Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất kiếm (2)

Phiên bản Dịch · 1434 chữ

- Ờ, Đại Tỷ!

Diệp Lãng gật đầu nói.

- Sao ngươi lại ở đây?

Đại Tỷ hỏi.

- Ta tìm một người tên Mễ Căn.

Diệp Lãng trả lời.

- To gan! Tên của ông nội ta để cho ngươi gọi sao!!

Đại Tỷ giận dữ nói, câu nói này đồng thời cũng thể hiện luôn thân phận của nàng, nàng chính là một trong những cô cháu gái ở đây.

- Tại sao không được gọi, người khác gọi hắn Mễ Căn, không gọi như vậy, không lẽ bảo ta gọi là Mễ Trùng (mọt gạo)?

Diệp Lãng có chút ngạc nhiên hỏi.

-...

Đại Tủ nhất thời không biết nói gì, người khác nếu như chỉ biết ông nội nàng tên Mễ Căn, vậy thì tìm người đương nhiên phải gọi như vậy, không lẽ lại bắt gọi kiểu khác?

- Đúng rồi, nếu là ông nội nàng, vậy thì nàng dẫn ta đi đi!

Diệp Lãng nói,

- Hạ nhân nhà nàng chẳng được việc gì cả. Gặp người còn phải xếp hàng, hơn nữa còn phải qua cửa!

- Cái gì?

Đại Tỷ nghiêng đầu có chút nghĩ không thông, nàng lớn bằng từng này, hình như chưa nghe qua quy tắc đó.

- Diệp Lãng, ngươi có thể vào! Chào tiểu thư...

Lúc này, bên trong có người đi ra gọi Diệp Lãng, nhìn thấy hai người Đại Tỷ liền lên tiếng chào.

Diệp Lãng nhìn vào bên trong, rồi lại nhìn Đại Tỷ, sau đó nói:

- Ta...vẫn nên vào bên trong đó trước, ta cảm thấy nàng cũng không đáng tin...

- Đồ khốn! Ngươi nói cái gì!!

Đại Tỷ bị chọc giận, Diệp Lãng rõ ràng đang coi thường nàng.

- Không có gì, tạm biệt!

Diệp Lãng đi vào trong phòng, chẳng buồn quan tâm đến Đại Tỷ.

- Tỷ! Chúng ta cũng vào, muội muốn xem tên tiểu tử đó đến đây vì mục đích gì.

Đại Tỷ kéo tay thiếu nữ xinh đẹp bên cạnh, thiếu nữ xinh đẹp cũng có chút hiếu kì, Diệp Lãng hôm qua xuất hiện trước mặt các nàng, bây giờ lại xuất hiện ở đây, không thể gọi là trùng hợp, phải làm cho rõ.

- Này, tên Diệp Lãng lúc nãy đến làm gì?

Đại Tỷ hỏi người bên cạnh, sau khi hắn đi ra, không thấy vào lại bên trong nữa mà đứng lại canh cửu, có lẽ là đợi người tiếp theo.

- Hồi tiểu thư, người vừa rồi đến ứng tuyển làm hộ vệ!

Hạ nhân trả lời.

- Ứng tuyển hộ vệ? Không phải hắn nói tìm ông nội sao? Sao bây giờ lại biến thành ứng tuyển hộ vệ?

Đại Tỷ trong đầu đầy những dấu hỏi chấm.

- Chuyện này chỉ có hai khả năng, một là hắn muốn làm gì ông nội, mượn cớ ứng tuyển để tấn công...

Thiếu nữ xinh đẹp nói.

- Cái gì!? Ông nội...

Đại Tỷ lao ra, chạy như điên theo Diệp Lãng.

-...

Thiếu nữ xinh đẹp chẳng biết nói gì, muội muội nàng lúc nào cũng manh động như vậy, chẳng chịu nghe nàng nói hết!

Nếu như nói, hắn định làm gì ông nội thật, vậy thì vừa rồi tại sao lại kể cho các nàng nghe, cho nên, tỷ lệ này không lớn.

Khả năng thứ hai là, hắn đến tìm ông nội, nhưng không may lại bị kéo vào hộ vệ khảo hạch, cho nên trở thành người ứng tuyển!!

Lúc nãy không phải hắn nói, còn phải xếp hàng, phải qua cửa, xem ra chính hắn chạy đến tham gia ứng tuyển, đồng thời, bản thân lại không biết điều này.

Nếu như đúng là như vậy thật, thì Diệp Lãng cũng thật hồ đồ, đúng là đần độn!

- Đại Tỷ, con làm gì vậy, còn ra thể thống gì nữa!

- Đại Tỷ tiểu thư, sao lại cản ta?

Giọng nói của Diệp Lãng và của một người vang lên cùng một lúc, đều là nói với Đại Tỷ đang đứng trước mặt Diệp Lãng, lúc này, Đại Tỷ đã rút kiếm, nếu như không phải người kia lên tiếng, có lẽ nàng đã động thủ.

Người này, ngồi trong đại sảnh, ở vị trí trung tâm, xem ra chính là gia chủ, tuổi tác lại trung niên, chắc không phải Mễ Căn.

- Đại bá! Hắn, hắn muốn hại ông nội!!

Đại Tỷ nói với người trung niên.

Người trung niên là đại bá của Đại Tỷ, chính là con trai trưởng của Mễ Căn, cũng chính là gia chủ hiện tại, Mễ Căn đã lùi về sau hậu trường, trên thực tế, con trai trưởng của Mễ Căn còn có năng lực hơn hắn.

Cáp Đức gia tộc có thể thượng vị được nhanh như vậy, đều là công lao của vị gia chủ này!

-....

Bởi vì một câu nói này của Đại Tỷ, không khí nhất thời trở nên căng thẳng, bên cạnh Diệp Lãng cũng đột nhiên xuất hiện mấy người, kiếm bạt cung giương sẵn sàng.

Mặc dù họ không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nếu Diệp Lãng định làm hại Mễ Căn thật, vậy thì phải trừng trị nghiêm khắc!!

- Đại Tỷ, muội không được manh động như vậy, đó chủ là suy đoán của ta, hơn nữa tỷ lệ rất thấp!

Thiếu nữ xinh đẹp chạy đến, hét lên với Đại Tỷ.

Sau đó, nàng hành lễ với Cáp Đức gia chủ, nói:

- Phụ thân, đây có thể là một sự hiểu lầm, phải hỏi trước đã.

- Diệp Lãng.... phải không, ngươi đến đây làm gì?

Gia chủ nhìn Diệp Lãng, hỏi.

- Gặp Mễ Căn, các ngươi làm vậy là có ý gì, không lẽ ta lại phải đánh bại mấy ngườu này mới được gặp Mễ Căn?

Diệp Lãng trực tiếp nói.

- Không biết ngươi gặp phụ thân ta có việc gì?

Gia chủ hỏi.

- Đưa cho hắn nửa miếng ngọc bội!

Diệp Lãng hời hợt trả lời.

- Nửa miếng ngọc bội?! Đợi chút, ngươi họ Diệp?

Ban đầu gia chủ vẫn còn có chút mê muội về chuyện nửa miếng ngọc bội, không hiểu ý của Diệp Lãng là gì, nhưng rất nhanh, hắn nghĩ ra một chuyện, chuyện này phụ thân Mễ Căn đã từng nói với hắn.

Đó chính là ước định giữa Mễ Căn và Diệp Thắng, con người Mễ Căn rất chú trọng lời hứa của mình, nếu như hậu nhân Diệp gia đến đưa nửa miếng ngọc bội thật, vậy thì hắn nhất định tuân thủ ước định.

Chỉ là, Mễ Căn sẽ không gả con cháu của mình đi như vậy, mà phải xem ý tứ của họ, cho nên hắn đã nghĩ ra việc dùng ba điều kiện để bù đắp.

- Vâng!

Diệp Lãng gật đầu.

- Nếu ngươi đến đưa ngọc bội, vậy thì cứ trực tiếp đến gặp ta, tại sao còn tham gia ứng tuyển hộ vệ?

Gia chủ nghi hoặc nhìn Diệp Lãng.

- Cái gì ứng tuyển hộ vệ? Ta đâu có tham gia, ta chỉ là đến gặp Mễ Căn, ai ngờ muốn vào được cửa Cáp Đức gia lại phiền phức như vậy, phải xếp hàng, phải qua cửa...

Diệp Lãng có chút trách móc nói.

-...

Lúc này, tất cả mọi người đều chẳng biết nói gì.

- Quả nhiên...

Thiếu nữ xinh đẹp biết rằng mình đã đoán đúng.

- Ngươi ngốc sao? Xếp hàng đều là những người ứng tuyển, ngươi muốn gặp ông nội thì thông báo một tiếng, trình bày ý định của mình là được!!

Đại Tỷ nhìn Diệp Lãng theo kiểu ngươi thật đáng thương, nàng cảm thấy Diệp Lãng thực sự quá ngốc.

- Cái gì? Hừ, ta bị người kia lừa, hắn đưa ta...đợi đã, hắn hình như đến ứng tuyển, ta lại chạy đến đi cùng hắn... hừ, sao ta lại xui xẻo đến vậy!!

Diệp Lãng lúc này mới nghĩ ra, là mình đứng sai vị trí, lãng phí bao nhiêu thời gian.

- Không phải ngươi xui xẻo, mà là ngốc!

Đại Tỷ tranh thủ cơ hội, tiếp tục đả kích Diệp Lãng, chắc muốn trả mối thù hôm qua.

-...

Diệp Lãng không nói gì.

Thiếu nữ xinh đẹp cười cười, bây giờ nàng mới phát hiện Diệp Lãng rất thú vị, nếu như mấy thiếu nữ hôm qua cũng ở đây, chắc chắn họ sẽ quấn lấy Diệp Lãng, bởi vì trên người Diệp Lãng có niềm vui mà họ đang tìm.

Bạn đang đọc Luyện Kim Cuồng Triều của Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.