Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Thần Quốc - Hắc Phong Kỵ Binh

Tiểu thuyết gốc · 1194 chữ

Thiên Quân Đại Lục, là một đại lục khác ngoài vũ trụ kia vì ở đây có đến hơn 200 quốc gia chiến đấu liên miên suốt hàng ngàn năm, khi một đất nước sụp đổ thì lại có một đất nước khác lên thay, bởi vì chiến tranh liên miên nên việc gia tăng dân số rất được khích lệ, đàn ông trai tráng cứ 15 tuổi là phải tòng quân. Đương nhiên các quốc gia cũng chia mạnh yếu khác nhau đứng đầu hơn 200 quốc giá có Tứ Đại Thần Quốc là Phong Thần quốc, Vân Đế quốc, Lôi Long quốc và Hỏa Thánh quốc, các quốc gia này đều có binh lực hùng hậu lên đến cả trăm triệu người các quốc gia nhỏ hơn nếu không muốn bị diệt vong thì đều phải đóng tô thuế hàng năm cho Tứ Đại Thần Quốc nhưng điều này cũng không có nghĩa là các tiểu quốc không chiến tranh lần nhau, tính ra số lượng thương của các tiểu quốc còn lớn hơn so với Tứ Đại Thần quốc rất nhiều.

Phong Thần quốc là quốc gia có lịch sử lâu đời nhất Thiên Quân đại lục đã trải qua hơn 20 đời vua lịch sử sâu dày nhưng phải đến đời vua thứ 23 là Phong Trung Thần Đế thì mới bước vào thời kỳ thịnh vượng chưa từng có, Phong Thần quốc dựa vào sức mạnh quân sự đánh chiếm khắp Thiên Quân Đại Lục bách chiến bách thắng khiến cả ba Thần Quốc còn lại đều kinh sợ, bởi vì Phong Trunh Thần Đế đã huấn luyện được một biệt đội 5000 người với tên gọi Hắc Phong Kỵ Binh, đội quân này tinh nhuệ vô cùng đúng như cái tên của nó như một cơn gió đen quét qua khắp nơi Hắc Phong Kỵ Binh đi đến đâu thây chất thành đống đến đó chỉ với 5000 người Hắc Phong Kỵ Binh đã từng trong 3 ngày công phá hơn 80 thành trì, chém giết đến 30 vạn quân địch và điều này đã trở thành nỗi khiếp sợ cho toàn bộ Thiên Quân Đại Lục đến mức tất cả các quốc gia đều ra một lệnh nếu gặp Hắc Phong Kỵ Binh phải lập tức bỏ chạy thật nhanh. Cũng chính vì sự cường đại của đội quân này ba Thần Quốc còn lại đã làm kế ly gián khiến Phong Trung Thần Đế đã ra lệnh giải tán Hắc Phong Kỵ Binh, hiện tại đội quân này đã đi đâu không ai hay biết nhưng nó vẫn luôn là niềm kiêu hãnh của Phong Thần quốc.

Bắc Minh Thành, kinh đô của Phong Thần quốc 3 năm kể từ khi Hắc Phong Kỵ Binh bị giải tán.

Hoàng Cung Phong Thần quốc, cung điện nguy nga tráng lệ các mái gói đều được dùng bạc để lợp lên đường lên chính điện có đến hơn trăm bậc thang được đúc bằng đá phiến, phía bên dưới có một người thân mặc áo giáp đang quỳ chờ được triệu kiến:

“Thẩm Thiên tướng quân vào điện!!!”

Tiếng thái dám truyền lệnh vang lên, người kia mới đứng dậy đi lên cầu thang để vào cung điện, bên trong cung điện càng hùng tráng hơn vì trên tường khảm nhiều đá quý, phía trên cao ngai vàng óng ánh tỏa sáng Phong Trung Thần Đế uy nghi lẫm liệt:

“Hoàng Thượng Vạn Tuế! Vạn Tuế! Vạn Vạn Tuế!”

“Thẩm khanh bình thân!”

“Tạ Hoàng Thượng!”

“Thẩm khanh chắc cũng là nghe tin Vân Đế quốc điều động 70 vạn quân và đang áp sát biên giới nước ta?”

“Bẩm! Thần có nhận được tin, lần này do đích thân đại soái Tư Mã Cao cầm quân, kẻ này thân chinh bách chiến là một đối thủ đáng gờm!”

Phong Trung Thần Đế rơi vào trầm tư, hồi lâu mới lên tiếng:

“Nếu ta cũng cấp cho khanh 70 vạn quân, khanh có lòng tin chiến thắng?”

“Thần có việc muốn nói, bệ hạ tha tội thần mới dám tâu!”

“Khanh cứ nói!”

Thẩm Thiên hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh, quỳ rạp xuống đất:

“Hoàng Thượng trước đây ba đại Thần Quốc không ai dám xâm lấn nước ta nhưng ba năm gần đây chúng liên tục gây hấn xâm phạm, chính là bởi Hắc Phong Kỵ Binh đã không còn, thần cầu xin Hoàng Thượng hãy triệu tập lại Hắc Phong Kỵ Binh!”

Lời nói của Thẩm Thiên khiến toàn bộ bá quan văn võ đều chết lặng, Phong Trung Thần Đế thì tức giận:

“Thẩm Thiên, khanh nói như vậy tức là Trẫm đã sai sao?”

“Thần..thần không dám...”

“Vậy được! Ngày mai khanh lập tức thống lĩnh 70 vạn quân san bằng quân địch cho Trẫm!”

“Thần! Tuân chỉ!”

Phong Trung Thần Đế quay người bước nhanh vào hậu điện, Thẩm Thiên chỉ còn biết thở dài đứng dậy cùng bá quan ra về.

Trong thư phòng, Phong Trung Thần Đế đang xem sách bên cạnh có một trung niên khoảng 40 tuổi, người này là Lý Bằng Tể Tướng đương triều của Phong Thần Quốc:

“Hoàng Thượng, về việc khi nãy Thẩm tướng quân nói không phải không có lý!”

Phong Trung Thần Đế đóng quyển sách lại:

“Khanh thấy Thẩm Thiên thế nào?”

“Trí dũng song toàn, quyết đoán, chính trực, dũng mãnh thiện chiến!”

“Haha! Đến cả Tể Tướng cũng khen Thẩm Thiên như vậy, đúng Thẩm Thiên hắn rất giỏi điều binh khiển tướng trong quân đội chỉ sợ chỉ cần hắn đứng lên hô một tiếng thì nửa binh lực của Phong Thần Quốc ta sẽ nghe lệnh hắn!”

“Ý Hoàng Thượng là...?”

Lý Bằng chưa kịp nói hết câu:

“Hắc Phong Kỵ Binh là một lực lượng rất mạnh, nhưng cũng quá nguy hiểm nếu bây giờ Thẩm Thiên có thêm Hắc Phong Kỵ Binh thì chẳng phải đất nước này không còn là của Trẫm nữa hay sao?”

Sáng hôm sau, Thẩm Thiên xuất lãnh 70 vạn quân rầm rộ tiến ra biên giới hai nước Phong – Vân để chống địch, đường đi rất dài hơn nữa với số lượng quân lớn nên phải mất nửa tháng mới đến được Kim An thành là thành trì đồn trú biên giới của Phong Thần Quốc. Trên tường thành Thẩm Thiên nhìn về phía doanh trại của Vân Đế Quốc phía sau còn có mấy viên tướng tâm phúc:

“Vân Đế Quốc lần này điều động đến 70 vạn quân, còn chưa kể quân đồn trú biên giới, số lượng có khi cả trăm vạn các tướng thấy ta nên chống giặc như thế nào?”

Một tướng mặc giáp bạc đứng bên trái lên tiếng:

“Theo mạt tướng thấy số lượng quân đội hai bên đều tương đương, hơn nữa vùng này lại là thảo nguyên, không rừng rậm không đồi núi chúng ta cứ cho quân nghỉ ngơi vài ngày r bày trận giết địch.”

Một người khác lại bước ra:

“Nhưng nếu đánh như vậy thì chừng nào trận chiến này mới kết thúc?”

Bạn đang đọc Long Tại Cửu Thiên sáng tác bởi KhanhKhách
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhKhách
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.