Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khúc nhạc dạo trước mạt thế

Phiên bản Dịch · 2151 chữ

Chương 1: khúc nhạc dạo trước mạt thế.

Hôm nay là một ngày đặc biêt!

Ngày 1 tháng 11 năm 2012, buổi tối 6h45ph. Dương Hiên bận rộn từ buổi chiều đến bây giờ, rốt cục chuẩn bị xong một bàn ăn tràn ngập ánh nến!

Nhìn phòng khách tràn ngập ánh sáng lãng mạn, Dương Hiên nở nụ cười vừa lòng, hắn móc di động ra, bấm vào một dãy số: “Vi Nhi, em bây giờ ở đâu?”

Vi Nhi là bạn gái của Dương Hiên, hai người đã quen nhau được ba năm. Ở đại học, hai người ngồi cùng bàn, sau khi tốt nghiệp hai người từ bạn học chuyển thành người yêu.

Hôm nay là sinh nhật Vi Nhi, cũng là ngày kỉ niệm ba năm quen nhau. Ba năm trước đây, chính là cái ngày này, hai người nắm tay nhau. Vì hôm nay,Dương Hiên bỏ vài tháng để học nấu ăn,chỉ để tự nấu cho Vi Nhi một bàn đồ ăn.

“Em đang đi trên đường, bây giờ đang kẹt xe, qua đoạn này là đến rồi.” Đầu kia của điện thoại truyền đến một âm thanh mỹ miều, giọng nói mang theo vài phần bất đắc dĩ.

“uhm!” Dương Hiên gật gật đầu, sau đó tắt điện thoại. Bây giờ, đúng là thời điểm kẹt xe nhất.

Nhìn thời gian, 6 giờ 50 phút. Dương Hiên lấy một cái hộp nhỏ xinh từ trong túi ra, hộp đóng gói thập phần lãng mạn, dải lụa cùng với trang trí đều là màu tình yêu màu hồng nhạt.

Bên trong là một chiếc nhẫn!

Cầm chiếc hộp,Dương Hiên không nhịn được bắt đầu ảo tưởng vẻ vui mừng của Vi Nhi khi nhận được chiếc nhẫn.

“Lần trước,nàng nhìn trúng chiếc nhẫn này,đáng tiếc lúc đó ta không có tiền mua,qua quý,đến tận mười vạn!” Đối với một bình dân mà nói mười vạn không phải là số tiền nhỏ. Gần đây Dương Hiên biểu hiện tốt, chức vị tăng lên, còn được phát tiền thưởng, lúc này mới có tiền mua nhẫn.

Bất quá,mua xong nhẫn Dương Hiên trên cơ bản xem như trở thành kẻ nghèo hèn.

“Chỉ cần nàng vui vẻ, mười vạn lại tính là cái gì!”

Tiền không có, có thể kiếm lại được!

Dương Hiên nhớ rất rõ! Vi Nhi lúc trước khi nhìn thấy chiếc nhẫn này, ánh mắt lập tức sáng ngời, nhưng thực nhanh liền ảm đạm, hơn nữa còn làm bộ nhìn đi nơi khác thật nhanh.

Cái hành động này, đã đả động đến Dương Hiên.

Nhưng khi đó Dương Hiên mới vừa tốt nghiệp, không xu dính túi, nào có tiền mua nhẫn sang quý như vậy?Cho nên biết rõ nàng rất thích, nhưng Dương Hiên lại không cho được nàng bất kì lời hứa hẹn nào. Chỉ có thể yên lặng mà thề, nhất định phải nỗ lực kiếm tiền!

Tới hiện tại, rốt cuộc có tiền, tuy rằng vừa vặn chỉ có mười mấy vạn, nhưng Dương Hiên vẫn không chút do dự lấy ra đem chiếc nhẫn này mua.

Nhẹ nhàng đem hộp bỏ vào túi quần, Dương Hiên mới vừa ngồi xuống, liền nghe thấy được tiếng đập cửa vang lên.

“Cô ấy tới!” Dương Hiên ánh mắt sáng lên, lập tức đứng dậy đi đến cửa. Phòng khách của hắn tương đối rộng, có hơn hai mươi mét vuông, chờ hắn sắp đi đến cửa, tiếng đập cửa ngày càng gấp, từ mới đầu “Thùng thùng”, chuyển biến thành “Bang bang”!

Dương Hiên trong lòng hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng chỉ trong giây lát,trong đáy lòng của hắn đã bị hình bóng nàng lấp đầy, thậm chí đã ảo tưởng lúc mở cửa phải cho nàng một cái ôm!

“Tới tới!” Dương Hiên lấy ra móc khóa, mở cửa ra.

“Rống!” Cửa vừa mở ra, Dương Hiên còn không kịp há mồm, một tiếng rít gào trầm thấp từ ngoài cửa vang lên, nghe có vài phần giống dã thú rít gào.

Xuất hiện trước mắt Dương Hiên, không phải như trong tưởng tưởng một cô bé mặc váy trắng xinh đẹp, mà là một người trung niên dáng người đơn bạc. Không, hoặc là nói trước mắt thứ này, đã không phải trong phạm vi gọi là “Người”.

Dương Hiên mở to hai mắt nhìn lại, người trung niên trước mặt, hai mắt trở nên trắng, đã nhìn không thấy tròng đen của đồng tử. Ở trên người nó, tản mát ra một mùi hôi thối, hơn nữa ở trên mặt, dính đầy máu tươi. Trong miệng của hắn, còn không ngừng nhai nuốt cái gì đó, truyền đến từng đợt thanh âm xương cốt vỡ vụn.

Đặc biệt khiến Dương Hiên tâm thần khiếp sợ chính là, đôi tay của nam tử trung niên, cư nhiên dính đầy máu tươi. Hai tay của hắn,móng tay phát triển lên ước chừng như cái bút chì vậy, hiện lên ánh sáng lạnh băng. Mấy cái móng tay chạm vào nhau, cư nhiên vang lên âm thanh kim loại ma sát vào nhau!

“Đây là cái gì!!”

Trái tim Dương Hiên đập mạnh, quái vật trước mặt, thật sự làm cho người ta sợ hãi tâm hồn.

Lúc Dương Hiên hết sức khiếp sợ, nam tử trung niên cũng phát hiện sự tồn tại của Dương Hiên, lập tức phát ra một tiếng gầm trầm thấp của dã thú, ngay sau đó liền muốn nhào lên .

Trong lúc nguy cấp này, Dương Hiên trong lòng nhảy dựng, thân thể tự động phản xạ nhanh chóng đóng cửa lại, cửa sắt cùng khung cửa đụng vào nhau, phát ra một tiếng “Phanh” thật lớn.

Cửa mới vừa đóng lại, Dương Hiên còn không kịp thở dốc, liền nghe thấy tiếng đánh vào cửa liên tục vang lên, thanh âm rất lớn, cửa bị đánh đến nỗi nhảy lên.

Dương Hiên biết, phiến cửa sắt này chỉ sợ không ngăn được đầu quái vật này bao lâu. Chờ lúc quái vật vào nhà , hắn chỉ sợ cũng chỉ có đường chết mà thôi.

“Mẹ nó, loại quái vật này rốt cuộc là từ đâu ra!” Dương Hiên nhịn không được chửi ầm lên. Vốn dĩ chuẩn bị một buổi tối lãng mạng, lại đột nhiên xuất hiện một đầu quái vật ghê tởm, tâm tình của hắn tệ cực điểm.

“Quái vật này khẳng định đã giết người, bằng không trên người sẽ không có nhiều máu tươi như vậy!” Dương Hiên bỗng nhiên nghĩ tới trên người nam tử trung niên dính đầy máu tươi,hơn nữa vừa mới dính không lâu……

Một cổ sợ hãi, từ đáy lòng trào ra.

Bất luận kẻ nào đột nhiên gặp được một quái vật khủng bố như vậy, đáy lòng nhiều ít đều sẽ có chút sợ hãi. Huống chi Dương Hiên chỉ là một người bình thường, một thanh niên rất bình thường. Hắn không có lý tưởng lớn gì, chỉ hy vọng đời này bình bình an an, cùng nàng vượt qua nửa đời sau liền cảm thấy mỹ mãn!

Đột nhiên xuất hiện tao ngộ ly kỳ, làm Dương Hiên cả người đều có chút cứng đờ, nhưng nhìn cửa sắt không ngừng bị đập cho run lẩy bẩy, Dương Hiên biết không thể ngu ngốc chờ đợi,hắn cắn chặt răng,vọt vào phòng bếp, tìm thấy một thanh dao phay!

Thanh dao phay này là mới mua không lâu, dài một thước, lưỡi đao thập phần sắc bén!

Nắm dao phay, Dương Hiên đáy lòng cuối cùng có một ít cảm giác an toàn. Bất quá vừa nhớ tới móng tay u lãnh của quái vật, Dương Hiên liền nhịn không được rùng mình.

Chỉ có dao phay, còn chưa đủ!

Dương Hiên trong óc bắt đầu suy nghĩ, không ngừng hồi tưởng trong phòng đồ vật gì có thể gây ra sát thương. Bất quá có chút tuyệt vọng chính là, trong nhà trừ bỏ một ít đồ dùng hằng ngày, căn bản là không có vũ khí sắc bén gì.

Hiện tại, hắn chỉ có đem hy vọng ký thác vào chuôi dao phay trong tay.

Phanh! Phanh! Phanh!

Cửa sắt đã bị đánh cho móp méo, hiển nhiên là chống đỡ không được bao lâu.

Dương Hiên trong lòng cả kinh, vội vàng đem ghế sô pha lớn nhất phòng khách đẩy qua, gắt gao mà để ở trên cửa.

“Phụt!”

Lúc ghế vừa mới đẩy vào cửa, vết lõm trên cánh cửa, đột nhiên bể ra. Từ lỗ hổng vừa mới bể, một móng vuốt đầy máu tươi thò vào. Móng vuốt trên ngón tay sắc nhọn vô cùng, so với thanh đao con sáng hơn, nếu bị đánh trúng một chút, chỉ sợ không phải gãy xương thì cũng trầy da.

Dương Hiên trong lòng run lên, trong lúc nguy cấp này, hắn cũng không biết từ đâu ra dũng khí, cư nhiên giơ dao phay, hung hăng chém vào móng vuốt!

“Phốc!”

Móng vuốt bị chém đứt!

“Rống!” Ngoài cửa truyền đến một tiếng tru thống khổ.

Dương Hiên hơi ngẩn ra, chợt vừa mừng vừa sợ. Không nghĩ tới quái vật hung hãn vừa rồi, trong nháy mắt liền đứt một móng vuốt trong tay mình! Trong lúc nhất thời, Dương Hiên trong lòng dâng lên một ít tin tưởng, xem ra này quái vật cũng không phải giết không chết!

Ngoài cửa quái vật tru lên trong chốc lát, bỗng nhiên lại thò vào được một móng vuốt. Dương Hiên xem chuẩn cơ hội, dao phay chợt lóe, hung hăng mà chém xuống.

“Phốc!”

Lại một móng vuốt bị chém đứt!

Dương Hiên trong lòng vui vẻ.

“Rống!” bổng nhiên,tiếng gầm giận dữ từ bên cạnh truyền đến.

Dương Hiên bị hoảng sợ, lại phát hiện kia con quái vật, cư nhiên đem đầu từ lỗ hổng ở cửa tiến vào.

Dương Hiên nhịn không được ngẩn ra một chút, hắn nguyên bản cho rằng quái vật này ăn đau, sẽ ngoan ngoãn rời đi. Hoặc là nghĩ biện pháp khác xông vào. Không nghĩ tới nó lại ngây ngốc mà đem đầu cũng tiến vào……

Này không phải đem cho chính mình chém sao?

Bất quá, lúc Dương Hiên nhìn đến biểu tình dữ tợn trên gương mặt thối rữa của nam tử trung niên, trong lòng nhịn không được có chút bồn chồn. Đặc biệt là gương mặt đầy máu tươi của quái vật hướng hắn gào rống, loại bộ dạng hung hãn này khiến đáy lòng hắn phát run.

Đang lúc Dương Hiên dọ dự, quái vật kia lại bổng nhiên mở miệng, lúc Dương Hiên còn đang kinh hãi nhìn chăm chú, có một cái đầu lưỡi giống như con rắn duỗi ra, hướng hắn đánh úp lại.

“A!” Dương Hiên sợ tới mức đôi tay run lên, phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, cầm dao phay vung mạnh chém về hướng trước mặt.

Chờ khi hắn phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện quái vật trước mặt tự nhiên đã chết. Nó đầu bị chém đến dập nát, khắp nơi đều là óc trắng bóc.

Lúc này đối với định lực của Dương Hiên, lần đầu nhìn thấy cảnh tưởng huyết tinh như vậy, cũng nhịn không được dạ dày có một trận quay cuồng. Bất quá cuối cùng cũng may nhịn xuống được,không có nhổ ra.

“Đây rõ ràng là con người, làm sao mà biến thành bộ dạng quỷ quái này!” một lúc sau lấy lại bình tĩnh, Dương Hiên mở cửa ra thật cẩn thận, hắn phát hiện quái vật ban đầu căn bản là nhân loại, chỉ là không biết vì sao, biến thành dáng vẻ này.

“Có chuyện lớn như vậy,có nên gọi cảnh sát không. Mà bây giờ cảnh sát tới ta nên giải thích thế nào?” Dương Hiên nhìn máu tươi rơi mặt đất, trong lòng có chút do dự, một lát sau, rốt cuộc vẫn là móc di động ra, bấm số “110”.

“Xin chào ngài, số ngài vừa gọi tạm thời không thể cung cấp dịch vụ!”

Dương Hiên ngạc nhiên, 110 là số của cảnh sát, đều phục vụ liên tục 24 giờ, cơ hồ là không có khả năng xuất hiện tình huống không liên lạc được.

Nhíu nhíu mày, bỗng nhiên từ đáy lòng Dương Hiên dâng lên một cổ dự cảm bất hảo.

“Ân? Đây là cái gì?” Dương Hiên nhăn lông mày một cái, hắn trong lúc vô ý nhìn qua thi thể quái vật, bỗng nhiên phát hiện ở đầu phát hiện một viên tinh hạch màu trắng lớn bằng đầu ngón tay. Có chút kỳ quái chính là, viên tinh hạch trong đầu quái vật, cư nhiên không có dính lên nửa điểm máu tươi.

Bạn đang đọc Mạt Thế Khủng Bố Phong Bạo của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhnongdan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 574

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.