Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chết??? Không ta không cam lòng....

Tiểu thuyết gốc · 931 chữ

- HHíttt thật thoải mái aaa

Lại thêm một ngày mới... Hắn là Nhạc Bảo một siêu cấp bình thường sinh viên ở trường Đại Học nghệ thuật .... nói thế nhưng hắn lại là một kẻ cực kì có đầu óc... Là một thiên tài có tư duy vượt trên những đồng học cùng trang lứa...

- Thế giới này... có phải làm người tốt quá khó sống không? Làm người tốt thì luôn bị những kẻ khác bắt nạt? Cả người mình thích cũng không thể bảo vệ được? Phải chăng làm người xấu hiện tại mới dễ hòa nhập xã hội sao?

- Tạo phe phái phá làng phá xóm... Hừ, Nhạc Bảo ta không làm được những chuyện này....Nhưng những việc xấu nhỏ như ăn hiếp một con mèo, có lẽ ta vẫn là làm được đấy.

Lẩm bẩm một lúc không biết ma xui quỷ khiến thế nào, trước mặt hắn hiện tại xuất hiện một con mèo già nhìn mặt mày nhăn nhó khó ưacực độ...

- Lão Miêu xem như hôm nay ngươi xui xẻo... Haha, trách thì hãy trách tại sao ngươi hôm nay lại xuất hiện trước mặt Soái Ca ta, lại còn trùng hợp lúc ta chuẩn bị học làm người xấu.. Yên tâm là lần đầu nên ta sẽ nhẹ nhàng với ngươi, không đau đâu...

Nụ cười quái dị hiện lên trên mặt hắn, dáng vẻ hiện tại của hắn nếu người khác nhìn thấy không biết sẽ có bao nhiêu người gọi ngay cho Hội bảo vệ động vật mất.. Haizz thật xui xẻo cho Lão Miêu kia rồi.

Nhạc Bảo đang khí thế chuẩn bị lao tới vồ lấy con mèo xui xẻo ấy thì.. Kítttt... chiếc xe tải không biển số từ đâu laonhanh đến, Nhạc Bảo không suy nghĩ lao tới sút một phát thật mạnh vào con mèo khiến nó bay xa tận hơn 3m, còn hắn chỉ kịp trợn to mắtđứng nhìn chiếc xe tải cao hơn 2m đang dần dần thắng lạitrước mặt hắn.

Haha, ta vậy mà chưa.... khịttt...

Không kịp nói hết câu, hắn đã cảm thấy khó thở, cực kì khó thở... ờ hắn chết vì bị lên cơn đau tim, chết một cách bi hài thế này...

Hắn không cam tâm, cơ thể hắn sau khi thở gấp thì từ từ cũng ngừng giãy dụa bấu víu vào quần áo, mặt đường... Sau đó hắn nằm im bất động không có động tĩnh gì nữa.

....

...

....

- Kí chủ : Lai Nhạc Bảo

Tuổi          : 19

Ngày sinh: 3/8/2001

Chiều cao: 1m74

Cân nặng: 55 kg

- Mời kí chủ xác nhận dung hợp hệ thống vào Thức Hải .... Tít tít.... tít...

- Nhức... aaa đầu ta...

Tiếng rít gào đau đớn của hắn kéo dài đến tận 2 phút, nhưng 2 phút này đối với hắn thật sự dài lắm... Hắn khó khăn mở mắt ra

Xung quanh hắn hiện tại là một màn đêm, trong một hang động lạnh lẽo hoang vắng, có vẻ hắn nơi hắn đang ở là trong một khu rừng.

Trong đầu hắn liên tục có những lời nói mang đậm tính máy móc, nhưng rất dễ nghe.

- Mời kí chủ xác nhận dung hợp Hệ thống vào Thức Hải... Tít... Mời kí chủ...

Ngồi dậy bình tĩnh xác nhận lại những từ ngữ hắn được nghe trong đầu, chợt một cơn đau đầu dữ dội kéo đến, hắn ôm đầu gồng mình nén đau đớn để không la lênVì hắn biết nơi đây có lẽ là một khu rừng, hắn cũng là người thông minh nên chắc chắn khu rừng hoang vu thế này sẽ có thú hoang, không muốn hấp dẫn chúng tới thì chỉ có thể cố nén đau đớn lại thôi.

Sau khi cơn đau đầu qua đi, Nhạc Bảo nhận ra hắn đang trú ngụ ở một cơ thể hoang dã đúng nghĩa, tên này trước cách đây 2 năm giagia hắn bị người khác ám sát giết chết gia tộc bị ép vào tử lộ, duy nhất một mình hắn được một gia nhân thân cận đưa đi trốn cùng một lượng lớn kim tiền do mẫu thân hắn trong lúc nguy cấp lấy ra nhét vào túi áo.

Tên gia nhân khi trốn được ra ngoài hắn thẳng thừng vứt bỏ thiếu gia của hắn, cầm hết kim tiền rồi quay người bỏ trốn, chỉ duy nhất lưu lại trên người của Nhạc Trọng hiện tại còn 1 bộ quần áo không biết qua bao lâu chưa giặt dơ dáy bẩn thỉu còn dính cả những vết máu, cũ có mới có..

Thứ duy nhất nhìn đáng tiền chính là chiếc vòng cổ Ngọc Bích đeo trên cổ hắn, không biết vì nguyên do gì mà tên gia nhân kia lại không cướp của hắn.

- Đây.... Đây là kí ức của cơ thể này? Ha... Ha ha, ta vậy mà xuyên không rồi, ta xuyên rồ... Khụ khụ..

Cảm nhận cơ thể này quá yếu đi được, hắn thở dài, cũng không trách được tên này cả ngày chỉ ăn mỗi trái cây uống nước sông sống qua ngày..

Hừ, không yếu ta mới là thấy lạ đấy, tên này cũng phải 15 tuổi rồi chứ? Sao lại còn yếu đuối không dám đi ra ngoài săn à? Hay do thật sự hắn không biết nấu ăn?

Rất nhiều suy nghĩ hiện ra trong đầu hắn.. Bỗng nhiên Thức Hải hắn lại tiếp tục nghe thấy thanh âm lạ lùng kia...

Mời kí chủ xác nhận dung hợp Hệ Thống vào Thức Hải.... títttttt.....

Bạn đang đọc Ma Hoàng Đại Lục..? Ta vậy mà không chết... sáng tác bởi TiênHuyếtThạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiênHuyếtThạch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.