Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quả nhiên các ngươi có một chân. (3)

Phiên bản Dịch · 1421 chữ

Bởi vì, Liễu gia công tử rất rõ ràng việc làm của Tâm Ảnh, chuyện này Tâm Ảnh cũng biết.

- Ngươi muốn biết mục đích của ta tới đây là gì sao, chuyện này rất đơn giản, cũng không cần phải làm lớn chuyện như vậy! Ta sẽ nói cho các ngươi biết a, ta tới nơi này chỉ để ăn bánh ngọt hoa quế, sau đó ta sẽ dẫn các nàng dạo chơi.

Diệp Lãng trả lời rất thành thật, mà những lời này của hắn là đáp án chân thật nhất, đáng tiếc là người khác không tin.

- Hừ! Sắp chết đến nơi còn dám nói láo, các ngươi thật sự không muốn sống nữa rồi.

Liễu gia công tử hừ lạnh nói, hắn tin tưởng mục đích của Diệp Lãng tới nơi này mới là lạ.

- Ngươi hô cái gì, đợi một tý làm gì!

Vào lúc này Lãnh Huyết Ngũ hỏi, nàng không quản những người khác, nhưng nếu lời này do Diệp Lãng nói, vậy thì nhất định sẽ có chuyện, mà dù vấn đề này chắc chắn không phải là chuyện tốt.

- Ta muốn tới nay đây để dọn bãi, nhưng mà, ta phát hiện, ở đây đã được dọn bãi rồi.

Diệp Lãng nói ra.

- Sớm đã bị dọn bãi rồi, ở nơi này sau khi Tâm Ảnh phu nhân xuất hiện, đã bắt đầu dọn bãi rồi!

Lãnh Huyết Ngũ nói.

- Tuyết Vũ tiểu thư quả nhiên không phải là người bình thường, chuyện được che giấu như vậy, không ngờ ngươi vẫn có thể nhìn ra! Ta chỉ sợ các ngươi dọa các khách nhân khác sợ, cho nên phải dọn bãi.

Tâm ảnh vừa cười vừa nói, địch ý trong nội tâm đối với Lãnh Huyết Ngũ càng tăng.

- Vậy là tốt rồi, này Tiểu Ngũ, ngươi cứ buông tay mà làm! Thấy máu cũng không sao cả.

Diệp Lãng vừa cười vừa nói.

- Được!

Lãnh Huyết Ngũ gật đầu.

???

Những người khác có chút không rõ, cái gì gọi là thấy màu cũng không sao cả, chẳng lẽ nữ nhân xinh đẹp Tuyết Vũ này lại có thể làm cho nơi này tràn ngập trong máu sao.

Rất nhanh, bọn họ sẽ minh bạch vấn đề này, chính là, khắp nơi thấy máu.

- Lên!

Sau khi ra lệnh một tiếng, những người kia xông lên một lượt, những người này đều là tùy tùng của các công tử, cho dù thực lực trong số tùy tùng của gia tộc không phải là mạnh nhất, nhưng nhất định cũng được xem là cường giả.

Một nhóm người đối phó với mấy thiếu niên nam nữ, cho nên chuyện này nắm chắt phần thắng rất lớn!

Cho dù trong lòng của họ cảm thấy mấy người Diệp Lãng cũng không tầm thường, nhưng cũng không hoài nghi, vì người của Diệp Lãng không thể đánh bại bọn họ được, nàng và những người khác cũng nghĩ thế, cảm thấy muốn làm điều này phải cần có thực lực rất cường đại, tối thiểu nhất cũng phải có thực lực Địa cấp cao cấp mới được.

Nhưng mấy tên thiếu niên nam nữ trước mặt, khó có khả năng đạt tới Địa cấp, không nói Địa cấp, dù là Bát cấp cũng khó đạt tới.

Nhưng mà, chuyện lần này lại nằm ngoài dự liệu của bọn họ, trước kia tiểu công chúa đánh bại Vệ Tinh đã làm cho bọn họ kinh ngac, còn lần này lại làm bọn họ khiếp sợ, thậm chí là sợ hãi.

- A!

- A!

- A...

...

Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, Lãnh Huyết Ngũ lấy ra một con dao găm, dùng nó để đánh bại mọi người, dao găm hoặc xuất hiện ở cổ họng, hoặc xuất hiện ngay hậu tâm, chỉ xuất hiện ở hai nơi này, không có nơi nào khác nữa.

Mỗi một chiêu, Lãnh Huyết Ngũ giống như quỷ mị xuất hiện ở sau lưng người chét, hoặc là đánh vào cổ, hoặc là trực tiếp đâm từ sau lưng đối phương xuyên qua tim.

Đây là thói quen của nàng, nàng thích ám sát, thích dùng một chiêu trí mạng!

Nhưng dù dùng loại phương thức nào, máu tươi đều phun ra, vốn tưởng biện pháp của Lãnh Huyết Ngũ không có máu, nhưng sau khi Diệp Lãng nói mấy thấy máu, nàng sẽ cho những người này nhìn thấy máy.

Làm như vậy, có năng lực đe dọa nhất định, so với vừa rồi, hiệu quả còn tốt hơn rất nhiều.

- Đinh, đang...

Diệp Lãng cầm một thanh kiếm, sau đó dùng các loại tư thế bất đồng, gõ tới gõ lui.

- Tiểu hỗn đản, ngươi đang làm gì thế này?

Cuối cùng Lãnh Huyết Ngũ cũng giải quyết xong người cuối cùng, sau đó tò mò hỏi Diệp Lãng đang làm cái gì.

- Ta đang giúp ngươi lược trận.

Diệp Lãng hồi đáp.

...

Quá nhanh, thật sự quá nhanh!

Mới qua bao lâu chứ, không ngờ chỉ một mình nàng đã có thể giải quyết nhiều hảo thủ như vậy, tuy những người này không phải là mạnh nhất, nhưng nếu muốn giải quyết hết, tuyệt đối là chuyện không dễ dàng.

Mà lúc trước, dù có đánh chết bọn họ cũng không tin tưởng, một thiếu nữ như vậy, không ngờ lại lãnh huyết vô tình giết người không chớp mắt, nàng giết người, giống như đang giết gà.

- Ngươi... Các ngươi... Các ngươi là ngươi nào!

Liễu gia công tử nhìn Diệp Lãng nói.

- Chúng ta là người nào, ngươi không có tư cách biết! Ngươi chỉ biết rõ, chúng ta là người mà các ngươi không thể trêu chọc, dù tứ đại gia tộc các ngươi có liên hợp lại, cũng không thể trêu chọc nổi!

Lãnh Huyết Ngũ nói với ngữ khí lạnh lùng.

Trừ Diệp Lãng ra ngoài, chỉ một mình Lãnh Huyết Tổ, đã không phải là tồn tại mà tứ đại gia tộc có thể trêu chọc.

- Tốt, lúc này đây, chúng ta sẽ chống mắt chờ xem.

Liễu gia công tử nói rất hung hăng, không quản lời của Lãnh Huyết Ngũ là thật hay giả, hiện tại hắn không thể trêu vào bọn người Diệp Lãng là sự thật, bởi vì không có người nào có thể đối phó Lãnh Huyết Ngũ, mà bên phía Lãnh Huyết Ngũ vẫn còn vài người.

Cũng không biết tên tiểu tử đứng bên cạnh lược trận kia, rốt cuộc thực lực của hắn là như thế nào.

- Đây là do các ngươi nhận lầm, chúng ta đến đây chỉ để ăn điểm tâm sáng, nhưng lại bị các ngươi quấy rầy! Thật là mất hứng, cho nên, ngươi phải chết!

Diệp Lãng nói xong, đột nhiên thân thể lóe lên, dùng một kiếm bổ về phía tên Liễu gia công tử.

Trước biến hóa này, làm cho tất cả mọi người đều ngây người, kể cả Lãnh Huyết Ngũ, nàng cảm thấy hành vi của Diệp Lãng không phải là như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không vì những lời nói này, liền ra tay giết người.

- Aaa...

Liễu gia công tử cả kinh, sau đó dùng tay phòng ngự, nhưng động tác của hắn quá chậm, nếu muốn ngăn Diệp Lãng lại, vậy hắn phải dùng lực nhiều hơn và tốc độ phải nhanh hơn mới được.

Giờ phút này, mọi người đã minh bạch thực lực của Diệp Lãng, tràng diện hiện giờ huyết không kém gì tràng diện lúc nãy của Lãnh Huyết Ngũ.

Mà vào lúc Liễu gia công tử chờ chết, kiếm của Diệp Lãng đột nhiên cải biến, một kiếm này đánh về phía Tây Môn công tử.

Biến hóa này thật sự quá nhanh, một kiếm này của Diệp Lãng, tuyệt đối không phải thăm dò, mà là thật sự muốn lấy mạng của Tây Môn công tử.

Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Tất cả mọi người và kể cả Lãnh Huyết Ngũ cũng không rõ, rốt cuộc mục đích của Diệp Lãng là gì?

Tây Môn công tử ở bên cạnh, vội vàng ngăn cản, hắn đưa tay ngăn cản, nhưng thế phòng thủ của hắn cao minh hơn Vệ Tinh và Liễu gia công tử rất nhiều, ít nhất, vào lúc này hắn có năng lực để phòng ngự.

Bạn đang đọc Luyện Kim Cuồng Triều của Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.