Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

A di? A bà? (2)

Phiên bản Dịch · 1481 chữ

Hóa ra là vì vòng cổ mà tới, có vẻ hoàng thái hậu rất cưng chiều tiểu công chúa kia hôm qua tiểu công chúa kia bị cướp đoạt xong liền lặp tức tìm hoang thái hậu khóc lóc kế lể, bắt nàng đáp ứng tìm lại vòng cồ.

Mà hoàng thái hậu tự nhiên đáp ứng rồi! Nàng chuẩn bị hôm nay cho người đền nói chuyện với Lôi Đế tiểu thư bất quá lại nghe Lôi Đế tiểu thư bị mời đen hoàng cung rồi vì vậy đích thân đến xem.

Trước khi gặp Lôi Đế tiểu thư nàng còn có chút sinh khí mà sau khi nhìn thấy thì "khí" này của nàng nhỏ đi rất nhiều, một cô gái hoàn mỹ động lòng người như vậy cũng rất xứng với vòng cổ cao quý, mặc dù tiểu công chúa thích nhưng không có nghĩa là người khác không có quyền có được nỏ.

Đồng thời khi nàng nhìn thấy biểu tinh trên mặt Lôi Đế Tiểu thư lại cảm thấy rất thân thiết, cũng bất giác làm ra một động tác vô cùng thán thiết!

Mà động tác như vậy cũng không phải nàng sẽ tùy ý làm, cho dù là tôn tử tôn nữ của nàng cũng chưa chắc có đãi ngộ này, mình và Lôi Đế tiểu thư này hữu duyên sao?

Thấy nàng làm động tác này thì quan viên hộ tống kia và đám thị nữ đều ngày dại, có điểm đố kỵ hâm mộ với Lôi Đế tiểu thư nàng vậy mà có thế hưởng thụ được đãi ngộ này.

Chẳng lẽ hoàng thái hậu cũng thích người khác nịnh nọt không phải Lôi Đế tiểu thư này vừa nói nàng trẻ sao?

Mặc kệ nói gì thì nói, cục diện như vậy thực làm người khác vui mừng, ít nhất Lãnh Huyết Ngũ và Lãnh Huyết Thất đều cảm thấy như vậy tốt lắm, như thế nhất định có thể để Lôi Đế tiểu thư tiến vào trong hoàng gia yến hội, ở cùng một chỗ với Long Cát công chúa.

Mà tiếp theo chỉ cần lấy ra vòng cổ trả lại, nói vài câu hay ho thì trên cơ bản đã xong chuyện, vận khí thật sự quá tốt!

Nhưng mà Diệp Lãng lại không làm cho chuyện này phát triền theo hướng tốt đó, ngược lại có hành vi phá hư cục diện này.

"Vòng cổ kia à? Ta đã tặng người khác rồi, người nói với cô cháu gái nhỏ của người chết cái tâm này đi ạ, không có khả năng cho nàng đâu." Khôi lỗi thiếu nữ thành thật nói thực trực tiếp, trực tiếp đến nỗi làm người ta sững sờ.

Lúc này Lãnh Huyết Ngũ mới nhớ tới, vòng cổ đã tặng mình mà nàng cũng không nỡ bỏ ra, nếu Diệp Lãng đã nói vậy thì rất tốt

Đổi thành trước kia thì Lãnh Huyết Ngũ nhất định sẽ không vì một cái vòng cổ mà làm tổn hại tiến độ nhiệm vụ của mình, nhưng bây giờ thì có điểm không rõ lắm.

Nếu Lãnh Huyết Thất ở đây, nhất định sẽ bóp chết Diệp Lãng, cơ hội tốt nhu vậy sao ngươi lại phá hủy chứ!

Có tâm tình tương tự với Lãnh Huyết Thất, đám người quan viên Chu Tước, thị nữ lúc này đều muốn lên tấu Lôi Đế tiểu thư một chút hoàng thái hậu cùng đã nói như vậy ngươi lại còn cự tuyệt, thật sự là đáng chết.

. "Cái này..." Hoàng thái hậu nhất thời nghẹn lời, nàng không nghĩ tới Diệp Lãng sẽ từ chối nàng, vốn nàng cảm thấy đáng ra mình phải tức giận mới đúng, nhưng không biết vì sao nàng không thể tức giận được, cảm thấy chuyện này Để cho chính các nàng xử lý với nhau đi.

Loại chuyện này, để cho tiểu bối tự giải quyết vậy!

Tiểu bối? Vì sao lại cảm thấy nàng là tiểu bối? Chẳng lẽ ta coi trọng nàng, muốn nàng làm cháu dâu của ta? Ý, chủ ý này cũng không sai.

Hoàng thái hậu nhìn chằm chằm khôi lỗi thiếu nữ, cái này càng nguy, nàng càng nhìn càng thích, sự hoàn mỹ của khôi lỗi thiếu nữ làm cho bất cứ ai cũng phải động tâm.

Nếu hoàng thái hậu lấy góc độ của nữ nhân để xem, lại trẻ thêm mấy chục tuổi thì nàng sẽ ghen tị, sẽ hâm mộ, sẽ hận, nàng sẽ nghĩ vì sao lại có nữ nhân hoàn mỹ như vậy, vì sao?

Mà bây giờ thì khác, nàng chỉ dùng góc độ của một lão thái thái, chọn lựa thê tử cho cháu của mình, cái này thì khác, cháu dâu tự nhiên là càng hoàn mỹ càng tốt

" A di, ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Ngươi không cần cầu ta thứ đó đã không phải là đổ của ta rồi- ta không có quyên lợi đáp ứng ngươi!" Khôi lỗi thiểu nữ nói, mà nhưng lời này lại đưa đến sự khinh thường của một đám ngươi, vậy còn dám nói hoàng thái hậu cầu nàng,

"Cái này không sao, ngươi với tiểu nha đầu kia tự giải quyết đi, Tiểu cô nương, ngươi đã có trượng phu chưa?" Hoàng thái hậu cười hỏi

Ý?! Sao hoàng thái hậu lại đi hỏi vấn đề này? Mọi người cảm thấy rất kỳ quái.

"Ta?! ừ, còn chưa có!" Khôi lỗi thiếu nữ ngây người một chút, sau đó lắc đầu nói "Người trong lòng thì sao?" Hoàng thái hậu tiếp tục hỏi.

"Cũng không!" Khôi lỗi thiếu nữ lắc đầu.

"Vậy a di giới thiệu cho ngươi mấy đứa nhỏ” Hoàng thái hậu cười cười.

"À..." Cơ hồ tất cả mọi người ngây dại hoàng thái hậu bị gì vậy, sao lại mạc danh kỳ diệu giới thiệu đối tượng cho Lôi Đế tiểu thư này. Việc này càng ngày càng khó hiểu!

"Không cần, ta cũng chưa đến lúc cần lấy chồng, a di, có phải ngươi có đứa con còn chưa có tin tức không?" Khôi lỗi thiếu nữ thuận miệng hỏi

"Con thì đều có rồi, bất quá tôn tử còn có mày đứa chưa có tin tức, ta xem ngươi rất hợp với lão Cửu!" Hoàng thái hậu cười nói.

"A?!" Hôm nay hoàng thái hậu làm sao vậy, nói giới thiệu đối tượng thì còn được đi, sao lại giói thiệu đám vương tử chứ? Muốn Lôi Đế tiểu thư này trở thảnh Vương phi sao? Cái này quả thật bất khả tư nghị...

“Ngươi còn có tôn tử à? Tôn tử người mấy tuổi, cai sữa chưa?" Khôi lỗi thiếu nữ hỏi, hắn cho rằng hoàng thái hậu còn rất trẻ tự nhiên sẽ nghĩ như vậy.

"Lớn mật! Ị"

"Làm càn!"

Nghe vậy khôi lỗi thiếu nữ cũng hỗ trợ thêm một câu:

"Vô lễ!"

"Nói đùa, tôn tử của ta..." Khi hoàng thái hậu muốn nói gì đó thì Hoàng Thượng đã đến rồi một câu Hoàng Thượng giá lâm đã đánh gảy lời nàng,

Vì vậy Diệp Lãng còn tưởng rằng hoàng thái hậu nói đùa tôn tử còn chưa mắt thế, hay là nàng muốn tìm lão bà cho con mình?

Mà càng làm Diệp Lãng hiểu lầm là câu Hoàng Thượng giá lâm kia...

Khi Chu Tước Hoàng Đế vào, ngoài Diệp Lãng và hoàng thái hậu ra những người khác đều hành lễ về phía hẳn đương nhiên không phải là quỳ lạy lễ, trên đại lục này quỳ lạy lễ rất ít xuất hiện, trừ phi là cúng Thần hay là tình huống đặc thù."

Mà khi Chu Tước Hoàng Đế nhìn thay hoàng thái hậu cũng sửng sốt một chút, có điềm ngoái ý muốn sao mẫu thân của mình lại ở đây, bất quá rất nhanh liền khôi phục bình thường,

Chu Tước Hoàng Đế mĩm cười hỏi: "Mẫu thân, sao người cũng ở đây?"

"Ta đến muốn mượn một thứ của tiểu cô nương này thôi nếu ngươi đã đến thì giao lại chỗ này cho ngươi vậy." Hoàng thái hậu cười nói: "Tiểu cô nương này rất đáng yêu, đừng khi dễ nàng đấy!"

"..." Chu Tước Hoàng Đế trầm mặc, ta đường đường là vua của một nước, sao lại khi dễ một tiểu cô nương như vậy, mẫu thân quả thật là vẫn xem ta như tiểu hài tử.

"Đại thúc sao ngươi già như vậy..." Khôi lỗi thiêu nữ nhìn về phía Chu Tước Hoàng Đế, buột miệng.

". . ."

Toán trường trầm mặc, Chu Tước Hoàng Đế cũng không rõ, mình thoạt nhìn trẻ hơn tuổi thực tế rất nhiều, còn có người nói mình trẻ nữa cơ mà sao tiểu cô nương này lại bảo mình già chứ?

Bạn đang đọc Luyện Kim Cuồng Triều của Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 311

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.