Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Đính Kim Bằng.

2278 chữ

Theo trí nhớ của Pháp Lão Vương đời cuối cùng, Thần thú Kim bằng có lực lượng rất cường hãn, sau khi trưởng thành có thể dễ dàng xuyên qua Không gian loạn lưu, có thể dễ dàng xé mở Không gian liệt phùng qua lại giữa các Vị Diện. Năm đó, nếu không phải gặp phải cơn lốc hiếm có, nếu không phải bảo vệ những người ngồi trên lưng nó, nó tuyệt đối sẽ không bị thương nặng. Cho dù như thế, vẫn đánh ngang tay với lão già thần bí trong Thần Ma mộ tràng, không chỉ có thể làm đối phương bị thương nặng, còn khiến đối phương lưu lại Truyền tống môn và Đại Địa giới chỉ quý giá lại. Rồi mang theo Pháp Lão Vương đời thứ nhất xé rách Không gian liệt phùng, rời khỏi Thần Ma mộ tràng đầy nguy hiểm. Lưu lãng Thần thú, Kim Bằng Điểu tuyệt đối có thực lực lưu lãng Thần thú. Nhìn Kim Bằng Điểu khổng lồ nằm ở cạnh Vu Tháp, tắm rửa trong sương trắng, Dương Lăng lại cảm thấy vô cùng kích động. Chỉ cần làm cho con Ma thú có thực lực lưu lãng Thần thú này tỉnh dậy, thực lực của Ma thú đại quân sẽ tăng lên vô số lần, đến lúc đó, đừng nói là Thần chức cường giả, mà ngay cả kẻ có cấp bậc Chủ Thần đến đây, thì không biết chừng cũng giống như con thiêu thân lao vào lửa đỏ, khiến bọn họ có đến mà không có về. Cũng giống như Không gian Pháp tắc, Linh hồn Pháp tắc thần bí huyền ảo, rất khó tu luyện. Đối với Cường giả bình thường mà nói, cho dù có được Kim Bằng Điểu cũng không có biện pháp làm nó tỉnh lại, còn gì nói đến việc thuần phục nó. Nhưng đối với Dương Lăng mà nói, không có chuyện gì là không có khả năng, chỉ là thời gian dài hay ngắn mà thôi. Linh hồn đại vu, chủ yếu tu luyện Linh hồn Vu thuật thần bí cường đại, Linh hồn nắm trong tay, nói một cách khác cũng là Linh hồn Pháp tắc của thế giới này. Do muốn sớm sống lại Kim Bằng Điểu, Dương Lăng từ từ đi quanh nó, Thần thức khổng lồ hóa làm một loạt các tia nhỏ không thể nhận ra, từ từ dò xét vết thương của Kim Bằng Điểu, không hề buông tha điểm khả nghi nào. Trong thời gian này, sau khi hấp thu rất nhiều sương trắng mà Vu Tháp tản ra, vết thương bên ngoài và bên trong cơ thể Kim Bằng Điểu đều đã tốt hơn, nhưng còn lâu mới khôi phục hoàn toàn. Năm đó, vết thương trên người nó quá nặng, xương sống gần như bị chém làm đôi, cánh thiếu chút nữa bị chém đứt, chỉ còn một hơi mà còn có thể xé rách Không gian liệt phùng rời khỏi Thần Ma mộ tràng, quả thực là một kỳ tích không ai có thể tin nổi. “Ngoại thương dễ xử lý, nội thương cũng có thể nghĩ được biện pháp xem có thể tăng tốc độ khôi phục hay không, còn về phần Linh hồn” Cảm giác Năng lượng ba động trong cơ thể của Kim Bằng Điểu, Dương Lăng nhíu nhíu mày. Năng lượng trong cơ thể Kim Bằng Điểu rất khổng lồ, còn mạnh hơn bất cứ con Ma thú và Cường giả mà hắn đã gặp mười lần, thậm chí mấy trăm lần. Nhưng cẩn thận cảm giác một chút, lại khó có thể nắm bắt quy luật Năng lượng ba động, rất là hỗn độn. không hề có quy luật, như là Năng lượng khổng lồ đó đã bị mất đi khống chế, hoặc là bị áp bức rất lớn. “Sách sách, tự mình phong ấn, chiêu này của Kim Bằng Điểu này thật là lợi hại.” Thử cả nửa ngày cũng không thể nắm được quy luật Năng lượng ba động của Kim Bằng Điểu, hắn trầm ngâm một lát rồi mặc niệm vu quyết, vận công ép ra vài giọt máu, nhẹ nhàng đặt trên trán Kim Bằng Điểu, thử xem sau khi tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu có thể trực tiếp lấy máu thuần hóa nó hay không. Sau đó mới nghĩ biện pháp từ từ khôi phục vết thương của nó. Một giọt, hai giọt. Máu thấm vào trong cơ thể Kim Bằng Điểu càng lúc càng nhiều, song, lại không có dấu hiệu thuần hóa nào. Vu lực và Tinh thần lực khổng lồ đưa vào cũng như là đá chìm vào trong biển, biến mất không còn tăm hơi, tình huống rất là bất ổn. Làm thế nào bây giờ? Nhìn Kim Bằng Điểu vẫn nằm im không nhúc nhích, Dương Lăng nhíu mày. Tiếp tục kiên trì như thế này, có lẽ chưa thuần hóa được Kim Bằng Điểu thì mình đã mất hết máu mà chết. Nhưng hao tổn rất nhiều máu, Vu lực và Tinh thần lực, nếu cứ thế mà bỏ dở, không biết ngày tháng năm nào mới thuần hóa được Kim Bằng Điểu, càng không nói đến việc nhanh chóng khôi phục vết thương của nó. “Đại nhân, Đại nhân” Nhìn thấy vẻ mặt Dương Lăng càng lúc càng trắng, thậm chí thân thể còn lung lay, đám người Thi vu vương và Hải Đức Lạp kêu lên sợ hãi. Vừa không biết hỗ trợ thế nào, vừa không dám đi đến xem cụ thể tình hình, sợ rằng quấy rầy pháp thuật của Dương Lăng, trong thời gian ngắn không có biện pháp gì. “Nhanh, truyền lệnh xuống dưới, triệu tập tất cả tín đồ Vu môn, để cho bọn họ lập tức đến Vu Tháp quanh đó cầu khẩn” Áo Phỉ Lệ Á trầm ngâm một lát liền hạ lệnh, hy vọng lực tín ngưỡng có thể giúp Dương Lăng vượt qua cửa ải khó khăn. Dù chưa ăn thịt lợn, cũng biết được con lợn nó méo tròn như thế nào. Là một gã Thiên Sứ giàu kinh nghiệm, Áo Phỉ Lệ Á đã đi đến vô số Vật chất vị diện, quan hệ với đông đảo Giáo hoàng, biết rõ lực tín ngưỡng vô cùng quan trọng với một gã Thần linh. Ma pháp trận chớp động, từng đội binh lính truyền lệnh thuấn di ra ngoài. Rất nhanh, bên trong Không gian Vu tháp vang lên tiếng chuông du dương, khẩn cấp triệu tập tín đồ ở các nơi, do đám giáo sĩ dẫn đầu, mọi người quỳ mọp trên mặt đất cầu khấn. Tiếng chuông du dương, lời cầu khẩn thành khấn tản mát ra Nguyện lực tinh thuần, thông qua các tòa Vu Tháp mô phỏng ngưng tụ thành một con sông, hội tụ thành đại dương mênh mông. Trong thời gian này, người bên trong Không gian Vu tháp càng lúc càng nhiều, dưới sự cố gắng của Huyết Thiên sứ, tín đồ của Dương Lăng càng lúc càng nhiều, trong thời gian ngắn hội tụ được rất nhiều nguyện lực tinh thuần. Hô. Nguyện lực tinh thuần, từ trán Dương Lăng nhập vào cơ thể, làm dịu Hồn tinh gần như là cạn kiệt, hóa thành một cỗ Tinh thần lực mênh mông. Vu Tháp cũng theo đó tản mát ra sương trắng nồng đậm, bao phủ cả Dương Lăng và Kim Bằng Điểu. Thẩm thấu từ các lỗ chân lông vào trong cơ thể Dương Lăng, làm dịu Vu đan đang khô kiệt, thúc đẩy Vu lực bàng bạc lớn. Có được Nguyện lực làm dịu và có sự ủng hộ của sương trắng, Dương Lăng đang chần chờ trở nên phấn chấn. Đã không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, quyết định tăng tốc độ thuần hóa. Sau khi hấp thu rất nhiều máu, Vu lực và Tinh thần lực, từ từ, trên người Kim Bằng Điểu rốt cuộc hiện lên một đám Phù văn huyền ảo, nhanh chóng xoay tròn. Đông, đông đông. Một vầng sáng lóe lên, trái tim của Kim Bằng Điểu ngừng đập vô số năm từ từ nhảy lên, càng lúc càng nhanh, trầm thấp mà có lực. Kim quang lóe lên, tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động cuồng bạo, theo đó xuất hiện một cỗ uy áp mạnh mẽ, như động đất xẹt qua trái tim đám người Thi vu vương và Hắc Long vương. Trong nháy mắt, đừng nói là Cự Viên vương chỉ có thực lực Siêu giai Ma thú, mà ngay cả Hải Đức Lạp sắp tiến giai đến Thượng vị thần thú cũng run lên, thậm chí Linh hồn cũng cảm thấy kinh hãi. Một con Ma thú lưu lãng, dù là đang bị thương nặng, chưa thức tỉnh, thì uy áp cũng không phải Thượng vị thần thú bình thường có thể chịu đựng được. Hô. Sau khi trải tím đã đập trở lại, Kim Bằng Điểu bắt đầu điên cuồng hấp thu Năng lượng bên trong Không gian Vu tháp, nhanh chóng hình thành một cơn lốc Năng lượng kinh người trên không trung. Như người đang chết khát hấp thu sương trắng mà Vu Tháp tản mát ra. Vết thương ghê người nhẹ nhàng chuyển động, tản mát ra một vầng sáng, như là đang nhanh chóng khôi phục lại. Năng lượng trong cơ thể đang hỗn độn cũng càng lúc càng có quy luật, một cảm giác thân thiết như một phần cơ thể nhanh chóng nảy lên trong lòng Dương Lăng. Ở sâu trong Linh hồn Kim Bằng Điểu, phát ra một trận Linh hồn ba động mơ hồ, không ngừng lặp lại, như đang hưng phấn biểu thị gì đó, hoặc là đang cầu xin hắn giúp đỡ, ngay lập tức không rõ là có ý gì, nhưng cho người ta cảm giác vô cùng thân thiết. “Kim bằng giương cánh, sau này, gọi ngươi là Hồng Đính Kim bằng nhé. Dưỡng thương thật tốt, hy vọng ngày hồi phục, ngươi đừng làm ta thất vọng” Nhìn chiếc mào đỏ trên đầu Kim Bằng Điểu, cảm giác Linh hồn ba động thân thiết của nó, Dương Lăng nhẹ nhàng vỗ vỗ lớp vẩy chắc chắn trên người nó. Ở tình huống bình thường, Ma thú sau khi được thuần hóa sẽ nhanh chóng hồi phục lại, Kim Bằng Điểu sở dĩ còn chưa tỉnh lại, bởi vì vết thương trên người quá nặng. Tuy nhiên, sau khi thuận lợi lấy máu thuần hóa và phá giải phong ấn của Kim Bằng Điểu, Dương Lăng đã rất thỏa mãn rồi. Tình huống bình thường, thuần hóa một con Thượng vị thần thú không dễ dàng như vậy, huống hồ còn là một con Thần thú lưu lãng còn lợi hại hơn cả Chủ Thần. Thuận lợi lấy máu thuần hóa, thu phục được Kim Bằng Điểu đã là đủ rồi. Vết thương nặng đến mấy cũng không có vấn đề gì, thiếu Năng lượng càng không phải là vấn đề khó khăn, chỉ là thời gian khôi phục dài hay ngắn mà thôi. Nhìn suối Năng lượng kinh người trên không trung, nhìn sương trắng nồng đậm xung quanh, Dương Lăng tin rằng ngày mà Kim Bằng Điểu tỉnh lại không còn xa nữa. Đến lúc đó, bên mình sẽ có một trợ thủ siêu cấp, một trợ thủ siêu cấp có thể tự do bay lượn trong Không gian loạn lưu. Đến lúc đó, là có thể đến thám hiểm ở Ma thú Vị Diện và Vong linh vị diện, có thể đường đường chính chính truy tìm tung tích của Thượng cổ Vu sư. “Có lẽ, có Kim Bằng Điểu, không cần tìm ra được bí mật của Thượng cổ Vu sư thì cũng có thể tìm được đường trở lại Trái đất. Có thể xuyên qua vô số Vị Diện trở lại hành tinh màu xanh xinh đẹp, trở lại quê hương” Nhìn đôi cánh rộng lớn của Kim Bằng Điểu, sờ sờ lớp vẩy cứng rắn của nó, Dương Lăng trong lòng vừa động. Từ một gã tay trắng trở thành một gã Lĩnh chủ cao cao tại thượng, từ một gã trói gà không chặt, trở thành một gã Hồn Vu thần thông quảng đại và Thượng vị thần, hơn hai năm nay có thể nói là thời gian thú vị nhất của hắn. Từng có lúc cảm thấy bất lực, có lúc vui sướng vì thành công, cũng có lúc mệt mỏi; từng có kẻ hận hắn đến thấu xương như Giáo hoàng, cũng có Tác Phỉ Á và Vưu Na yêu hắn chân thành. Mặc dù tiền đồ vô cùng nguy hiểm, có rất nhiều cạm bẫy, mặc dù từng nhiều lần chút nữa chết không có chỗ chôn, nhưng Dương Lăng không hề hối hận. không muốn cũng không thể nào trở lại cuộc sống năm xưa trên tái đất, không thể nào trở lại cuộc sống bình thản hàng ngày lên xe bus đi làm năm nào. Sở dĩ lúc nào cũng muốn tìm đường trở về, hắn chỉ muốn gặp người nhà và quê hương lớn lên từ nhỏ mà thôi. Cho dù có một ngày tu luyện đến Chủ Thần, thậm chí trở thành một gã Vị Diện thủ hộ giả hoặc Lưu lãng giả, cũng không thay đổi được được sự thật là hắn đến từ Trái Đất, không thể nào thay đổi được tình cảm đối với quê hương của hắn.

Bạn đang đọc Ma Thú Lãnh Chúa của Cao Pha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.