Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Ăn

Tiểu thuyết gốc · 1713 chữ

Tác giả: Cự

Editor: Côn Bằng

Lưu ý: Truyện chỉ đăng độc quyền tại YY


“Oa… ở đâu ra nhiều sao vậy… “ Đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu Côn Bằng.

Tin hot, tin hot: “Hãng hàng không Côn Bằng en lai vừa mới dính một vụ “sờ căng đan” nghiêm trọng. Cơ trưởng Côn Bằng, trong lúc điều khiển chiếc phi cơ nhãn hiệu “Côn Bằng 747”, đã vì một cọng lông mà xô xát với hành khách, dẫn tới máy bay không người lái. Và hậu quả là một vụ va chạm máy bay kinh khủng đã xảy ra. Phóng viên của tạp chí “Chó Săn” chúng tôi đang đến hiện trường hóng hớt, mọi người xin đừng bỏ lỡ.

Tại hiện trường…

“Fukkkk… ca không biết bay “ Cuội nắm chặt lấy lông Côn Bằng gào thét.

Vương Lãng tế nhanh ra Lôi Minh Kiếm, ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Myuki, vội vàng đạp kiếm mà phi hành. Linh Soái Ca cũng chả kém, Nguyên Tố Thần Trượng vung vẩy mấy cái, triệu tập phong nguyên tố tạo ra một cái Phong Phù Thuật đơn giản, ôm được lấy Khánh Vân bên cạnh, phiêu phù ra khỏi người Côn Bằng.

Thấy hai con hàng dại gái đã xuất bản lĩnh giữ nhà, ẵm hai mĩ nữ đi. Lạc hống dài một tiếng, kéo lấy tay Hằng Chun, nhân tiện đạp thêm vào người Côn Bằng một cái, kéo người đẹp khỏi lưng Côn Bằng, đạp không mà bay ra. Tĩnh Tĩnh chưa đợi Cự phản ứng đã như là bạch tuộc khóa chặt lấy người Cự la hét: “ A… a… a Cự ca… cứu muội… muội chưa mười tám… muội không muốn lên nóc tủ ngồi ăn đu đủ với các cụ… “.

Cự đầu nổi gân đen, nếu đây không phải là con gái, Cự đã sớm lạt thủ tồi hoa(1) rồi… có khác gì nhau không nhỉ?Blog.Uhm.vN... Ôm lấy cái lưng của Tĩnh, Luân Hồi Nhãn mở ra, một tay tóm được cổ Cuội ném về phía con hàng Lạc nói: “ Nhận hàng Ship này Lạc.” Vèo một cái Cuội bay thành hình vòng cung rất chi là đẹp, bay thẳng về phía Lạc. Ba người Cự, Côn Bằng, Tĩnh cứ thế rơi tự do, thấy Cự loay hoay không chịu dùng thần thông để bay, Tĩnh sốt ruột hỏi: “ Sao thế Cự ca, chúng ta sắp tiếp đất kia kìa… “

Cự điềm nhiên trả lời: “ Ừ… Ừ… “

“Sao ca không bay đi, chúng ta sắp chết rồi… “ Tĩnh sốt ruột nói.

“Ca có phải cái tên biến thái suốt ngày “mặc quần sịp bên ngoài quần dài”, bay lượn lung tung, rồi chõ mõm vào chuyện của người khác đâu…Blog.Uhm.vN “ Cự vẫn điềm nhiên như vậy.

“Tên biến thái suốt ngày mặc quần sịp bên ngoài quần dài?? Đó là ai?Blog.Uhm.vN” Tĩnh tò mò hỏi.

“Súp pờ Nhân đóBlog.Uhm.vN chậc, con hàng Côn Bằng này biến thân còn chưa hết à… to như thế này bảo ta gánh ngươi thế nào?Blog.Uhm.vN Thôi huynh đệ à… Ngươi cứ ra đi thanh thản… sau này việc của ngươi chính là việc của ta… mà Vợ của ngươi cũng là Vợ của… “ Cự đang lảm nhảm thì “Bụp” Côn Bằng đang trong tình trạng “Thú biến” bỗng biến thành hình người. Như là đang cố chứng minh định luật vạn vật hấp dẫn của Newton vậy, Côn Bằng cứ thế lao xuống, đang có xu thế lấy mặt làm phanh a.

Cự một tay tóm được chân Côn Bằng, quay sang nói với Tĩnh: “ Tĩnh Tĩnh, có muốn chơi trò gì kích thích một tí không? Blog.Uhm.vN

Đôi mắt long lanh của Tĩnh sáng rực, tóm chặt lấy cổ Cự nói: “ Trò gì… trò gì thế Cự ca… “

“Bám chắc này…” Cự vừa mới dứt lời, cả ba người đột nhiên tăng mạnh tốc độ rơi. Tĩnh bám vào cổ Cự hét thất thanh: “ Aaaaaa...không… không… sao...sao tự nhiên lại… lại rơi nhanh vậy… a… không… “ Mắt của thấy cả ba sẽ rơi xuống tan xương nát thịt. Còn cách mặt đất khoảng chừng 2 mét, Cự thét lớn: “ Shinra Tensen - Thần La Thiên Chính “

Từ trong người Cự giải phóng ra một lực đẩy kinh người, đẩy về phía mặt đất. Làm Cự, Tĩnh cùng Côn Bằng đang rơi với tốc độ kinh người cũng phải dừng lại trong thoáng chốc rồi mới từ từ rơi xuống đất. Tĩnh Tĩnh đang nhắm chặt mắt, ngỡ tưởng mình sắp du lịch trại giam một tiếng. Thấy có bàn tay vỗ vỗ vào lưng mình, giọng của Cự vang lê : “ Thế nào cô bé… có thể thả tay ra khỏi áo ta chưa, chậc chậc, độ bền sắp tụt xuống 0 rồi. “

Tĩnh Tĩnh cười ngượng ngùng, buông tay ra rồi lùi lại hai ba bước. Nhìn ngó cảnh vật xung quanh, chỉ thấy một hòn đá khắc hai chữ rất ư hoành tráng,rất đẹp rất khí thế . Nhưng tên của hai chữ này rất ư là phản cảm “Nhà Ăn”.

Lãng, Myuki, Linh, Khánh Vân, Lạc, Cuội, Hằng Chun cùng hạ cánh một lượt, cả nhóm người đánh giá cảnh vật bốn phía. Chỉ thấy trước mắt chính là sóng xanh cuồn cuộn, kinh đào vỗ bờ. Dõi mắt nhìn tới, chỉ thấy bên trong cái gọi là Nhà Ăn chính là hòn đảo liên miên, bích lục một mảnh, ở trong đó có cổ điện ngọc lâu, có thần kiều cao phong...

Ở trong Nhà Ăn có lâu vũ san sát nối tiếp nhau dựng ở trên hòn đảo, cũng có cổ điện là trầm phù ở bầu trời hòn đảo, lại càng có bảo tháp chìm ở dưới hồ, phát tán ra trận trận bảo quang, còn có không biết là người hay NPC đạp phi kiếm cùng pháp bảo , xuất nhập ở trên bầu trời Nhà Ăn, ở giữa hòn đảo có thần kiều tương liên, có cổ thụ kết nối.

Về phần trung ương của Nhà Ăn lại càng linh khí dâng lên, thần khí mơ hồ, tựa như được một cái khăn che mặt bịt lại, vô cùng thần bí, làm cho người ta có vọng động đi vào nhìn hết tất cả.

Mà càng làm cho người ta mở rộng tầm mắt không phải là những quang cảnh này, mà là chúng yêu xuất nhập ở phiến thủy trạch này, ở bên trong Nhà Ăn, có rất nhiều nhân mã lui tới tuần tra, dò xét cả Nhà Ăn. Ở trong đội ngũ lui tới tuần tra có nhân loại, có đại yêu đầu người thân rắn, cũng có yêu vương đầu chim thân người, còn có ô quy đại yêu lưng đeo mai dày...

Ở bên trong Nhà Ăn, ở trong rãnh sâu hòn đảo thỉnh thoảng có thanh âm long ngâm vang lên, thỉnh thoảng có Giao Long từ trong hồ xuất hiện, nhấc lên sóng biển kinh người.

“ Đó là đại Boss sao?”

Lúc trong rãnh sâu hòn đảo vang lên tiếng nước oanh minh có Giao Long nhảy lên, lại lập tức lặn vào trong nước, Tĩnh Tĩnh cũng không khỏi vì thế mà động dung nói.

“ Đây chỉ là một tiểu Boss mà thôi, còn kém Đại Boss cách xa vạn dặm!”

Myuki cười nói.

Ở trong Nhà Ăn có rất nhiều yêu vật, phóng mắt nhìn tới có thể thấy phượng ngư thành đàn, thời điểm khi đàn phượng ngư này bay ra khỏi mặt nước giống như là một đám phượng hoàng bay lượn, tiên quang ngất trời, chiếu sáng hồ nước.

Trên mỗi một khối đá ngầm ở trong hồ có lão quy nằm xuống, thôn thổ thiên địa tinh khí, miệng ngậm đan nguyên, mặc dù lão quy còn chưa thành tiểu boss nhưng đã là một quái vật tinh anh kinh khủng.

Ở dưới đáy hồ cũng có cự giải phun bóng nước, sau khi phun ra từng cái bọt khí rơi xuống đất chính là trở thành bảo châu, lập tức có người đi thu thập.

Ở trên vách đá của hòn đảo trên Nhà Ăn, có thần loan dừng lại, thần loan chính là lấy trân thảo để xây tổ, mặc dù nó nằm ở bên trong sào nhưng mà ngũ sắc thần quang lại chiếu sáng cả hòn đảo...

Thấy đủ loại dị tượng trong Nhà Ăn, cả nhóm người cũng là thấy đến trợn mắt há hốc mồm,quả thực giống như hai lúa lên thành phố vậy. Mọi người chỉ tưởng tượng cái nhà ăn này chỉ lụp xụp như mấy cái căng tin ở thế giới cũ, ai ngờ đâu, đây chính là chốn Bồng Lai tiên cảnh a.

Lạc đang há hốc mồm, miệng thì thào: “ Đều là của ca, đều là của ca. Trời ơi, lắm quái vật cấp boss như vậy, phải rớt ra bao nhiêu thần khí a. “

“Có giỏi thì ngươi cứ qua a, chỉ sợ chưa tới một giây, ngươi đã có xuất du lịch nhà giam một tiếng a. “ Myuki phe phẩy Thiên Cơ Phiến nói ra. Trong lúc nhóm người Myuki nói chuyện, ngắm phong cảnh thì nhóm người lớp YY 2 cũng đã hạ cánh bên cạnh. Thiều Quốc Việt đi xuống, hỏi thăm:

“ Mấy bạn không có việc gì chứ? “

“ Cảm ơn, không có việc gì, chỉ là con chim này bị dính một điểm PK a” Myuki nói xong nhìn nhìn Côn Bằng, lại nhìn thấy một nhóm bốn năm người từ xa xa đang hùng hùng hổ hổ, sát khí ngút trời tiến về phía bên này. Sát khí thực chất, báo hiệu cho một cuộc PK lớn a.


Chú thích

(1): Lạt thủ tồi hoa: không biết nhẹ tay, phá hư cái đẹp.

Bạn đang đọc Lớp Học YY Giới sáng tác bởi Cò.Không.Tiến
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cò.Không.Tiến
Thời gian
Cập nhật CônBằng
Lượt thích 7
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.