Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp nhau khó (3)

Phiên bản Dịch · 2221 chữ

Căn tin quân đội cung ứng thức ăn rất không tồi, ít nhất là sau khi chứng thật thịt biến dị thú có thể ăn, trước đó quân khu chỉ cung ứng các loại thịt heo thịt bò như trước tận thế, trừ các loại điểm tâm là bánh bao và bánh bột mì, rau dưa không có loại mới, bất quá lại cung ứng cải bẹ.

Vu Đồng lấy một chén thịt lớn tới, trong thẻ công tác có vi tích phân, không riêng gì trong quân khu, mà ngay cả nội thành cũng thông dụng, “Dịch ca, hôm nay thịt kho tàu không tệ, anh chịu khó chút a.”

Có thịt hầm củ cải… Dịch Nhiên cuối cùng vẫn là lựa chọn mua hai cái bánh bột mì, một chén cháo cùng một đĩa cải bẹ, trầm mặc mà ăn, khó trách kế hoạch muốn bắt đầu, ngay cả quân khu cũng không còn món ăn phong phú, bất quá, cậu nhớ rõ nội thành có mấy quán cơm còn đang buôn bán bình thường, xem ra lai lịch không nhỏ.

Điểm tâm không tệ, Dịch Nhiên tính đợi buổi chiều trở về mang cho Mộ Thiên vài cái.

“Dịch ca, nghe nói bọn họ cũng thu biến dị thú.” Vu Đồng cắn nát thịt hầm củ cải.

“Thịt biến dị thú ăn ngon sao?” Vô luận là kiếp trước hay là kiếp này cậu đều không nếm qua.

“Không có ngon bằng thịt gia cầm, nhưng hiện tại cái thế đạo này có ăn đã không tệ.” Mạc Phi Liên bỏ mấy khối thịt vào Liễu Hy, Hy không thích món ăn mặn, làm cho hắn luôn lo lắng Hy có bị đói không.

Liễu Hy nhìn thịt trong chén, không nói gì, trực tiếp bỏ vào trong miệng ăn, thấy một màn như vậy Mạc Phi Liên mắt mang vui vẻ lại gắp thêm mấy khối đi qua, cho đến khi bị Liễu Hy ngăn cản mới từ bỏ, nhẫn kim cương trên tay hai người hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, nhìn sơ qua có thể đoán ra quan hệ của hai người.

Cắn bánh bột mì, Dịch Nhiên tuyệt đối không thừa nhận cậu ghen tị.

Cái bàn này chỉ có vài người bọn họ, người khác trong Đội 7 cũng muốn tới nhưng cuối cùng vẫn không tới, bất quá người đội khác nhìn ở trong mắt, ghi ở trong lòng.

Buổi chiều cứ theo lẽ thường mà huấn luyện, lần này Dịch Nhiên đưa ra chạy bộ, cậu dẫn đầu, mỗi người đều phải chạy.

Mặc dù đối với huấn luyện đơn giản như thế mọi người có hoài nghi, bất quá trên mặt vẫn còn đau đớn, hoài nghi cũng không còn, chạy a, chạy cũng không tồi.

Đợi đến lúc bọn họ kịp phản ứng, Dịch đội chưa nói chạy mấy vòng a! Nói như vậy, không phải là chỉ cần còn thể lực thì phải luôn chạy sao, chạy cho đến kiệt sức?

Lúc này bọn họ lại một lần nữa hiểu được, đừng thấy người họ Dịch này tuổi còn nhỏ, kỳ thật nội tâm rất đen a.

Bất quá, ít nhất là có Dịch đội dẫn đội, nghĩ như thế, bọn họ tâm lý lại cân bằng.

Vì vậy, toàn bộ sân huấn luyện buồn chán chạy bộ, bởi vì là Dịch Nhiên dẫn đội, đội khác thấy hành vi vượt qua giới hạn trắng trợn này cũng cho rằng không phát hiện, Đội 4 chính là kết cục a kết cục.

“Đội 6 tập hợp, chạy bộ.” Bùi Phong không chút suy nghĩ, thấy Dịch Nhiên chạy bộ cũng dắt đội ngũ chạy theo, tiểu tử Dịch Nhiên kia lợi hại như vậy, khẳng định có bí quyết a, cho nên hắn tính toán từ nay về sau chỉ cần Dịch Nhiên huấn luyện cái gì hắn cũng huấn luyện cái đó.

Một buổi chiều trải qua chạy bộ, 5 giờ chiều vừa điểm, Dịch Nhiên đúng giờ đi về, phía sau cậu là một đám người chạy 3 tiếng đồng hồ, giờ phút này mệt mỏi sắc mặt trắng bệch nằm tê liệt trên mặt đất, cậu coi như không phát hiện.

Về nhà, ừ, Mộ Thiên chắc đã trở lại a

~~Tiệm này…

Dịch Nhiên dưới chân dừng lại, cuối cùng vẫn là rẽ vào, cậu không có ghen tị a, cậu thật không có ghen tị.

Không có ghen tị Dịch Nhiên đứng ở trên quầy bán nhẫn kim cương, “Tôi muốn xem nhẫn của nam, ách, là nhẫn đôi của nam.”

Tiểu muội bán đồ trang sức sửng sốt, sau đó giật mình, khó xử, “Ngại quá, chúng tôi chỉ có nhẫn đôi nam nữ.”

“Phải không…” Không có ghen tị Dịch Nhiên nhìn các loại trang sức trong tủ thủy tinh bắn ra quang mang thất lạc.

“Nếu không, làm theo yêu cầu thì sao?” Tiểu muội ra chủ ý, “Chúng tôi có sư phụ tốt nhất, lấy hàng cũng mau, lại có thể miễn phí giúp anh khắc chữ.”

“Bao lâu?”

“2 ngày là được rồi.”

Dịch Nhiên tính toán thời gian, 2 ngày đúng lúc, vì vậy chọn xong hình thức, giao tiền đặt cọc.

Về đến nhà, quả nhiên Mộ Thiên còn chưa có trở lại, nhàm chán, Dịch Nhiên lấy sách ngày qua mượn ra xem, càng xem trên khóe miệng giương độ cong càng lớn, cuối cùng dứt khoát gục xuống bàn viết lung tung.

“Hắt xì!” “Hắt xì!” Liên tiếp tiếng hắt xì tại sân huấn luyện vang lên.

“Liễu ca, sao tôi đột nhiên cảm thấy lạnh buốt.” Vu Đồng kéo cao quần áo, nhìn mặt trời còn chưa xuống núi.

Xoa xoa cái mũi Liễu Hy vẻ mặt ngưng trọng, kể cả hắn và tất cả mọi người trong Đội 7 đều hắt xì, chẳng lẽ là đại hung hiện ra?

Cẩn thận viết xong tờ giấy kia, Dịch Nhiên đeo tạp dề có hình con mèo hoạt hình bắt đầu nấu cơm.

Ừ, Dịch Nhiên thoả mãn nhìn món ăn đã làm xong, cậu hiện tại đã quen tay, làm trứng tráng cậu không nhìn sách a. Cơm tốt lắm, người lại không trở về, chờ đợi, Dịch Nhiên gục xuống bàn bất tri bất giác liền ngủ mất.

“Tiểu Nhiên, Tiểu Nhiên?” Thanh âm quen thuộc gọi Dịch Nhiên, Dịch Nhiên dụi mắt, “Anh đã trở lại a.”

“Ừ, Tiểu Nhiên ăn chưa?” Ngao Mộ Thiên nhìn đồ ăn trên bàn còn nguyên mà nhíu mày.

Ngủ một giấc chưa thanh tỉnh, Dịch Nhiên lắc lắc đầu, “Chưa.”

Ngao Mộ Thiên lắc đầu, cầm món ăn tiến phòng bếp hâm nóng, “Từ nay về sau anh không có trở về thì em ăn trước.”

“Nhưng…”

“Không có nhưng nhị gì hết, em đói anh sẽ đau lòng.”

“Nha.” Chẳng lẽ trên TV diễn không đúng sao?

“Còn có, đừng làm theo phim trên TV.”

Dịch Nhiên ngạc nhiên, thốt ra, “Làm sao anh biết?” Chờ cùng nhau ăn cơm mới có cảm giác gia đình.

Ngao Mộ Thiên bất đắc dĩ, hắn cũng không thể nói, lấy tính tình Tiểu Nhiên trước kia không có khả năng chuyển sang giai đoạn buồn nôn này, cho nên khẳng định có chất xúc tác nào đó tồn tại, mà rất có thể chính là TV, dù sao trước tận thế có ai chưa xem một hai tập phim truyền hình?

Hâm nóng thức ăn xong, Ngao Mộ Thiên một lần nữa bưng ra, xới hai chén cơm, nhìn thật sâu Dịch Nhiên, “Anh hy vọng em giống như trước, muốn làm cái gì thì làm cái đó, mà không phải giống như bây giờ, làm anh luôn có cảm giác không chân thực, tuy em gần ngay trước mắt lại khiến cho anh dù cố gắng cũng bắt không được cái gì.”

“…” Dịch Nhiên yên lặng ăn cơm, cậu như bây giờ không đúng sao? Một lòng chỉ đối tốt Mộ Thiên không đúng sao? Vậy cậu nên làm sao?

Trước kia tuy cũng có bạn gái, đối phương muốn gì mình cũng biết, cho nên không cần quan tâm đối phương, có thể nói Mộ Thiên là người thứ nhất cũng là người duy nhất mà cậu quan tâm cũng như đối xử tốt, hơn nữa một đời áy náy, cho nên cậu chậm rãi bắt đầu lấy Mộ Thiên làm trung tâm, chỉ cần Mộ Thiên tốt là được rồi, chỉ cần Mộ Thiên hạnh phúc là tốt rồi, cậu như vậy cũng sai sao?

Tình cảm của cậu chuyển biến quá nhanh không gọi là hạnh phúc mà là hồ nghi, đặc biệt là đối với người có chỉ số cảm tình âm, thật lâu sau, Dịch Nhiên mới hiểu được, hạnh phúc, không phải là một người hạnh phúc, mà là hai người.

Cơm nước xong, hai người xem như không có việc gì lại ở cùng một chỗ, cảm giác không được tự nhiên ở trên bàn cơm phảng phất như không tồn tại, chỉ là Dịch Nhiên biết rõ, cậu làm Mộ Thiên bất an, cậu hẳn là nên thay đổi chút gì đó …

“Đây là kế hoạch em viết?” Ngao Mộ Thiên xem giấy kế hoạch, nở nụ cười.

Dịch Nhiên gật gật đầu, “Ừ, tính dùng để huấn luyện đội viên.”

Ngao Mộ Thiên cầm lấy bút viết thêm, “Tuy hiện tại nước sông ô nhiễm, nhưng bơi lội vẫn được, huấn luyện súng ống cũng không thể thiếu, dù sao quốc gia cũng sẽ không để cho bọn họ chỉ dùng dị năng để làm nhiệm vụ.”

Nhìn kế hoạch huấn luyện được Mộ Thiên sửa đổi, Dịch Nhiên cảm giác mình quả nhiên cùng đối phương cách biệt a, với cậu thì chỉ có thể giống như chạy bộ, mang phụ trọng chạy tới chạy lui.

“Đúng rồi, đội em khi nào đi làm nhiệm vụ?” Ngao Mộ Thiên đột nhiên nghĩ đến vấn đề trọng yếu này, dù sao Dị năng đội Quốc gia cũng không phải làm bài trí.

“Ba ngày sau xuất phát, hai ngày này chủ yếu là huấn luyện.” Đội 1, 2, 3, 7 mới thành lập nên ba ngày sau xuất phát, Đội 4, 5, 6 thì ngày mai sẽ xuất phát.

“Nhiệm vụ gì?” Ngao Mộ Thiên kéo Dịch Nhiên ngồi ở trong lòng của mình. Dịch Nhiên tự động chọn vị trí thoải mái, “Theo kế hoạch, là Kế hoạch trồng trọt, Đội 7 đi phía nam, tây nam, tây; xếp thành hình quạt thanh trừ tang thi, sau đó đội khác đến khai phá, những địa phương này sau đó dùng để trồng trọt. Đơn giản như thế mà Ngao thiếu tướng nói nguyên buổi sáng, hội nghị này kỳ thật chỉ cần giải thích vài câu, nhưng lúc đầu nói một đống lớn đại nghĩa dân tộc gì đó, chỉ cần 20 phút có thể nói hết lại nói thêm 2 tiếng đồng hồ.”

“Ngao thiếu tướng?” Ngao Mộ Thiên mày kiếm nhăn lại, Ngao gia có làm quan sao? Ngao Mộ Thiên không biết là tất nhiên, dù sao sau tận thế tất cả người Ngao gia đều đi tìm chỗ dựa, “À là một người họ hàng, sau tận thế con gái lớn gả cho nhà tốt nào đó, hơn nữa mình và đứa con đều có dị năng, cho nên ở quân đội lăn lộn.”

Trải qua hình dung của Dịch Nhiên, Ngao Mộ Thiên có ấn tượng, Ngao thiếu tướng hẳn là Ngao Khải Cốc, theo như bối phận thì Ngao Mộ Thiên gọi ông ta một tiếng lục thúc, cũng là người đầu tiên rời khỏi Ngao gia khi tận thế đến.

Hôn nhẹ tóc Dịch Nhiên, Ngao Mộ Thiên ánh mắt khó lường, “Từ nay về sau tránh ông ta.” Tuy không biết Ngao Khải Cốc có thể hay không tìm tiểu bối gây phiền toái, nhưng đề phòng luôn tốt, dù sao mới một tháng có thể dựa vào quan hệ thông gia lên làm Thiếu tướng, người này lòng dạ khẳng định sâu.

“Ừ.” Dịch Nhiên chơi xấu trên người Ngao Mộ Thiên, khi thấy một cái thô sáp gì đó chống đỡ mông mình, cậu mới kịp phản ứng, vội vàng muốn nhảy xuống, bị Ngao Mộ Thiên giữ chặt, “Tiểu Nhiên, chúng ta kết hôn a…”

Dịch Nhiên kinh ngạc muốn xoay người nhìn Ngao Mộ Thiên, lại nghe một tiếng kêu đau đớn, “Tiểu Nhiên, chớ lộn xộn.” Cảm giác được vật thể chống đỡ mình càng trướng lớn, Dịch Nhiên ngoan ngoãn không nhúc nhích, bất quá, “Kết hôn?”

“Tiểu Nhiên không muốn sao?” Ngao Mộ Thiên ánh mắt ảm đạm.

“Cái này… Cho em hai ngày, hai ngày sau em đáp ứng.”

“Tại sao phải đợi hai ngày?” Hai ngày mới đáp ứng, chẳng lẽ hai ngày này sẽ phát sinh cái gì sao?

Chuyện nhẫn đôi phải giấu để gây kinh hỉ, Dịch Nhiên đánh chết cũng không nói nguyên nhân, “Mộ Thiên, dù sao chờ em hai ngày.”

“Được.” Chỉ cần không có phủ nhận là tốt rồi, Ngao Mộ Thiên sờ hộp gấm trong túi quần, đợi hai ngày lại lấy ra.

Hết chương 85.

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Trọng Sinh của Phục Dực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.