Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mâu thuẫn

Tiểu thuyết gốc · 2708 chữ

"Đồ ngốc Hanagato Hitoshi, hắn cố gắng thể hiện cái gì chứ?" Hikari khoát nước lên mặt, làu bàu.

Đâu đó ngoài kia vẫn vọng lại âm thanh hát karaoke len lỏi qua từng khe cửa. Cô không chịu được sự căng thẳng đó, bèn rời ra ngoài đến phòng vệ sinh.

"Cơ mà, được Oga quan tâm cũng không tệ..." Mặt cô ửng đỏ, hơi ngượng ngùng khi nhắc về Oga Kirihito. Cậu ta đúng là một nam thần, một bạch mã hoàng tử trong mộng của biết bao nhiêu cô gái. Vừa dịu dàng, biết quan tâm, còn tinh tế nữa, Hikari thầm ngưỡng mộ với Kazumi vì đã có được cả tấm lòng của người con trai đó, của người mà cô thích từ ánh nhìn đầu tiên.

Dùng khăn tay lau khô mặt và tay, Hikari bèn bước ra ngoài.

Đột ngột, có một con người đứng chặn ở cửa phòng. Anh ta dựa vào tường, giống như đã đứng đó chờ đợi cô từ bao giờ, hai tay anh khoanh trước ngực, ánh mắt hơi nhắm hờ.

Hikari khẽ mím môi, rồi làm lơ sải bước dài vượt qua anh. Hitoshi liền giận dữ, nắm lấy cổ tay cô kéo lại. Trong một khoảnh khắc, đem cô áp sát vào tường, dùng cơ thể cao lớn của mình nhốt cô vào giữa.

- Manabu, cậu dám phớt lờ tôi?

Hikari liền nổi giận, gạt tay anh ra:

- Ai mới là người phớt lờ tôi trước chứ?

- Cậu đang cố gắng chọc tức tôi sao? - Ánh mắt Hitoshi chất chứa bao nhiêu giận dữ.

- Chọc tức cậu? Cậu đáng sao? - Hikari hừ lạnh. - Cậu không quan trọng tới mức đó với tôi đâu!

Hitoshi càng giận dữ, lúc cô cố gắng thoát ra liền đấm mạnh vào tường, chỉ trong một khoảnh khắc liền đem hết nộ khí áp chế cô gái nhỏ đang tìm cách thoát ra ngoài này. Hikari giật mình, cơ thể vô thức mềm nhũn, ngước ánh mắt trong suốt nhìn anh, nhìn hết bao nhiêu thịnh nộ hiện trên gương mặt tuấn tú kia.

- Cậu tiếp cận Kirihito có mục đích đúng không? Cậu tưởng chỉ với chút nhan sắc này mà dễ dàng câu dẫn cậu ta chắc. Tôi cảnh cáo cậu. Kirihito là bạn trai của Kazumi, cậu cứ thử lượn lờ ve vãn cậu ta xem.

Hikari nghe những lời đó, uất tới muốn khóc. Cổ họng cô đột ngột nghẹn lại, như có một tảng đá lớn chèn sâu ở phía bên trong lồng ngực mà hô hấp đột nhiên khó thở.

- Trong mắt cậu, tôi luôn là đứa con gái vô liêm sỉ tới mức ngang nhiên câu dẫn người yêu của bạn thân sao? - Ánh mắt cô đột ngột ầng ậc nước. - Cậu đang cùng Minatozaki yêu đương đúng không? Thế nên cậu mới cố ý bỏ tôi lại phía sau, sau khi bá đạo nói tôi là người của cậu? Nếu vậy cậu nên chăm sóc Minatozaki kia thật tốt, Oga cùng Kazumi yêu đương sâu đậm, tôi vốn không phải đồ thừa sao? Cậu không hề để ý đến cảm nhận của tôi, Oga sợ tôi thấy lạc lõng nên mới quan tâm tôi một chút, cậu liền cho là tôi câu dẫn. Hanagato Hitoshi, cậu đáng ghét thật đấy.

Ánh mắt trong suốt của Hikari đột ngột ầng ậc nước mắt, khiến cho phẫn nộ trong lòng Hitoshi không biết do đâu mà nguội đi. Cánh tay anh từ từ thả lỏng, Hikari liền dùng sức đẩy anh ra. Cô bỏ đi, hít một hơi thật sâu cố gắng ổn định lại nhịp tim có hơi nhanh và hô hấp đang hỗn loạn.

Cô cảm thấy ghét người con trai này. Hanagato Hitoshi này đang nổi giận vô cớ với cô. Lúc bên cạnh Hitoshi cảm giác rất khác so với Kirihito và bất kì người con trai nào khác. Cô cũng không lý giải được sự khác nhau ấy, nhưng trong lòng vẫn biết xúc cảm của cô đối với Hitoshi rất lạ kỳ, không giống với một ai nữa.

Lúc trở về, thời gian đặt phòng hát của mấy người cô cũng đã kết thúc. Mọi người đều đang xách ba lô lên, chuẩn bị rời đi. Hitoshi vào sau cô một lát, liền đem hết sự chú ý của mọi người đổ dồn ra cửa.

Anh ta kệ đi, liền đi lại chỗ cạnh Yuhi, cầm đồ đạc của mình lên.

- Hikari-chan, cậu định về một mình sao? - Minatozaki Yuhi thấy cô có vẻ như định rời đi trước, liền ngạc nhiên kêu lên. - Bây giờ muộn lắm rồi, con gái về một mình nhất định không nên.

- Tôi không vô dụng như thế. - Hikari cười lạnh.

- Không được, cậu vẫn là con gái, cần được bảo vệ. - Yuhi khăng khăng làm theo ý mình, liền băn khoăn nghĩ. - A, hay là cứ để Oga đưa cậu về?

Hikari nghe xong nhất thời sửng sốt.

- Chelsea, không được. - Hitoshi hạ giọng, có vẻ đang rất không thoải mái. - Kirihito còn phải đưa Kazumi về.

Đôi môi Hikari nở một nụ cười lạnh.

- Không cần...

- Có gì mà không được? - Đột nhiên, lúc câu nói của Hikari chưa kịp dứt, Kazumi liền cắt ngang. Cô đứng dậy, khoác chiếc túi lên vai, giọng điềm nhiên. - Kirihito là người thừa kế gia tộc Oga, chẳng phải rể của nhà Hanagato mà suốt ngày theo tôi đi về cả. Tôi về cùng anh Hitoshi, còn Hikari cứ để Kirihito đưa về đi.

Trong lòng Hikari không rét mà run.

- Đúng vậy đấy, Manabu, để tôi đưa cậu về. - Ánh mắt Kirihito dừng ở chỗ Kazumi được một lúc, rồi liền đứng dậy, mỉm cười rất tự nhiên.

Anh ta đi lên, giữ hai vai của Hikari, dịu dàng đẩy ra ngoài, khiến cho bước chân của Hikari vô thức chuyển động. Hitoshi nhìn cảnh này, bàn tay đột ngột nắm lại thành quyền.

- Vậy Hitoshi, đi nào. - Yuhi khoác ba lô, nắm hờ ngón tay út của anh, hồn nhiên. Chỉ là Hitoshi, thẳng thừng sải bước rời đi, gạt tay mình khỏi Yuhi, để cho cô đứng đó ngây ngốc nhìn.

Yuhi thoáng đen mặt, nhưng rồi cũng liền làm như không có chuyện gì, quay sang sóng bước cùng Kazumi.

.

.

.

- Tôi nghĩ là tôi và cậu chọc giận Kazumi rồi. - Hikari ôm đầu khổ não. - Oga này, cậu là người yêu của Kazumi, lại đưa tôi về như thế này, có phải cô ấy đang ghen không?

Kirihito thoáng ngạc nhiên khi thấy Hikari thẳng thừng bày tỏ. Anh đương nhiên không phải đồ ngốc, một đứa con trai khi yêu thương một người con gái rất lâu rất lâu thì tự nhiên sẽ nắm rõ được từng mặt suy nghĩ, từng nét mâu thuẫn của người con gái đó. Người ta cũng thường nói chỉ có con trai đã hoặc đang có người yêu thì mới tinh tế hơn người.

Vì vậy, từ lúc Kazumi bắt đầu cảm thấy không vui, anh đã nhận ra rồi.

- Manabu này, cậu cảm thấy tình cảm giữa tôi và Kazumi như thế nào? - Kirihito không đáp lại câu hỏi đó, mà hỏi lại cô một câu khác.

Hikari thoáng ngạc nhiên, nhưng rồi cũng suy nghĩ mà đáp:

- Hả? Hai người đã ở bên nhau từ nhỏ, tình đôi phương thắm thiết, thật sự khiến người ta ngưỡng mộ mà.

- Đúng không? Ai cũng nói thế cả. - Kirihito mỉm cười. - Nhưng có một góc khuất của việc ở bên nhau lâu dài, đó là quá hiểu về nhau, đến mức không thể tìm ra điểm mới mẻ. Vì vậy, rất dễ xảy ra những cảm xúc chán nản, những nốt trầm trong mối quan hệ hai người.

Hikari bị những lời này thuyết phục. Cô đúng là trước nay chưa hề nghĩ đến chuyện đó, chỉ luôn cảm thấy chuyện tình của Kazumi và Kirihito thật sự rất đẹp, đẹp như trong truyện cổ tích, hôm nay Kirihito nói chuyện này mới để ý đến.

...

Yuhi thật sự rất nhiều năng lượng và vui vẻ, suốt cả một dọc đường cứ tíu tít khoác lấy tay Hitoshi, cười nói.

Kazumi đi ở phía sau, chứng kiến cảnh này, có chút bồn chồn. Một lúc sau, cô chợt nhận ra. "Đây có lẽ là cảm xúc của Hikari ban nãy..."

- Anh, Chelsea, hai người về trước đi, em đi cùng Kirihito. - Cô vội vàng cất lời, rồi không để cho hai người họ kịp đáp trả, liền quay lưng chạy theo hướng ngược lại.

Kazumi sải bước dài, hơi thở gấp gáp. "Mình thật ngốc! Chắc chắn lúc đó Hikari đã cảm thấy vô cùng bối rối, cảm giác giống như thừa thãi khi ở cùng mấy cặp đôi. Chắc chắn Kirihito đang cố gắng để khiến Hikari vui vẻ, vậy mà mình còn giận dỗi làm mọi người khó xử. Tại sao mình lại ích kỷ như thế chứ?"

Vừa chạy, cô vừa tự trách bản thân. Cô còn trách mình cảm thấy khó chịu khi thấy Kirihito đưa Hikari về. "Đồ ngốc Hanagato Kazumi! Đáng lí ra, mình nên cùng Kirihito đưa Hikari trở về, lúc đấy mình có thể vui vẻ cùng Kirihito quay về nhà mình. Tại sao lại ích kỷ như thế chứ?"

Bước chân cô càng gấp gáp, cho đến lúc thấy hai bóng lưng, một nam một nữ, mặc đồng phục của học viện Stars ở phía trước, chỉ cách cô vài bước chân.

Kazumi thở hồng hộc, toan bước lên, thế nhưng bước chân của cô đột nhiên dừng lại, vì có vẻ như Kirihito đang nói gì đó với Hikari.

Kirihito gãi đầu, má hơi ửng đỏ, cười ngượng.

- Tôi sớm đã thích Hikari rồi...

Đồng tử mẳ của Kazumi mở to. Cô thấy Hikari đang đỏ mặt, thấy nụ cười của Kirihito rất dịu dàng. Bước chân của cô vô thức lùi lại, rồi không hiểu sao liền nấp vào một cái ngách nhỏ cạnh đó.

Trống tim cô đập dồn dập, thật khó thở. Đôi chân run rẩy, tự nhiên mất đi trọng lực, vô thức ngã khuỵu xuống. Đôi tay của Kazumi đưa lên ôm mặt, hô hấp hỗn loạn, cả người lạnh toát lên...

Cái cảm giác đau đớn này lần đầu tiên trong đời cô cảm thấy, khó chịu và ấm ức không tài nào giải thoát bản thân được...

.

.

.

Nguyên một thời gian sau đó, có rất nhiều tin đồn xung quanh mấy người Hikari...

Cô bắt đầu nghe được tin khá đau lòng là Manabu Hikari cô sớm bị đá khỏi hội mĩ nam mĩ nữ, để cho Minatozaki Yuhi thay thế. Rồi cũng có một số tin đồn đại loại như thủ lĩnh của bọn họ Hanagato Shukasa đang cùng với mĩ nhân lai Yuhi kia hẹn hò. Nhưng có tin đồn gây sốc nhất là chuyện tình của cặp đôi huyền thoại Oga Kirihito và Hanagato Kazumi có biến, hai người họ lần đầu trong lịch sử chiến tranh lạnh, còn có tin đồn là đã chia tay.

Thế nhưng thông qua miệng bà tám của Yonehara Ume, Hikari còn biết một "tin" gây sốc hơn. Đó là "Oga Kirihito thay lòng, thích Manabu Hikari nên mới cùng Hanagato Kazumi tan vỡ".

Nhà ăn vốn là địa điểm tụ tập giờ nghỉ trưa, vì thế đây cũng là nơi lý tưởng để hóng drama xuyên biên giới. Về cơ bản, học viện Stars toàn kiểu người học rất giỏi, hoặc nhà rất giàu, nên hầu như không có hỗn loạn ở nhà ăn. Mọi thứ rất êm đềm, nhưng những lời đồn thổi truyền tai nhau thì không kể nhà giàu hay thông minh xuất chúng gì hết.

Hikari xuống nhà ăn khá muộn, thấy ở một góc Kirihito đang cùng với cặp đôi mới nổi Hitoshi và Yuhi dùng cơm trưa. Gương mặt xinh đẹp của Yuhi vẫn để lộ nét cười như thường lệ, thay vào đó Kirihito và Hitoshi có phần trầm lắng hơn.

"Không thấy Kazumi..." Hikari thở dài, chắc là Kirihito và Kazumi thật sự xảy ra chuyện rồi. Cô rút điện thoại ra nhìn màn hình tin nhắn với Kazumi còn đang mở nguyên. Vì dạo này tin đồn mỗi lúc càng ác ý, nên là cô đâm lo cho Kazumi, ban nãy nhắn tin rủ cô ấy giờ nghỉ trưa cùng ăn cơm, nhưng Kazumi vẫn chưa trả lời lại tin nhắn của cô.

- A, Hikari! - Kirihito nhận ra cô, liền vẫy tay. - Cậu chưa ăn à? Lại đây cùng ăn đi.

Hikari thoáng giật mình. Kirihito đã gọi tên cô rất tự nhiên rồi.

Hitoshi theo phản xạ nhìn lên, thấy Hikari đứng ở đó lại không hề giật mình mà quay xuống tiếp tục dùng cơm trưa.

- Hikari-chan! - Yuhi vội vàng vẫy tay chào. - Lại đây đi.

Cô ấy vẫn luôn thân thiện quá mức với cô như vậy, kể cả ở trong lớp, lẫn ngoài giờ.

Hikari toan lắc đầu, chợt một người đi qua, khoác lấy khuỷu tay Hikari, kéo đi. Cô thoáng giật mình, nhưng rồi chợt nhận ra Kazumi đã lôi cô lại quầy order đồ ăn rồi.

- Sao thế? Hẹn tôi cùng ăn cơm trưa mà lại định bỏ tôi cùng lại ăn với đám Kirihito ư? - Vẻ mặt Kazumi thản nhiên, thờ ơ, nhưng cũng có chút chán nản.

- Không, tôi định từ chối mà. - Hikari nghiêng đầu, đặt cằm lên vai Kazumi. - Lâu nay nhắn tin cho cậu, cậu không hề trả lời lại, gọi điện cũng không nghe, tôi thật sự rất lo lắng cho cậu đấy.

Kazumi đưa thẻ cơm trưa của mình cho nhân viên, thoáng khựng lại khi nghe thấy những lời này, nhưng rồi cũng giả vờ bỏ ngoài tai, không nghe thấy.

Hai người nhanh chóng nhận đồ ăn, rồi lui ra một bàn còn trống, cách bàn của đám Hitoshi không xa.

Đám đông trong nhà ăn bắt đầu hỗn loạn.

- Này, thế này thì đúng là hội trưởng và Oga 'break up' rồi còn gì nữa? Hai người họ trước nay có bao giờ tách nhau đâu.

- Nhưng mà phải xem xét lại tin đồn "chia tay vì Manabu" đấy. Nếu Manabu là tình địch của hội trường, cùng tranh dành Oga, tại sao họ lại thân thiết như thế được?

- Chắc chắn có uẩn khúc...

Xung quanh bắt đầu đưa ra một đống giả thuyết về mối quan hệ giữa Oga Kirihito và Hanagato Kazumi, nhà ăn bắt đầu ồn ào hơn.

- Nè Oga, anh và chị Kazumi thật sự có mâu thuẫn à? - Minatozaki Yuhi ái ngại hỏi.

Kirihito thoáng đưa mắt nhìn theo Kazumi, lộ chút ý buồn, nghe câu hỏi của Yuhi đành bất đắc dĩ gật đầu.

- Có phải vì Hikari-chan không? - Yuhi trực tiếp hỏi thẳng.

Bàn tay cầm đũa của Hitoshi đột ngột nắm chặt lại, sắc mặt đen đi.

Kirihito lại gật đầu.

- Này, thằng khốn Oga Kirihito! - Hitoshi đập bàn. Cả nhà ăn lập tức trật tự.

Dù gì Hanagato Hitoshi cũng là thủ lĩnh của trường, họ đang nghị luận về mấy người anh lại chứng kiến bộ dạng tức giận kia không khỏi giật mình run rẩy. Ngay cả Yuhi ngồi bên cạnh cũng bị Hitoshi làm cho hoảng loạn nhất thời.

Hitoshi tóm lấy cổ áo Kirihito, lôi dậy, gằn mạnh giọng:

- Cậu đối xử với em gái tớ kiểu gì vậy hả? Cậu không nghĩ đến cảm nhận của nó sao? Tớ đã rất tin tưởng giao con bé cho cậu, vậy mà chỉ vì đứa con gái kia cậu dám làm nó tổn thương?

Thế nhưng, đối diện với vẻ giận dữ của Hitoshi, Kirihito lại vô cùng điềm tĩnh:

- Tớ và Kazumi cũng không phải lần đầu mâu thuẫn, mọi lần cậu đều bảo không can thiệp vào chuyện của bọn tớ. - Ánh nhìn của Kirihito điềm đạm đến mức càng khiến cho Hitoshi thêm giận dữ. - Hanagato Hitoshi, cậu thành thật đi. Cậu đang mắng tớ không phải vì em gái cậu Kazumi, mà là vì Manabu Hikari, đúng không?

___o0o0o___

Hết Chương 15.

Bạn đang đọc Màu Nắng sáng tác bởi Mimi_Tamako
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimi_Tamako
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.