Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vợ Chồng Bạc Tình

Tiểu thuyết gốc · 1103 chữ

Trương Kiệt liền đi lên con xe cup50cc màu xanh cũ nát của hắn rồi đạp máy chạy về nhà, chiếc xe này tính ra cũng như chủ nó. Đều tàn tạ như nhau

Khi hắn về đến một căn nhà rồi dắt xe vào nhà, hiển nhiên đây là nhà cha mẹ vợ hắn. Hai người này hiện tại đã đi du lịch nên trong nhà hiện tại chỉ có hắn và cô vợ thôi

Trương Kiệt khẽ thở dài, hắn hiện tại vô cùng bế tắc không biết bước đi tiếp theo là gì nên đành lắc đầu đi vào nhà tắm

Quần áo trên người hắn chỉ đơn giản là một cái áo sơ mi màu đen sờn màu cùng với cái quần jean cũ kĩ, đứng dưới vòi sen hắn cũng đành lặng yên thư giãn trong chốc lát

Khi đã tắm xong, Trương Kiệt cũng nhìn thật kĩ bản thân trong gương. Từ trong gương hắn nhìn thấy rõ gương mặt của mình vô cùng điển trai, mi thanh mục tú lại có nét thư sinh. Mái tóc có chút dài của hắn lúc này do tắm xong mà nên ướt sủng, hắn vuốt nó ra một bên cũng thấy có một chút tuấn lãng. Hơn nữa mặc dù lăn lộn bên ngoài nhiều năm nhưng da hắn vẫn không bắt nắng, khá là trắng. Nhìn tổng thể có thể nói rằng Trương Kiệt hiện tại đúng chuẩn dáng vẻ của một nam nhân đào hoa

Sau khi nhìn kĩ bản thân trong gương thì hắn cũng lắc đầu, thay quần áo vào rồi và bước ra nhà bếp

-Giờ cũng sắp tối, nên làm một chút gì đó ăn.... chắc cũng nên làm cho cô ta một phần

Cô ta ở đây chính là vợ hắn, vợ hắn tên là Huỳnh Anh. Vì sao hắn biết được Huỳnh Anh ngoại tình thì cũng vô cùng ngẫu nhiên, trong một lần về nhà trễ thì hắn từ đầu ngỏ trong nhà có một người đàn ông dắt xe đi ra. Lúc đó Huỳnh Anh trên người còn bận đầm ngủ đi ra hôn nhẹ người đàm ông đó một cái....

Nghĩ đến đây Trương Kiệt lại có một chút đau lòng, nếu đã không yêu thì vì sao lại cưới nhau ? Chuyện nhà đã vậy, chuyện làm ăn lại càng tồi tệ hơn. Trương Kiệt không nhịn được mà cay sống mũi

-Ngày mai..... chắc là phải gọi cho bà ta thôi

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến người đàn bà kia, người mà đã giúp đỡ hắn một số tiền khi xưa đã giúp đỡ hắn có tiền làm ăn. Chỉ là nghĩ đến nhu cầu tình dục của bà ta thật cao lại làm cho hắn có một chút mệt mỏi mà tiếp tục thở dài

Bỗng nhiên từ cửa có một nữ nhân bước cởi guốc ra rồi đi vào nha, nữ nhân này ngoài Huỳnh Anh thì còn là ai ? Cô đi vào thấy nhà cửa tinh tươm sạch sẽ thì cũng khẽ hài lòng, bỗng nhiên khi nhìn thấy một thân ảnh trong nhà bếp thì gương mặt cô lại hiện lên vẻ chán ghét mà nói

-Lại chỉ ăn nằm ở nhà, vô dụng như vậy thì làm gì có ai chứa chấp nổi

Cô mặc dù nói ra không lớn nhưng nhà bếp kế bên thì Trương Kiệt làm sao lại không nghe cô nói gì ? Hắn chỉ đành thở dài hâm nóng đồ ăn cho cô rồi hắn đi ra ngoài và châm điếu thuốc lên rít một hơi dài, một lúc sau lại nghe tiếng Huỳnh Anh la lớn

-Kiệt, ai bảo anh nấu cơm làm đồ ăn cho tôi ?

Nghe vậy thì hắn đành lắc đầu nói

-Không ăn thì để đó tôi ăn

Huỳnh Anh nghe vậy thì không nói gì nữa, cô bước ra nhìn hắn nói

-Tôi hết chịu nổi anh rồi, anh đi đi. Dọn đồ đạc của anh đi hết luôn đi

Nói xong cô tháo chiếc nhẫn cưới trên tay rồi quăng xuống đất, Trương Kiệt không nói gì. Hắn lên phòng dọn hết đồ đạc quần áo và vật dụng cá nhân ra balô rồi nói với Huỳnh Anh

-Đi thì đi, tôi cũng mệt mỏi quá rồi. Khi nào cần ký tên giấy li hôn thì cứ điện tôi,

Nói xong hắn thì hắn ngồi xuống nhặt chiếc nhẫn cưới lên rồi bước ra đi. Sau đó Huỳnh Anh đóng cửa cái rầm lại để lại một mình hắn với chiếc balô trên người

-Quên lấy xe... mà thôi, xe cũng gần hết xăng mà hiện tại trên người không có tiền. Lấy theo cũng vướng tay vướng chân

Trương Kiệt nói rồi thở dài bước đi trong đêm tối, hắn cảm thấy có chút lạnh nên châm một điếu thuốc khác và hút. Bỗng nhiên hắn sặc khói, điếu thuốc rớt xuống đất. Trương Kiệt ngồi xuống nhẹ nhàng cầm điếu thuốc lên, mắt hắn lúc này không kiềm được mà chảy ra từng dòng nước mắt. Nước mắt nam nhân không dễ chảy ra, vậy mà hắn hôm nay lại phải bật khóc

Hôm nay, chính anh em của hắn cũng rời đi, vợ của hắn lại đuổi hắn ra khỏi nhà. Trương Kiệt hiện tại không biết làm gì cho phải, mặc dù hai chân lành lặn nhưng hắn bước chân của hắn lại khập khiễng cất bước. Dáng vẻ cô độc giữa đêm tối của hắn thật khiến người ta phải sót thương

Giữa đêm khuya đang im ắng, chính hắn ngồi bên lề đường cũng sắp vào giấc ngủ thì tiếng chuông điện thoại vang lên, mặc dì có một chút bực mình vì giấc ngủ bị phá nhưng hắn vẫn lấy điện thoại ra nhìn xem là ai gọi đến

"Trương Thanh"

Là em gái của hắn gọi đến, Trương Kiệt liền mỉm cười gọi nghe máy

-Alô, anh hai. Năm sau là em về, lúc đó nhớ ra sân bay đón em

Trương Kiệt khẽ nén những chuyện đau thương kia qua một bên rồi nhẹ nhàng nói

-Vậy là năm sau em du học về rồi sao ? Được rồi, năm sau anh sẽ ra sân bay đón em

Trương Thanh liền vui vẻ nói tiếp

-Ừ... 18 tháng 7 năm sau nhớ đón em.

Sau đó một tiếng tút tút trong máy vang lên, hiển nhiên là Trương Thanh đã cúp máy

Trương Kiệt liền thở dài một hơi, sau đó hắn lắc đầu và tiếp tục ngủ

Bạn đang đọc Ma Linh Ký sáng tác bởi Kkjjk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kkjjk
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.