Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Lâu biến

Tiểu thuyết gốc · 5431 chữ

Quyển 1 : Ma Thần Môn - Chương 1 : Hồng Lâu Biến

Từ thuở hỗn mang, Đại đạo xuất hiện, tạo ra ngàn vạn vũ trụ lớn bé, tất cả đều tồn tại bên trong đại vũ trụ Thiên Thanh.

Vị diện là khái niệm phân chia cấp bậc của các vũ trụ con bên trong đại vũ trụ, một lát cắt cho ba loại vũ trụ Thượng, Trung, Hạ. Tài nguyên, linh khí, sinh linh tại vị diện cao hơn sẽ hoàn mỹ và mạnh mẽ hơn vô vàng ngay từ khi nó được sinh ra.

Vị diện có thể xem là một ranh giới cho sự phân biệt. Có một vài vị diện thậm chí là sự tồn tại biệt lập trong đại vũ trụ Thiên Thanh.

Ngay từ khi đại vũ trụ Thiên Thanh được thành hình, cùng thời điểm thì các Thượng, Trung, Hạ vị diện, các vũ trụ sơ khai lần lượt ra đời.

Trong đó lấy Thượng vị diện là nơi chất chứa các vũ trụ đứng đầu đại đạo, sở hữu đại năng vô số, là nơi tồn tại của những vị thần có thể sáng tạo ra vô tận pháp tắc, chưởng khống hàng vạn thiên hà.

Pháp tắc là gì? Sinh lão bệnh tử, hỉ nộ ái ố, luân hồi chuyển kiếp, sinh mệnh tử vong, tất cả đều là pháp tắc.

Thiên đạo là ai? Thiên đạo xuất hiện từ Đại đạo, Đại đạo xuất hiện từ trống không. Đơn giản chỉ là tồn tại phi vật thể tối cao nhất. Đại đạo tạo ra tất cả, Thiên đạo chính là vũ khí hiện hữu của nó, Thiên đạo là một chấp pháp giả, một kẻ thay mặt ngoài sáng. Người tu tiên vốn đã nghịch thiên mà bước, cướp đoạt linh khí của Đại đạo để tu hành, khái niệm độ kiếp chính là quá trình chống lại với Thiên đạo Lôi kiếp mà Đại đạo tạo ra để ta có thể tiếp tục trên con đường tu chân.

Lôi kiếp rất đáng sợ, người tu hành cảnh giới càng cao thì đối diện với lôi kiếp càng khủng bố, hơn nữa nếu ta là thiên tài hay yêu nghiệt thì lôi kiếp thậm chí còn gia tăng gấp năm lần sức công phá. Nếu không vượt qua được, kết quả chỉ có một: hôi phi yên diệt.

Lại nói đến trong các Thượng vị diện đứng đầu, có một nơi gọi là Hồng Lâu Giới, bên trong vị diện này không có bất kỳ loại pháp tắc nào tồn tại, thiên đạo ở đây thể hiện ra vô cùng mỏng manh, nó đã tồn tại không biết bao nhiêu vạn kỷ nguyên.

Hồng Lâu Giới là một vị diện chết, nhưng đổi lại, đất trời nơi đây cứng rắn vô cùng, đất đai màu hồng nhuận, độ cứng rắn so với Đại Đạo Kim Cương ngang hàng, thậm chí vượt phần hơn. Các chiều không gian của Hồng Lâu Giới có thể nói bền bỉ vô biên, pháp thuật thần thông khó mà xé mở.

Nhìn khắp cõi hồng hoang, Hồng Lâu Giới chính là vị diện cứng rắn nhất.

Với tất cả thuộc tính trên, Hồng Lâu Giới được trưng dụng để trở thành chiến trường cho các bậc đại năng của Hồng Mông Tiên Giới và Hỗn Mang Ma Giới.

Được xưng là Hồng Lâu Giới - vị diện của các đấng đại năng nhưng lúc này ở một vùng trời của Hồng Lâu Giới, không gian đang kịch liệt run rẩy, xé toạc từng mảnh lớn không gian đen ngòm, đất đai bên dưới từng khối lớn vỡ vụn, phương viên mười vạn dặm không có điểm nào được nguyên vẹn. Ngước mặt lên nhìn, chỉ thấy chín tầng trời cao trên đầu mây đen đang cuồn cuộn bay.

Tràng cảnh vĩ ngạn vô cùng.

Phải có bực nào thần thông mới có thể đem Hồng Lâu Giới đánh thành cái bộ dạng này?!

- Xưa nay đều nói Đại ma vương một bước đạp thiên, hai bước thí thần, ba bước chúng sinh phục, ma lực vô biên, hôm nay được giao thủ, quả đúng như lời chúng sinh ca tụng!

Lơ lửng dưới trời đen, một vị trung niên nam tử lạnh giọng nói ra, thanh âm vang vọng giữa đất trời, đôi tròng tử xanh sắc của hắn toát ra vẻ âm trầm như nước.

Người này thân mặc đạo bào tu sĩ, khí chất tiên phong đạo cốt, quanh thân tản mát ra tiên khí bạch sắc mờ mịt, trên tay đang cầm một thanh Tiên Kiếm giản dị, tiên lực từ người hắn phát ra bàn bạc như biển lớn. Người này gọi là Thái Ất Thiên Tôn, một trong Thập Bát Thiên Tôn, những người đứng đầu Hồng Mông Tiên Giới.

Bất quá, Thái Ất Thiên Tôn thời điểm này có mười phần chật vật, đạo bào nhuộm lên rất nhiều tiên huyết.

- Thái Ất Thiên Tôn còn có thể chiến đấu tiếp chứ?

Cách không xa Thái Ất Thiên Tôn, một vị lão giả với mái đầu bạc trắng, tay cầm phất trần đạm mạc hỏi tới, thanh âm như cũ vang dội trong thiên địa.

Vị lão giả này hai mắt thâm thúy tựa như sao trời, râu tóc trắng như tuyết, khoác trên thân một đạo bào trắng sắc phất phới, trên đầu đội tử quan, khí tức từ lão phát ra so với Thái Ất Thiên Tôn mạnh hơn không ít.

Vị này là bài danh thứ tư trong Thập Bát Thiên Tôn, đại danh đỉnh đỉnh khắp các cõi - Nguyên Thủy Thiên Tôn.

- Vẫn còn thừa sức!

Thái Ất Thiên Tôn hơi nhíu mày, đối với cơ thể tự dùng thần thức điều tra một chút rồi đáp lời.

Đại ma vương trong miệng của bọn hắn lúc này đang thong dong đứng ở dưới mặt đất, cùng bọn hắn đối mặt. Hoa Thiên Thương cười to một tiếng, sau đó nói:

- Ta nói, Tiên Giới các ngươi hết nhân thủ rồi hay sao? Vì sao lần nào đến cũng chỉ có mấy cái bản mặt mo các ngươi? Thứ cho bổn Vương nói thẳng, lần này trong năm người các ngươi, nhất định phải bỏ mạng lại một hai!

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương - Con trai của Ma Đế! Là một trong những mũi nhọn chiến lực tối cường nhất của Hỗn Mang Ma Giới, cả đời thân chinh bách chiến chưa từng bại qua trận nào, bất kể Tiên Ma nghe đến hắn đều phải kinh sợ thất sắc. So với Ma Đế, Hoa Thiên Thương không thua kém nửa phần!

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương mặc một vương bào đen nhánh, ma khí huyết sắc phủ phục quanh thân, trên người hắn tùy thời tản mát ra ma lực mênh mông, khiến cho không gian xung quanh vì đó mà run rẩy không ngừng.

- Ma đồ ngạo mạn! Đại Ma vương, có gan tiếp ta một phủ?!

Hoa Thiên Thương vừa dứt lời, một tiếng quát kinh thiên truyền tới.

Hoa Thiên Thương đảo mắt nhìn đến, người vừa quát lớn là một tôn đại hán, cả thân chỉ mang độc nhất một cái quần cộc, tóc dài đến vai, thân hình lực lưỡng hoàn hảo, da thịt sáng bóng, mãnh lực từ người hắn phát ra mênh mông. Trên tay đại hán này mang theo một đại phủ to lớn, bá khí vô ngần.

Hắn là Bàn Cổ Thiên Tôn!

Nhìn lại bầu trời lúc này, ngoài Thái Ất Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn ra, vẫn còn ba vị Thiên Tôn khác đang bao quanh Hoa Thiên Thương phía dưới.

Hoa Thiên Thương cười thật lớn, tiếng cười bễ nghễ chúng sinh, hắn nói:

- Lời này cũng không biết động não nói ra được, ta và Bàn Cổ ngươi đã đánh bao nhiêu cái bể dâu? Cái búa của ngươi, ta đánh đến muốn mòn rồi!

- Nói nhiều vô ích, đánh đi!

Không như Bàn Cổ Thiên Tôn nóng nảy, một vị trung niên Thiên Tôn phi hành bên cạnh vô cùng dứt khoát nói ra.

Vị đại năng này là Đại La Thiên Tôn. Bài danh thứ ba trong thập bát Thiên Tôn! Cả người vị này từ trên xuống dưới phủ phục trong kim giáp, phía sau còn có sáu khỏa kim châu xoay vòng, thần quang luôn luôn tản mát, khí tức phát ra so với vô tận vũ trụ còn sâu thâm hơn!

- Thật là, có thể hay không nhanh lên một chút? Lưng lão phu mỏi cứng hết cả rồi, mau mau về nghỉ ngơi, bộ xương già này thật có chút chịu không nổi.

Một vị Thiên Tôn còn lại bỗng nhiên than vãn, đối với trận chiến trước mắt chẳng mấy chút hứng thú.

Đây là một lão già, thuộc dạng già cố đế, mặt mũi đều nhăn nheo, tóc râu bạc trắng như tuyết, trên tay cầm bảo trượng, nhìn không ra chút nào đặc biệt. Trông giống như một lão giả phàm trần, chỉ khác có điểm khí chất tiên phong đạo cốt, bạch bào bay bay - Đạo Đức Thiên Tôn - Thái Thượng Lão Quân.

Nghe Lão Quân nói vậy, Hoa Thiên Thương nhàn nhạt cười, nói:

- Nghe theo Lão Quân vậy, bổn Vương cũng có cố sự cần làm, đánh thôi!

Ma vương Hoa Thiên Thương môi rồng kéo lên nụ cười rạng rỡ, đồng tử huyết sắc khóa chặt Bàn Cổ Thiên Tôn, vương bào chợt tung bay. Khí tức của hắn phát ra, so với năm vị Thiên Tôn cộng lại cũng không thua kém chút nào, ẩn ẩn còn có xu thế vượt trội hơn.

Một thân ma lực của Đại Ma vương Hoa Thiên Thương có thể so sánh ngang hàng với nguyên lực năm vị Thiên Tôn của Tiên Giới cộng lại, phần chiến lực này, chúng sinh nghe đến mà phát sợ.

- Tiếp chiêu.

Hoa Thiên Thương ngạo nghễ nói chậm.

Lời vừa dứt, hắn hạ người lấy đà, gối cong xuống, ép cho đất đai bên dưới từng mảnh nứt vỡ, ma khí nhất thời bạo phát. Ngay lập tức...

Òanh một tiếng lớn!

Hồng thổ dưới chân Đại Ma vương nháy mắt vỡ tan hơn trăm mét, lấy khí thế như hỏa tiễn phóng thẳng lên trời, tốc độ nhanh đến nổi không thấy hắn bay lên khi nào, chỉ thấy một thoáng chớp nhoáng liền biến mất tại chỗ.

Cuồng phong thét gào.

- Cẩn thận!

Thái Ất Thiên Tôn hô to, tốc độ của Đại Ma vương hắn không thể nào theo kịp. Chớp mắt sau đó, Đại Ma vương giống như thiểm điện xuất hiện trước mặt Bàn Cổ Thiên Tôn, trên mặt treo nụ cười tà dị.

Không đợi Bàn Cổ Thiên Tôn làm ra phản ứng, Hoa Thiên Thương tung chân đá tới, mang theo ma khí đỏ rực, khí thế như lôi đình, man lực nhất thời phá không, nhanh đến không kịp nắm bắt.

Òanh!

Mặc dù kịp thời đưa tay ngăn trở, nhưng một cước của Đại Ma vương mạnh đến không hợp lẽ thường, ép cho Bàn Cổ Thiên Tôn cả người vặn vẹo, tựa như lưu tinh bay nhanh xuống mặt đất phía dưới, dư lực còn lại khiến thân thể Bàn Cổ kéo dài một đoạn ầm ầm ầm mới dừng lại, khói bụi bốc lên ngút trời.

Vù!

Nháy mắt sau đó, một thanh kiếm khí to như cột đình bỗng xé rách không gian đâm tới Hoa Thiên Thương, trong khoảnh khắc mũi kiếm gần như chạm được hắn thì Đại Ma vương bất ngờ xoay người, nhẹ nhàng tránh thoát, đồng thời còn khinh thường cười nhẹ.

Bất quá không có dễ dàng như vậy kết thúc, Ly Hồn Kiếm Khí của Thái Ất Thiên Tôn bao gồm ba đạo, chỉ thấy phía sau còn có hai đạo kiếm khí tựa như lôi đình đâm tới hắn.

Hoa Thiên Thương không kinh không hoảng, tại chỗ đấm ra một quyền.

Quyền ảnh vừa xuất liền hóa thành hai đầu thần long tựa như mực vẽ lên bay ra, hai đầu thần long một đen một đỏ quấn lấy nhau đánh về hai kiếm khí đang phi đến.

Bang!

Một khắc đối đầu nhau, không gian kịch liệt lay động, mắt thấy hai thanh kiếm khí hóa thành tinh quang rồi biến mất, hai đầu thần long vẫn như cũ uy vũ, cuộn mình đánh thẳng về Thái Ất Thiên Tôn!

Bên dưới, Bàn Cổ Thiên Tôn đã vững vàng đứng dậy, từ thuở sơ khai đến nay, Bàn Cổ là vị Thiên Tôn đầu tiên dùng thể tu để chứng đạo, thể thuật đã đứng đầu chúng sinh, mặc dù xương cốt vỡ nát nhưng chỉ vài hơi thở sau liền có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.

- Đại Ma vương!

Bàn Cổ tức giận gầm to, đồng thời cũng giống Hoa Thiên Thương đạp đất bay thẳng lên trời, phát ra tiếng xé gió rít tai.

Nhưng sát na sau đó, Hoa Thiên Thương tựa như kinh hồng, bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Bàn Cổ còn đang bay lên, Bàn Cổ mở to mắt, hắn còn chưa kịp phản ứng, hữu thủ của Ma vương cuộn trào ma khí đã đấm một quyền như trời giáng lên thân Bàn Cổ.

 ẦM! Bàn Cổ tựa như lưu tinh lần nữa rơi ngược trở về, chấn vỡ trăm dặm đất đai!

- Bàn Cổ tiểu tử, ngươi muốn so thể thuật với bổn Vương?

Hoa Thiên Thương trào phúng hỏi.

 Thật nực cười khi đưa một Thiên Tôn thể thuật đến đối phó với hắn.

Hoa Thiên Thương sinh ra đã có một thân Cửu Thiên Thần Long Thể, là thể chất đứng đầu chư thiên vạn giới, ngay từ nhỏ bản thân hắn còn khắc khổ tu luyện, bàn về thể thuật, Thiên Thương không thua kém một ai.

Bàn Cổ chỉ là một tiểu oa nhi.

Không chừa cơ hội, trên tay Đại Ma vương ngưng tụ một khỏa hắc cầu, bên trong có đỏ sắc lưu chuyển. Cũng không cần tích sức quá lâu, hắc cầu chưa đến một giây liền bất khả tư nghị phóng to hơn tòa nhà. Hoa Thiên Thương lập tức ném xuống, hắc cầu che phủ một góc trời rơi xuống Bàn Cổ đang nằm bên trong hố sâu.

Khí tức từ hắc cầu phát ra khiến tất cả phải nín thở vì áp lực.

Nhìn lại bầu trời lúc này, hai đầu thần long của Đại Ma vương đang lúc đánh về Thái Ất Thiên Tôn thì bất ngờ một đạo ánh sáng trắng nhanh như chớp giáng xuống, lưu quang từ nó lấn át cả ánh sáng của thiên địa.

Đạo ánh sáng này giống như một mũi tên, trực tiếp xuyên phá ngang thân hai đầu thần long, sau đó lưu quang vội tắt, hai đầu thần long tan rả giữa hư không.

- Đa tạ Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Thái Ất Thiên Tôn hô khẽ.

Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu thu lại phất trần, trong lòng lão âm thầm ngưng trọng, đạo thần long vừa rồi nhìn như tuỳ ý phá giải nhưng thật ra lão phải dùng đến tám thành nguyên lực mới có thể làm được.

"Hắn đã mạnh lên!"

Nguyên Thủy Thiên Tôn thầm hô.

Bên dưới, một vòng sáng kim sắc kịp thời xuất hiện che chắn trước mặt Bàn Cổ Thiên Tôn, vừa lúc khoả hắc cầu đánh tới.

Không thanh không thức, hắc cầu đột nhiên biến mất, nhưng ngay sau đó...

Đùngg!

Hắc cầu nổ tung, lập tức trời đất sáng loá, không đến hai hơi thở, đất đai từng khối lớn nứt vỡ, lấy hắc cầu làm trung tâm, đại địa trong vòng trăm trượng cấp tốc tan tác, tan biến vào hư không, áp lực tản ra đủ để phá nát vạn vật sinh linh.

Trong lúc đó, Đại La Thiên Tôn thân mang trọng giáp thu tay lại, khoé miệng tràn ra một dòng tiên huyết, nguyên khí bên trong nhất thời hỗn loạn.

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương liếc mắt nhìn Đại La Thiên Tôn, hắn cười trêu tức, nói:

- Thuẫn Thiên Vô Địch đạt đến viên mãn, Đại La ngươi tiến bộ không ít, có thể cản được một chiêu Diệt Thế của bổn Vương.

Đại La Thiên Tôn không có đáp lại, không có chút nào kêu ngạo hiện trên lãnh diện đó. Thực tế không có gì đáng tự hào.

Thuẫn Thiên Vô Địch, đúng như hai chữ Vô Địch, tiên pháp này của hắn xuất ra liền đạt trạng thái vô địch, bất khả xâm phạm, không gì có thể xuyên phá, một pháp tắc vô địch đã ký thác lên đó.

Nhưng không ngờ lại bị Đại Ma vương cường thế đánh vỡ, phản phệ đến trọng thương!

Một chiêu Diệt Thế vừa rồi, nếu không phải hắn xuất thủ tương trợ, chỉ sợ Bàn Cổ Thiên Tôn có cường ngạch hơn nữa thì không mất mạng cũng sẽ trọng thương tàn phế.

- Ngoài cái lớp vỏ cứng ra, Đại La ngươi còn có gì lợi hại thì triển khai đi, đừng để bổn Vương giết ngươi rồi mà ngay cả cái đại chiêu cũng không kịp tung ra nha.

Hoa Thiên Thương thong dong cười nói.

Nghe thấy Hoa Thiên Thương khiêu khích, Đại La Thiên Tôn chau lại mày kiếm, sáu khỏa kim châu phía sau cấp tốc xoay vòng, nương theo đó, một vòng tròn văn tự xuất hiện trước mặt hắn, tản ra kim sắc thần quang đẹp mắt.

Lập tức, Đại La Thiên Tôn vung mạnh hữu chưởng đánh vào hoa văn.

ẦM.

Một đạo thần quang kim sắc chói mắt lấy tốc độ ánh sáng bắn ra hướng thẳng về Đại Ma vương, linh lực từ thần quang này khiến cho không gian lay động mạnh.

Đại Ma vương cười tà, tay phải bỗng trào ra ma khí huyết sắc dữ dội, sau đó hắn tại chỗ đâm tới, huyết sắc trong tay kịch liệt biến lớn, hóa thành một huyết tiễn phá không đâm thẳng về phía thần quang.

Chỉ nghe tiếng ong ong thật lớn, không đến nửa khắc huyết tiễn cùng thần quang đã đối đầu với nhau, đối diện với huyết tiễn, thần quang giống như ống tre gặp búa, trực tiếp bị xé mở làm hai, tách làm hai đường đánh lên thiên không và hồng thổ bên dưới, tạo ra một trận nổ kịch liệt kéo dài.

Huyết tiễn thì vẫn như cũ hung hăng xuyên phá thần quang, nhanh như chớp đánh về phía Đại La Thiên Tôn, Đại La chau mày, thu lại hữu thủ, rồi vội vàng thuấn di lên cao, vừa lúc đó huyết tiễn mang theo sát khí khủng bố bay xoẹt qua vị trí của hắn vừa rồi, bay hút đến cuối chân trời.

Ở phía chân trời sau đó truyền đến thanh âm nổ toạc kinh thiên động địa.

Đại La Thiên Tôn mặt mũi âm trầm như nước, so đấu nguyên lực vừa rồi hắn đã thua Hoa Thiên Thương tuyệt đối. Chợt, một quang mang màu xanh xuất hiện đem hắn bao phủ, Đại La sau đó cảm thấy chút huyết khí hỗn loạn trong người thoáng chốc ổn định như cũ, trạng thái khôi phục gần với đỉnh phong.

Đại La Thiên Tôn nhướng mày, hướng về Thái Thượng Lão Quân gật đầu cảm tạ.

Thấy vậy, Đại Ma vương chép miệng, trong lòng cảm thấy vô cùng phiền phức. Hắn hướng về Thái Thượng Lão Quân nói:

- Lão Quân, cũng đã hơn trăm cái kỷ nguyên rồi, mỗi lần giao chiến, bổn Vương vì kính lão đắc thọ đều không có đánh ngươi, ngươi chẳng lẽ không biết tốt xấu mà ngồi bên ngoài quan chiến sao?

Thái Thượng Lão Quân nở một nụ cười hiền hòa, đáp:

- Điểm này lão phu biết, Đại Ma vương không thấy ta chỉ đứng ngoài hỗ trợ thôi sao?

Hoa Thiên Thương chân mày co giật, trong lòng kịch liệt khinh bỉ, bản lãnh của ngươi chẳng phải chỉ có hỗ trợ thôi sao?!

Thái Thượng Lão Quân tuy pháp lực không cao, không đáng nhắc tới trong hàng ngũ chiến lực Thập Bát Thiên Tôn, nhưng tài nghệ về đan dược, y thuật, y pháp thì cả cái đại vũ trụ Negar này không ai sánh bằng!

À quên, ở Hỗn Mang Ma Giới có vị Cẩm Y Ma Hoàng có thể so sánh Thái Thượng Lão Quân. Bất quá, mặt dày thì thua xa một con mương.

Bất kể lần giao chiến, một vị Thiên Tôn nào nó bị hắn dồn sát thương đến gần chết thì Thái Thượng Lão Quân đều ra tay ném ra chiêu nối chiêu khôi phục, kết quả kéo về đến tình trạng tiếp cận đỉnh phong.

Trong lòng Đại Ma vương vô cùng cay cú, giống như một con gián đập mãi đập không chết, đập tới đập lui hơn trăm cái kỷ nguyên!

- Ngươi còn dám lơ là?!

Giọng tới, cùng với Kiếm khí vừa theo tới.

Không đến nửa giây, kiếm trên tay Thái Ất Thiên Tôn tựa như sao băng đâm đến Hoa Thiên Thương, bên trong mang đến vô tận hàn khí thấu xương, khiến cho không gian bên cạnh theo đó kết băng. Lần này Thái Ất Thiên Tôn mang kiếm chém tới, muốn cận chiến với Đại Ma vương.

Đại La Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn liếc thần nhãn nhìn nhau rồi vội vàng gật đầu, ngay lập tức cả hai thuấn di tại chỗ, một khắc sau liền xuất hiện bên cạnh Đại Ma vương, cùng với Thái Ất Thiên Tôn đem hắn bao vây.

Đối diện với một kiếm sét đánh của Thái Ất Thiên Tôn, Đại Ma vương cường ngạnh đón đỡ, hữu thủ như có hàng trăm tinh điểm xoay vòng, cùng kiếm băng đối bính.

Bang!

Băng kiếm trong tay Thái Ất Thiên Tôn nhanh chóng tan vỡ, tản ra hàn mang lạnh giá. Xuyên qua băng khí, Hoa Thiên Thương một cước đá tới, tốc độ như lôi kinh. Bất quá Thái Ất Thiên Tôn đã sớm có chuẩn bị, trước thân thể không biết từ lúc nào trôi nổi một trận đồ bát quái trắng đen.

Một cước của Đại Ma vương vừa đá lên đó thì Thái Ất Thiên Tôn hô lớn:

- Tạc!

Oanh!

Họa đồ nổ lớn, phát ra thanh âm vang trời, khói bay mù mịt.

Hoa Thiên Thương từ trong đám khói văng ra ngoài, lộn vài vòng trên không nhằm ổn định thân hình, trong lúc đó, trước tay của hắn ngưng tụ một vòng tròn ma lực tím sắc đẹp mắt, nháy mắt sau, một đầu Yêu Tước mang theo Cửu U hỏa diễm vươn cánh bay ra ngoài, nhắm vào Thái Ất Thiên Tôn bay òa đến như lôi minh, để lại phía sau hỏa diễm ngập trời.

Thoáng một hơi, Đại La Thiên Tôn hư bỗng không xuất hiện trước mặt Thái Ất Thiên Tôn, hai tay nhanh chóng mở rộng, nương theo đó một vòng tròn kim sắc xuất hiện, đem hắn và Thái Ất Thiên Tôn bao phủ.

Thuẫn Thiên Vô Địch!

Yêu Tước tê minh, đánh vào vòng tròn kim sắc, oanh một tiếng, chỉ thấy Yêu Tước hóa thành hỏa diễm cuồn cuộn, hỏa nhiệt hãi hùng khiến không gian rợn sóng, hồng thổ phía dưới chậm rãi tan chảy. Thuẫn Thiên Vô Địch cùng Yêu Tước đồng loạt triệt tiêu.

Kết quả này đã sớm được Hoa Thiên Thương dự đoán, vừa lúc ổn định được thân hình, hắn liền đạp không bay tới, giống như tên lửa đồng dạng, Thuẫn Thiên Vô Địch vừa tan biến, thân ảnh của hắn đã xuất hiện trên đầu Đại La Thiên Tôn.

Hoa Thiên Thương khóe miệng cười nhạt, đồng thời một chưởng đưa lên, hô nhẹ:

- Tru Thiên.

Khẩu quyết vừa ra, từ hư không bốn phương tám hướng ma khí bỗng cuồn cuộn bay đến, ma khí huyết sắc đem một chưởng của Đại Ma vương bao phủ, vô cùng trùng kích thị giác.

Ma khí tụ đến diễn ra rất nhanh, cơ hồ khi khẩu quyết trong miệng Hoa Thiên Thương vừa dứt, tay hắn liền cuồn cuộn ma khí huyết sắc rực rỡ.

- Tiếp thử bổn Vương chiêu này.

Đại Ma vương ha ha cười, Tru Thiên giáng xuống! Nhìn bên ngoài chưởng pháp giáng xuống vô cùng chậm, tàn ảnh như khắc họa lại trên không.

Bất quá Đại La Thiên Tôn không cách nào tránh né được!

- Chung Cực pháp tắc!

Đại La Thiên Tôn khẽ biến sắc, cơ thể hắn bất di bất dịch, chỉ có thể tại chỗ đón đỡ, ép buộc phải tiếp một chưởng này của Đại Ma vương!

- Hồng Mông Phá Hư Kiếm!

Trong khoảnh khắc đó, Thái Ất Thiên Tôn quát lớn, từ phía sau bất ngờ vượt lên trước, Tiên kiếm trên tay tản ra hắc sắc quang mang thâm thúy.

Hồng Mông nguyên lực, phá diệt thái thư! Hắc sắc này chính là Hồng Mông nguyên lực, một trong năm chiêu kiếm pháp tối cường của Thái Ất Thiên Tôn.

- Đại La Phá Diệt!

Đại La Thiên Tôn quát ầm lên, vô cùng ăn ý vung đấm tung ra tuyệt chiêu, hữu thủ hóa thành kim sắc, tản ra kim khí mênh mông, cứng rắn vô ngần.

Đại La Thiên Tôn cùng Thái Ất Thiên Tôn đánh về phía Đại Ma vương, hai cỗ chiêu thức tại chỗ hợp lại đối cường với Tru Thiên chưởng.

Không một thanh âm nào phát ra, hoàn toàn yên lặng. Vì âm thanh này nó lớn đến độ Thiên Đạo không thể hình dung. Chỉ thấy thiên địa tắt màu, sáng lóa cả trời, Thái Ất Thiên Tôn cùng Đại La Thiên Tôn tiên kiếm gãy nát, kim thủ tan vỡ.

Hai vị Thiên Tôn ầm ầm phun ra tiên huyết, từ trên trời cao như lưu tinh rơi nhanh xuống đất, phá vỡ hàng trăm dặm hồng cứng rắn, nhắc lên bụi khói mịt mờ.

- Đại Ma vương!

Bàn Cổ Thiên Tôn gầm thét, đánh vỡ trạng thái câm lặng của thiên địa.

Cơ thể  Bàn Cổ lúc thì hồng nhuận, lúc thì xanh ươm, được Thái Thượng Lão Quân chữa trị về sau, Bàn Cổ Thiên Tôn vận hết sức lực đỉnh phong đạp vào đất bay lên, phá tan hồng thổ dưới chân, biến mất tại chỗ! Tốc độ lần này, có thể so với Đại Ma vương Hoa Thiên Thương rồi, rõ ràng đã động đại chiêu.

Bất quá có một người ra tay còn nhanh hơn hắn, Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn đã ở không xa Đại Ma vương, thấy hai vị Thiên Tôn vừa hạ tràng trọng thương nguy kịch, lão liền huy động phất trần, vẽ ra một đại bí tự lấp lánh, bí tự này nhanh chóng biến đổi, hóa thành một bàn tay nguyên lực khổng lồ chụp về phía Đại Ma vương.

Hồng Mông nguyên lực, cô đọng trăm thành, Chích Thủ Kình Thiên pháp!

Đại Ma vương phun ra một ngụm ma huyết, tương tự như phun một cục đàm, tiếp hai chiêu vừa rồi, cũng khiến hắn nhộn nhạo đôi chút.

Nhìn đại thủ khổng lồ mang theo uy áp mênh mông đánh tới, Đại Ma vương cười lạnh, một tay đưa lên, miệng nhẹ nhàng hô:

- Giải.

Lời nói của hắn vừa ra, hữu thủ bỗng nhiên biến mất, một chút khí tức cũng không còn, giống như chưa từng xuất hiện chiêu thức vừa rồi!

Nguyên Thủy Thiên Tôn lão dung kinh ngạc, hai mắt rung động. Bất quá rất nhanh ổn định lại tâm tình, chiêu vừa rồi của Đại Ma vương tuy vô cùng quỷ dị nhưng nhất định không thể dùng nhiều lần trong một lúc.

Cùng lúc đó, Bàn Cổ Thiên Tôn mang theo một cước kinh động quỷ thần đá đến trước mặt Đại Ma vương, những lần trước do bị đánh bất ngờ nên không kịp ném ra chiêu thức gia trì, nhưng lần này lại khác.

Tuy nhiên, tốc của Đại Ma vương là bất khả tư nghị, đối diện với một cước của Bàn Cổ Thiên Tôn hắn liền tung chân đối bính, bàn về thể thuật, hắn không ngán tên nào!

Ầm!

Bàn Cổ Thiên Tôn bị Đại Ma vương chặn đứng liền hung hăng đánh trả lại một đấm, bất quá vẫn như cũ bị Đại Ma vương né được, chỉ một thoáng như vậy, Đại Ma vương liền bồi lại một cước kinh hồn, đá vào bụng của Bàn Cổ Thiên Tôn khiến hắn bay ra một đoạn, nhưng ngay sau đó Bàn Cổ Thiên Tôn liền như chớp bay lại tiếp tục tung quyền động cước. Từ đầu đến cuối nhanh đến choáng ngợp!

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Đại Ma vương cùng Bàn Cổ Thiên Tôn dùng quyền pháp đối chiến, thể thuật thể hiện ra tuyệt đối tối cường, nhanh đến khó quan sát. Từ trên không rồi lại kéo xuống đất, phần lớn là bị đánh văng ra ngoài rồi lại bay vào nhau tiếp tục tung quyền, vì thế chiến trường của hai người mới có thể di chuyển.

Hồng thổ bên dưới nứt vỡ không biết bao nhiêu lần!

Bất quá, thua thiệt cũng chỉ có Bàn Cổ Thiên Tôn, tiên huyết từ khóe miệng trào ra thành dòng, Đại Ma vương quần áo chỉ xộc xệch, nhìn qua đã phân được cao thấp.

- Như vậy mới gọi là đánh chứ!

Đại Ma vương cười to thống khoái, giọng nói của hắn quanh quẩn giữa đất trời.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng vội vàng nhập trận, cùng Bàn Cổ Thiên Tôn huy động phất trần đánh ra tiên lực mênh mông, chỉ có điều bị tốc độ của Đại Ma vương bỏ xa một đoạn, lúc lão ném ra đại chiêu thì vẫn bị Đại Ma vương tung chiêu phá giải, thậm chí phản phệ đánh đến bại lui.

Đại Ma vương cùng lúc chiến với hai vị Thiên Tôn vẫn không hề hoảng, thậm chí càng ngày càng cười to, tốc độ cùng sức mạnh của hắn giống như đề thăng mãi không điểm dừng, dần dần ép cho Nguyên Thuỷ Thiên Tôn cùng Bàn Cổ Thiên Tôn liên tục bại lui.

Thái Thượng Lão Quân từ xa nhìn thấy lắc đầu, trong miệng cảm khái:

- Hỗn Mang Ma Giới lại có một vị Ma Đế! Hai người các ngươi thế nào rồi? Ta tận lực cũng chỉ có thể tới đây thôi.

Thái Thượng Lão Quân thu lại hữu thủ, quang mang lục sắc chợt tắt, phía trước Đại La Thiên Tôn và Thái Ất Thiên Tôn chậm rãi đứng dậy, chỉ là trọng thương vẫn còn thấy rõ trên mặt. Kim giáp trên người Đại La Thiên Tôn phần trên gần như đã bể nát, lộ ra cơ thể lực lưỡng tràn đầy vết thương khó khép lại.

Thái Ất Thiên Tôn còn thảm hại hơn, đại bào rách nát, Tiên kiếm cũng gãy nốt.

- Đa tạ Lão Quân, hồi lại năm phần đã đủ rồi

Đại La Thiên Tôn mở miệng, nhìn chằm chằm vào Đại Ma vương đang tả xung hữu đột phía xa.

- Nuốt cái này đi, cố gắng sống sót trở về Tiên Giới, chỉ cần vài tức nữa viện binh liền đến rồi, Đại Ma vương hắn đã mạnh hơn xưa rất nhiều, chúng ta năm người không phải là đối thủ.

Thái Thượng Lão Quân thở dài đưa ra hai viên tiên đan cam sắc cho Thái Ất Thiên Tôn và Đại La Thiên Tôn, có một lời lão không nói ra, đó là thật may khi Đại Ma vương không cố nhắm vào một người trong số họ mà đánh.

Lúc đó chỉ sợ cứu không được, mà cứu cũng cứu không kịp!

Nuốt lấy tiên đan của Thái Thượng Lão Quân, Đại La Thiên Tôn cùng Thái Ất Thiên Tôn trong hai hơi thở liền trở nên khởi sắc, cưỡng ép khôi phục đến đỉnh phong.

Hai người liếc mắt nhìn nhau rồi gật đầu, nhanh như chớp gia nhập chiến trường.

Bạn đang đọc Ma Đế Chinh Đồ sáng tác bởi HồiGiaTamThiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HồiGiaTamThiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.