Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hail Hydra

Tiểu thuyết gốc · 1477 chữ

Khi chiếc xe đã dần lăn bánh được nửa đoạn đường, thì ngoài trời, cơn mưa cũng đã bắt đầu. Nếu chỉ nói mưa cũng không phải, vì thật sự, với mãnh lực của nước và gió kia thì gọi là bão sẽ hợp lý hơn. Cơn bão cứ không ngừng đánh vào chiếc xe đen Ầm Ầm, khiến thỉnh thoảng xe lại run lắc lên.

Nhìn ngoài trời thông qua cửa kính, Steven không khỏi cất lên sự phàn nàn. “Vậy mà dự báo thời tiết lại bảo sẽ mưa nhỏ thôi đấy.”

Nghe thế, Fran mới mỉm cười. “Đừng bao giờ nghe dự báo thời tiết, đặc biệt nếu đó lại là lời được cất ra từ mấy con nữ xinh đẹp. Chúng chỉ là dối trá thôi.”

Steven cười òa lên. Gã không nghĩ Fran cũng có khiếu hài hước như thế. Từ đầu đến giờ, cả hai nín thinh như hến, khiến bầu không khí có chút khó chịu, mãi đến khi mưa, Steven vô thức càu nhàu thì cả hai cũng dần mở lòng nói chuyện phần nào. Chuyện gì thì chuyện, nếu bầu không khí thoải mái hơn, đó cũng có lợi cho Steven phần nào.

“Này Steven.” Đang mãi mê suy nghĩ, thì tên của Steven được cất lên, khiến gã vô tình cất lên tiếng “Hửm…” đáp trả.

“Có phải cậu tò mò chúng ta đang đi vận chuyển thứ gì không?”

Fran đã gãi ngay đúng chỗ ngứa của Steven từ nãy tới giờ. Dù Nick Fury có nói gì chăng nữa, thì Steven cũng chỉ là một con người bình thường thôi, gã cũng biết tò mò chứ. Càng giữ kín, gã lại khao khát tìm hiểu. Chung quy đó cũng chỉ là bản chất vốn có của con người thôi.

“Phải.” Steven nhảnh nhảu gật đầu.

Sau một hồi như đang suy nghĩ điều gì đó, Fran mới tiếp tục câu chuyện, mắt gã hướng về những tầng mây đen kịt ở tít xa trên bầu trời, thỉnh thoảng lại ánh lên từng đợt chớp.

“Cậu đã từng nghe qua dự án A.C.T chưa?”

A.C.T. Steven suy nghĩ một hồi, và gã tin chắc rằng, gã chưa từng nghe cái tên nào như vậy, dù là trên báo hay truyền hình… Một cái tên kỳ lạ, gã tự hỏi A.C.T là viết tắt của chữ gì.

Như để trả lời cho câu hỏi của gã, Fran lại cất lời, có vẻ như nhìn qua nét mặt lúng túng của Steven, Fran đã đoán phần nào câu trả lời.

“Avengers Clones Team.” Một câu nói nhưng lại có sức nặng đến đáng sợ, một dự án làm ra các bản sao của Avengers thì tự hỏi không đáng ợ cho được.

“Lần đầu tiên tôi nghe dự án này đó.” Steven thành thực trả lời.

“Cũng phải thôi, thật khó để cậu biết được, vì đây là một dự án mật của S.H.I.E.L.D.” Fran chợt dừng lại, sau đó là tiếng sấm to khủng khiếp vang vọng từ phía bầu trời xa xăm, nghe thật mãnh liệt và có phần đáng sợ, rồi gã lại tiếp tục. “Cậu biết đấy, sau năm 2000, mọi chuyện trên thế giới này đảo điên hết cả. Các siêu anh hùng đồng loạt xuất hiện, rồi Mutant, rồi những tên tội phạm siêu năng lực, rồi người ngoài hành tinh, và trên hết tất cả là những thực thể vũ trụ… Tất cả những thứ đó, điên rồ thật nhỉ?”

Steven gật đầu đồng ý, mắt gã tập trung vào đoạn đường tối đen, nhưng tai và tâm trí thì lại chìm sâu vào những điều Fran đang nói. Thật sự, những điều Fran nói hoàn toàn chính xác, thế giới thật sự đảo điên rồi. Trước những năm 2000, thế giới của Steven chỉ là một thế giới tầm thường, có vài ba cuộc chiến tranh giữa các quốc gia, và dĩ nhiên cũng có việc xấu xảy ra ở nhiều nơi, nhưng nhìn chung, thế giới đó thật an toàn biết bao. Rồi sau đó, chủ nghĩa anh hùng bỗng dưng xuất hiện, các anh hùng ồ ạt ra đời, kéo theo đó là những siêu phản diện, rồi đủ thứ thế lực ngoài tầm hiểu biết khác, và thế giới trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.

Steven không chắc là cậu có thích các siêu anh hùng không nữa, khi họ bảo vệ thật nhiều, nhưng cũng gây ra sự hỗn loạn thật nhiều.

Sau một tiếng sấm to lớn lần nữa, khiến cho mạch suy nghĩ của Steven tạm dừng, thì Fran lại tiếp tục.

“S.H.I.E.L.D. đã nhìn thấy được những mối nguy hiểm tiềm tang nhưng đầy mạnh mẽ sẽ xuất hiện trong tương lai. Nhưng với lực lượng các siêu anh hùng và S.H.I.E.L.D. hiện tại sẽ không thể nào chống đỡ nổi. Và đó là khi dự án A.C.T ra đời.”

Fran tay mân mê trên tấm kính ướt sẫm, anh lại tiếp tục giải thích. “Dự án này được tài trợ bởi tập đoàn Stark, do chính Ironman, Tony Stark nghiên cứu, có sự trợ giúp của Bruce Banner. Dự án có nội dung là, tạo ra những vũ khí mô phỏng các siêu anh hùng, và sử dụng lên những chiến binh đã được đào tạo bài bản, từ đó tạo nên một nhóm siêu anh hùng quân đội có thể tham gia vào những cuộc chiến tàn khốc ở tương lai.”

Trước vẻ mặt như đứng hình của Steven, Fran có phần tức cười, và tự đắc vài phần, gã lại tiếp tục câu chuyện của mình.

“Lô hàng chúng ta vận chuyển chỉ là bản mẫu thử nghiệm, gồm ba mẫu vật được tạo ra dựa theo các siêu anh hùng nổi tiếng. Tôi tự hỏi họ là ai đấy? Vì đây là một kế hoạch hoàn toàn quan trọng nên Nick Fury mới không thể nào sử dụng lực lượng chính được, vì Hydra, nên mới có tôi với cậu ngày hôm nay. Thử tưởng tượng nếu Hydra có công nghệ này đi…”

Một ý tưởng đáng sợ, Steven tin chắc như vậy. Nếu Hydra có được dự án này, cậu không chắc sẽ có bao nhiêu cuộc chiến, bao nhiêu mất mát diễn ra nữa… Nhưng có một điều khó hiểu, nó đã động lại trong tâm trí Steven từ nãy tới giờ, và lúc này đây, gã quyết tâm cất lên câu hỏi.

“Đây là thông tin mật. Vậy thì tại sao anh lại biết chứ, Fran?”

Như đã đợi câu hỏi này từ rất lâu, Fran mới mỉm cười. “Cậu rất nhạy bén, Steven à. Tôi hiểu tại sao Nick Fury lại thuê cậu.” Rồi Fran rút từ trong người ra khẩu súng lục, hướng vào đầu Steven vẫn chưa hết bất ngờ vì sự chuyển biến tình huống. Với chất giọng nhẹ nhàng, như một con rắn đang rít lên, Fran cất lời. “Hail Hydra.”

Một tiếng sét ầm lên phía xa xôi.

“Tạm biệt cậu, Steven.”

Thế nhưng, chưa kịp nổ súng thì, chiếc xe tải bỗng văng lên không trung sau một tiếng nổ vang Ầm từ dưới mặt đất. Sau đó, chiếc xe tiếp xúc mặt đất lăn lăn vài vòng tạo ra những vết nức to trên xe. Phía trong xe, cả Steven và Fran đều rất bất ngờ trước tình huống này, nhưng Steven nhanh trí, giật lấy khẩu súng, và chĩa vào đầu gã Fran.

“Đổi chiều rồi nhé, Fran.”

Tay run run, Steven nghiến rang.

Cả Steven và Fran hiện thời dù không bị thương quá nặng, nhưng họ vẫn bị một trận bầm dập sau những cú lăn, và Steven tin chắc rằng, vài cái xương của mình cũng đã gãy. Nhưng khái may mắn cho cả hai vì đã đi trên chiếc xe do Nick Fury cung cấp, vì nó đã giảm đi áp lực tai nạn rất nhiều, không thì dám chắc cả hai đã không toàn mạng sau cú nổ ban nãy.

Fran nhìn Steven, gã chán nản đáp trả.

“Giờ không phải là lúc cho chuyện này, Steven. Cậu không tự hỏi ai đã gây ra chuyện này sao?”

“Không phải ngươi sao?” Steven ngạc nhiên.

“Tôi có ngu không khi tự nổ bom ngay khi mình đang trên xe.”

Như để trả lời cho câu hỏi của hai người, một tiếng cười vang lên tư xa xa, một tiếng cười hòa quyện cùng tiếng gió thét gào cùng âm thanh của sấm chớp. Một tiếng cười đáng sợ và độc ác khôn cùng. Một tiếng cười điên dại.

Và nhắc đến điên dại, Steven biết rõ một gã, một gã lấy hai chữ “điên dại” làm tôn chỉ của mình, Steven run sợ cất lên tên của gã điên.

“Deadpool.”

Bạn đang đọc Mang Theo Giáp Của Ironman Xuyên Qua Dị Giới sáng tác bởi tphong3521102
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tphong3521102
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.