Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái Nhân Hội Tụ Quần được thành lập

Tiểu thuyết gốc · 1783 chữ

Sau khi nhận được cuộc gọi của Lý Nham, Thất Tiếu Phong cũng sửa soạn quần áo cho chỉnh tề, lần này hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng, kèm theo quần jean đen mang một đôi giày tây. Sau đó hắn mở app xe ôm công nghệ mà book một chuyến đến Đại Long Phụng. Khoảng năm phút có một người chạy chiếc xe air blade tới. Thất Tiếu Phong nhìn thấy anh này khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt chất phác. Anh ta đưa nón bảo hiểm cho Thất Tiếu Phong rồi cho xe chạy. Trên đường lúc này cũng hơn sáu giờ đường xe cũng khá đông. Tốc độ chạy cũng không được nhanh khoảng ba mươi phút mới tới nơi. Thất Tiếu Phong bước xuống xe mà đi vào. Trước cửa nhà hàng, các nhân viên phục vụ đứng thành hai hàng, miệng luôn mỉm cười nồng nhiệt mà chào đón khách. Thất Tiếu Phong đi vào quầy lễ tân mà hỏi:

- “Em ơi, cho anh Lý Nham đặt số phòng bao nhiêu”.

Có lẽ lễ tân vừa nghe khách hỏi phòng tên Lý Nham, thái độ phục vụ của nàng thay đổi tốt lên hẳn, niềm nở mà nói chuyện với hắn. Lễ tân bảo một người phục vụ dẫn Thất Tiếu Phong lên tận phòng của Lý Nham. Khi tới phòng đã có sẵn bốn người là Lý Nham, Nguyễn Tuấn, Nguyễn Quần và Nguyễn Tuyền. Thất Tiếu Phong bước vào bàn ngồi xuống ghế mà nói:

- “Ta lần này còn mời thêm Đinh Điền và đám anh em, các ngươi đợi một tí”.

Lý Nham cũng gật đầu mà nói chuyện vui vẻ:

- “Lần này may mà có ngươi nên ta mới có ổn thỏa mà giả quyết”.

Thất Tiếu Phong có nhiều điều khó hiểu mà hỏi:

- “Ta cảm giác ở đây có nội tình, không lý do gì mà đối phương muốn chơi các ngươi. Ta hy vọng các ngươi nói toàn bộ sự thật cho ta biết”.

Nội tâm Lý Nham lúc này dường như suy nghĩ điều gì đó, Nguyễn Tuyền mới nói thẳng:

- “Nham ca, lần này anh nên nói thẳng với Thất Tiếu Phong, dù gì chúng ta cũng ở phương diện hợp tác”.

Lý Nham gật đầu cũng không giấu giếm gì hắn nữa mà nói thẳng:

- “Khoảng sáu tháng trước chúng ta có theo một vụ án mạng liên hoàn, chết rất nhiều người. Con số có thể lên tính mấy trăm người. Ta điều tra ra người chủ mưu là Hoàng Bảo Châu”.

Nói đến đay Lý Nham uống một ly trà. Còn Thất Tiếu Phong dường như đã suy đoán ra được điều gì đó nói hắn nói thẳng:

- “Ngươi trảm Hoàng Bảo Châu, nên lần này Hoàng Cao Minh muốn báo thù chứ gì. Ta cảm thấy có điều gì không đúng, bọn họ là cao thủ nhất đẳng làm sao vì vụ việc buôn hàng trắng mà lộ mặt. Huống hồ nhiều người đại gia tộc, bang phái điều làm những việc này mà ngươi lại không bắt, nhưng lại bắt đúng Hoàng Cao Minh”.

Lý Nham nghe vậy mà lòng chua xót, hắn gật đầu rồi nói:

- “Bởi lúc đó Hoàng Bảo Châu cần thu thập đủ ngàn hồn phách mà luyện Quần Ma Loạn Vũ trận, có lẽ hôm qua ngươi cũng thọ giáo qua”.

Thất Tiếu Phong gật đầu, quả thật Quần Ma Loạn Vũ trận quá khinh khủng lại tàn độc. Phải biết hôm qua mấy trăm oan hồn bạo tạc uy lực kinh khủng, nếu bọn họ đứng gần e rằng đã xuống âm tào địa phủ mà gặp Diêm Vương gia gia rồi. Thất Tiếu Phong căm phẫn mà nói, bởi hắn ghét ác như thù:

- “Thật là ác ôn thất đức”.

Thất Tiếu Phong vừa mới nói xong, thì chuông điện thoại của hắn reo, hắn bắt máy:

- “Tiếu Phong ngươi ở phòng số bao nhiêu”.

Thất Tiếu Phong trả lời với giọng điệu lười biếng:

- “Ngươi hỏi lễ tân dẫn lên phòng Lý Nham là được”.

Nói rồi hắn tắt máy, phục vụ dẫn Đinh Điền bước vào, lúc này có khoảng sáu người, bọn họ lại bàn rồi tìm kiếm chổ ngồi. Thất Tiếu Phong thấy vậy mà giới thiệu:

- “Đây là anh Đinh Điền, mà cùng ta giải quyết vụ cương thi đó. Không tiện nói cho các ngươi biết hắn làm cường thi siêu mạnh đó nha”.

Lý Nham đang uống rượu nghe vậy liền giật mình mà phun hết rượu trong miệng ra, Thất Tiêu Phong không tiện trêu chọc hắn:

- “Ngươi cũng ở dơ quá nha, vừa mới nghe Điền đại ca mà đã giật mình rồi”.

Lý Nham khuôn mặt lúc này nghiêm túc mà nói:

- “Các ngươi thật là cương thi, vì cớ gì mà ta không cảm nhận được thi sát trên người các ngươi”.

Đinh Nhân cười mà nói, hắn là người to lớn nhất trong sáu người. Giọng nói to rõ nghe mà cảm thấy nội lực hùng hậu vô cùng:

- “Bởi chúng ta không dùng máu người sống, lại thường xuyên hấp thu năng lượng của mặt trăng. Chính vì vậy mà trên người chúng ta không có thì sát”.

Lý Nham nghe như vậy mới hết sư bất ngờ. Phải biết những người này tu vi cực kỳ cao cường, nói thằng ra trên hắn một cấp bậc. Hắn nhìn sơ liền biết có thể cả sáu người bọn họ điều đạt được thần sư mà trong thi tộc lại gọi là thi tướng. Trung bình một ngày họ phải hút máu một người sống để có thể thỏa mãn cơn nghiện. Thử nghĩ nếu một thi tướng đứng trước mặt ít nhất cũng phải mấy trăm nam đến cả ngàn năm số người chết trên tay họ không biết bao nhiêu. Lý Nham cũng không dám nghĩ nhưng sáu người tước mắt lại không hề tạo sát nghiệp chỉ dùng máu người có sẵn, như vậy có thể cứu giúp không biết bao nhiêu chúng sanh trong thiên hạ, phải có nghị lực bao nhiêu. Nội tâm của Lý Nham không biết có bao nhiêu suy nghĩ nổi lên nhưng hắn chợt dập tắt hết hắn nghĩ Đinh Điền thì tướng. Sắc mặt hắn không còn giọt máu mà nói:

- “Đinh Điền, khai quốc công thần triều đại Nhà Đinh là một trong Giao Châu Thất Hùng”.

Đinh Điền gật đầu còn lại năm người kia cũng cười ha hả. Lý Nham nghe đến đây hắn gần như không tiêu hóa được gần hết thông tin nên rơi vào trầm tư kiểu đứng máy vậy. Còn Thất Tiếu Phong tâm trạng đang vui vẻ chỉ cần được ăn là đủ hắn cho phục vụ vào gọi tất cả các món như lần trước rồi mọi người ăn uống no say trong khi đó Lý Nham dường như suy nghĩ điều gì đó.

Mọi người trò chuyện dường như rất hợp nhau nếu Thất Tiếu Phong mới ngỏ lời:

- “Thôi thì chúng ta nên lập một nhóm, sẵn tiện hỗ trợ lẫn nhau. Ta thấy mọi người có duyên với nhau thôi thì không lựa ngày cứ đụng ngày mà chọn vậy”.

Mọi người cũng vui vẻ mà gật đầu nên lấy tên nhóm gì vậy giờ. Đinh Điền nói:

- “Ta thấy chủ đề này cũng rất hay, trong giang hồ bọn chúng cũng thành lập nhiều nhóm như yêu tu thì thành lập bách yêu liên minh, còn ma tu thì thành lập chúng ma một nhà… còn chúng ta thì thành lập gì bây giờ”.

Thất Tiếu Phong cùng một người nâng ly rượu lên uống mà nói:

- “Thôi thì ta thấy chúng ta cũng không phải thiện nam tín nữ, lại đủ thành phần ta nghĩ nên thành lập Quái Nhân Hội Tu Quần”.

Một người đều đồng ý với tên này. Nên họ add facebook với nhau rồi vào mục messenger mà tạo nhóm Quái Nhân Hội Tu Quần. Lúc này Nguyễn Tuấn cũng cười nói:

- “Ta có thêm hai người bạn nữa nên cho họ vào luôn. Một người tên là Bách Biến Hồ Ly, Một người là Dịch Quái”.

Thất Tiếu Phong gật đầu hắn cũng sẵn tiện thêm vào Thanh Phong đại sự. Cứ như thế thì cả nhóm hiện tại cũng hơn mười người. Lúc này Lý Nham mới hồi tỉnh lại hắn nhìn bàn ăn không còn gì, miệng thì đắng chát mà nói:

- “Các ngươi ăn cũng không kêu ta”.

Thất Tiếu Phong cười cười vỗ vai Lý Nham mà nói:

- “Chuyện ăn uống thôi mà không được lúc này thì lúc khác cũng được”.

Lý Nham cười khổ mà nói:

- “Ngươi hay quá, bữa ăn trong này không biết bao nhiêu tiền. Thử là ngươi xem”.

Thất Tiếu Phong xấu hổ, bởi bản tính ham ăn của mình. Hắn liền đổi qua chủ đề khác:

- “Chúng ta mới thành lập một nhóm tên là Quái Nhân Hội Tụ Quần hiện tại có nhiêu đây thành viên”.

Lý Nham cũng gật đầu như vậy cũng được. Đôi lúc chúng ta cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau. Nhưng Lý Nham không ngờ sau này cái nhóm này lại làm cho hắn không biết bao nhiêu lần đau đầu. Lý Nham thấy vậy cũng nói:

- “Ta cũng có một người bạn sẵn tiện thêm hắn vào nhóm, hắn tên là Vạn Sự Thông”.

Đinh Điền nghe đến đây giật mình mà nói:

- “Ngươi quen được Vạn Sự Thông, hắn hành tung thường bí ẩn, cả tu sĩ nhật báo cũng không nắm bắt được thông tin của hắn”.

Lý Nham cười mà nói:

- “Không phải tu sĩ nhật báo không nắm bắt được hành tung của hắn. Mà là không công bố thông tin của hắn mà thôi”.

Lý Nham cũng biết Đinh Điền thắc mắc nên hắn trở lời luôn:

- “Tai mắt của tu sĩ nhật bao đâu đâu cũng có, chúng ta không biết mà thôi, mà lại họ biết những thông tin nào nên công bố. Chứ không làm sao bây giờ ta cũng mới biết các ngươi là đại cương thi”.

Đinh Điền nghe vậy cũng cho là lẽ phải. Bởi hắn cũng không phải dạng ăn chay, nếu công bố thông tin của mình thì đúng là với bản lĩnh của hắn đủ để diệt sạch nhóm tu sĩ nhật báo rồi. Có lẽ họ biết những tin tức nào nên công bố, phải nói nội tình của tu sĩ nhật báo cũng không đơn giản họ tồn tại mấy trăm năm đến giờ cũng phải có lý do.

Bạn đang đọc Lục Đạo Oán sáng tác bởi DiepTamThao

Truyện Lục Đạo Oán tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiepTamThao
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.