Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỉ mạt thế sát nhân

Tiểu thuyết gốc · 1772 chữ

Hắn tên Thiên Nhất, không phải con ông cháu cha nhưng hắn lại để lại một ấn tượng sâu đậm trong mắt mọi người. Là 1 học sinh nằm trong top của nhà trường,là một người con ngoan,một đứa cháu hiếu thảo. Nhưng đó chỉ là bề nổi mà thôi, bản chất thực của hắn chỉ có hắn mới biết : Hắn vẫn là một người ngoan ngoãn và hòa đồng , tưởng chừng như hắn chỉ thích cắm mặt vào sách như bao con mọt sách khác và không phải ! Hắn không hề muốn trở thành mọt sách, càng không phải kẻ thích học, hắn chỉ coi việc học là một chuyện bình thường mà thôi. Và gia đình hắn thì không nghĩ vậy, gia đình hắn có đến 3 đời làm nhà giáo : cụ hắn là nhà giáo ,ông bà hắn là nhà giáo, mẹ hắn là nhà giáo.Như thế gia đình hắn cũng muốn hắn trở thành con người có tri thức, có nhà lầu, xe hơi, lúc nào cũng dư dả tiền.Nếu muốn được như vậy thì phải học và chỉ có cày cuốc như một con mọt sách thì mới được vậy.Gia đình hắn không nhận ra họ đã tạo một áp lực cả vô hình lẫn có hình lên Thiên Nhất, thứ mà họ vẫn nghĩ là tốt cho hắn. Gia đình hắn dùng cả vũ lực với hắn khi hắn sai lầm trong việc học, làn đau nhất và cũng khắc sâu vào tâm trí Thiên Nhất nhất là lần mà hắn bị đánh bằng một thanh sắt lớn loại chỉ dùng để xây nhà, đánh bầm dập hắn xong cha và bà hắn lại tiếp tục mắng chửi hắn một cách thậm tệ mặc dù hắn chỉ quên nộp bái thi cho cô giáo .Và cũng từ lúc đó hắn nhận ra nếu không giả tạo và chấp nhận sống theo ý muốn của người khác thì hắn không tài nào tồn tại được.

Và một chuyện xảy ra thay đổi hoàn toàn cuộc đời hắn .....

Hôm đó, quá mệt vì bài giảng dài của vị giảng viên, hắn nằm gục xuống mặt bàn và nghủ quên lúc nào không hay biết.

Bất chợt một mùi hôi thối kì lạ xộc thẳng vào mũi hắn, hắn bừng tỉnh giấc. Trong ánh mắt lờ mờ của hắn, hắn thấy xác người xung quanh.Và cho đến khi hắn thực sự nhìn rõ thì đó là một khung cảnh kinh hoàng thực sự. Xác bạn hắn quanh lớp : kẻ nằm trên bàn,kẻ thì ở dưới đất,máu chảy vương vãi khắp nơi..... Hắn nghĩ chắc là một trò đùa của lũ bạn mà thôi.Hắn tiến gần một người bạn,lay lay cơ thể cậu ta :

- Này Hoan, đùa thì cũng có mức độ thôi chứ ?

Vừa lay xong, Hoan từ trên bàn rớt xuống đất, đầu cậu ta lăn lông lốc trên mặt sàn của lớp, trên khuôn mặt của tên Hoan còn in rõ sự sợ hãi.

-..............

Thiên Nhất lúc này miệng cứng ngắc không thể nói một lời nào, phần vì kinh ngạc,phần vì thấy quá kinh khủng.Hắn kiểm tra những người bạn khác, ....rồi hắn ngừng lại ... mọi người đã chết hết rồi.Kẻ thì xác không còn nguyên vẹn,kẻ thì nguyên vẹn nhưng xác đã bắt đầu phân hủy. Từ đó,Thiên Nhất đã nhận ra họ bị giết và thời điểm cách nhau không dài .Tức là họ bị thảm sát hàng loạt vào lúc bất ngờ nhất,tại sao Thiên Nhất lại biết vậy ?

Vì hắn đã từng thực tập tại một phòng khám nghiệm xác của cảnh sát. Kẻ tàn ác nào đã làm chuyện này, mà nếu có ai phát hiện sao họ lại không báo cho cảnh sát ? Trong đầu Thiên Nhất lúc này chợt nghĩ đến một trường hợp tồi tệ nhất ! Hắn chạy vội ra cửa lớp, mở toang nó ra ."Phải, mày nghĩ đúng rồi đó Thiên Nhất" hắn đặt bàn tay lên vuốt mặt và tự nhủ với mình. Trước mắt hắn một lần nữa lại toàn là xác, xác la liệt trên hành lang, xác của thầy cô hắn,xác của lũ lớp dưới, xác của mấy anh chị lớp trên, xác chồng chất lên nhau, bốc mùi hôi thối nồng nặc.Trên mỗi cái xác đều in rõ vẻ mặt sợ hãi,quá kinh khủng Thiên Nhất bắt đầu ói hết ra, hắn ói xong thì đưa tay lau miệng. Trên hành lang xác, hắn lững thững bước đi. Hắn muốn trốn khỏi nơi kinh khủng này, hắn bắt đầu hoảng sợ.... Kẻ nào đã giết họ ?Chỉ là một nhóm hay một kẻ ?Và chúng phải là quái vật thì mới giết được hơn 1300 người ở cái trường này.Chúng còn vui tính đến mức cắm thêm mấy cái bút và thước kẻ vào người mấy cái xác để trang trí.Tất cả các cái xác đều chết do dao chứ không phải do súng đạn .Lết ra cổng trường,Thiên Nhất mới lôi được cái điện thoại cục gạch của hắn ra gọi cho cảnh sát.Nhưng đến lần thứ mười đầu dây bên kia vẫn không có phản ứng gì.

- Thế quái nào sóng trên điện thoại còn căng đét mà ?

Nếu không gọi được thì đến tìm gặp, Thiên Nhất biết một cái trạm cảnh sát gần đây.Có lẽ ở đó sẽ có người chăng ?Hắn đi tiếp theo con đường đến trạm cảnh sát, trên đường cũng chẳng khác trong trường hắn là bao.Ở đấy cũng toàn là xác, có khủng bố ư hay chiến tranh ?Thiên Nhất nghĩ vậy vì khi xem điện thoại hắn thấy từ ngày mà hắn ngủ quên tới bây giờ đã là 10 ngày rồi. Trong 10 ngày đó chuyện gì đã xảy ra?Tại sao mọi người chết còn hắn lại sống ?Trong đầu Thiên Nhất lúc này tràn ngập câu hỏi mà hắn không thể tìm ra được câu trả lời.Bụng hắn lúc này đói cồn cào. Không suy nghĩ gì nữa hắn cần ăn, phải ăn mới đi tiếp được. Cái đất Hà Thành này đã biến thành cái gì vậy. Thiên Nhất lao đi tìm đồ ăn nhưng mọi cửa hàng hắn tìm thấy trên đường đều không sót lại một chút gì, cứ như mọi thứ đã bay hơi đi mất vậy. Đói tới mức mờ cả mắt,hắn mới thấy một cái ba lô trước mặt, chẳng suy nghĩ gì Thiên Nhất lao ngay vào mở cái ba lô ra. Hay quá, trong lòng Thiên Nhất mừng như mở hội, trong đó là hai ổ bánh mì cùng với một hộp sữa Vinamilk .Bây giờ còn làm gì nữa,hắn lao vào ăn, chưa bao giờ hắn lại đói tới vậy. Ăn xong chỉ còn lại chiếc ba lô và 1 cái bánh mì. Thiên Nhất nhét cái bánh mì còn lại vào ba lô,đeo lên và đi tiếp.Bây giờ thành phố Hà Nội quen thuộc với hắn đã trở thành một thành phố chết rồi. Hắn nhìn quanh,xa xa còn có một vòng tường thành cao chót vót bao quanh thành phố, y như trong bộ phim "Atack on Titan".Hắn bây giờ chỉ mong hai điều : tìm được những người còn sống sót và tìm một nơi an toàn để tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.Nhưng hắn chợt buồn ngủ,tựa vào cái cột điện gần đó hắn đánh một giấc.

Vài tiếng sau, Thiên Nhất tỉnh dậy, trời đã chuyển qua giờ chiều.Mặt trời bắt đầu le lói chiếu ánh nắng,sẽ là một ngày rất thích hợp để đi chơi nếu mọi chuyện không thế này.Hắn vẫn cần tới đồn cảnh sát để nhờ họ giúp đỡ, có cái xe thì tốt quá nhưng mấy cái xe đạp thì đều đã bị hỏng hết,còn mấy xe khác thì hắn lôi đâu ra chìa khóa để đi.Cuộc đời thật trớ trêu với hắn. Thôi,không suy nghĩ gì nữa.Đi thôi.

Cái đòn cảnh sát mà hắn tưởng gần hóa ra cũng xa phết. Đi mấy tiếng từ sáng rồi mà hắn vẫn chưa tới,cũng phải đi bằng cái động cơ chạy bằng cơm này thì sao mà nhanh được.Trong thời gian tới đồn cảnh sát, Thiên Nhất lại nghĩ tới ước mơ của mình, hắn có ước mơ là sẽ trở thành họa sĩ truyện tranh.Cứ tưởng mấy thứ như mạt thế trên YYtruyen chỉ là sự tưởng tượng ai ngờ có ngày hắn lại là kẻ sống trong một thế giới như thế. Cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn, từ đằng xa có ai đó ! Một người còn sống sờ sờ,cô ta mặc đồng phục trường của Thiên Nhất.Cô ta đang làm gì đó,Thiên Nhất gọi với lại :

- Cậu gì ơi ?

-..........

Một bầu khoảng không tĩnh lặng, cô ta không hề chú ý tới lời mà Thiên Nhất nói, chỉ tập trung vào cái việc mình đang làm. Tính tò mò thúc đẩy hắn tiến lại gần cô gái đó,ấy mà vừa tiền gần chưa được thì cô gái ấy bỗng quay lại. Tay cô ta cầm thứ gì đó, à là đầu người thôi mà,.....khoan đầu người ư ? Thiên Nhất sợ hãi lùi lại, hắn thấy rõ một tay người kia cầm cái đầu người, tay còn lại cầm cái dao dọc giấy, sau lưng cô ta là cái xác người mất đầu. Thế tức là nãy giờ cô ta đang cắt cái đầu ra khỏi xác của nó.Và người này không hề lộ mặt, cô ta đeo một cái mặt nạ Jackson (chắc ai cũng biết Jackson rồi,còn không biết thì lên youtube nha).Thấy Thiên Nhất cô ta thả cái đầu người xuống lao về phía hắn với một vận tốc nhanh kinh hồn,miệng cô ta lẩm bẩm nhưng nghe rất rõ :

- Giết, giết ,giết !

Còn Thiên Nhất hắn đứng thủ thế ,con người mà hắn đang đối mặt rất nguy hiểm. Còn nguy hiểm thế nào thì hắn cũng cảm nhận rõ rồi, cái vết dao rọc giấy hoàn toàn trung khớp với vết dao của kẻ sát nhân ở trường hắn.Thiên Nhất giờ chỉ là con mồi của kẻ kia mà thôi. Giờ đứng lại hay chạy, chạy rồi cũng sẽ chết! Hắn lao vào cùng cô gái kia. Được ăn cả ngã về không. Giờ chỉ dựa vào vận may của hắn mà thôi.

To be continued.....

''Lời kết : Đang hay tự nhiên hết phải không, nếu thấy chuyện tại hạ hay thì nhớ ủng hộ và đón đợi chương 3 nha"

Mr. Tác

Bạn đang đọc Mặt Nạ Sát Nhân Thời Mạt Thế sáng tác bởi MCD-Tigar
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MCD-Tigar
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.