Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8: Khủng Bố Bác Sĩ Hà.

Tiểu thuyết gốc · 2064 chữ

Chương 8: Khủng Bố Bác Sĩ Hà.

“ầm” một tiếng cánh cửa bằng thép bung ra, để lộ bên trong lổn ngổn nhiều thứ. Bác Sĩ Hà lục lọi một hồi mới lấy ra một chiếc chìa khóa bằng đồng vàng óng. Sau đó nàng lại bước về chỗ bàn làm việc không nói một câu đã đạp cái bàn xuống để lộ dưới gầm sàn là một ổ khóa.

Cho chìa khóa vào ổ khóa, bác Sĩ Hà liếc nhìn Ma Kỳ cùng Huỳnh Yến bằng một ánh mắt tràn đầy thâm ý.

“Tách!” âm thanh vang lên, khóa được kéo ra để lộ bên trong mà một loạt vật phẩm đươc xếp ngay ngắn.

Súng lục pc12 có nòng giảm thanh, Khiên phòng chống bạo động, trang bị cho bộ đội cơ động, dao quân dụng, ngay cả súng tiểu liên M4a1 của có 1 thanh. Ngoài ra còn có lựu đạn, khói cay, lựu đạn choáng.

“Bác Sĩ Hà! Đây!!!! Đây!” Huỳnh Yến ngây người nhìn chăm chăm Bác Sĩ Hà. Lúc này Ma Kỳ cũng nhìn bà bác sĩ này bằng một ánh mắt khác.

“ ha ha ha trước khi tôi làm việc tại đây thì từng làm việc trong quân doanh, mấy cái này chỉ là hạng thường thôi, ở nhà còn nhiều thứ thú vị hơn thế này nhiều” Bác Sĩ Hà khoái chí.

“Mà sau này đường gọi tôi là bác sĩ này nọ nữa về sau cứ gọi tôi là Chị Hà cho thân mật! hay gọi Bích Hà cũng được.” Bích Hà cười ha hả nói.

Nàng vừa nói vừa mặt lên bộ trang bị bộ đội cơ động lên người, nhìn dáng vẻ của nàng ta dường như đã quen với việc này từ lâu lắm rồi.

“đây là bộ trang bị làm từ công nghệ quân đội mới nhất, có khả năng chống được đạn 45mm ngay cả 75mm cũng có thể cản phá, hơn nữa vô cùng linh hoạt và dể dàng trang bị.” Bích Hà vô cùng thích thú nói.

Nhìn màu sắc cũng như dáng vẻ của bộ trang bị này thì xem ra Bác Sĩ Hà cũng không phải là đang vừa hoặc có thể nói gia thế cô ta không phải dạng vừa” Ma Kỳ thầm suy nghĩ.

Tuy bộ trang bị mặc vào sẽ được phòng thủ và sức chống chịu tốt hơn, thế nhưng nơi này chỉ có 2 bộ mà thôi. Lúc này Huỳnh Yến đang chau mày nhìn Ma Kỳ.

“ Như Ngọc ! cậu là chiến đấu chủ lực, bộ trang bị này cậu mặc vào sẽ an toàn hơn cho chúng ta, mình có Tiểu Cốt yểm trợ rồi, nên cũng sẽ không gặp vấn đề gì lớn.” Huỳnh Yến nói.

Nàng ta tuy biết một khi mặc bộ trang bị kia vào thì cơ hội sống sót của nàng sẽ cao hơn một bật, thế nhưng khả năng cận chiến của nàng cực thấp, mà Như Ngọc khả năng cận chiến cực kỳ khủng bố, để nàng ta mặc bộ trang bị kia vào sẽ giúp ít được rất nhiều trong quá trình sắp tới.

“ không! Cậu mặc vào đi! Ý tốt cảu cậu mình nhận, thế nhưng mình cũng có trang bị riêng của mình” nói xong Ma Kỳ chỉ vào chiếc áo bạc nàng mới mặt vào.

“ đây là trang bị rơi ra từ con I1 khi nãy,nó không những tăng chỉ số sức mạnh còn có khả năng kháng hai đòn tấn công của Zombie” Ma Kỳ cũng không ngần ngại đem ra trang bị mà mình kiếm được.

Nghe tới đây thì Bích Hà vô cùng hào hứng “ đánh quái vật còn rớt trang bị nửa à! Ha ha ha trúng lớn rồi! tận thế à! Chị đợi em lâu lắm rồi!”

“tạch! Tạch!” lại là tiếng vỗ đầu vào tráng của Ma Kỳ cùng Huỳnh Yến. hai người quả thật là chịu không nổi với cái tính của bà bác sĩ này.

…………………………………………………………………………………………………………..

Lại nói về anh em nhà họ Kiều, Kiều Hà và Kiều Phong võ quán Kaipu, tình thế vừa rồi bọn họ cực kỳ nguy cấp, bị bao vây hơn 50 con Zombie. Anh em bọn họ tưởng chừng như đã xong đời, thì bất chợt bên dãy nhà B phát sinh ra hai vụ nỗ lớn, khiến cho đám Zombie kia không có đánh chủ ý lên người bọn họ nữa, vì thế số lượng Zombie xung quang cũng tán đi chỉ còn lại vài con, lúc này bọn họ mới thở phào nhẹ nhỏm.

Sau khi hỗn loạn bắt đầu, vì là học sinh lớp cao nên phòng học của bọn họ cũng nằm ở tầng 11 chỉ cách tần thượng một tầng mà thôi, hơn nửa tốc độ lan truyền Zombie tại dãy nhà C lại chậm hơn những dãy nhà khác, nên hai anh em bọn họ có đủ thời gian chạy lên tầng thượng,.

Trên đường chạy trốn thì bọn họ cũng kéo theo trên 50 người, thế nhưng bây giờ chỉ còn sót là 23 người, trong đó có 16 nữ sinh thuộc dạng bánh bèo sức chiến đấu hầu như không có, hơn nửa cực kỳ ăn hại chỉ biết la hét thu hút đám Zombie ngoài kia.

Số còn lại là 7 nam sinh, nhìn cũng có vẻ tiến triển, trên tay bọn họ là những vũ khí tự chế cũng có khả năng chém giết Zombie.

Trong 7 nam sinh kia thì 5 người trong số họ đã tự mình chém giết Zombie thu hoạch một kỹ năng, còn riêng hai anh em nhà họ Kiều lúc này đã tăng lên cấp 2.

Nhìn thấy Zombie tán đi Kiều Hà không nhịn được mà ngã khụy xuống, trong vài giờ thề lực của nàng dường như đã chịu đến mức cực hạn. nàng là con nhà võ mà đã như thế vậy thì những nam thanh nữ tú kia chịu làm sao nổi, ngay cả khí lực để la hét cũng không có.

Mà Kiều Phong ánh mắt lại chăm chú quan sát tình hình dãy nhà B, từ trong thâm tâm hắn biết đã có ai đó giúp bọn họ. nhưng là ai.

Nguy cơ đã qua, thế nhưng đám người bọn họ lại phải đối đầu với một vấn đề khác, thức ăn. Lúc này cũng đã xế chiều, bọn họ cũng đã chiến đấu hơn 8 tiếng sức cùng lực kiệt, chỉ còn duy nhất Kiều Phong là còn đủ sức chống chịu.

Cũng may là trên tầng thượng còn có một vòi nước, nếu không đám người bọn họ đã bị chết khô dưới cái nắng 38 độ rồi.

“ mọi người ở đây cố thủ chớ viện trợ! Chắc hẳn không lâu sẽ có quân đội đến trợ giúp!”Kiều Phong trầm giọng nói.

“anh hai! Anh đi đâu!” anh cần phải gia tăng thực lực. cứ như thế này anh sẽ không bảo vệ được em!”

Kiều Phong cực kỳ khí khái.

“anh! Anh nói dối! anh đang lo cho Huỳnh Yến phải không?” giọng Kiều Hà có chút oai oán.

Mặt Kiều Phong có chút đỏ lên, nhưng hắn cũng không phủ nhận mà gật đầu ánh mắt nhìn về dãy nhà B.

anh đã hứa với Chú Đông sẽ chăm sóc cho em ấy! hi vọng em ấy không có chuyện gì.”

“Cho em đi cùng với!” Kiều Hà giọng cương nghị. Nói xong nàng cũng đứng lên chỉnh trang lại váy ngắn trên người. tay phải cầm chắc một cây gậy bóng chày đã dính đầy máu đen.

“không được! các cậu không được đi!các cậu mà đi! Bọn mình phải làm như thế nào!” một nữ sinh tóc vàng heo giọng yếu ớt nói.

“ không! Mọi người ở nơi này an toàn rồi, chỉ cần không gây ra tiếng động thì đám thây ma kia không có khả năng đánh tới đây!” Kiều Phong nói ra.

“ bạn của tôi còn đang mắc kẹt tại dãy nhà B cần tôi cứu giup” Kiều Ha cũng nói.

“không được! tôi nói là không được! với lại chưa chắc gì bạn của anh sống sót” nữ sinh tóc vàng kia lại lớn tiếng nói.

“ nếu như cô muống giữ mạng của mình thì ngậm cái mồm thối của cô lại!” giọng Kiều Phong cực kỳ băng lãnh.

Nữ sinh tóc vàng kia la con gái của một công ty bất động sản, thuộc kiểu nhà giàu mới nổi, hơn nửa tự thân cảm thấy mình có chút nhan sắc nên cô cùng điêu ngoa và luôn coi mình chính là trung tâm của vũ trụ. Nên lúc này ả ta vô cùng phẩn uất, nghẹn ngào khóc thành tiếng.

“Phong! Tao sẽ đi với may! ở đây tao không chịu được cái lũ dỡ hơi này” một nam sinh khác cũng bước tới vỗ lên vai Kiều Phong nói.

Nam sinh này chính là bạn chí cốt của Kiều Phong , Nam Ninh. Theo sau Nam Ninh cũng có 2 nam sinh khác bước tới ánh mắt cũng tràn đầy tự tin đó là Kỳ Nam và Bách Nhật.

Đám người này thì cũng không có ý định cứu giúp ai cả, nhưng nam sinh là một loại động vật bậc cao nhưng chưa phát triển, sau khi ăn được quả ngọt từ giết Zombi thì bọn họ có cảm giác như sống trong một trò chơi đầy chất kích thích, sinh tử chỉ một đường.

Trong thời buổi tận thế như thế này thì phải dựa vào thực lực của bản thân mới có thể sống sót, nếu như cứ nhờ vả vào người khác, thì sẽ có ngày bạn sẽ bị bỏ rơi ngay khi hết giá trị lợi dụng. chỉ có thực lực mới có thể tự quyết vận mệnh của mình.

Sau khi chuẩn bị đầy đủ 5 người bọn họ đi xuống tầng 12, quanh khu này chỉ còn lác đác hơn 50 con Zombie hơn nữa bọn chúng hành động đơn lẽ, nên cũng rất dể dàng tiêu diệt. mà điều quan trọng hơn là bọn hụ thu thập những thứ có thể tận dụng được để bổ sung năng lượng.

Cơm hộp, bánh kẹo, nước ngọt, trong các phòng học đều có, đơn giản vì đây là trường bán trú, buổi trưa học sinh sẽ nghĩ lại trường, đa phần bọn họ sẽ nang cơm trưa, một số ít còn lại sẽ xuống căn tin.

Vì tận thế chưa được một ngày vậy nên nhân tính của đám người này vẫn còn rất nhiều, nêu sau khi thu gom được một ít thức ăn bọn họ liền đem cho đám người trên tầng thượng. sau đó bọn họ nhanh chóng đánh xuống các tần dưới tranh thủ tăng thực lực.

Mà lúc này tình hình dãy nhà B cũng đã ổn định lại Zombie đã bắt đầu phân tán ra xung quanh không còn tụm lại một chỗ như lúc trước nữa.

Mà bên trong căn phòng y tế trường 3 người Ma Kỳ, Huỳnh Yến cùng Bích Hà đã trang bị đầy đủ chuẩn bị đánh ra ngoài.

trên khắp người Bích Hà trang bi 3 cây súng lục Pc19 với 12 viên đạn cho mỗi băng. Phía sau lực còn có một khẫu M4a1 30 viên, hai bên hông và trước ngực còn treo 6 quả lựu đạn.Trên lựng là một ba lô quân dụng nặng ít nhất cũng 30kg. bên trong có lương khô, đạn dược, và dụng cụ y tế. và trên tay là trang bị một tấm khiên phòng chống bạo động và một cây rìu quân dụng dài 40cm.

huỳnh yến thì trang bị y nguyên bộ đồ bộ đội cơ động, sau tay thì vẫn cầm thanh giáo tự chế, thế nhưng sau lưng lại có thêm một con dao quân dụng vô cùng sắc bén dài 20 cm.

Ma Kỳ thì trang bị một tấm khiên phòng chống bạo động và thanh gươm ShmaShir sáng loáng. Thực lực của nhóm 3 người lúc này vô cùng mạnh mẽ. nếu như gặp một con A1 hai I1 bọn họ cũng không hề nao núng.

Tận Thế Gadina một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

Ngày đăng: 05/02/2020

Bạn đang đọc Mạt Thế Gadina sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.