Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cyclops xuất hiện

Tiểu thuyết gốc · 1712 chữ

Steven cảm nhận một cú đánh mạnh vào đầu. Điều tiếp theo gã nhận ra là một màn đen u ám chiếm lấy gã. Gã đã bất tỉnh. Và khi gã đã mở mắt thì, chính bản thân Steven đang bị trói chặt trên một chiếc ghế gỗ, được đặt giữa một căn phòng tồi tàn, chống trơn. Cái đèn trần duy nhất chiếu một chút ánh sáng nhỏ, cứ không ngừng đung đưa, khiến cho bóng của Steven không ngừng méo mó trên mặt tường.

Steven không biết là mình đã bất tỉnh trong bao lâu, nhưng gã có cảm giác là cũng không lâu lắm. Chỉ là chút cảm giác thôi. Đầu gã vẫn còn đau, gã tự hỏi tên Deadpool đã đánh gã bằng vật gì. Sau một hồi suy nghĩ thì gã cũng không dám chắc bản thân có muốn biết điều đó không nữa.

Sau một hồi yên tĩnh, tiếng gõ cửa vang, cái giọng trầm đục của Deadpool vang lên, trái với nội dung dễ thương của lời nói.

“Cốc Cốc, không biết Steven đã tỉnh giấc chưa ta?” Rồi chẳng đợi hồi âm, gã đá bay cánh cửa, nhảy tọt vào giữa căn phòng. Giờ đây, Deadpool đã mang lại bộ trang phục thường nhật của gã, bộ trang phục đỏ đen. Gã nhìn Steven, mỉm cười. “Ồ, cậu bé của chúng ta dậy rồi này? Cậu muốn ăn tối chứ? Hay ăn sáng nhỉ?”

“Thả tôi ra.” Dù cảm thấy cơ thể như đã mất hết sức mạnh, Steven vẫn cố gắng gặng ra câu nói vô cùng vô nghĩa ấy.

“Tôi rất muốn thực hiện điều đó, Steven à. Nhưng mà không thể… Trừ khi….” Deadpool nhìn Steven, ánh mắt hắn có phần gian tà, khiến cho Steven bất giác giật mình.

“Ngươi muốn gì?”

“Haha, thông mình đấy. Dĩ nhiên là ta phải muốn gì từ cậu rồi nên mới bắt cậu chứ. Vậy giao kèo nhé, cậu thực hiện yêu cầu của ta, ta sẽ thả cậu ra.” Deadpool tiến tới bên Steven, hắn rút súng ra, đặt lên đầu cậu.

“Ta lại cảm thấy ngươi như đang uy hiếp ta thì đúng hơn.”

Steven căm phẫn lườm Deadpool, còn gã Deadpool thì giả vờ run sợ, ôm chầm bản thân, miệng không ngừng lắp bắp. “sợ quá, sợ quá.”

“Đó là tùy vào cách cậu nhìn nhận thôi Steven à. Ta không muốn hại cậu. Thật đấy.” Song Deadpool cười òa ra, hắn cười như điên, như dại. “Không, ta xạo đấy. Ta muốn giết cậu. Nhưng hợp đồng miệng vẫn là hợp đồng, nếu cậu cho ta thông tin cần thiết, ta sẽ thả cậu ra. Do you Understand?”

“Ngươi muốn thông tin gì?”

Steven không thể nào hiểu được, cái thông tin quái quỷ gì mà Deadpool lại cần nơi mình chứ? Chả lẽ là thông tin về các tuyến đường tắc ở New York, hay là vài mánh lách luật khi vận chuyển hàng bằng xe tải. Gã không thể nào hiểu nỗi.. Cho đến khi Deadpool cất lời.

“Hôm qua Nick Fury đã gặp cậu nhỉ?”

Cậu như bừng tỉnh. Cậu chợt hiểu ra thông tin mà Deadpool muốn biết. Và điều đó thật nguy hiểm.

“Đừng cố chối, cậu bé à.” Deadpool lấy chân giẫm vào đầu Steven, khiến từng miếng sỏi đá trên mặt sàn cạ vào má cậu, rỉ ra chút máu. “Vì ta có rình đấy. Ha, theo dõi Nick Fury thật sự rất khó khăn đấy.” Deadpool than phiền, song gã gằn giọng. “Vậy câu hỏi là, vì sao Nick Fury kiếm cậu. Ta ngửi thấy một thông tin thú vị đâu đây?”

“Tại sao ngươi muốn biết?”

“Thật ra thì, chả vì lý do sâu sắc gì cả.” Deadpool nhún vai. “Chỉ là dạo gần đây ta hơi “trái gió trở trời” nên muốn làm một cái gì đó nhớ đời… Ta nghĩ mình làm anh hùng một thời gian cũng chán rồi. Nên giờ thử sang phản diện xem, chắc sẽ vui.”

“Tên khùng!” Steven hét lên. Nghe đến câu chửi ấy, Deadpool không hề tức giận, mà mỉm cười sung sướng.

“Khen hay lắm. Vì thế, ta muốn làm ra một vụ thật lớn, rúng động cả đám Avengers. Nếu vậy thì nhiệm vụ của Nick Fury dành cho ngươi quá là hợp lý đấy chứ.”

“Ta sẽ không nói đâu.”

“Dù ta có giết cậu?” Deadpool lên đạn, hướng nòng vào đỉnh đầu Steven.

Không biết vì lý do gì. Lúc ấy, Steven lại cảm thấy mình dũng cảm lạ thường. Lẽ nào là do uy tín của bản thân khiến cậu không muốn tiết lộ nhiệm vụ của Nick Fury, hay là niềm căm phẫn Deadpool, hoặc là cả hai chăng? Cậu hét lên. “Dĩ nhiên, ta không sợ.”

“Giỏi, giỏi lắm.” Deadpool vô tay, rồi một lần nữa hướng súng vào Steven. “Tạm biệt cậu, Steven.

Vào lúc Steven tưởng như gã đã phải chịu hy sinh thì...

“Cậu ta sẽ không chết đâu, Deadpool.”

Một giọng nói mạnh mẽ vang lên, kèm theo đó là một tia lửa đầy mạnh mẽ bắn xuyên qua tường, hướng thẳng vào Deadpool, khiến cho gã Deadpool bị đánh văng ra, ngực gã, nơi tia lửa tiếp xúc, máu me xuất hiện. Vết thương có vẻ rất nặng, thế nhưng Deadpool lại không thể hiện vẻ đau đớn gì, gã chỉ bình tĩnh đứng đó, chờ đợi hung thủ xuất hiện.

Trong làn bụi, một dáng hình thon gọn bỗng xuất hiện. Ban đầu, là một ánh sáng sắc đỏ ánh lên giữa làn bụi mờ ảo, đó là kính của anh ta, một cặp kính đỏ rực, nhằm che đậy đôi mắt laze của anh, vũ khí hủy diệt đã làm tổn thương Deadpool. Sau đó, khi làn bụi đã dần tan đi, thì bộ đồng phục đen với dấu hiệu chữ X trên ngực nổi bật lên giữa căn phòng.

Steven biết anh ta. Anh ta là một trong những gã nổi loạn giữa chủng người Mutant hiện nay, anh ta là thủ lĩnh của nhóm X men nổi loạn, Cyclops.

“Chết tiệt thật.” Deadpool nguyền rủa. “Ta thật chả muốn đánh với ngươi chút nào, Cyclops, vì ta ghét cái nóng do tia Laze của ngươi, rất khó chịu đấy.” Sau đó, gã nhìn Steven căm phẫn, dù đang nở nụ cười sau lớp mặt nạ. “Cậu may mắn thật đấy, Steven. Chúng ta tạm từ biệt nhé.”

Chẳng biết từ lúc nào, vết thương của Deadpool đã hồi phục hết, quả là người có siêu hồi phục có khác. Gã đá văng tường, biến mất giữa màn đêm u tối.

Thấy Deadpool đã bỏ chạy đi, Cyclops tiến tới bên Steven, cởi trói cho gã, rồi Cyclops đưa bàn tay ra, giúp Steven đứng lên. Anh ân cần hỏi han.

“Cậu không sao chứ?”

Steven hít thở vài hơi cho bình tĩnh lại, rồi gã nhìn khắp người, trừ việc áo quần bị dơ và rách vài chỗ, cộng thêm mặt bị trầy vài đường, nhìn chung gã vẫn bình an vô sự. Một điều đáng mừng.

“Có vẻ tôi không sao cả. Cám ơn anh.”

Nghe Steven cám ơn mình, Cyclops lắc đầu, trả lời bằng chất giọng nghiêm nghị.

“Đừng cám ơn tôi. Giải quyết tên điên đó là một trong những nhiệm vụ của nhóm tôi mà.” Cyclops nở ra nụ cười có chút cay đắng và bất lực.

Trước cái nhìn đầy khó hiểu của Steven, Cyclops thở dài, rồi mới thành thật trả lời. “Gã đó từng là thành viên của nhóm X-men nổi loạn của tôi. Nói cho đúng từng là đồng đội của tôi. Nhưng cậu biết đấy, tính của Deadpool khá là … Ừm tửng.”

Steven gật đầu đồng ý. Gã thầm suy nghĩ, “điên” vốn là đặc trưng của Deadpool rồi, nếu gã đó mà bảo mình đứng thứ hai thì tự hỏi ai sẽ là kẻ đứng nhất đây. Trong khi đó, Cyclops vẫn tiếp tục giải thích.

“Vì thế, sau vài ba nhiệm vụ, tôi quyết định trục xuất hắn. Do hắn đã gây ra quá nhiều hỗn loạn. Nên khi hắn trở nên khùng điên như dạo gần đây, cũng ảnh hưởng đến danh tiếng nhóm tôi phần nào, dù nhóm tôi cũng chả tốt đẹp gì.” Cyclops nói với vẻ cay đắng.

“Nên anh mới quyết định đi giải quyết hắn?”

“Phải, cho nên xin lỗi cậu nhé, đã khiến cậu dính vào chuyện không nên rồi.”

Trước vẻ thành khẩn của Cyclops, Steven cũng chả muốn trách cứ anh, khốn chi là cũng chả có phần nào là lỗi của anh cả. Vì thế, cậu mới lắc đầu mà bảo. “Cyclops anh đâu có lỗi lầm gì đâu, mà tôi cũng chả sao cả, hều cả làng mà.”

“Cám ơn cậu.” Cyclops nở ra một nụ cười thật dịu hiền, rồi đưa ra lời đề nghị. “Để tôi chở cậu về nhé.”

.

.

Steven đã có một cái nhìn rất khác về Cyclops.

Trước đây, khi báo đài đưa tin tức về anh và nhóm Xmen nổi loạn của anh, luôn kèm theo đó là sự hỗn loạn, những sự phá hoại, nhưng nhìn chung đều là vì giúp đỡ cộng đồng Mutant khỏi bất công. Gã cứ nghĩ Cyclops sẽ là một tên thô lỗ cộc cằn, và có phần tàn bạo. Thế nhưng, sự thật không như vậy, và hôm nay đã chứng minh điều đó. Cyclops là một dị nhân mạnh mẽ, nhưng cũng đầy trách nhiệm, và có phần dịu hiền nữa.

Steven bỗng có cảm giác thán phục con người này, con người đã đứng lên chống lại sự bất công của xã hội vì cộng đồng Mutant của anh ta.

Khi đã được Cyclops đưa về từ chiếc mô tô phân khối lớn, lúc ấy Steven đã kiệt sức hoàn toàn, gã chỉ muốn lên giường và đi ngủ. Thế nhưng, chỉ vừa đặt lưng lên giường, gã nhận ra rằng, chiếc giường lẽ ra trống trơn, giờ đây đã có sự xuất hiện của một chiếc vali trắng.

Ở trên Vali dán một mảnh giấy đề lên dòng chữ.

“Gửi Steven, Từ Nick Fury.”

Bạn đang đọc Mang Theo Giáp Của Ironman Xuyên Qua Dị Giới sáng tác bởi tphong3521102
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tphong3521102
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.