Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ Tốt Nghiệp

Phiên bản Dịch · 1921 chữ

Dịch: Mỹ.

Biên: Hải.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

Chia tay, không có sự đau lòng, cũng không có những nụ hôn. Cô bạn lớp trưởng thậm chí còn không có thời gian để nói chuyện riêng với Phương Thích, bởi cô bé đang bận mở tiệc mời bạn bè người thân cùng cha mẹ, sau đó cô còn phải đến trường nhập học.

Việc làm cho mọi người cười nói bàn luận không thôi đó là sau kì thi trung học, hết học kì một chính quyền địa phương thông báo học sinh trung cấp chuyên ngành và đại học không được vừa học vừa làm nữa. Sinh viên đại học cho dù không được đi làm nữa thì họ vẫn là những tài năng được tìm kiếm săn lùng nhất. Còn những học sinh thi vào trung cấp chuyên ngành lại không thể có cửa để so sánh với những sinh viên đại học kia.

Năm đó, không biết vì sự việc thay đổi này mà có bao nhiêu người hối hận và tức giận, và càng có bao nhiêu người cảm thấy vui vẻ, may mắn.

Phương Thích cũng không biết cô bạn lớp trưởng thế nào, vì họ đã cắt đứt liên hệ với nhau. Tuy trong lòng cũng có cảm giác mất mác, nhưng sức hấp dẫn của thành phố huyện làm cho cậu bé vừa từ nông thôn đến nhanh chóng bị thu hút. Máy điện tử, đồ ăn nhanh, bi-a, máy tính.... Tất cả những thứ đó đáng yêu hơn nhiều so với môn ngữ văn, toán, vật lý.

Trung cấp loại một vẫn là trung cấp loại một, học thuật dày đặc, đội tuần tra trường học làm cho tâm hồn Phương Thích phiêu du khắp nơi.

Năm lớp mười, Phương Thích bắt đầu dậy thì, chiều cao tăng vọt như trúc mọc sau mưa, thêm vào đó cậu còn là thành viên đội bóng rổ, chính vì vậy nửa học kì sau cậu đã có người yêu. Thành tích của bạn gái Phương Thích bình thường, cô gái đó nhờ vào tiền quyên góp của bố mẹ để được vào trường học, gia cảnh của một số học sinh khác khá đặc biệt, và bạn gái của Phương Thích cũng nhanh chóng trở thành một phần trong số đó.

Đối với người bạn gái này, Phương Thích không hề có cảm giác khắc cốt ghi tâm giống như cô bạn lớp trưởng kia, không hề có sự nồng nhiệt. Phương Thích thích cô ấy chỉ bởi cậu chơi điện tử hết cả tiền sinh hoạt phí, trong khi đó cô bé đó lại mời cậu ăn đồ ăn nhanh cả tháng. Lúc đó đồ ăn nhanh vừa xuất hiện, năm đồng một suất, ba món thịt hai món rau, canh miễn phí.

Cô bạn gái này tên là Tiểu Na, tính cách phóng khoáng, rất biết ăn mặc, hoàn toàn không giống với một Phương Thích đeo một cặp kính dày cộp như đít chai, hơn nữa bạn gái của Phương Thích còn rất bạo dạn. Bạo dạn đến mức học kì hai năm lớp mười một, cô ấy đưa Phương Thích về nhà, hai người cùng xem phim cấm mà đã bị bố mẹ giấu kín đi, sau đó cởi bỏ quần áo cùng nhau nghiên cứu.

Đây cũng là điều duy nhất khiến Phương Thích ghi nhớ sâu sắc trong mối tình này, ngoài ra giữa hai người họ khá lãnh đạm. Cậu đi học, tôi cũng đi học, cậu tan học, tôi về nhà, thỉnh thoảng có đi dạo phố cùng nhau, hoặc đến nhà Tiểu Na chơi.

Một tháng trước kì thi cuối cấp, Tiểu Na nói lời chia tay với Phương Thích. Tiểu Na nói rằng, trong thời gian hai năm yêu nhau cô đã rất vui vẻ và hạnh phúc, cô cũng rất thích Phương Thích nhưng cậu không phải là người phù hợp với cô. Lý do là bố mẹ Tiểu Na đã sắp xếp ổn thỏa để cô học tại trường đại học hàng đầu Hoa Hạ, nằm ở thành phố lớn Hoa Đại. Điều này đồng nghĩa với việc quan hệ của hai người không thể tiếp tục. Biết rằng sau khi tốt nghiệp sẽ chia tay, chi bằng hiện tại nói rõ ràng với nhau. Bởi Tiểu Na là một cô gái phóng khoảng, mọi hỉ nộ ái ố đều thể hiện rõ trên khuôn mặt.

Buổi tối hôm chia tay đó Tiểu Na đã khóc rất nhiều. Phương Thích thấy mình là một đứa không ra gì, trong tình yêu này cậu không hề quan tâm để ý đến Tiểu Na, ngoại trừ những hoan ái thể xác với cô. Tiểu Nhu đi rồi, đám ma quỷ trong vườn đào bắt đầu bàn tán mồm năm miệng mười, nhưng không có ai đáng để cậu tin tưởng nghe theo cả. Có ý kiến thì khen cậu thanh niên phong lưu, có ý kiến lại bảo cậu vô liêm sỉ, vô tình vô nghĩa, lại có những ý kiến truyền tải kiến thức mà không thể nói ra lời.

Trận khóc đó của Tiểu Na làm cho Phương Thích bỏ bê học hành vào tháng cuối cùng của kì học, sự tự trách bản thân làm cho cậu không có tinh thần tập trung vào bài vở, với thành tích thi bình bình của Phương Thích, thầy giáo nhận định cậu có thể may mắn đậu được cao đẳng.

Nhưng thực tế lại vô cùng tàn khốc, thành tích của Phương Thích ngay cả điểm sàn của trường cao đẳng đó còn không đạt, cậu ấm ức khó chịu về với ông nội và đám bạn trong vườn đào, chuẩn bị đến thành phố lớn làm việc kiếm kế sinh nhai. Thành phố đó còn có bố mẹ cậu, nhưng điều này không quan trọng. Mà quan trọng nhất chính là có cô bạn lớp trưởng của cậu ở đó. Có thể việc cậu không để ý đến Tiểu Na là bởi mối tình khắc cốt ghi tâm với cô bạn lớp trưởng này.

Khi Phương Thích chuẩn bị đi, trưởng thôn bỗng ngồi trên xe đời cổ lỗ sĩ đích thân đến tìm cậu, nói tằng chủ tịch huyện gọi điện đến bảo Phương Thích lập tức xuống huyện, ngày mai nhất định phải có mặt ở lễ tốt nghiệp.

Lễ tốt nghiệp thường là lễ để vinh danh nên chỉ những người đỗ đại học sư phạm Hoa Trung, đại học Hạ Môn hoặc những học sinh đỗ vào trường cấp một, cấp hai với thành tích tốt mới tham dự. Trưởng thôn nói không rõ ràng, nhưng thông báo được đưa đến, yêu cầu Phương Thích nhất định phải tới tham dự.

.....

Lễ tốt nghiệp của trung cấp loại một là tiêu điểm của cả huyện.

Có rất nhiều học sinh giỏi trước lễ tốt nghiệp này vẫn chưa nhận được thông báo trúng tuyển, bởi thông báo trúng tuyển của họ sẽ được hiệu trưởng đọc trong buổi lễ tốt nghiệp này, để tạo tiếng danh cho trường trung cấp loại một này. Trên nguyên tắc thì tất cả học sinh đều có thể tham dự, nhưng chỉ những gia đình có con được vinh danh mới háo hức tham dự.

Lễ tốt nghiệp được tổ chức tại hội trường trường học có sự xuất hiện của toàn bộ lãnh đạo huyện, có thể nói điều này vô cùng hiếm thấy.

Sau những bài phát biểu mô típ, cuối cùng hiệu trưởng cũng bắt đầu màn háo hức nhất.

Mười người đầu tiên lên bực đều là những học sinh thi đỗ vào những trường đại học có tiếng, mỗi lần đọc đến tên học sinh nào, bên dưới liền rộ lên một tràng pháo tay, sau đó học sinh sẽ tiến lên nhận giấy thông báo, đồng thời cũng nhận phần thưởng một nghìn tệ từ chính quyền huyện.

Năm người tiếp theo là những học sinh thi vào được trường cao đẳng công lập chính quy, trong đó có cả Tiểu Na, cô đã thi đỗ vào trường sư phạm Hoa Trung.

Còn hai phong thư cuối cùng, hiệu trường mở ra một và đọc:

- Xin mời bạn Tưởng Hoa

Một thanh niên đẹp trai đứng dậy, Tiểu Na bên cạnh cũng đứng dậy, trong tiếng vỗ tay chúc mừng hai người ôm nhau nồng nhiệt. Anh bạn đẹp trai kia tiến về phía trước, đứng bên cạnh hiệu trưởng, tự tin tràn trề, hiển nhiên đã biết được tin tốt lành này rồi. Hiệu trưởng vô cùng xúc động nói:

- Bạn Tưởng Hoa đã trúng tuyển vào một trong những trường đại học top mười thế giới – Đại học Oxbridge. Thời bấy giờ, đối với huyện nhỏ như vậy mà nói đó chính là tin tức nóng hổi nhất, lan truyền khắp cả huyện. Nào là trạng nguyên văn, trạng nguyên lý đều bị tin tức nóng hổi này đè bẹp hết.

Những lời nói tiếp theo của hiệu trưởng mọi người đều không nghe thấy nữa, chỉ nghe thấy những tràng âm thanh của tiếng vỗ tay kéo dài không ngớt, hiệu trưởng lúc này cũng chỉ vỗ tay hòa theo đó. Tiểu Na kiêu hãnh chào đón Tưởng Hoa, hai người ôm nhau trước mặt mọi người. Cha mẹ cũng chỉ cười cười, hiển nhiên là chấp nhận hành động thân mật này của con cái.

Phải một lúc lâu xong mọi người mới trở lại cảm xúc ban đầu, lúc này hiệu trưởng lại bắt đầu mởi nốt phong bì thư cuối cùng, xem nội dung bên trong một lúc lâu rồi nói:

- Mời bạn Phương Thích.

Phương Thích sao? Tiểu Na giật mình, sao Phương Thích cũng đến đây chứ? Tiểu Na không biết rằng sau khi Phương Thích nhìn thấy Tiểu Na và Tưởng Hoa thân mật, cậu không còn ngồi trong hội trường nữa, mà cùng trưởng thôn ngồi trong góc gần với các phóng viên báo chí. Lúc đó tâm trạng của cậu vô cùng phức tạp, vốn dĩ cậu cho rằng mình có lỗi với Tiểu Na, nhưng không ngờ sự thực lại không phải như vậy. Có một chút tức giận, có một chút ghen tuông, và nhiều hơn cả là sự yên tâm. Từ đó cậu cũng phát hiện được rằng thì ra bản thân chưa từng thực sự yêu Tiểu Na. Và cậu nhớ lại câu nói của Tiểu Nhu nói với mình rằng bản thân cậu sẽ mãi mãi không hiểu được phụ nữ.

Trưởng thôn đẩy Phương Thích tiến lên, Phương Thích đứng đậy đi lên trong ánh mắt của mọi người. Khác với những người khác, chủ tịch huyện cúi thấp người xuống chủ động tiến về phía Phương Thích bắt tay, vô cùng hiền hòa.

Phương Thích đứng bên cạnh hiệu trưởng, hiệu trưởng nhìn mọi người rồi nói:

- Tờ thông báo trúng tuyển này chiều hôm qua mới được chuyển đến trường chúng ta, nhân viên sân bay đã phải lái xe liên tục ba mươi hai tiếng đồng hồ để kịp đưa cho chúng ta, vì vậy bạn Phương Thích đương nhiên không biết. Khi hiệu trưởng nhận được thông báo trúng tuyển lập tức liên lạc với mọi người để tiến hành xác nhận. Cuối cùng xác định được chính xác rằng, học trò Phương Thích đã thi đỗ chính thức vào đại học Liên Minh

Bạn đang đọc Ma Quỷ Truyền Kì của Hà tả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 151

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.