng xong bà mới vội ra ngoài trước khi cô phát hỏa.

Cố Hạ Nghiên thở phào vỗ vỗ hai má đỏ bừng của mình, lúc này cô mới ngồi xuống đệm mềm, vừa đọc cuốn [Kỳ nghệ nhập môn] vừa ăn bánh.

[Em không ngờ chị gái nhỏ còn rất có phong phạm nghệ sĩ đó nha~] 13 nghẹn đủ 30 phút mới lên tiếng, có trời mới biết nó tò mò Diệp Kỳ đang nghĩ gì trong đầu tới mức nào.

Diệp Kỳ lười không thèm cho ý kiến, cô dùng tốc độ chậm chạp đem từng trang lại từng trang nghiền ngẫm. Đến mức 13 không nhịn được chê cô vừa là con gà bệnh vừa là con gà teo não.

"Thế ngươi cũng lấy một quyển mà đọc" Diệp Kỳ bưng ly sữa lên một hơi uống cạn.

13 nhìn thoáng qua sách [...]

[Ơ khoan đã. Nhân gia là hệ thống trí năng! Không có trình tự học tập như con người] 13 biện luận.

"Ồ thế nếu như không có ai cập nhật hệ thống thì có phải ngươi sẽ thành một hệ thống trí năng phế phẩm không?" Diệp Kỳ rất có hứng thú hỏi.

13 có cảm giác mình không nên tiếp tục tranh luận với Diệp Kỳ nữa. Nhân gia mới không thèm so đo đâu!

Diệp Kỳ lúc này mới được yên tĩnh mà đọc sách, có những thứ cô không hiểu lầm chỉ có thể đánh dấu lại, đợi đến chiều Trần thẩm lên tiếng gọi cô thì Diệp Kỳ cũng chỉ mới đọc xong một nửa cuốn sách mỏng lét.

Diệp Kỳ thở dài đứng dậy phủi lấy cái váy không có lấy một hạt bụi của mình, lại hất mái tóc dài ra sau. Chớp mắt một cái lại nhập tâm.

"Ba cháu về rồi sao?" Cố Hạ Nghiên cười tủm tỉm với Trần thẩm.

Trần thẩm sắc mặt dường như không được tốt lắm, nhìn Cố Hạ Nghiên đáp một tiếng rồi đi sau cô xuống lầu.

Cố Hạ Nghiên vừa bước xuống cầu thang, còn chưa kịp cất tiếng chào đã thấy được Cố phụ đang ân cần dặn dò gì với người phụ nữ tuổi ngoài ba mươi nhưng được bảo dưỡng phi thường tốt. Vẻ mặt Cố phụ ôn nhu tới mức Cố Hạ Nghiên ngơ ngẩn, nhớ tới Cố mẫu mà đen mặt.

"Hạ Nghiên, tới đây ba giới thiệu cho con một người" Cố phụ nhìn thấy Cố Hạ Nghiên thì vẻ mặt trong nháy mắt lạnh nhạt xuống, vẫy tay với Cố Hạ Nghiên cùng vô cùng có lệ.

Cố Hạ Nghiên cong môi mang theo miệt thị bước tới, ánh mắt quét qua thiếu niên dung mạo tuấn lãng, khuôn mặt lạnh lùng nhìn Cố Hạ Nghiên, nhưng đáy mắt không có chán ghét như Cố Hạ Nghiên tưởng.

"Đây là Lâm Miểu, sau này sẽ là mẹ của con. Người này cũng là anh trai của con Cố Hạo" Cố phụ lần lượt giới thiệu.

Cố Hạ Nghiên bỗng dưng nở nụ cười "Mẹ con chỉ có duy nhất đứa con gái là con, hơn nữa bà dì này là ai?" Vẻ mặt khinh miệt không phù hợp với cô gái mới chín tuổi khiến Cố phụ giật mình, không nghĩ tới đứa con gái ngoan ngoãn của mình lại phản ứng gay gắt đến vậy.

Không khí có chút xấu hổ, Lâm Miểu vẻ mặt quẫn bách nhìn Cố phụ, Cố Hạo đồng thời cũng đánh giá Cố Hạ Nghiên.

Cô bé chỉ mới chín tuổi nhưng dung mạo đã như nụ hoa e ấp, hai gò mò trắng nõn có chút ửng đỏ, nhất là đôi mắt hoa đào, dù biểu tình kiêu căng nhưng đôi mắt Cố Hạ Nghiên vẫn sáng rực. Rõ ràng thấp hơn cậu một cái đầu, nhưng sóng lưng thẳng tắp không coi ai ra gì.

"Dì là Lâm Miểu" Lâm Miểu thấy Cố phụ dường như còn đang suy nghĩ gì đấy thì chỉ đành mỉm cười ôn nhu hướng về phía Cố Hạ Nghiên.

"A" Cố Hạ Nghiên bĩu môi xoay người lên lầu, đối với ba người này chỉ để lại bóng lưng xem thường.

Cố Hạo cũng theo chân Cố Hạ Nghiên lên lầu, nhìn Cố Hạ Nghiên một mực im lặng cũng không lên tiếng, nhưng khóe mắt đều không tự chủ hướng về phía cô.

Lâm Miểu ngạc nhiên nhìn Cố Hạo, đáy mắt tối sầm, nhưng lúc nhìn về phía Cố phụ thì một mảnh ôn nhu, bà ôm lấy tay Cố phụ mỉm cười nhỏ nhẹ trò chuyện.

"Anh tại sao cũng lên đây?" Cố Hạ Nghiên lên tới cửa phòng mới phát hiện ra Cố Hạo đang ở phía sau, ngữ khí cô nóng nảy, tựa như một con mèo vươn nanh sẵn sàng cào lấy kẻ thù.

"Phòng tôi ở đây" Cố Hạo chỉ vào phòng bên cạnh Cố Hạ Nghiên.

Cố Hạ Nghiên nhìn qua cửa phòng bên cạnh phòng mình, đôi mắt tối tăm.

"Anh tốt nhất đừng có làm phiền đến tôi" Cố Hạ Nghiên híp mắt nhìn Cố Hạo một cái cảnh cáo rồi mới vào phòng.

Cố Hạo khóe môi hơi nhếch, cậu không tự chủ được vuốt ve một bên má, nhìn cửa phòng Cố Hạ Nghiên hồi lâu rồi mới vào phòng của mình.

Bạn đang đọc Mau xuyên: Chiến Lược Đặc Thù sáng tác bởi Bjess0411
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bjess0411
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.