Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm pháp của Diệp Lãng (2)

Phiên bản Dịch · 1390 chữ

Nếu là lúc bình thường, tuy nàng có thể bảo trì vẻ trấn định, nhưng trong nội tâm sẽ có chút sợ hãi, nhưng vào lúc này, nàng không chỉ có biểu hiện trấn định, trong nội tâm của nàng cũng không có một chút sợ hãi.

Mà nguyên nhân làm cho nàng buông lỏng và không sợ hãi chỉ có một, đó là Diệp Lãng, Diệp Lãng cho nàng một cảm giác rất an toàn, cảm giác an toàn này giống như cho dù trời có sập xuống hắn sẽ dùng tay chống lên.

- Bọn hắn bất động, là vị bọn họ không thể động, bởi vì, bọn họ đã chết.

Diệp Lãng nói rất lãnh khốc.

...

Làm sao có thể, những người này vừa mới sống sờ sờ, và bọn họ cũng không phải là những người xoàng xĩnh, làm sao có thể bị giết chết dễ dàng như vậy, huống chi họ cứ thế mà bị giết.

Chuyện này tuyệt đối không có khả năng, cũng chỉ có hắn mới dám thổi da bò như vậy, chẳng phải làm cho người ta cười đến rụng răng hay sao?

- Ầm!

- Ầm!

...

Mọi người đang cho rằng Diệp Lãng đang khoác lác, thời điểm đang muốn cười hắn, thì những người bên cạnh Diệp Lãng đã ngả xuống đất, thời điểm những người này ngã xuống đất, bọn họ phát hiện trên người những người này có một vết thương, các vết thương này đều không giống nhau, nhưng tất cả đều là những vị trí trí mạng.

Nếu không phải sự thật đang bày ra trước mắt, có lẽ sẽ không có người tin tưởng, chỉ một vết thương như vậy, nhưng tất cả đều là trí mạng...

Tiểu tử này càng thêm đáng sợ, sự đáng sợ của hắn còn vượt xa thiếu nữ lãnh huyết kia.

Tuy thiếu nữ kia lãnh huyết vô tình, giết người không nương tay, hơn nữa lại rất huyết tinh bạo lưc, nhưng tối thiểu nhất người ta còn nhìn thấy máu, nhưng tiểu tử này lại giết người không thấy máu.

- Các ngươi còn muốn tới nữa không?

Diệp Lãng hỏi.

...

- Nếu không muốn, chuyện gì cũng có thể thương lượng một chút, các ngươi cũng có phụ mẫu thân nhân, tốt nhất cứ bàn bạc với nhua là được rồi.

Diệp Lãng tiếp tục nói.

Sau khi Diệp Lãng nói chuỵen, Lãnh Huyết Ngũ còn đang tiêu diệt đối thủ, mỗi một nháy mắt qua đi đều có người mất mạng, làm cho những lời này của Diệp Lãng không có bất kỳ ý nghĩa nào, mà lời của hắn ngay từ đầu đã không có ý nghĩa.

- Lúc này nên làm gì bây giờ, cứ tiếp tục như vậy, người của chúng ta không đủ cho bọn họ giết!

Tâm Ảnh cau mày, nhìn về phía Tây Môn công tử.

- Gọi người hỗ trợ!

Tây Môn công tử khẽ cắn môi, trong nội tâm rất hối hận, tại sao hôm nay lại tới nơi này, tại sao lại gặp phải hai sát tinh như vậy chứ.

Tình huống bây giờ không cho phép dừng tay, dù phải trả một cái giá lớn, cũng phải giết cho bằng được hai sát tinh này, bằng không bí mật sẽ bị lộ ra, lúc đó sự hi sinh của những thuộc hạ này cũng không bị uổng phí.

Có đôi khi, nguyên nhân của một chuyện là rất nhỏ, nhưng sau khi chuyện đó xảy ra, nhưng lại không giải quyết được, bởi vì đôi bên hoặc một trong hai bên đã trả một cái rất lớn, chuyện này cứ như thế càng ngày càng lớn.

Tình huống bây giờ cũng là như vậy, mấy đại thế gia và Vạn Hoa Lầu nếu không đạt mục đích sẽ không bỏ qua, lúc này bọn họ cảm thấy người không đủ, cho nên phải triệu tập thêm người tới.

Rất nhanh, Vạn Hoa Lầu trở thành tiêu điểm của toàn thành, bởi vì tất cả mọi người đều biết, có rất nhiều người đang đi tới đó, hình như chỗ đó đã xảy ra đại sự gì đó.

Ở gần Vạn Hoa Lầu, có một số người kiếm được chỗ tốt, đó là những người chuyên thu thập tin tình báo, cho nên phải ở để quan sát tình huống sự việc, bọn họ không đi vào, bởi vì đã bị người của Vạn Hoa Lầu cách ly.

Nhưng bọn họ biết bên trong đang đánh nhau, hơn nữa phi thường kịch liệt, bởi vì, bên trong thỉnh thoảng không chỉ vang lên tiếng kêu thảm thiết, có đôi khi còn có một ít thi thể bay ra ngoài.

Nhưng mà, bọn họ không rõ, rốt cuộc là ai ở bên trong sống mái với nhau, nhìn những người đi vào, hình như là người của tứ đại thế gia, chẳng lẽ người của tứ đại thế gia nội đấu?

Nhưng những người ở ngoài không rõ chân tướng cho nên không biết, hai phe đang tranh đấu với nhau chính là phe của Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ đang tranh đấu với người của ba đại thế gia và thế lực của Vạn Hoa Lầu.

Nếu như mọi người biết rõ tình huống này, chắc chắn cầm của họ sẽ rơi xuống đất.

- Tiểu Ngũ, những người này quá phiền phức, ta không muốn tiếp tục!

Diệp Lãng có chút nhàm chán nói, mà hắn vừa nói, kiếm quang của hắn lại lóe lên, lại có một đám người ngã xuống đất.

- Đợi một chút, hiện tại chính là cơ hội tốt nhất, chắc chắn bọn họ biết rõ nên làm thế nào rồi.

Lãnh Huyết Ngũ trả lời, miệng nói nhưng tay của nàng cũng không rảnh rỗi chút nào.

Người nào?

Vào lúc này, trong lòng những người này càng cả kinh, bọn người Diệp Lãng hiện tại nhìn thế nào cũng cảm thấy không đơn giản, nếu như bọn họ chuẩn bị mà tới đây, chẳng phải đây chính là cái bẫy đợi bọn họ nhảy vào sao?

Nếu bọn họ biết người mà Lãnh Huyết Ngũ nói chính là Lãnh Huyết Tổ, chắc chắn bọn họ sẽ lập tức buông tha cho hành động lần này, thà rằng ngậm bồ hòn làm ngọt, cũng không tiếp tục dây dưa nữa.

Mà Lãnh Huyết Tổ, theo lý thuyết sẽ nhanh chóng xuất hiện trợ giúp mới đúng, tại sao đám người của bọn Tâm Ảnh đã đến, mà bọn họ vẫn chưa xuất hiện?

Thật ra là có nguyên nhân, không phải Lãnh Huyết Tổ phản ứng chậm, trái lại, năng lực phản ứng của bọn họ rất mạnh, có thể trong thời gian ngắn nhất tậm trung ở chỗ này.

Vào lúc này, đã có một bộ phận thành viên của Lãnh Huyết Tổ thập trung ở gần Vạn Hoa Lầu, chuẩn bị trợ giúp, nhưng bọn họ chỉ chuẩn bị trợ giúp chứ chưa có hành động.

Bởi vì, hiện tại Lãnh Huyết Tổ đang toàn lực tra rõ chi tiết của tam đại thế gia và Vạn Hoa Lầu, cho nên nếu không vào ngay lúc này thì không phải là thời cơ tốt nhất, người của đám thế gia bên kia đến trợ giúp càng nhiều, bọn họ sẽ rò rỉ càng nhiều át chủ bài.

Cũng vì như vậy, Long Cát công chúa đã xuát hiện từ sớm, cũng phải ra lệnh trì hoãn một chút, đương nhiên, bọn họ đã làm biện pháp an toàn, nếu Diệp Lãng gặp nguy hiểm, bọn họ sẽ xuất hiện kịp thời.

Đối với chuyện lần này, Long Cát công chúa không hề lo lắng, Diệp Lãng có thể đối phó quân tinh anh của Tham Lang quân đoàn, đối phó những người này chẳng là gì cả.

Lúc này Long Cát công chúa rất hưng phấn, nàng đã nắm giữ vài chuyện trọng yếu của các đại thế gia này, có được rất nhiều thứ mà trước kia không có, tất cả những điều này là nhờ Diệp Lãng ban cho, hiện tại nàng muốn ôm Diệp Lãng một cái, hôn hắn một cái thật mạnh.

- Ah, xem ra chuyện này sẽ tiếp tục...

Bạn đang đọc Luyện Kim Cuồng Triều của Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 154

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.