Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh nhìn

787 chữ

Đúng lúc đó, thầy hiệu trưởng đi ngang qua phía sau là một người đàn ông cao, lịch lãm, mang trên mình một bộ đồ vô cùng giản dị, áo sơ mi trắng, quần tây đen, đóng thùng gọn gàng, đầu tóc cũng chải chuốt cẩn thận, ngũ quan tinh tế, đường nét sắc xảo với đôi mắt hai mí, mũi cao, đôi môi mỏng.

Mặc Hàn Ngân quay đầu ra cửa, đập vào mắt cô là người đàn ông đi phía sau, không ai khác chính là Thừa Tấc Quân là tác giả của những bộ tiểu thuyết mà cô thức suốt đêm cày cho tới sáng, là người mà cô mến mộ đã nhiều năm. Cô nhìn một hồi cũng nhận ra rất nhiều ánh mắt đều hướng về anh.

Đúng Thừa Tấc Quân là một tác giả viết tiểu thuyết vô cùng nổi tiếng, nhận được rất nhiều giải thưởng vô cùng lớn, ví dụ như tác giả trẻ tuổi nhất, tác giả với lời văn phong phú nhất,…

Người đàn ông này người phụ nữ nào cũng muốn, nhưng anh luôn thể hiện nét mặt hời hợt, không quan tâm, nên chẳng có cô nào dám tới gần.

Một lúc sau, Mặc Hàn Ngân dời tầm mắt đến nơi khác, lúc này giọng hiệu trưởng nói: “ Em nữ sinh kia, em mới nói từ gì đó!”

“ Không phải như thầy nghĩ đâu, con nhỏ này đá chân em!” – Trình Thương tủi thân, giơ tay chỉ về phía cô với vẻ trách tội.

Hiệu Trưởng dời tầm mắt về phía Mặc Hàn Ngân: “ Sao đá chân bạn?”

“Bởi vì ngứa chân” – cô đáp

Toàn trường một phen kinh ngạc, mở to mắt xem kịch hay.

“ Em dùng giọng điệu đó nói chuyện với tôi?” – Hiệu trưởng tức giận nói.

“ Em đã trả lời vấn đề thầy vừa hỏi rồi.” – Mặc Hàn Ngân chán nản đáp lại.

“ Được, vậy ngày mai gọi phụ huynh đến đây gặp tôi.” – Hiệu trưởng hiện giờ đang bừng bừng tức giận.

“ Vâng ’’ – đáp xong cô lại gục đầu xuống bàn tiếp tục ngủ.

Hiệu trưởng quay ra phía sau nói với người đàn ông: “ Để cậu phải chê cười rồi, trường tôi có không ít học sinh cá biệt như thế này. ’’

“Không sao” – anh nhìn về phía người con gái ấy.

Sau khi nghe hiệu trưởng nói những lời ấy xong, Mặc Hàn Ngân giật mình quên mất là còn người đàn ông mà cô mến mộ bao nhiêu năm nay vẫn còn ở đây, nãy giờ vẫn quan sát sự tình diễn ra trong lớp của cô.

Bất giác cô mới đưa mắt nhìn về phía cửa thì thấy anh cũng nhìn mình bèn rục mặt xuống tay giả vờ ngủ.

Anh nhếch khóe miệng…

Trên đường trở về nhà…

“Ahh! Sao mình ngu dữ vậy nè!” – Mặc Hàn Ngân than thở.

“ Cái gì ngu! Mày kiểm tra điểm thấp à! Giờ đang cảm thấy hối hận?” – Mặc Hàn Nhất thừa dịp trêu chọc.

“ Cái gì mà điểm thấp?”

“Chứ mày than cái gì?”

Mặc Hàn Ngân kể lại những gì xảy ra trên lớp. Sau khi kể xong, Mặc Hàn Nhất cười to: “ Haha, ngu chưa con! Đồ con gái không biết thể diện! Cho mày chừa!”

Mặc Hàn Ngân đen mặt: “ Chẳng có gì đáng cười cả, mà dẹp chuyện này sang một bên, ngày mai anh rảnh không đi gặp hiệu trưởng giùm em đi, em mà kể chuyện này cho mẹ thì thể nào cũng có án mạng xảy ra.

“ Không đi” – Mặc Hàn Nhất dứt khoát

“ Sao?”

“ Không đi tức là không rảnh đấy!”

“ Bận việc?”

“ Ừ, chứ mày nghĩ ngày nào tao cũng rảnh rỗi như mày à!”

“Đi giùm em đi, năn nỉ đó.” – Mặc Hàn Ngân chắp tay khẩn cầu.

“ Mày cũng biết năn nỉ à?” – Mặc Hàn Nhất trêu

“ Giờ có đi hay không, em bao cho anh ăn 1 tuần, chịu không?” – Mặc Hàn Ngân hết cách.

“ Oke, mày nhớ đó, cấm nuốt lời, mày nuốt lời làm chó!” – Mặc Hàn Nhất đành chấp nhận.

Mặc Hàn Ngân gật đầu, đưa tay thề lên trời cao [ Haizz, lại phải bỏ ra một mớ tiền.]

Về đến tầng hầm để xe của chung cư, Mặc Hàn Ngân bước xuống xe thì nghe tiếng một người phụ nữ trung niên: “ Anh em nhà này đúng là hòa thuận mà.”

Cô cười cười. Hòa thuận? Hòa thuận là gì? Ăn được hay không?

Bạn đang đọc LÒNG CUỘN TRÀO NHỮNG CƠN SÓNG của Jussi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jussi
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.