Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thượng Cổ Long Hồn.

2312 chữ

So sánh với Cự Long sơn mạch thì Độc Long Sơn mạch có tài nguyên phong phú hơn. Nhưng dãy núi nhấp nhô, địa hình hiểm trở hơn. Rất nhiều nơi, cho dù thăm dò thấy rất nhiều Thủy tinh loại tốt cũng khó có thể khai thác. Trừ phi Thần giai cường giả có thể Lăng không phi hành ra thì người bình thường cơ bản không có cách đến gần. Sương mù dày đặc, thậm chí băng tuyết bao phủ quanh năm khiến Thần thức cũng khó có thể dò xét. Cả Độc Long Sơn mạch, ngoại trừ Thành trấn nhỏ với hơn mười vạn dân ra thì, đại thành thị với hơn trăm vạn dân hầu như là không có. Ở trong những khu rừng rậm, rải rác rất nhiều các bộ lạc Thổ dân, về cơ bản, từng nhà đều thờ phụng một phù điêu hình Rồng cổ quái. Trên lưng mọc hai cánh, trên đầu hiện lên một cái bướu độc xấu xí, hàm răng sắc bén mọc lên hai cái răng nanh, thoạt nhìn khá giống với Cự Long, nhưng dữ tợn và đáng sợ hơn. Vì đem Độc Long Sơn mạch với tài nguyên phong phú nhập vào bản đồ của Ma thú lĩnh, vì biến những Sơn dân thuần phác thành tín đồ Đại Vu, Dương Lăng dẫn theo mọi người tìm kiếm cái gọi là Độc Long Động. Không ngờ rằng, Độc Long Sơn mạch thật sự quá lớn, rất nhiều nơi ngay cả Thần Thức cũng khó có thể thẩm thấu vào, đi vòng quanh vài ngày khắp dãy núi cũng không tìm được đầu mối hữu ích. “Đại nhân, căn cứ khẩu cung của một tên Tế Tự người bản xứ, Độc Long Động ở ngay trước mặt”. Ngày hôm nay, Thi vu vương bước nhanh như bay, vừa nói vừa cầm lấy một Lão già áo đen mang về báo cáo tình hình. Tên kia tóc lõa xóa, trên mép chảy một chút máu, nhìn bộ dạng đã chịu không ít khổ đau. “Dãy núi phía đông không có mười vạn cũng có tám nghìn, đi đâu mà tìm chứ?” Dương Lăng còn chưa nói gì, thì Hắc Long vương ở một bên đã lắc đầu. Mấy ngày nay, thẩm vấn đám dân bản sứ đã hơn trăm tên, nhưng không có bất cứ kẻ nào biết vị trí cụ thể của Độc Long Động. “Dát dát dát, lần này thì khác. Trong tay tên Tế tự này có một bức bản đồ truyền từ thời viễn cổ đến nay” Thi vu vương cười lớn, lấy trong lòng ngực ra một cái thủy tinh cầu trong suốt, trên mặt hiện lên đầy các đường đi. Mọi người chú ý nhìn, thì thấy có vài phần hình dáng của Độc Long Sơn mạch. “Đại nhận…, đây là Bảo vật mà Tổ tiên chúng ta lưu lại. Mất đi bảo vật này, thì Thần Long sẽ không nghe lời cầu khẩn và thờ cúng của chúng ta nữa. Cả Bộ Lạc sẽ gặp đại nạn, Đại nhân, cầu xin người….” Lão già Tế Tự mặt đầy nếp nhăn, cho dù gặp nguy hiểm cũng không thể nào quên được thủy tinh cầu trong tay Thi vu vương. Theo Truyền thuyết mà Bộ lạc đời đời truyền lại, thủy tinh cầu là bảo vật mà Tổ tiên có được sau khi tiến cống cho Độc Long Động. Mất đi thủy tinh cầu, thì sẽ mất đi sự bảo vệ của Thần Long, cả bộ lạc sẽ gặp đại nạn. “Hừ, Thần Long chó má gì, chỉ là mấy con Đại xà biết bay mà thôi” Thi vu vương lạnh lùng cười cười, nói tiếp: “Yên tâm đi, lần này có Đại nhân chúng ta tự mình ra tay, sẽ hủy diệt cả cái Độc Long Động đó” “Được rồi. La Đức Lý Cách Tư, cho hắn một túi Mặc Tinh, thả hắn về. Đi, nhìn xem Độc Long Động rốt cuộc ở đâu” Dương Lăng cười nhạt, mang mọi người cưỡi Kim bằng nhanh chóng rời đi. Căn cứ vào thủy tinh cầu bay qua từng ngọn núi cao, bay qua một khu rừng rậm. Hô…. Tốc độ của Kim bằng rất nhanh, ba ngày sau đã chở mọi người đi đến một Sơn cốc sâu không thấy cuối. Còn chưa đến gần, đã ngửi thấy mùi Lưu huỳnh nồng nặc, mang đến mùi khét lẹt. Cả Sơn cốc đầy loạn thạch, mọc đầy cây Đại thụ màu đỏ sậm không biết tên. Thi thoảng có thể thấy được một bộ Hài cốt, nhìn bộ dạng, dường như từng có không ít Mạo hiểm giả đến nơi đây, đáng tiếc, tất cả đều không thể trở về. Độc Long Động ở sâu trong Sơn cốc này? Nhìn đánh dấu trên thủy tinh cầu, lại nhìn địa hình xung quanh, Dương Lăng vỗ vỗ lên người Kim bằng, ra hiệu cho nó dừng lại. Bắt Vu ấn, triệu ra một đội Giác phong thú, chỉ huy chúng nó bay đi thăm dò địa hình xung quanh. Ngoại trừ mùi Lưu huỳnh nồng nặc ra, thì Sơn cốc khói bốc lên nghi ngút. Càng gần Sơn cốc thì nhiệt độ càng cao, dòng khí lưu nóng rực táp vào mặt. Xem ra, dưới mặt đất dường như là một ngọn núi lửa đang hoạt động, như lúc nào cũng có thể bộc phát. Trong không trung tràn ngập bụi núi lửa, cũng không biết là do hoàn cảnh đặc biệt hay là có Ma pháp trận bảo vệ. Cho dù Thần Thức mạnh hơn nữa cũng không thể phát hiện được động tĩnh ở sâu trong Sơn cốc. “Đi, vào xem tình hình, trên đường phải cẩn thận” Trầm ngâm một lát, Dương Lăng chỉ huy Kim bằng từ từ bay vào. Đến hôm nay, dù phía trước có là đầm rồng hang hổ, hắn cũng tự tin để xông vào. Ngao...... Đi qua một chỗ rẽ, từ sâu trong Sơn cốc đột nhiên thổi ra một cơn gió nóng hừng hực, mang theo mùi tanh hôi khiến người khác buồn nôn. Một con Độc Long thân hình khổng lồ trên đầu mọc ra một cái bướu độc dài đột nhiên xuất hiện ở sau một tảng đá, như từ dưới đất chui lên vậy. Giương nanh múa vuốt, ánh mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào mọi người, như một con rắn cực độc khiến người ta không rét mà run. “Loài người ti tiện, xông vào Độc Long Sơn cốc của chúng ta, tất cả đều phải chết”. Con Độc Long xấu xí lớn tiếng rít lên, ngay sau đó, Độc lựu trên đầu co rút lại, lập tức bành trướng ra, há mồm phun ra một ngọn lửa màu tim, mang theo một cỗ tanh hôi ngập trời. “Hừ, muốn chết!” Đôi cánh khổng lồ của Kim Bằng dùng sức vỗ mạnh, trong nháy mắt bay vút lên không, chở mọi người né qua ngọn lửa màu tím của Độc Long. Mẫu Hoàng sớm đã có chuẩn bị thì bay ra như tia chớp, Cự trảo sắc bén chuẩn xác nắm lấy con Độc Long khổng lồ. Ngao...... Độc Long không kịp trở tay bị Mẫu Hoàng bắt được lớn tiếng rít lên. Độc lựu xấu xí lại co rút lại lần nữa, song không đợi nó phun ra Độc khí thì thân hình khổng lồ đã bị Mẫu Hoàng mang lên giữa không trung, “Răng rắc” một tiếng vang lên, bị cắn thành hai đoạn. Chỉ nháy mắt, máu đỏ tươi của Độc Long phun ra, không trung nhanh chóng rơi xuống một cơn mưa máu. Thi thể nặng nề “Ba” một tiếng bị ném xuống mặt đất, hai mắt to như đèn lồng chảy ra một chuỗi nước mắt bằng máu, chết không nhắm mắt, như là dù có chết cũng không tin bị Mẫu Hoàng một kích giết chết. Sa...... Mùi máu tươi nồng nặc truyền ra ngoài theo cơn gió. Rất nhanh, đã truyền đến tiếng động sột soạt, một đám Độc Long hai mắt đỏ rực ào ào chui ra từ trong đám Loạn thạch, số lượng có mấy trăm con. Thực lực kém cỏi nhất cũng là Thượng vị thần thú. Mê cung dưới đất? Thông qua Giác phong thú đang đi dò đường, Dương Lăng nhanh chóng phát hiện giữa đám loạn thạch là một loạt hang động, Tinh thần lực mênh mông tản ra như thủy triều, không lâu sau đã phát hiện ra một tòa Mê cung dưới đất, sâu không lường được, có vô số thông đạo. Ngao...... Nhìn thấy vết máu trên mặt đất, đám Độc Long lớn tiếng rít lên, nhanh chóng tầng tầng lớp lớp vây lấy mọi người, giương nanh múa vuốt, hai mắt đỏ bừng khát máu, muốn cắn xé đám người Dương Lăng thành mảnh nhỏ. “Tử Vong văn ba, giết” “Ma Thần chiến trận, lên” Nhìn đám Độc Long khí thế rất hung hãn, không cần Dương Lăng ra lệnh, đám người Thi vu vương và Hắc Long vương đã xông lên. So sánh với đám Độc Long, số lượng mặc dù kém nhau quá xa, nhưng hơn ở công kích sắc bén. Sau khi kết thành Ma Thần chiến trận thì lực công kích và lực phòng ngự đều rất kinh người, tả xung hữu đột như chỗ không người, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. “Đại nhân, có muốn tất cả cùng xông lên, giết chết hết bọn chúng?” Nhìn đám Độc Long đang lớn tiếng rít lên, Hắc Giáp Đại ác ma Na Tháp Lỵ vung vung Vô Ảnh tiên trong tay lên, nóng lòng muốn thử sức. “Không vội, giết đám Độc Long này, đám người La Đức Lý Cách Tư là đủ rồi. Hơn nữa còn có cả Mẫu Hoàng, đối phương căn bản không phải đối thủ” Dương Lăng không hề đổi sắc, tỉnh táo quan sát tình huống xung quanh, Tinh thần lực khổng lồ hóa thành tơ nhện vô hình, cẩn thận thăm dò Mê cung dưới đất.Đối với người bình thường mà nói, mấy trăm con Độc Long Thượng vị thần thú không thể nào chống nổi. Nhưng đối với Cường giả tuyệt thế tiềm tu hàng trăm ngàn vạn năm mà nói, căn bản không chịu nổi một kích. Bên trong Độc Long đầy xác chết, có xác chết cho dù không nhìn rõ mặt mày, nhưng vẫn tản mát ra Năng lượng ba động rất khổng lồ. Hiển nhiên, khi còn sống thực lực tuyệt đối không phải chuyện đùa, ít nhất cũng có thực lực của Vị Diện lưu lãng giả. Nếu không đoán sai, đám Độc Long trước mặt này chỉ là đám Thủ vệ bình thường, Sát chiêu chính thức còn ở phía sau, không thể không đề phòng. Bây giờ mà toàn lực xông lên, tuyệt đối không phải sự lựa chọn sáng suốt. “Ồ, Lưu Lãng Thần Thú” Quả nhiên, Dương Lăng vừa dứt lời, thì ở sâu trong Sơn cốc đã có một con Cự Long đỏ rực xông ra. Độc lựu xấu xí trên đầu như trái tim phun ra nuốt vào. Xem ra, chính là Vương giả của đám Độc Long này, phía sau còn có một đám Độc Long cũng đỏ rực, số lượng hơn ngàn con. Càng quỷ dị là, ở phía sau đàn Độc Long như có một cái Long ảnh gần như trong suốt, thân hình lớn hơn những con Độc Long bình thường gấp mười lần, không một tiếng động di chuyển tới, cách còn khá xa đã mang đến một cỗ uy áp rất kỳ lạ, cùng với sát khí ngập trời. “Thượng cổ Long Hồn?” Nhìn Long ảnh gần như trong suốt phía sau đàn Độc Long, Lão Long Quy Khoa Lôi Tát vẻ mặt biến đổi, như gặp quỷ lùi lại rất nhanh: “Nhanh, mau rút lui, đây là Thượng cổ Long hồn, Thượng cổ Long hồn bất tử” “Rút lui!” Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư giàu kinh nghiệm chiến đấu, không quan tâm truy sát đám Độc Long bị thương, dẫn đám người Hắc Long vương và Huyết Thiên sứ Áo Phỉ Lệ Á nhanh chóng lui lại. Cho dù Lão Long Quy Khoa Lôi Tát không nhắc nhở, hắn cũng cảm giác được một mối nguy hiểm mãnh liệt, không dám chậm trễ. “Sách sách, không ngờ rằng, hôm nay lại gặp được hai con Lưu Lãng Thần Thú. Càng không ngờ rằng, sau trăm ngàn vạn năm, còn có người biết được Thượng cổ Long hồn của Độc Long tộc chúng ta” Độc Long Vương thân hình khổng lồ rít lên, liếc mắt nhìn Lão Long Quy Khoa Lôi Tát một cái, rồi lạnh lùng nói: “Tuy nhiên, tất cả đã chậm. Tiến vào Độc Long Động của chúng ta, không một ai có thể chạy ra ngoài” Hai mắt Độc Long Vương đỏ rực lên, cho dù biết Dương Lăng có hai con Lưu Lãng Thần Thú bảo vệ cũng không hề sợ hãi. Trăm ngàn vạn năm qua, Vị Diện lưu lãng giả xông vào Độc Long Cốc không có mười cũng có đến tám, tất cả đều chết trong tay Thượng cổ Long hồn. Thực lực đám người Dương Lăng rất mạnh, nhưng theo nó thấy, thì cho dù mạnh hơn nữa cũng khó mà thoát chết. Thượng cổ Long hồn miễn dịch tất cả công kích vật lý và công kích Ma pháp, mặc dù trói buộc Độc Long tộc ở trong Độc Long Cốc này, nhưng thực tế là Thần bảo hộ của Độc Long, có sự tồn tại gần như vô địch này, Độc Long Động vĩnh viễn là một pháo đài vô địch.

Bạn đang đọc Ma Thú Lãnh Chúa của Cao Pha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.