Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ tội đồ không thể tha thứ

Phiên bản Dịch · 1721 chữ

“Là Jonathan sai sử ngươi làm những chuyện này sao?”

Trong gian mật thất tràn ngập mùi máu tươi, Ander chất vấn Melissa.

Melissa chỉ cười lạnh một tiếng.

“Đây là ý muốn của ta, trong lòng ngài chắc hẳn cũng rất rõ ràng rồi. Còn về Trung úy Jonathan, đúng là mấy năm nay hắn đã cung cấp cho ta rất nhiều ‘viện trợ cần thiết’.”

“Đúng vậy, hắn dung túng cô, lợi dụng nỗi thù hận trong lòng cô đó.” trong lòng Ander sớm có phán đoán về chân tướng, cố ý dùng ngữ khí bình thản đối thoại với Melissa.

“Sau khi nghi thức thành công, hắn sẽ lộ ra gương mặt thật, bắt ngươi, sau đó giao cho Giáo hội. Jonathan sẽ trở thành người anh hùng đánh bại ma nữ. Xét thấy khi đó pháo đài Chúc Quang đã là một tòa thành chết, hắn tất nhiên sẽ được thăng chức đến một nơi trú ẩn khác càng giàu có, càng phồn hoa hơn, hưởng thụ đãi ngộ càng tốt hơn. Đây là kế hoạch của hắn, ngươi và phụ thân ngươi đều chỉ là vật hi sinh không hề có giá trị mà thôi.”

Trong mắt đối phương hiện lên một tia dao động.

“Ngươi cho rằng ta không biết ư? Ta chỉ là không để ý những thứ đó mà thôi! Mục đích của ta chỉ có……”

“Đúng vậy, ngươi không để ý. Ngươi chỉ muốn báo thù, trả thù tất cả mọi người. Trong đó có một phần là những phạm nhân tội ác tày trời, số còn lại nhiều hơn đều là người dân vô tội.” Ander nhìn ra phòng tuyến tâm lý của đối phương đã buông lỏng, từng bước ép sát, “Nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, thù hận của chính mình từ đâu mà có? Có lẽ đám người bảy năm trước tập kích ngươi và mẫu thân ngươi chính là đám người Jonathan. Phẩm tính cuả hắn, ngươi rõ ràng hơn ai hết……”

“Đủ rồi!” Melissa lớn tiếng gầm lên, “Ngươi đang nói dối!”

“Ta am hiểu cách lừa gạt, nhưng sẽ không nói ra những lời nói dối thấp kém, đây cũng xem như là…… sự tôn trọng với nghề nghiệp của ta.” Ngữ khí của Ander vẫn bình thản như cũ, thật giống như an nguy của pháo đài Chúc Quang không hề liên quan tới hắn, “Ở quê hương của ta, có một cách nói chính là ‘trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường’, ta đối với những phán đoán này của chính mình nắm chắc hơn chín thành. Ngươi có thể cùng ta đi đối chất với Jonathan. Ta có cách bắt hắn nói thật. Ta bảo đảm.”

Đôi mắt Melissa buông xuống, gắt gao nhìn chằm chằm ánh nến nghi thức màu đỏ sậm, “Nếu ngươi làm những chuyện này là vì muốn ta dừng nghi thức lại…… Vậy thì thực xin lỗi, hiện tại đổi ý đã quá muộn rồi.” Nàng nở nụ cười khổ, “Lực lượng của địa ngục đã có một bộ phận tràn vào thế giới này. Hiện tại chỉ có ác ma chân chính mới có thể mạnh mẽ kết thúc nghi thức!”

“Phải không……” Ander tiến lên một bước đi đến bên cạnh tế đàn nghi thức, vươn tay phải chụp vào ánh nến, “…… Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở.”

Ander cố gắng hết sức tập trung tinh thần, nối liền năng lượng mà linh hồn sinh ra với pháp thuật nghi thức, ngay sau đó liền cảm ứng được luồng lực lượng phía sau nghi thức, cũng trong nháy mắt hiểu thấu đáo phương thức vận chuyển của cánh cửa truyền tống ác ma. Hắn chậm rãi nắm chặt tay phải, ánh nến cũng theo đó mà từ từ ảm đạm, cho đến khi hoàn toàn tắt hẳn.

“Thì ra chỉ đơn giản như thế……” Ander thầm nghĩ.

Năng lượng dao động phía bên kia cánh cửa truyền tống liền lập tức biến mất. Cho dù lúc trước Melissa muốn triệu hoán cái gì thì đến hiện tại mối liên hệ giữa nó và thế giới này đã hoàn toàn bị cắt đứt.

Toàn bộ quá trình, Ander không hề cảm nhận được bất cứ sự khó chịu nào, phảng phất hết thảy mọi thứ đều là bản năng sẵn có của hắn vậy.

Sau khi nghi thức đóng lại, cổ tay phải của hắn xuất hiện một cái ký hiệu sao năm cánh nho nhỏ.

Bên trong ký hiệu này cuồn cuộn từng gợn sóng năng lượng. Ander cảm thấy: Chỉ cần hắn muốn, có vẻ bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra một cánh cửa đi sang thứ nguyên khác……

Chẳng lẽ đây chính là “Chân chính lực lượng” mà vị đồng loại thần bí kia từng nhắc tới khi trò chuyện trong ý thức?

Đây là…… Lối vào lĩnh vực của ác ma?

Melissa ở bên cạnh mở to hai mắt, không thể tin được mọi chuyện trước mắt. Vài giây sau, nỗi khiếp sợ trên mặt nàng chuyển thành mừng rỡ như điên.

“Ngài…… Ngài là ác ma!?”

Nàng “rầm” một tiếng quỳ rạp xuống đất, di chuyển hai đầu gối bò tới dưới chân Ander.

“Hỡi đại nhân chí cao vô thượng, ngài nghe được lời triệu hoán của ta sao? Ngài tới trợ giúp ta hoàn thành việc báo thù sao?”

Ander đau lòng nhìn xuống cô bé đáng thương này.

“Thực đáng tiếc, ta không phải ác ma mà ngươi muốn triệu hoán kia. Ta chỉ đi ngang qua nơi này mà thôi.”

“Vậy ư…… Thật là đáng tiếc ……”, trong ánh mắt Melissa, có thứ gì đó bị dập tắt.

“Nhưng ta quả thật sở hữu lực lượng mà có thể thay ngươi báo thù. Lực lượng mà nhân loại không thể lý giải được……” Ander ngồi xổm xuống, “Chỉ cần ngươi phối hợp……”

Melissa một lần nữa ngẩng đầu lên, trong ánh mắt tràn ngập thành kính và khát vọng.

Ander búng tay một cái, tấm da dê viết nội dung khế ước ngay sau đó xuất hiện giữa không khí……

…………

Vài phút sau, Ander và Melissa cùng nhau đi ra khỏi mật thất.

Suna lập tức ra đón, “Đây là…… Tiểu thư Melissa? Nghi thức dừng rồi sao?”

Ander lặng lẽ chớp mắt, giơ một ngón tay đến bên miệng, ý bảo Suna không cần nói lộ ra.

“Jonathan vừa rồi đã tỉnh, ta chặt đứt gân chân của hắn, để lại cho hắn một cái mạng.”

Ander không nghĩ tới Suna lại có thể làm đến mức quyết đoán, “tàn nhẫn” như thế, ánh mắt nhìn về phía nàng có vài phần khâm phục. “Cách làm rất hợp lý, làm tốt lắm.” Hắn nói.

Sau đó hắn kéo Suna đến bên người, ở bên tai nàng thì thầm một lát, cũng lén lút đưa cho nàng một tấm da dê ghi chép.

Nghe Ander kể lại cụ thể hành vi phạm tội của Jonathan, ánh mắt Suna dần dần trở nên lạnh băng. Nàng cố nén lửa giận trong lòng, cầm tấm da dê Ander đưa cho đi tới trước mặt Jonathan đang ngồi dựa ở ven tường.

“Sao vậy? Đại tiểu thư nàng không phải là đổi ý rồi chứ?” Jonathan tuy rằng suy yếu, nhưng ngữ khí lại vẫn rất khinh thường, “Vô dụng thôi. Đám người ngu xuẩn, các ngươi đều sẽ chết!”

Ngữ khí của Suna lạnh băng: “Chúng ta sẽ giao ngươi cho Giáo hội, cả chứng cứ về tội ác mà ngươi phạm phải.”

“Đúng vậy, trong giấc mơ của ngươi! Không lâu nữa, các ngươi đều sẽ biến thành mồi nhử của ác ma”

Suna đột nhiên nâng lên thanh kiếm sắc bén, đặt trên cổ Jonathan, mũi kiếm vạch nhẹ lên làn da của hắn, máu tươi chảy xuống.

“Ta chưa giết ngươi, là bởi vì pháo đài Chúc Quang cần phải có một người thẩm phán công chính! Bảy năm trước chính ngươi đã tập kích vợ con cua Leif! Sau đó, ngươi lại mê hoặc tiểu thư Melissa triệu hoán ác ma, nói rằng làm như vậy có thể báo thù cho mẫu thân đã chết của nàng, thậm chí có thể cứu bà ấy sống lại. Ngươi không thừa nhận ư?!”

Jonathan cười lạnh một tiếng, “Ta phủ nhận. Đây là lời lên án hoang đường và buồn cười nhất mà ta từng nghe. Không một ai biết được pháo đài Chúc Quang đã chân chính phát sinh chuyện gì. Ngươi cho rằng Giáo hội sẽ bằng lòng tin tưởng ta, hay là ma nữ hạ tiện phía sau ngươi kia!?”

Khi hắn nói những lời này, Ander đem ngón tay điểm lên trán Melissa, để nàng cũng có thể có được khả năng cảm nhận lời nói dối của chính mình.

“Ngươi nói dối!” Trong mắt Melissa đong đầy nước mắt, giọng nói run rẩy, trong đó ẩn chứa rất nhiều sự hối hận và phẫn nộ.

Ander móc từ trong túi ra bút chì, ném cho Suna.

“Ngươi nhất định phải nhận tội!” Tô na ấn thanh kiếm sắc bén lại gần cổ Jonathan thêm một chút, đồng thời lấy ra tấm hiệp ước lúc trước Ander giao cho nàng, “Ngươi hoặc là bị ta trực tiếp giết chết ở đây, hoặc là ký tên thú nhận với Giáo hội và mọi người về tội lỗi của ngươi! Không có lựa chọn thứ ba!”

Jonathan ngông cuồng cười lên, “Ta thật sự cảm thấy bi ai thay cho sự ngu xuẩn đến cực hạn của ngươi! Theo đuổi thứ ngu ngốc gọi là chính nghĩa đó! Ngươi nghe không hiểu tiếng người sao!? Ta không cần trả giá cho bất cứ điều gì. Ta là Jonathan, dũng sĩ của Giáo hội Jonathan! Chỉ có ta sống sót mà thôi!”

Hắn cướp chiếc bút kia lại, tính toán ký tên của mình xuống, miễn cho Suna vì phẫn nộ mà mất khống chế, một kiếm chém mất đầu chính mình.

Nhưng mà, hắn hoảng sợ phát hiện: Ngay trong nháy mắt ngòi bút tiếp xúc với bề mặt tấm da dê, dòng tên đầy đủ đỏ như máu của hắn liền tự động xuất hiện trên đó……

Bạn đang đọc Ma Vương Tấn Chức (Bản dịch) của Cao Bạo Lỗ Đản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mocmeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.