Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mãi Mãi Là Vưu Na.

2285 chữ

Ngao… Kim Bằng huýt lên một tiếng dài, thu cánh lại, lao từ trên cao xuống, vung trảo đánh về phía sau gáy Thành chủ Vân Trung Thành. Tốc độ rất nhanh, giống như một khối thiên thạch từ trên cao rơi xuống, bám theo tiếng xé gió chói tai. “Hồn Bạo” Dương Lăng quát lên một tiếng, Tinh thần lực khổng lồ tuôn ra, toàn lực công kích Linh hồn của Thành chủ Vân Trung Thành. Thanh Chiến Hồn Đao sắc bén lướt trên mặt đất, cả người xông tới, muốn một đao chém Thành chủ Vân Trung Thành thành hai mảnh. Xuy… Kim Bằng tốc độ rất nhanh, nhưng Dương Lăng dùng toàn lực xông tới nên cũng không chậm hơn bao nhiêu, hai người hầu như cùng đến trước mặt Thành chủ Vân Trung Thành. Công kích sắc bén kèm theo tiếng xé gió chói tai, cùng với cỗ sát khí ngập trời. Nhất là Chiến Hồn Đao của Dương Lăng, ngoại trừ một tia đao mang màu đỏ còn kèm theo từng tia chớp dày đặc. “Cực Quang thuẫn” Cho dù đối mặt với sự vây công của Dương Lăng và Kim bằng, Thành chủ Vân Trung Thành cũng không biến sắc, phất tay bày ra một tầng phòng ngự ngoài cơ thể. Lập tức vung kiếm chém tới trước, trong nháy mắt đã đột phá được lớp vảy cứng rắn của Kim bằng, hung hăng đâm một kiếm vào trong. Mà ngược lại, Linh hồn công kích của Dương Lăng chỉ khiến hắn nhíu mày, Trảo của Kim bằng chỉ để thân thể rung lên một cái mà thôi, không thể nào tạo ra thương tích nặng nề được. Ngao. Gào lên một tiếng đầy phẫn nộ, Kim bằng bay vọt lên trời cao, nhịn đau phát động công kích, Cự trảo đỏ rực, tản mát ra một vầng quang mang. Mặc dù chưa khôi phục thời kỳ mạnh nhất, nhưng hắn cũng không tin không đột phá được phòng ngự của Thành chủ Vân Trung Thành. “Hóa Hồn” Dương Lăng toàn lực thi triển Hóa hồn, chém mạnh một đao vào cổ Vân Trung thành, một chiêu toàn lực, Chiến Hồn Đao sắc bén rung lên, sát khí ngập trời khiến đám Thiên Sứ xung quanh chấn động, không ngờ rằng thực lực hắn lại đáng sợ đến vậy? “Đúng là lợi hại. Cái khác không nói, dám trực tiếp chém giết với Thành chủ Vân Trung Thành, cái này không phải người bình thường có thể làm được” “Kỳ quái, hơn mười vạn năm nay, ta đã đi qua vô số Vị Diện, sao lại không nghe nói có một người trẻ tuổi như thế này nhỉ?” Thấy cuộc đại chiến giữa Dương Lăng và Thành chủ Vân Trung Thành, mọi người kêu lên sợ hãi. Bàn tán xôn xao, nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói có người dám đối chiến với Thành chủ Vân Trung Thành. Tình hình của Dương Lăng và Kim bằng không ổn, nhưng ý chí bất khuất lại khiến bọn họ rất bội phục. “Liên hoàn Hồn Bạo, nổ cho ta” Nhìn thấy không phải là đối thủ của Thành chủ Vân Trung Thành, Dương Lăng đánh ra một hư chiêu, đột nhiên tập kích đám Thiên Sứ 12 cánh đang bao vây mình, chuẩn bị cưỡi Kim bằng giết người phá vòng vây. Không đến lúc cuối cùng, hắn quyết không muốn trốn vào Không gian Vu tháp, để tránh dẫn sói vào nhà, phiền phức nhiều hơn nữa. “A, đầu của ta, cứu mạng… a” Đám Thiên Sứ xung quanh mặc dù bao vây được Dương Lăng và Kim bằng, nhưng dù thế nào cũng không ngờ được rằng Dương Lăng bị Thành chủ Vân Trung Thành công kích vẫn còn năng lực tấn công mình. Không kịp ứng phó nên bị công kích sắc bén của Dương Lăng đột phá Linh hồn phòng ngự, đầu đau như muốn nổ tung, như là bị hàng ngàn vạn con kiến đang điên cuồng cắn xé. Có tên hét lên cầu cứu, có tên ôm đầu chạy xung quanh, có tên chết ngay tại trận. Vòng vây chắc chắn trong nháy mắt xuất hiện lỗ hổng rất lớn. Thời gian vừa qua hấp thu được rất nhiều thiên địa linh khí và Nguyện Lực, Dương Lăng càng lúc càng gần đến Hồn Vu đỉnh, lĩnh ngộ Vu thuật đã đạt đến một bước tiến mới. Một chiêu toàn lực, đối với Thành chủ Vân Trung Thành mà nói còn không có uy hiếp chết người, nhưng đám Thiên Sứ bình thường thì đây chính là tai nạn chết người. “Mặc Đặc Tát Khắc, đi” Một kích thành công, Dương Lăng lại phát ra một đạo Hồn Bạo ngăn cản công kích của Thành chủ Vân Trung Thành, lập tức cưỡi lên người Kim bằng. Kim bằng huýt lên một tiếng, lao thẳng từ lỗ hổng ra ngoài, nhanh như điện. “Đáng chết, đứng lại cho ta” Nhìn đám Thiên Sứ đang ôm đầu quay cuồng, Thành chủ Vân Trung Thành giận dữ, quyết đoán xuất kích. Tốc độ còn nhanh hơn cả Kim bằng, “Xuy” một tiếng ngăn cản đường đi của hai người, Kiếm quang sắc bén đâm vào trong bụng Kim bằng. Trong mắt bộc phát ra một cỗ Năng lượng khổng lồ, đánh mạnh vào trong cơ thể Kim bằng, chấn thương lục phủ ngũ tạng của nó. Ngao…. Kim bằng rên lên một tiếng, một trảo vung lên bức lui Thành chủ Vân Trung Thành đang muốn phá vỡ Thần Cách của mình. Vốn định mang Dương Lăng bay lên thật cao, nhưng bụng máu chảy đầm đìa, thể lực càng lúc càng yếu, ý thức càng lúc càng mơ hồ, rơi uỳnh xuống đất. “Không hay” Dương Lăng kêu lên một tiếng sợ hãi, bắt Vu Ấn, dùng tốc độ nhanh nhất thu Kim bằng vào Không gian Vu tháp. Vừa lao đi thật nhanh, vừa khởi động Truyền tống môn, chuẩn bị Thuấn di ra ngoài. Ngũ Hành độn thuật thi triển thì nhanh, đáng tiếc là khoảng cách lại có hạn, cho dù thuận lợi Thuấn di ra ngoài, hắn cũng không nắm chắc có thể chạy thoát khỏi tên Cường giả biến thái là Thành chủ Vân Trung Thành này không. So sánh với Ngũ Hành độn thuật, thì khoảng cách của Truyền tống môn xa hơn nhiều, chỉ có một khuyết điểm là tốc độ khởi động hơi chậm. “Ta nói rồi, các ngươi một người cũng không thể chạy thoát” Thành chủ Vân Trung Thành quát lên một tiếng, tay phải như tia chớp xé ra một đạo Không gian liệt phùng thật lớn, chuẩn bị bắt Kim bằng vừa mất đi bóng dáng ra ngoài. Không ngờ rằng, cánh tay chụp vào khoảng không, trong nháy mắt đã mất đi cảm ứng đối với Kim bằng. “Ồ, không có khả năng” Một tay chộp vào khoảng không, mặt Thành chủ Vân Trung Thành tái lại. Người bình thường cho dù thông qua Truyền tống quyển trục Thuấn di đến Vật chất vị diện bình thường cũng không dấu được cảm ứng của hắn. Dựa vào thần thức cường đại, cũng có thể nhanh chóng tìm được con Thú mà một Triệu hồi sư đưa vào Không gian Dị độ. Không ngờ rằng, lại mất đi cảm ứng với Kim bằng. Thần thông của Thượng cổ Vu sư, quả là lợi hại. Khiếp sợ trôi qua, nhìn chiếc vòng trên tay Dương Lăng đang sáng rực lên, nhìn Truyền tống môn đang từ từ hình thành trên không trung, Thành chủ Vân Trung Thành nhướng máy, “Hô” một tiếng lao tới, thanh trường kiếm sắc bén đâm thẳng vào trái tim Dương Lăng. Tốc độ rất nhanh, như Thuấn di xông đến trước mặt Dương Lăng. Chỉ còn một khắc nữa mà thôi. Nhìn đôi mắt lạnh lùng của Thành chủ Vân Trung Thành, nhìn kiếm quang gần ngay trước mặt, Dương Lăng chấn động. Chỉ cần một giây nữa thôi là Truyền tống môn có thể khởi động hoàn toàn. Đáng tiếc, tốc độ của Thành chủ Vân Trung Thành quá nhanh, nhanh đến mức tiến vào Không gian Vu tháp cũng không kịp. Liều mạng đánh bừa một phen? Dương Lăng khẽ cắn răng, điệp gia thêm Đại địa thủ hộ, song ngay khi hắn chuẩn bị lấy cứng chọi cứng, một đao chém thẳng vào người Thành chủ Vân Trung Thành thì xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Không khí bên người xuất hiện sự rung động, theo sát, một người con gái mặc áo trắng xuất hiện trong hư không. Không để ý tất cả nhào đến trước người hắn, lấy thân thể đỡ hộ hắn một kích trí mạng của Thành chủ Vân Trung Thành. Phốc… Dương Lăng nghe thấy tiếng động cả đời hắn không thể quên, ngửi thấy mùi hương da thịt quen thuộc, mùi hương thơm động lòng người. Vưu Na, ở thời khắc quan trọng này, ngoại trừ Dương Lăng thì nàng là người duy nhất có thể tự do ra vào Không gian Vu tháp, thông qua Kim bằng đang bị thương nặng hiểu được tình hình của Dương Lăng, nàng liền Thuấn di ra ngoài, không để ý tất cả xông đến trước người Dương Lăng. Kiếm quang sắc bén đánh tan Thần Cách của nàng, xuyên thủng trái tim, đâm vào thân thể Dương Lăng. Tạo thành một lỗ hổng trên Vu Đan. Có lẽ bởi vì chưa luyện hóa hoàn toàn, Cửu Long Thần giới lần này không có xuất hiện bảo vệ hắn. “KHÔNG, Vưu Na!!!!!!!!!!!!!” Ôm thân thể càng lúc càng lạnh của Vưu Na, cúi đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt của nàng, nhìn đôi mắt nhắm chặt của nàng, Dương Lăng ngẩng đầu hét lên một tiếng. hắn vốn định thi triển Vu thuật vô thượng cùng chết với Thành chủ Vân Trung Thành gần ngay trước mặt. Không ngờ rằng kiếm quang sắc bén bộc phát một cỗ Năng lượng cuồng bạo, làm trọng thương Vu Đan, đừng nói là Vu thuật vô thượng cùng chết với đối phương, mà ngay cả Vu thuật đơn giản nhất cũng không thể thi triển được. “Vân Trung thành, ta thề, một ngày nào đó ta sẽ quay lại” Một tia lý trí còn sót lại khiến cho Dương Lăng bỏ qua ý đồ phản kích, ôm thân thể lạnh như băng của Vưu Na dùng tốc độ nhanh nhất bước vào Truyền tống môn. Vội vàng, hắn dựa vào một tia cảm ứng mơ hồ Thuấn di ra ngoài, cắn chặt răng dùng đến tia khí lực cuối cùng. Trước khi đi, hắn thề một ngày nào đó sẽ dẫn Ma thú đại quân huyết tẩy Vân Trung thành, một ngày nào đó sẽ chặt đứt đầu Thành chủ Vân Trung Thành. “Không cần thề, ngươi không có cơ hội đó đâu” Thành chủ Vân Trung Thành Cáp Linh Đốn vẻ mặt lạnh như băng, kiếm quang sắc bén lại vung lên, muốn trước khi Dương Lăng Thuấn di ra ngoài chặt đứt đầu hắn. Là một Cường giả đã trải qua Thần Ma đại chiến, không ai hiểu rõ hơn hắn sự đáng sợ của Thượng cổ Vu sư. Hắn nguyện đối mặt với sự liên hợp tấn công cảu Hắc Ám quân vương và Lực Vương, chứ không muốn đối mặt với sự ám sát và trả thù của một tên Thượng cổ Vu sư. “Cáp Linh Đốn, ngươi to gan lắm” Đúng giờ phút đó, ngay khi kiếm quang sắc bén của Thành chủ Vân Trung Thành sắp cắt đứt yết hầu Dương Lăng, thì một tiếng quát đột nhiên vang lên trong óc hắn. Theo sát, chân trời xuất hiện một vầng sáng đỏ, nhanh như điện lao tới. “Hỏa Văn, chẳng lẽ là….?” Nhìn màn hồng quang xẹt qua không trung nhanh như chớt, nhìn sóng gợn khác thường, Thành chủ Vân Trung Thành chấn động cả người. không nhịn được mà phải nhớ đến một ít chuyện trăm triệu năm trước, một màn hiện lên trước mặt hắn. Mặt hắn trở nên tái nhợt, khẩn trương cầm thanh trường kiếm sắc bén, như gặp đại địch. Không hề có tâm trí mà truy sát Dương Lăng, để mặc hắn ôm Vưu Na bước vào Truyền tống môn, “Hô” một tiếng biến mất tăm. “Không ngờ rằng vẫn còn chậm” hồng quang nhanh chóng đến trước mặt Thành chủ Vân Trung Thành, màn hồng quang bao phủ một bóng người mơ hồ. Nhìn vết máu trên mặt đất, không cảm ứng được hơi thở của Dương Lăng, vẻ mặt trở nên lạnh lùng: “Cáp Linh Đốn, không ngờ rằng nhiều năm đã qua như thế mà ngươi vẫn còn ngu xuẩn đến vậy.Cho dù ngươi trung thành hơn nữa, thì Chúa tể chí cao có thể giúp ngươi cái gì. Sẽ giúp ngươi tiến giai thành Chúa Tể ngang hàng hắn sao? Nếu ngươi muốn chết, vậy để ta xem những năm qua ngươi có tiến bộ gì?” Bóng người mơ hồ vừa nói vừa rút một thanh trường kiếm sắc bén ra. Trong nháy mắt, trong không trung xuất hiện ngọn lửa ngập trời, rơi xuống mặt đất như mưa. Mặt đất trong nháy mắt trở nên khó có thể đặt chân như miệng núi lửa, ngay cả không khí cũng theo đó mà nóng lên rất nhiều. Cửu U Sơn mạch, sắp đón một cuộc kịch chiến giữa hai Cường giả đỉnh cấp.

Bạn đang đọc Ma Thú Lãnh Chúa của Cao Pha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.