Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuần Khiết

Tiểu thuyết gốc · 1782 chữ

Tác giả: Cự

Editor: Côn Bằng

Lưu ý: Truyện chỉ đăng độc quyền tại YY


“Của cải, danh tiếng, quyền lực. Một hải tặc huyền thoại tung hoành trong biển cả, Gold Roger. Trước khi bị hành hình, ông ta đã tiết lộ một điều khiến tất cả mọi người đổ xô ra biến: ” Muốn lấy kho báu của ta ư? Nếu muốn thì cứ lấy, Ta để hết chúng nó ở ngoài biển ấy.” . Thế là những kẻ có máu phiêu lưu và tham vọng đều đổ xô ra biển tìm kiếm. Thời đại của hải tặc bắt đầu. … tén tèn ten ten ten… “

Nhạc phim thật sôi động vang lên, mấy cô gái vẫn điềm nhiên vừa ăn bỏng ngô, vừa đớp bim bim, lại cạn ly trà sữa rồi xem phim. Còn năm tên kia thì đứng như trời trồng, mặt ngẩn ngơ, mồm há hốc.

“Đây… đây không phải là phim hoạt hình Đảo Hải Tặc chứ? “ Lạc nói.

“Ừ, phim Đảo Hải Tặc đó, có vấn đề gì à Blog.Uhm.vN ? “ Cự hỏi lại.

“Vấn đề gì ?... Vấn đề gì à… văn hóa phim Nhật Bản của ta đâu, của ta đâu.” Côn Bằng hét lên với Cự.

“Ồ, Văn hóa phim Nhật Bản, chả nhẽ anime không phải àBlog.Uhm.vN ”? Một giọng nói bất thình lình sau lưng Côn Bằng vang lên.

“A… a, zời đất, Tĩnhhhhh, lần sau có thể không xuất hiện bất thình lình như vậy được không? Làm giật mình muốn chết. “ Côn Bằng hừ hừ nói ra.

“Ta chỉ tò mò thôi mà, nhưng anime mà không phải, vậy ý ngươi vậy Văn hóa phim Nhật Bản là thứ gì Blog.Uhm.vN?” Tĩnh Tĩnh hỏi.

“A… a… vấn đề này, vấn đề này. Có lẽ mấy tên kia biết a “ Côn Bằng chỉ tay về phía Lãng, Lạc Linh Ka, Cuội. Nhưng…

“ Y… móng tay ta dài quá nha. “ Vương Lãng đang nhẹ nhàng cầm tiên kiếm của mình cắt móng tay.

“Hazzz, không biết có bị lây rận ở đâu không mà lưng ngứa quá à “ Linh Soái Ka thì cầm Thần trượng của mình gãi gãi cái lưng.

“Oa trên trần nhà có hai con thạch sùng đang abc xyz kìa, ô kìa nằm ngửa ra là rơi bây giờ =)))” tên Lạc rất là khả ố quan sát đôi bạn trẻ thạch sùng đang bàn chuyện nòi giống sau này.

“Trời đất, trời đất… sao thần thụ của ta lại có sâu róm thế này. Chậc chậc… “ Cuội còn khoa trương hơn, lôi hẳn Sinh Mệnh Thụ ra… bắt sâu.

“Các ngươi… các ngươi “ Côn Bằng tay run run chỉ về mấy tên kia. “Thực con mẹ nó méo có một chút nghĩa khí nào… “

Vương Lãng quay sang hỏi Linh, Lạc cùng Cuội: ”Ê, nghĩa khí là cái gì Blog.Uhm.vN? Có ăn được không? “

“Chưa nghe qua bao giờ “ cả ba tên đều lắc đầu nguây nguẩy.

“Côn Bằng?? “ Tĩnh Tĩnh lại giục.

“A…Blog.Uhm.vN Khụ khụ, Tĩnh Tĩnh à, tại… tại ta không thích thể loại nhiều nhân vật này lắm khụ khụ ta thích xem thể loại ít nhân vật hơn “

“Vậy ý ngươi thể loại nào Blog.Uhm.vN? Ơ kìa Cự ca…a.. .đừng… ”

“Thể loại hai người, hành động lập đi lập lại, lời thoại ngắn gọn, lại còn mang đậm tính chất giáo dục cao Blog.Uhm.vN “ Côn Bằng thản nhiên đáp

“Ồ, ở Nhật cũng có thể loại như vậy?... Đừng Cự ca… a… a” Tĩnh Tĩnh bỗng nhiên dừng hỏi hét toáng lên.

Côn Bằng đang thao thao nói cũng nghe tiếng kêu mập mờ của Tĩnh cũng dừng lại, nhìn sang, chỉ thấy…

Cự vừa mới rón rén lại gần Tĩnh Tĩnh, đưa tay làm một thế “lưỡng hổ vồ xôi”, vồ ngay về phía ngự…c… a nhầm nhầm, chỉ là vồ ly trà sữa của Tĩnh thôi. Vừa mới đắc thủ, hớp được hai ngụm, nghe Côn Bằng luyên thuyên liền rất là vô tình, phun hết ra. Chỉ tay về phía Côn Bằng nói:

“Ngươi… ngươi… ý ngươi là… di a vê

th_65.gif” (Japan Anti Virus)

“Ngươi chả nhẽ không có?Blog.Uhm.vN

“Xì!! Ca là một người rất thuần khiết a! Cái loại văn hóa phẩm đó thật giống như là dòng nước bẩn đầu độc cả một thế hệ trẻ a! Blog.Uhm.vN. Dù có xem, thì ca cũng xem loại phim đó là bằng cái nhìn phê phán, cái nhìn thù hận, là cái nhìn oán giận từ trong sâu thẳm tâm trí! Chính là như vậy! Ta chính là muốn nhìn xem cái nền công nghiệp không khói đáng hổ thẹn ấy của Nhật Bản đã làm thế nào khiến những cô gái còn đang tuổi xuân như hoa như ngọc nhường ấy biến thành nô lệ… bla… bla”

Cả năm tên: ” đờ mờ ,thằng này điên rồi à? “

Lãng đang cắt móng tay suýt nữa thì bay mất ngón giữa ,mấy tên kia đưa mắt nhìn nhau, cùng thầm nghĩ liệu có nên bấm số gọi cho bệnh viện tâm thần hay không.

“Azzz, thật là, cái Văn Hóa đó hại biết bao nhiêu thiếu nữ a. Điển hình như Rina Ishihara, Asakawa Ran, Ai Yoshizawa, Sora Aoi,Yui Hanato, Necoco, Megu Fujiura, Ria Sakurai … Ta đến một cái tên cũng không biết, một cái tên cũng chưa nghe qua bao giờ a”

Một hơi kể ra chục cái tên hot, Cự ngay cả hít lấy hơi cũng không cần, nhìn bộ dáng dễ dàng như là liệt kê trái cây ngoài chợ vậy. Tĩnh Tĩnh vẫn còn cố níu kéo ly trà sữa của mình, đang toan tính chụp về, thì Cự hồn nhiên quay sang hỏi:

“À,Tĩnh Tĩnh, muội có biết Maria Ozawa không? Blog.Uhm.vN

“Hả? Ai thế? Diễn viên điện ảnh sao?” Tĩnh Tĩnh ngơ ngác ngẩng đầu.

Năm tên kia đều đồng loạt Blog.Uhm.vN.

“Chưa từng nghe qua sao Blog.Uhm.vN?” Cự nhìn vào Tĩnh lần thứ hai hỏi:

“Được rồi, thế Rola Takizawa, Emiri Suzuhara, Hikaru Hoshino, Tina Suzuki… muội có biết không?”

Năm con hàng kia đồng loạt lùi lại hai bước, tỏ ra không biết tên Cự này.

“Không biết! Sao ca toàn hỏi những thứ kỳ quái thế nhỉ?”

Vẫn giữ vẻ nai con ngây thơ ngơ ngác, Tĩnh Tĩnh có chút tức giận, giống như muốn phất tay áo bỏ đi.

“Khụ khụ… Không có chuyện gì, ca chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi!”

Cự khẽ thở phào một cái rồi vội vươn tay ngăn cô nàng:” Được rồi, trả muội ly trà sữa này ... À ca hỏi thêm một câu, muội có biết Tsubasa Anami không?

Giờ khắc này, toàn trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người như biến thành tượng đá tập thể… Myuki nhẹ nhàng rút Thiên Cơ Phiến ra, Hằng Chun bên cạnh cũng xách Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương, đến cả hiền lành như bụt - Khánh Vân cũng lôi ra Thái Hư Bút. Không phải nói nhiều, một trận quần ẩu diễn ra không thương tiếc. Nhìn thấy cảnh quần ẩu thê thảm đó, Lạc, Côn Bằng, Lãng, Linh Ka, Cuội không tự chủ được đánh rùng mình một cái, lùi thêm vài bước nữa, sống lưng lạnh buốt.

“Hazzz, quả nhiên, không nên trêu chọc vào phụ nữ a… “ một giọng cảm khái từ sau lưng năm con hàng vang lên. Cả năm tên cũng ngoái lại thấy Cự đang ngồi vắt vẻo trên cái bàn.

“Ế đây là

th_65.gif?? Ngươi không phải đang… “ Côn Bằng ngạc nhiên.

“Xì, các ngươi nghĩ ta đang bị các nàng ngược? Hắc hắc, đừng quên các ngươi còn trong ảo thuật của ta :hehe. Ta để cho các nàng giải tỏa một lúc cho đỡ căng thẳng mà thôi. Mới tới cái thế giới chết tiệt này, lại gặp mấy tên dở hơi xa lạ, ai chả có tý “sờ trét”. Giải tỏa đi một lúc có lẽ tốt cho các nàng. :hm” Cự thản nhiên nói.

“Thế còn chúng ta… th_3-1.gif… ta cũng muốn giải tỏa… “ Lạc nói.

“Cút… dạng thần kinh thô bỉ như các ngươi cần méo gì Blog.Uhm.vN” Cự không chút khách khí cự tuyệt.

Cả lũ chĩa ngón giữa về phía Cự, “thô bỉ” ?? Con mẹ nó, một hơi kể ra hơn chục cái tên “ai đồ di a vê” ( idol JAV RcsNxYw.jpg

) , còn phóng rắm kêu người khác thô bỉ ?

“Cự Cự iêu vếu.... Còn thừa mấy cái kí ức thạch, ghi hình cho huynh đệ “giải tỏa” nào. Blog.Uhm.vN” Côn Bằng cười hè hè nói.

“Có chỗ tốt gì không Blog.Uhm.vN,”

“Huynh đệ với nhau, sau này còn “ăn hành” với nhau nhiều, cần gì tính toán kĩ thế? …”

Chưa nói hết câu, bỗng ảo thuật biến mất, Cự lắc đầu nói: “Aizz, để lúc khác, hết mịa năng lượng rồi…. Ế… trên bảng có gì kìa. “

Cự chỉ tay về phía cái bảng nói. Cả mười người cùng đồng loạt quay ra nhìn. Cái bảng đen cổ lỗ sĩ, tưởng chừng từ tận những năm 45, bắt đầu gợn sóng như mặt nước bị ném cục shit xuống. Dần dần hiện lên dòng chữ: ” Giờ nhận lớp đã xong, các em hãy xuống nhà ăn để tận hưởng bữa trưa cùng giao hợp… á… bậy bậy… là “giao lưu cùng kết hợp” với lớp khác nào.”

“Ế… đến giờ ăn rồi à, được rồi, chuẩn bị xuống nhà ăn nào. “ Cự dứt khoát nói. Đi được hai bước, Cự quay đầu lại, cười hì hì hỏi: ” Mà có ai biết cái nhà ăn nó ở chỗ nào không? “

Cả lũRGbLAJp.jpg

Bạn đang đọc Lớp Học YY Giới sáng tác bởi Cò.Không.Tiến
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cò.Không.Tiến
Thời gian
Cập nhật CônBằng
Lượt thích 7
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.