Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu giá hội

Phiên bản Dịch · 3038 chữ

“Tiểu ngu ngốc, ngươi lấy nhiều tiền như vậy ở đâu ra?” Lãnh Huyết Ngũ nhịn không được hỏi

"Cái này mà nhiêu à, mới một chút mà thôi, ta còn rất nhiều, ta chuẩn bị ngày mai đến chỗ bán đấu giá mua ít đồ vật này nọ!" Diệp Lãng không để ý nói.

Nếu đã tới Long Thành, tới đế đô của Chu Tước Đế Quốc này thì sao có thể bỏ qua cơ hội đi chỗ bán đấu giá cơ chứ, cái này với Diệp Lãng là một sai lầm không thể tha thứ.

"Cái này mà gọi là một chút? Tiểu bất điểm, trên người ngươi có bao nhiêu tiền?" Lãnh Huyết Thất có điểm Tổ mò hỏi, nhiều kim tệ như vậy mới là một chút thì chừng nào mới là nhiều? Hắn chỉ mới bỏ ra "một chút" để bỏ vào không gian giới chỉ đáng ra của Lãnh Huyết Thập Tam lên người khôi lỗi, để khôi lỗi tự mình chuyển số tiền này vào trong đó, cho khôi lỗi mang cái giới chỉ này, như vậy tiện phá sản hơn một chút.

Bây giờ khôi lỗi trên cơ bản là hắn rồi, để trên người hắn với để người nàng thì không khác là bao!

"Ngươi không phải nói muốn trở thành một bại gia tử, muốn bại gia mà sao lại giữ tiền khư khư không nói cho người khác biết?" Lãnh Huyết Thất "hướng dẫn".

"Gớm, bại gia tử nghĩa là tiêu tiền phung phí mà thôi, không có nghĩa là đi báo cho người khác ta có tiền ta có tiền, đấy chỉ là hành vi của bạo phát hộ mà thôi!" Diệp Lãng rất khinh thường nói:

"Vậy ngươi nói xem, ngươi có nhiều hơn chừng này khoảng bao nhiêu?" Tựa hồ Lãnh Huyết Thất cảm thấy rất hứng thú với việc này, quyết tâm biết cho bằng được.

Chẳng lẽ nữ nhân đều hy vọng biết rõ vấn đề như thế này phải không...

"Ta không biết, ta chỉ biết là kim tệ của ta đại khái gấp trăm lần chừng này!" Diệp Lãng trầm tư một hồi mới nói

Quả thật hắn không rõ lắm mình có bao nhiêu tiền, hắn chỉ biết kim tệ trong không gian giới chỉ của mình đại khái có mấy chục vạn.

"100 lần? Vậy có nghĩa là ngươi có mấy chục vạn? Không thể a, ngươi đão đâu ra nhiều như vậy được." Hai mắt Lãnh Huyết Thất phát sáng, giống như biến thành kim tệ vậy. Nhưng nếu tinh tế nhìn kỹ sẽ biết nàng chỉ nói giỡn mà thôi, nàng không tiếp thu lời Diệp Lãng là thật.

Nếu nói, Diệp Lãng nói là hơn 10 lần thì nàng còn có thể tin tưởng, nhưng nói 100 lần thì thật khó tin, phóng mắt ra toàn thiên hạ, nhưng người có tài sản như vậy khẳng định không nhiều lắm, mà ở trong đám đó nàng tin rằng không có phần của Diệp Lãng.

"Ta cảnh cáo ngươi, đừng đặt chủ ý vào kim tệ của ta, ta sẽ liều mạng vói ngươi đấy" Diệp Lãng lập tức nói, giống như một vị thần giữ của vậy, kiên quyết không để người khác lấy của mình cắc bạc nào.

Nhưng mà, rất nhanh hắn nói thêm một câu làm người ta không nói được lời nào...

"Số tiền này ta phải dùng để bại gia, không thể đưa cho người khác được."

"Ngươi có thể bại gia trên người ta, bao dưỡng ta." Lãnh Huyết Thất làm ra một tư thế rất mê người nói.

Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nhìn Lãnh Huyết Thất sát khí cũng dần đần dâng lên. Không biết là vì bảo hộ Diệp Lãng hay thuần túy là không muốn người khác câu dẫn Diệp Lãng.

Sát khí này lầm thân thể Lãnh Huyết Thất nhè nhẹ run lên, khi nàng đang muốn nói cái gi đó thì làn sát khí này đột nhiên biết mât. Mà cái này cũng không phải Lãnh Huyết Ngũ đột nhiên nhân từ, đơn giản là vì một câu của Diệp Lãng mà thôi.

"Bao dưỡng? Đó là cái gì?"

"Bao dưỡng chính là ngươi nuôi ta cho ta tiền tiêu!"

"Vì sao ta phải nuôi ngươi, cho tiền ngươi. Ngươi cũng đâu phải là người gì của ta đâu?" "Bởi vì ta xinh đẹp, ngươi có thể kim ốc tàng kiều..."

"Ngươi xinh đẹp hay không thì liên quan gì đến ta sao? Còn có, nếu nói xinh đẹp thì ngươi cũng không xinh bằng mụ béo nữa, vì sao phải bao dưỡng ngươi?".

Nói những thứ này với tiểu ngu ngốc thì không phải là đang tự rước lấy nhục sao! Lãnh Huyết Ngũ cảm thấy sung sướng trong lòng, cảm thấy thực thoải mái!

Mụ béo? Ta không bằng cả một mụ béo? Ngươi muốn nói dối cũng phải tìm cái lý do tốt tốt một chút chứ, quên đi, không đùa với tiểu bất điểm này nữa, quả thực là tự tìm phiền toái.

Lãnh Huyết Thất nghĩ rằng Diệp Lãng nói xạo, nàng không biết Diệp Lãng nói đến là Chân Tiểu Yên, nàng đúng là mụ béo vậy, nhưng Chân Tiểu Yên ngày nay quả thực xinh đẹp hơn bộ dáng hiện tại của nàng một chút.

Có lẽ, khi nàng lộ ra khuôn mặt thật của mình thì có khi xinh đẹp hơn Chân Tiểu Yên, nhưng cũng có thể không bằng nha!

Ngày hôm sau, Diệp Lãng rời giường rất sớm, muốn bỏ lại Lãnh Huyết Ngũ để chuồn một mình tới đấu giá hội, bất quá hắn không thực hiện được. Lãnh Huyết Ngũ vẫn đi theo hắn.

Không chỉ Lãnh Huyết Ngũ, ngay cả Lãnh Huyết Thất cũng đi theo, lý do là đi trông Diệp Lăng, biểu muội trên danh nghĩa của mình.

"Tên à? Ta gọi là..." ở ngay chỗ đăng kí đấu giá, Diệp Lãng bắt đầu điền bậy trên tờ tư liệu, nhưng đến thứ cơ bản nhất là tên thì lại không biết nên điền như thế nào.

"Tiểu Ngũ, ta gọi là gì?" Diệp Lăng nhỏ giọng hỏi

"Bây giờ tên ngươi là Lôi Đế Mã Khúc, là tiểu thư thứ mười ba của Mã Khúc gia tộc năm nay 18 tuổi, không biết vũ kỹ, không biết ma pháp, có chút am hiểu với luyện kim thuật, Lãnh Huyết Thất là biểu tỷ của ngươi, tên là Tiết Kỳ."

Lãnh Huyết Ngũ bắt đầu kể lại tư liệu, mà Diệp Lãng làm gì có tâm tình đi nghe vì hắn vừa nghe được cái tên liền điền vào, sau đó vọt vào đấu giá hội.

Mã Khúc gia tộc trong lời của Lãnh Huyết Ngũ cũng xem như Tổn tại, cũng có thề nói là không...

Bởi vì, Mã Khúc gia tộc này là một phân nhánh bí ẩn của Lãnh Huyết Tổ có lịch sử lâu đời như Lãnh Huyết Tổ vậy, cũng vì thế mà càng không có ai đi hoài nghi điều này.

Mà cùng vì là một phân nhánh khác của Lãnh Huyết Tổ nên Mã Khúc gia tộc luôn luôn thần thần bí bí, đồng thời cũng có thể lực mạnh mẽ, dù sao cũng là thế lực che dấu của Lãnh Huyết Tổ, không thể nhỏ nhoi được nha

Chẳng qua sau đợt này thì tin rằng Mã Khúc gia tộc không còn thần bí như vậy nữa vì Diệp Lãng phải đóng vai Thập Tam tiểu thư của gia tộc, vậy thì không thể bí ẩn được nữa.

Mà lúc này, Diệp Lãng muốn đi phòng đấu giá tự nhiên sẽ là một lần bại gia cao điệu không biết đâu cho vừa.

Nấu là ngày xưa, Lãnh Huyết Tổ khẳng định sẽ không cho hắn dính vào chuyện như vậy, sẽ ngăn cản hành vi của hắn, sẽ quản lý hắn trong mấy ngày này cho hắn Thành thật ở trong một cái xó nào đó.

Lúc này có chút bất đồng, bọn họ muốn xuất ra con bài Mã Khúc gia tộc này, sau đó Mã Khúc gia tộc sẽ bị khui ra ngoài ánh sáng, không còn tác dụng che giấu gì nữa.

Lần này Lãnh Huyết Tổ muốn dùng một Mã Khúc gia tộc khổ tâm gầy dựng bấy lấu để đổi lấy sự thành công của nhiệm vụ thì có thể nghĩ cái giá này lớn đến chừng nào.

Nuôi binh ngàn ngày, Mã Khúc gia tộc là một kiện vũ khí, một kiện vũ khí không dễ dàng xuất hiện.

Nhưng ở thời điểm mấu chốt, vũ khí vẫn là vũ khí nên phát huy ra tác dụng của nó mà không phải đế nó mục rỉ trong tay mình, thẳng đến lúc cuối cùng không xài được nữa thì thật đáng thương nha.

Bất quá, mất đi Mã Khúc gia tộc thì cùng chỉ là cắt giảm một ít thực lực của Lãnh Huyết Tổ mà thôi, thứ này có thể từ từ bồi dưỡng, Lãnh Huyết Tổ căn bản vẫn còn đứng vững mà!

Vốn kế hoạch của Lãnh Huyểt Tổ là để Diệp Lãng cao điệu xuất hiện, sau đó mượn cơ hội này để tiếp cận Long Cát công chúa, mà biện pháp tiếp cận Long Cát công chúa tốt nhất lúc này là tham gia thọ lễ của hoàng thái hậu, hơn nửa phải đi vào trong hoàng cung.

Điều này Lãnh Huyết Tổ làm không được, bên trong hoàng cung có hoàng gia thị vệ, có hoàng gia gián điệp, không ai có thể nắm giữ cổ lực lượng này, trừ hoàng đế!

Cái này cũng là vương bài hoàng đế lưu lại cho mình, sự an toàn của hoàng cung tự nhiên phải tự mình nắm chứ không thể giao cho người khác được.

Cho nên, hoàng cung là nơi mà không thế lực nào có thể tiến vào!

Nói cách khác, trừ bỏ Lãnh Huyết Tổ không được vào, ngay cả thế lực của Long Cát công chúa cũng vậy, cho nên lúc này là lúc nhân thủ bên cạnh nàng bạc nhược nhất, cũng là lúc dễ dàng đối phó nhất.

Bởi vậy, nhiệm vụ quan trọng nhất hiện nay là lẫn vào hoàng cung, điểm này Lãnh Huyết Tổ sẽ cố gắng an bài bọn họ sẽ tận lực làm Diệp Lăng có thể tiếp xúc với Long Cát công chúa.

Dựa theo kế hoạch, Diệp Lãng sẽ làm một sự tình gì đó trong Long Thành làm người khác chú ý, sau đó Lãnh Huyết Tổ sê nghĩ biện pháp làm các hoàng tử chú ý đến khôi lỗi thiếu nữ, sau đó lợi dụng sắc đẹp của nàng và một ít thế lực trong gia tộc là có thể đi vào theo hoàng tử.

Đương nhiên Lãnh Huyễt Tổ sẽ không đặt tất cá lên người Diệp Lãng, bọn họ vẫn có nhưng kế hoạch dự bị, bất quá cái giá phải trả sẽ lớn hơn nhiều.

Lãnh Huyết Tổ hy vọng Diệp Lãng có thể thành công, mà lấy khuôn mặt, dáng người bên ngoài hoàn mỹ đến tận cùng của khôi lỗi thì tin rằng xác xuất thành công ngoài 9 thành.

"Lại là số 13, quái thật, sao ta hữu duyên với con số này vậy nhỉ!" Diệp Lãng lấy được một dãy số khá gần, đơn giản là bây giờ trời còn sớm chán, cách đấu giá hội còn có một khoảng thời gian nữa, người tới không nhiều lắm.

"Bởi vì ngươi là Thập Tam tiểu thư, biểu muội của ta!" Lãnh Huyết Thất nhẹ nhàng nói.

"Các ngươi không cảm thấy chán sao?" Diệp Lãng trực tiếp không quan tâm những lời của Lãnh Huyết Thất mà hỏi một câu.

"Không!" Lãnh Huyết Ngũ lắc đầu, dù sao với nàng mà nói, nhàm chán hay không cũng là vậy cả.

Lãnh Huyết Thất thì khác, gật đầu nói: "Ta cảm thấy chán, không hiểu sao ngươi lại thích tới chỗ này!"

"Ngươi cảm thấy chán à? Vậy đi ra ngoài chơi đi, ta muốn ở trong này cả một ngày, ngươi không cần đến tìm ta nữa!" Diệp Lãng cười nói, cũng làm ra một tư thế "mời".

Lãnh Huyết Thất không nói nên lời, hóa ra ngươi muốn đuổi ta đi.

"Kỳ thật, nơi này cũng rất thú vị, có thể nhìn thấy rất nhiều quý tộc, thậm chí là hoàng tộc..." Lãnh Huyết Thất đột nhiên phát hiện ra nơi này là một nơi rất tốt, có thể trực tiếp gặp được hoàng tử công chúa vân vân

Chẳng lẽ tiểu bất điểm này nghĩ tới điểm này mới đến đây? Ta thấy không thể nào!

Đợi một lúc sau, người bắt đầu lục tục tăng lên, hơn nữa tựa hồ không ít, rất nhanh liền kín chỗ, hơn nữa còn có rất nhiều người muốn vào.

"Đế đô đúng là đế đô, không giống mấy thành thị nho nhỏ." Nhìn thấy hình ảnh náo nhiệt này Diệp Lãng có điểm hưng phấn nói.

Nếu người nhiều như vậy thì vật đấu giá nhất định sẽ không đơn giản, ít nhất sẽ có 1-2 thứ tốt

Kỳ thật Diệp Lãng không biết rằng lần này hắn thực may mắn, gặp một lần bán đấu giá đại hội 1 tháng tổ chức một lần, đây là đặc điểm của phòng bán đấu giá của Long Thành, mỗi một tháng sẽ lấy ra những vật phẩm tốt nhất được thu trong tháng mà đấu giá.

Vào ngày thường thì chỉ đấu giá nhưng thứ tương đối phổ thông, người cũng ít hơn một chút!

Nhưng mà càng may mắn hơn là lần này tựa hồ có thứ cực phẩm gì đó nên số người xuất hiện cũng theo đó tăng lên rất nhiều, thậm chí giống như Lãnh Huyễt Thất nghĩ, có xuất hiện một vài hoàng tử công chúa, còn về đại biểu của hoàng tộc thì vô số kể.

"Tiểu bất điểm, vận khí của chúng ta không sai!" Lãnh Huyết Thất nói, nàng nhìn thấy nhưng người kia đã cảm giác sẽ thành công hơn phân nữa rồi

"Ừ, rất không sai!" Diệp Lãng cũng gật đầu.

Có điều hai cái này hình như không phải giống nhau a! Lãnh Huyết Thất nói là khả nâng có thể nhận thức được hoàng tử công chúa, còn Diệp Lãng lại nói về vật được đấu giá.

"Chút nữa ngươi nhớ nghe theo ta, ta dạy ngươi cách bắt các hoàng tử này." Lãnh Huyết Thất nói.

"Ừ, ta sẽ bắt hoàng tử- ý, hoàng tử là thứ gì vậy? Vì sao ta chưa từng nghe qua? Quên đi, dù sao ngươi muốn thì ta sẽ giúp ngươi mua!" Diệp Lãng xem hoàng tử như vật bán đấu giá, mà việc hắn một món như vậy thì là chuyện như cơm thường.

“Rốt cuộc ngươi có nghe ta nói hay không..." Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lăng, có điểm vô lực nói

"Có a, không phải ta đã nói là sẽ mua hoàng tử giùm ngươi sao?" Diệp Lãng hồi đáp.

".. ." Lãnh Huyết Thất khẳng định tiểu bất điểm này căn bản không nghe mình nói gì, hơn nữa chuyện mình và hắn nói tới là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

"Lãnh Huyết Thất, kỳ thật không nhất định phải để khôi lỗi đi hấp dẫn hoàng tử, ngươi cùng có thể, đến lúc đó lại làm khôi lỗi tiếp cận ngươi thì cũng được vậy!" Lãnh Huyết Ngũ nói

"Cái này thì ta biết, bất quá ta là một nữ hài tử tốt, đương nhiên sẽ không đi làm loại chuyện như vậy!" Lãnh Huyẻt Thất cau mày, có chút khó xử nói.

"Ừ - ngươi là nữ hài tử tốt, khắp thiên hạ đều là nữ hài tử tốt!" Diệp Lãng gật đầu, nhưng lời này của hắn rất thành thực vì hắn cảm thấy con người trên đời này rất ít người xấu, ít đến nổi có thể xem nhẹ

Ở trong mắt người tốt thì ai cũng là người tốt, đây là vấn đề về góc nhìn.

Có điều nhưng lời này lọt vào lỗ tai Lãnh Huyết Thất sao lại cảm thấy chói tai đến vậy?

Quên đi, không nên nói chuyện với tiểu bất điểm này, nói thêm thì chắc mình sẽ điên mất! Còn có, trông cậy vào hắn chủ động đi tiếp cận người khác thì... thôi, quên đi, vẫn là mình đi trước mở đường vậy.

Lãnh Huyết Thất thực tự giác tự mình chủ động tìm cơ hội, đương nhiên nàng sẽ không làm như trong quá khứ, trong quá khứ nàng quá chủ động, lần này mà như vậy thì người ta sẽ phản cảm hơn.

Nàng muốn tìm cơ hội, tìm một cơ hội lơ đãng lấy lòng mà người ta không biết, nhưng sẽ chú ý đến mình

Đối với việc này, có lẽ người khác sẽ không làm được, nhưng Lãnh Huyết Thất lại rất "Lành nghề", nàng vốn làm công tác này mà, gạt người sa bẫy, chú ý, quan sát không phải là sở trường của nàng sao?

Đây là tác dụng chủ vếu của nàng trong lần nhiệm vụ này, nàng trợ giúp Diệp Lãng có thể trong thòi gian ngắn tiến vào trong vòng xã giao của hoàng tộc!

Mà ở trong bán đấu giá loại cơ hội này rất nhiều, bán đấu giá tựa hồ như một hồi chiền đấu không khói súng vậy, chỉ cần chiến đấu thì sẽ có cơ hội!

Một kiện vật phẩm xuất hiện, Lãnh Huyết Thất rất nhanh đã tim ra cơ hội, nàng phát hiện có một vài hoàng tử công chúa cũng không phải rất hợp mắt, nàng sẽ cố ý nâng giá lên.

Đây chính là cơ hội, chỉ cần chọc giận một cái, trong đó là có thể được đến hảo cảm của người khác, cái này khẳng định sẽ được, chẳng qua dưới tình hình chung sẽ không ai đi làm mà thôi.

Bạn đang đọc Luyện Kim Cuồng Triều của Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 278

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.