Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhìn Thấy Quỷ

Phiên bản Dịch · 1724 chữ

Dịch: Mỹ

Biên: Tư Nguyệt Tiểu Ngư

Nhóm: Vạn Yên

Nguồn: Truyenyy.com

"Nhìn thấy quỷ" – Từ này đối với những người bình thường chỉ đơn giản là câu cửa miệng, có thể là nghiêm túc, có thể là vui đùa.

Nhưng đối với Phương Thích, đó được coi là một động từ vô cùng bình thường, giống như đi học, tắm rửa vậy.

Lần đầu tiên Phương Thích nhìn thấy quỷ là hôm trước sinh nhật tròn bốn tuổi một ngày, vốn dĩ bố mẹ sẽ tổ chức sinh nhật cho Phương Thích ở nhà ông ngoại, nhưng do ông ngoại quá ốm yếu, ngay trong đêm đó cha mẹ Phương Thích phải đưa ông đi bệnh viện nên đành nhờ cô hàng xóm chăm sóc Phương Thích.

Khi cô hàng xóm đã đi ngủ, Phương Thích vẫn còn cầm một cái xẻng chơi xúc cát ở trong sân, đây cũng là lần đầu tiên Phương Thích không đi ngủ trước chín giờ.

Nhà ông ngoại rất lớn, vườn cũng rất rộng, ông ngoại còn đặc biệt làm cho Phương Thích một cái xích đu.

Khi Phương Thích chơi mệt, ngước đầu lên bỗng nhìn thấy một bé gái trạc tuổi với mình đang ngồi trên xích đu. Bé gái này mặc bộ đồng phục mẫu giáo màu vàng, làn da trắng bệch giống như chưa ra nắng bao giờ, bé gái nhìn Phương Thích không chớp mắt.

Phương Thích là một trong những học sinh nghịch ngợm nhất, thường làm thầy cô giáo mầm non đau đầu, nguyên nhân chủ yếu là do tính cách của cậu quá hiếu động.

Phương Thích đi về phía bé gái chào hỏi:

-Mình tên Phương Thích, học lớp mẫu giáo số hai trường mầm non Dục Miêu, cậu tên là gì?

Bé gái kia không thèm để ý đến Phương Thích, Phương Thích thấy vậy cũng không để ý, lập tức ngồi xuống bên cạnh bé gái, cầm cái xẻng bằng nhựa tiếp tục chơi.

Phương Thích nói rất nhiều, cậu nói với cô bé đủ thứ chuyện, nói cậu thích ăn gì, chơi gì, thích cô giáo nào nhất, quý mến bạn học nào nhất…

Cho đến khi cô hàng xóm tỉnh dậy đi vệ sinh phát hiện Phương Thích chưa đi ngủ mới gọi cậu bé vào nhà. Phương Thích sau khi về phòng liền nhìn ra phía ngoài cửa sổ, thấy bé gái đó vẫn ngồi bất động trên xích đu.

Mấy ngày sau cả nhà Phương Thích quay trở lại thành phố.

Một lần khi đang ngồi ăn cơm, sau khi Phương Thích trả lời câu hỏi của bố mẹ về những việc ở nhà trẻ, Phương Thích liền kể về việc gặp bé gái khi ở nhà ông ngoại.

Lí do đột nhiên Phương Thích nói đến chuyện này là bởi hôm nay có học sinh từ trường khác đến giao lưu, Phương Thích phát hiện ra đồng phục mà bọn họ mặc giống hệt với đồng phục mà bé gái đêm hôm đó đã mặc.

Phương Thích không ngờ rằng bố mẹ nghe xong liền thay đổi sắc mặt, hai người nhìn nhau một hồi rồi mẹ cậu bỗng dưng khóc nức nở.

………

Khi kì nghỉ đông vừa bắt đầu, bố mẹ liền đưa Phương Thích đi chơi, cậu thích ăn gì, chơi gì bố mẹ đều đồng ý.

Khi còn một tuần nữa là đến năm mới, bố mẹ liền đưa Phương Thích đi đến nhà ông nội ở nơi rất xa, Phương Thích thậm chí còn không biết mình có một ông nội nữa.

Người lớn đang nói chuyện ở phòng khách, Phương Thích ngồi chơi ở ngoài vườn thì đột nhiên nhìn thấy mẹ khóc, bố cậu bỗng lớn tiếng tức giận. Ông nội khoảng năm mươi tuổi, dáng gầy gầy, không nói gì, mặc kệ hai người bọn họ.

Buổi trưa hôm đó là lần đầu tiên trong năm mẹ ngủ cùng Phương Thích, nhưng khi cậu tỉnh dậy thì không thấy bố mẹ đâu cả, cậu tìm khắp nơi nhưng cũng không thấy, chỉ có ông nội luôn đi theo bên cạnh cậu.

Đợi đến khi Phương Thích khóc mệt rồi, ông mới tiến lại gần xoa đầu cậu nói:

-Cháu đói chưa?

Phương Thích gật đầu, ông nội liền nắm tay cậu dẫn về phía bàn đá trong vườn, để cậu ngồi đó một mình, rồi ông vào nhà bếp nấu mì. Hai ông cháu chỉ ăn đơn giản như vậy cho qua bữa.

Sau đó Phương Thích cứ thế ở lại nơi này. Lúc đầu cậu cho rằng mình giống như cậu bé Tam Bảo sống ở thôn phía trước, cha mẹ phải đi lên thành phố kiếm tiền, rất bận rộn nên đành giao cậu cho ông nội chăm sóc.

Một hôm Phương Thích hỏi ông nội rằng:

-Đợi bố mẹ cháu kiếm được nhiều tiền, nhất định sẽ đến đón cháu đúng không ông?

Mỗi lần Phương Thích hỏi như vậy, ông chỉ nhẹ nhàng xoa xoa đầu cậu.

………

Năm tháng qua đi, Phương Thích vẫn không thấy bố mẹ trở lại đón cậu, còn bố mẹ Tam Bảo mỗi khi tết đến lại về nhà.

Phương Thích cũng dần dần hiểu ra, không phải bố mẹ phải đi kiếm tiền, mà là họ đã không cần cậu nữa, vì vậy từ đó cậu không còn nhắc tới bố mẹ.

Ông nội không có việc làm, cũng không làm ruộng, không chăn nuôi, thu nhập hàng ngày của ông chỉ dựa vào việc vẽ bùa.

Ở thôn bên cạnh thường có người mới chuyển đến, họ đều đến chỗ ông để xin một tấm bùa dán trước cửa, tùy vào kinh tế từng nhà mà tiền lễ không giống nhau.

Nhưng không phải lúc nào cũng có người đến xin, chừng một tháng hoặc có khi phải mấy tháng mới được một lần.

Tuy nhiên không phải vì thế mà kinh tế của ông giảm sút, hàng tháng ông đều đi xuống những thôn khác, khi về luôn mang theo rất nhiều đồ ăn ngon và đồ chơi đẹp cho Phương Thích.

………

Lần thứ hai Phương Thích nhìn thấy quỷ đó là ngày thứ sáu ở nhà ông nội, hôm đó là đêm giao thừa.

Sau khi đốt pháo hoa xong cậu liền trở về phòng của mình, một cậu bé lớn lên ở thành phố như Phương Thích lần đầu tiên gặp được con gián, con gián chui vào ống tay áo của cậu làm cậu sợ hết hồn, la hét inh ỏi.

Cùng lúc đó Phương Thích cũng nhìn thấy trong phòng có rất nhiều người, một bà lão nắm lấy đôi tay đang run rẩy của cậu, con gián giống như viên đạn bay từ trong ống tay của cậu ra. Con gián bay ra ngoài đâm sầm vào tường rồi rơi xuống đất.

Khi Phương Thích bình tĩnh nhìn lại thì không thấy ai trong phòng nữa.

Cậu cất tiếng gọi:

-Có ai không? Có ai không?

Nhưng không có tiếng trả lời.

Phương Thích cầm đèn pin đi ra ngoài. Cậu nghĩ nhiều người như vậy chắc chắn sẽ cùng nhau đi ra ngoài chơi. Trong sân có treo một chiếc đèn l-ng ánh sáng lờ mờ, Phương Thích không nhìn thấy bất kì ai cả, nhìn về phía cánh cửa cao hơn mười mét của phòng của ông nội thì vẫn đóng.

Trong lòng Phương Thích bỗng dâng lên một cảm giác kì lạ, cậu thông qua phòng bếp đi đến sân sau. Sân sau của nhà ông nội rộng vô cùng, trồng rất nhiều cây đào, điểm đặc biệt ở khu vườn đào này là khoảng cách giữa các cây đào đều như nhau.

Phương Thích tiến vào vườn đào, tim bỗng nhiên đập mạnh, quay đầu lại liền nhìn thấy một bóng người lướt qua trong đêm tối.

Nếu như không phải tận mắt chứng kiến, cậu sẽ không tin rằng vào lúc này ở bên trái cậu có ít nhất bốn người, bên phải có ít nhất sáu người đang đứng trong bóng đêm nhìn cậu.

Phương Thích tiếp tục tiến về phía trước, bỗng tim đập loạn nhịp, thình lình một nữ quỷ trung niên lặng lẽ xuất hiện phía sau lưng Phương Thích. Nữ quỷ này môi tím, tròng mắt đỏ, bên phải khuôn mặt có một vết sẹo hình lá cây, một tay thò ra túm lấy gáy Phương Thích.

Trước mắt Phương Thích bỗng bừng sáng, mọi người trong phạm vi mười mét đều xuất hiện.

Một nữ quỷ trẻ tuổi đang đứng bên cạnh Phương Thích, nữ quỷ này mặc một bộ đồng phục học sinh từ trăm năm trước mà Phương Thích hay nhìn thấy trên tivi.

Nữ quỷ trẻ nói:

-Cậu bé này là cháu của Phương Tam.

-Lão già chết tiệt kia giam ta ở đây mấy chục năm nay, hôm nay lão nương sẽ lấy mạng cháu nội của hắn!

Vừa nói chuyện nữ quỷ trung niên kia vừa di chuyển đến trước mặt Phương Thích, phất tay một cái nữ quỷ trẻ tuổi kia bị bắn về phía xa mười mấy mét.

Đối mặt với nữ quỷ xấu xí này, Phương Thích sợ đến phát run, đột nhiên một âm thanh tuyền đến:

-Tôn thị, ngươi muốn chết sao?

Người nói chuyện chính là bà lão đã giết chết con gián. Hiện giờ tay bà lão đang đỡ lấy nữ quỷ trẻ kia.

Nữ quỷ được gọi là Tôn thị bỗng bật cười nói:

-Ta chết đã hơn hai trăm năm, còn sợ chết nữa sao?

Vừa dứt lời liền xông lên phía trước, nhanh chóng biến thành một làn khói đen quỷ dị bao phủ vị trí Phương Thích đang đứng.

Khi làn khói đen vừa bay ra ngoài, thân ảnh Tôn thị thoắt ẩn thoắt hiện, tay không ngừng vỗ ngực ho khan, mỗi lần ho thì một phần thân thể lại tan biến thành không khí.

Xung quanh Phương Thích bỗng xuất hiện rất nhiều người, mọi người đều yên lặng nhìn Tôn thị, tần suất ho của Tôn thị càng nhanh thì cơ thể cũng tan biến càng nhanh.

Chưa đến một phút, Tôn thị và tiếng ho đều biến mất trong đêm tối.

Bạn đang đọc Ma Quỷ Truyền Kì của Hà tả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật TưNguyệtTiểuNgư
Lượt thích 4
Lượt đọc 318

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.