Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

phong thu hưu chỉnh,đại chiến bạo phát

Phiên bản Dịch · 2851 chữ

“Mẹ kiếp, đúng là một lũ rác rưởi, bà nội nó thật sự tốn thời gian mà.” Diệp Phong nhìn đám địa tinh dùng cương thiết chiến xa đang theo đuôi phía sau chửi bới om sòm, trong lòng hắn khó chịu không thôi vì bọn họ đã phá hư cơ hội chiếm tiện nghi của hắn, rồi phất tay hiệu lệnh cho thành viên Tư Lược đoàn đột kích và ra dấu nhắc Phỉ Phỉ cẩn thận. Sau đó hắn lấy ra Hắc Ám ma kiếm trực chỉ hướng cương thiết chiến xa đi tới.

Liệt Diễm, linh ngưu, bạch lang, lôi đình, đại địa năm trung đội thấy địch nhân nhảy ra khỏi biển lửa lập tức phóng ra khải giáp, thu hồi lại ma sủng rồi tăng tốc chém giết. Cự giải trung đội cùng cự nhân tiểu đội thấy địch quân chỉ có chiến xa khai pháo, mặt sau không có hỏa pháo đến nên cũng vọt đến tham chiến. Hỏa thương của địa tinh đối với giải giáp của cự giải chiến sĩ vốn không có hiệu quả cũng không thể làm tổn thương đến cơ thể khác thường của Kì Lạp Tư cự nhân.

“Khai hỏa, nhanh lên, khai hỏa công kích bọn chúng!” Vừa lao ra khỏi biển lửa, Ba Bỉ nhìn thấy bộ đội Tư Lược đoàn chính đang giết hại địa tinh bên ngoài sâm lâm, gã liền giật mình, cao giọng ra lệnh cho thuộc hạ nổ súng tấn công.

Phỉ Phỉ đang ngồi ở phía sau xem đánh nhau, lòng rất muốn chạy lại hỗ trợ. Bất quá, nàng ngẫm lại mình chỉ là ngũ giai hỏa hệ ma pháp sư căn bản chẳng thể giúp gì cho cái cái loại chiến đấu này. Nàng có thể không giúp được gì mà còn sẽ gây ra nhiễu loạn, chẳng thà đừng nhúng tay vào thì hơn.

Trong sâm lâm, hầu hết địa tinh chết bởi trận lửa và tạc đạn, giờ phút này vội theo Ba Bỉ lao ra khỏi biển lửa cũng chỉ có hơn bốn ngàn thương thủ, cùng một ít pháo thủ hỏa pháo.

Ba Bỉ quan sát tình thế, trong lòng thầm kêu may mắn vì còn có hơn bốn ngàn thuộc hạ chạy thoát được, cộng với bốn ngàn chiếc hỏa thương và một cương thiết chiến xa, cũng đủ để giết toàn bộ địch nhân để báo thù cho những đồng bọn đã chết, đoạt lại Truyền Tống thủy tinh quý giá: “Địa tinh vĩ đại không thể bị đánh bại, các huynh đệ, giết!” Ba Bỉ chỉ huy khai hỏa công kích địch nhân, trong miệng phát ra những âm thanh kích thích tâm lý bọn địa tinh.

Thanh âm của tử đạn chạm vào trọng trang khải giáp vang lên không ngừng. Thành viên Tư Lược đoàn đông gấp năm, sáu lần phía địa tinh, triển khai chém giết làm huyết tinh bay đầy trời. Các loại tuyệt chiêu được đem ra sử dụng hết, đánh cho đám địa tinh luống cuống tay chân. Chỉ cần nằm trong phạm vi của thành viên Tư Lược đoàn tất cả đều bị đồ sát.

“Con bà nó cái đồ cương thiết chiến xa này, phá hủy nó cho lão tử!” Mắt thấy cương thiết chiến xa có hỏa lực mạnh mẽ của địch quân, Diệp Phong liền vọt tới phía bên trái, tay phải nắm Hắc Ám ma kiếm nhanh chóng sử ra Tứ Liên Trảm đánh bể cái cửa của chiến xa, rồi vào trong đó. Hắc Ám ma kiếm lạnh lẽo vô tình giết hại địa tinh ở bên trong làm cương thiết chiến xa mất đi thao tác phải dừng lại.

“Thế kiếm của hắn làm thế nào có thể chém vỡ cương thiết?” Ba Bỉ cùng tất cả địa tinh đều bị Hắc Ám ma kiếm của Diệp Phong dọa chết khiếp, không tưởng tượng được kiếm của Diệp phong sắc bén đến thế, ngay cả cửa của cương thiết xa lại có thể nhanh chóng bị đánh vỡ.

“Giết, giết, giết, giết!”

Khải Đặc thấy lão đại công phá cương thiết chiến xa, cái thứ uy hiếp bọn họ nhất, lập tức điên cuồng gào thét thuộc hạ xông lên đồ sát. Dẫn đầu Liệt Diễm kỵ sĩ , huy vũ Phương thiên họa kích, thi triển chiến trận ngũ thức, hoàn toàn không để tử đạn của đối phương vào mắt, điên cuồng triển khai trận đồ sát đoạt mệnh vô tình.

Linh ngưu, bạch lang, lôi đình, đại địa bốn trung đội đều có trọng trang khải giáp giống nhau cũng tiến hành tung hết tuyệt chiêu, đồ sát đám địa tinh không chút lưu tình. Đám địa tinh lại tuyệt chẳng thể chống lại cự giải trung đội và Kì Lạp Tư cự nhân, bởi vì cự giải chiến sĩ có thể đồng thời công kích nhiều địch nhân cùng một lúc, cùng với cự hình Yển nguyệt đao của Kì Lạp Tư cự nhân điên cuồng chém giết ở diện rộng, cộng thêm mỗi bước chân to lớn có thể dẫm đạp, làm đám địa tinh kinh hoàng lùi bước, sợ đến nỗi phải đái cả trong quần.

Ba Bỉ mới một khắc trước còn tưởng rằng bộ đội của mình có thể giết hết đối phương, bây giờ mắt thấy cương thiết chiến xa bị công phá, đối phương bắt đầu không còn cố kị gì nữa ra tay cuồng sát bộ hạ của mình, trong lòng nhất thời lo lắng vạn phần. Gã liền cao giọng hô hoán địa tinh thương thủ khai hỏa tấn công nhằm vào cự giải chiến sĩ và Kì Lạp Tư cự nhân.

Song thật sự Ba Bỉ đã đánh giá quá cao bộ hạ của mình. Bản thân gã là đoàn trưởng binh đoàn, thực lực chiến đấu cao không cần nói, thuộc hạ của gã vốn chẳng thể nào so sánh được. Hơn nữa, tính cách của địa tinh là ỷ mạnh hiếp yếu, bây giờ đối mặt với đám địch nhân điên cuồng chém giết, căn bản một chút tâm tình phản kháng cũng không có, bây giờ chỉ biết co giò chạy tứ tán.

“Đứng lại, đứng lại, không được chạy, chúng ta là địa tinh vĩ đại há có thể bại dưới tay bọn dị tộc hạ cấp này!” Ba Bỉ phẫn nộ gào lên khi thấy địa tinh chạy trốn.

“Mọi người, nhanh chân lên cho lão tử, không cần để ý tới đám địa tinh bỏ trốn, cố bắt cho được cái tên đầu lĩnh ngu xuẩn đang gào loạn kia cho ta!” Trong lòng Diệp Phong thầm cười lạnh khi nghe Ba Bỉ la hét xong, đám địa tinh nghe lời Diệp Phong xong, nhất thời lại càng thêm có nhiều tên buông vũ khí chạy trốn.

“Khốn kiếp, ta nhất định phải giết ngươi!” Ba Bỉ nghe thấy lời Diệp Phong nói làm rối loạn đội ngũ bên mình, giận điên lên, từ trên mặt đất khởi động địa tinh hỏa thương, nhắm chuẩn hướng đầu Diệp Phong, ý muốn tự tay bắn chết Diệp Phong.

“Tên lùn kia, ngươi chưa xứng giao thủ cùng Lôi Ân đoàn trưởng đâu!” Thấy Ba Bỉ muốn tiến đến công kích đoàn trưởng đại nhân, Kì Lạp Tư cự nhân Lôi Nặc thân cao mười thước lập tức hét lớn một tiếng, huy vũ cự hình Yển nguyệt đao trong tay hướng Ba Bỉ bổ đến. Kình phong thoáng chốc bị siêu cường lực lượng huy động bởi Lôi Nặc thổi lên, mấy tên địa tinh đang đứng vững thậm chí bị kình phong thổi trúng bay bắn ra ngoài. Trực tiếp bị cự hình Yển nguyệt đao chém tới, Ba Bỉ bị dọa đến mặt cắt không còn giọt máu, trong đầu hiện lên một tia tuyệt vọng, nhận lấy một đao xé nát thân hình ra làm hai mảnh.

“Mẹ ơi, Ba Bỉ đoàn trưởng chết rồi, mọi người mau mau chạy trốn thôi…” Đám địa tinh đang phát khiếp thấy đoàn trưởng bị giết ngay trước mắt, nhất thời hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, toàn bộ hỗn loạn tỏa ra xung quanh chạy trốn.

“Oa, chúng ta thắng rồi, thắng rồi. Lôi Ân đoàn trưởng, các ngươi đã đánh bại một binh đoàn địa tinh đó nha!” Phỉ Phỉ thấy đám địa tinh hoảng loạn chạy trốn, lập tức chạy đến trước mặt Diệp Phong, kéo cánh tay hắn cao hứng hoan hô. Lúc này Phỉ Phỉ trông thực sự vô cùng xinh đẹp!

“Hắc hắc, ta có lợi hại không?” Diệp Phong nhìn vẻ mặt đáng yêu của Phỉ Phỉ không nhịn được ực một cái, mất hết tư thái nghiêm chỉnh, đắc ý cười đầy sắc dục.

“A, rất lợi hại!” Phỉ Phỉ đơn thuần đang cao hứng nghe Diệp Phong trả lời lập tức cười hì hì đáp lại, không chú ý gì đến ánh mắt xấu xa của Diệp Phong.

“Mọi người, nhìn bọn ngốc địa tinh đang trốn chạy kìa, lập tức đuổi theo chém chúng chết đi!”

Địa tinh nô đãi của Tư Lược đoàn cũng quá đủ rồi nên không cần thu thêm nữa. Giờ phút này, tên gia hỏa lại nhân cơ hội chiếm tiện nghi của Phỉ Phỉ, cứ nắm chặt ngọc thủ trắng nõn mềm mại của nàng ta, rồi quay sang thành viên Tư Lược đoàn, hắn cao giọng hạ lệnh cho mọi người đuổi theo chém giết đám địa tinh, làm cho tiếng kếu la khốn khổ chạy trốn của bọn chúng không ngừng vang lên. Sau đó hắn mới đưa cương thiết chiến xa thu vào vong linh thánh giới, rồi để thành viên Tư Lược đoàn bắt đầu dọn chiến trường, thu nhặt chiến lợi phẩm, thiêu hủy hết địa tinh hỏa pháo trong sâm lâm, không để lại bất cứ thứ gì. Sau cùng Diệp Phong hạ lệnh bỏ cả vào không gian trang bị rồi tiêu sái rời đi.

~~~

Ở phía đông của bắc đại lục, tại Khả Lỗ sa mạc thuộc lãnh địa thú nhân vương quốc, Kiệt Nã Tư dẫn đầu tinh linh trung đội cũng tiêu diệt hỏa thương trung đội đang ẩn náu rồi hủy mọi dấu vết, sau đó nhanh chóng rời khỏi sa mạc, mang theo hỏa pháo cùng Truyền Tống thủy tinh bay đến Vọng Triều Sơn.

Lần này, cầm thú nam tước vận dụng lại chiêu bài đánh lén âm hiểm, suất lĩnh thành viên Tư Lược đoàn thu hoạch được một mẻ lớn.

Không có loại Truyền Tống Trận nhỏ, Tư Lược đoàn không thể lập tức trở lại trú địa, nên bọn Diệp Phong phải cẩn thận thông qua Kì Luân sâm lâm phản hồi trú địa bí mật ở phía bắc, Lạp Đức sơn mạch, nhằm tránh Địa Tinh quân đội ở xung quanh nghe phong thanh mà đến. Sau đó sự tình tấn công bất ngờ của Diệp Phong tại Kì Luân sâm lâm đã làm rúng động hơn phân nửa địa tinh vương quốc.

Địa tinh quốc vương bị đám dị tộc này chọc cho phát điên, lửa giận bùng phát, treo giải thưởng một triệu kim tệ, truyền lệnh cho cả nước tìm kiếm tin tức của dị tộc từ Quang Minh đại lục, hình thành lên một trận phong ba.

Đối mặt với đại quy mô tìm kiếm điên cuồng của địa tinh tộc, Diệp Phong cũng không dám khinh thường. Hắn tạm đình chỉ ý định cướp bóc đối với địa tinh tộc, ẩn giấu cẩn thận trú địa bí mật của mình hơn. Dù sao bây giờ Tư Lược đoàn cũng cần thời gian hồi phục lại cho tốt, để nhóm Lạc Tư luyện tập chế tạo pháo thuật cùng thương pháp.

Trong chiến dịch Kì Luân sâm lâm, Tư Lược đoàn thu được không ít chiến lợi phẩm. Trải qua tay đám địa tinh nô đãi tu bổ lại đã được hai cương thiết chiến xa, ba ngàn tám trăm khẩu hỏa thương, một trăm chiếc hỏa pháo, ba trăm linh bốn gã địa tinh nô đãi, có thể nói thu hoạch cực đại.

Có được mười hai khối Truyền tống thủy tinh mới cứng, Mạn Nỗ Ai Nhĩ lập tức chỉ huy chú tạo trung đội bắt đầu làm việc, tạm thời quên chuyện Truyền Tống Chi Môn lớn, mang tất cả những khối truyền tống thủy tinh rắc rối ra phân cắt thành những khối nhỏ, chế tạo bốn mươi tám tiểu hình Truyền Tống Trận, giúp Tư Lược đoàn tránh khỏi vấn đề phiền phức khi sau này không đủ Truyền Tống Trận.

Ở chung trong một thời gian dài cùng trải qua bao nhiêu sự việc, hỏa tinh linh Phỉ Phỉ tò mò, đơn thuần cũng tự nhiên không khó phát hiện tính cách lưu manh của Diệp Phong. Bất quá, Diệp Phong đối với nàng thực sự rất tốt nên nàng cũng chẳng để ý đến tính cách đó của hắn nhiều lắm. Trái lại còn cảm giác Diệp Phong rất thú vị, gây cho nàng cười vui không ít.

Bây giờ không cần Diệp Phong giữ lại, Phỉ Phỉ cũng không nghĩ đến việc rời khỏi Tư Lược đoàn, vì nàng thấy ở chỗ này thật là vui vẻ. Mỗi ngày được hưởng thụ thức ăn ngon không nói, còn được nói chuyện cười với bằng hữu thuộc các loại chủng tộc khác nhau cùng với rất nhiều kinh nghiệm mới được trải nghiệm, nên nàng không thể rời đi được. Bất quá, bây giờ có khoảng thời gian nhàn rỗi , vị hỏa tinh linh này cuối cùng cũng nghĩ đến việc báo tin bình an về cho phụ thân đại nhân. Vì vậy Phỉ Phỉ tự mình viết thư nhờ tinh linh xạ thủ chuyển giúp đến tay phụ thân đại nhân của mình.

Tĩnh Hương cùng Mộng Hinh đều tưởng qua một khoảng thời gian Phỉ Phỉ sẽ rời đi, không nghĩ đến việc nàng ta ở đây quá lâu thành ra quen, chẳng còn nghĩ đến việc trở về nhà nữa, nhất thời làm hai nàng cảm giác thập phần bất đắc dĩ. Nếu là Diệp Phong lưu giữ nàng ta lại, các nàng còn có thể bộc phát bản sắc nữ nhân của mình, nhưng đằng này là Phỉ Phỉ không muốn đi. Phỉ Phỉ lại là khách nhân, các nàng thân là một trong những nữ chủ nhân của Tư Lược đoàn, luận về lễ nghi quý tộc, đối với Tĩnh Hương và Mộng Hinh đều không thể muối mặt mở miệng hạ lệnh trục khách!

Đối với tình huống loại này, cao hứng nhất chính là tên Diệp đại sắc lang. Tên gia hỏa này bây giờ đối với tính khí của thiên kim tiểu thư Phỉ Phỉ của thủ lĩnh bộ lạc hỏa Tinh Linh thập phần nắm rõ trong lòng bàn tay, đắc ý xoay các nàng như chong chóng, thừa dịp Tĩnh Hương cùng Mộng Hinh hai hũ dấm không quản lý được hành động của hắn, chiếm tiện nghi của Phỉ Phỉ và trêu đùa nàng ta thỏa thích.

Cùng lúc đã tạo đủ tiểu hình Truyền Tống Trận để sử dụng, Diệp Phong càng khoái hoạt vì có thể qua mặt Tĩnh Hương và Mộng Hinh cùng Đế Na bí mật gặp gỡ. Để tinh linh trung đội mang một cái Truyền Tống trận đến đặt ở chỗ Kỳ Qua Nhĩ bộ lạc, đồng thời cũng đưa một cái nữa cho Đế Na, tạo phương tiện thuận lợi cho những ngày khác hắn đến gặp Đế Na hoan hảo.

~~~~~

Cùng lúc đó, ở phía tây nam của Mạt La đế quốc là Thiên Vũ đế quốc rốt cục cũng tập hợp đủ binh lực, triển khai toàn diện tấn công đối với Mạt La đế quốc, oanh động nam bắc hai tòa đại lục.

Ở phía tây bắc Mạt La đế quốc là đỉnh đỉnh đại danh Phí Đức - Chiêm Mỗ Tư tướng quân tọa trấn, mặc dù không thể chống lại hết sự tấn công của đại quân Thiên Vũ đế quốc nhưng giữ vững trận địa không để đối phương tiến vào lãnh thổ cũng chưa có vấn đề gì. Duy có một chuyện làm Phí Đức tướng quân thập phần khổ não là từ lúc Thiên Vũ đế quốc bắt đầu tấn công, chỗ đóng quân phía tây bắc của Mạt La đế quốc không ngừng bị thích khách ám sát mất các nhân vật cầm quân đầu não. Hơn nữa thực lực của bọn thích khách rất mạnh, cơ hồ đến đi đều không lưu lại một cái bóng.

Lưỡng quân giao chiến, người cầm quân bị ám sát, Phí Đức biết rõ chuyện này nếu không giải quyết được vấn đề này nhanh chóng, sớm muộn gì tỉnh tây bắc này cũng mất, nhưng cái việc này sao ông có thể giải quyết cho ổn thỏa đây?

Bạn đang đọc Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế của Hằng Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 380

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.