Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xảy ra chuyện

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Thật ra, Mặc Hàn Ngân và Mặc Hàn Nhất là hai anh em, ngày nào cũng gây lộn đủ chuyện, mẹ là người bênh anh, ba là người bênh em, nên suốt mấy năm nay chẳng khi nào phân chia thắng bại cả. Mặc dù gây lộn như vậy nhưng vẫn không rạn nứt tình anh em, có việc gì cần giúp thì đối phương sẽ tận lực giúp đỡ.

Trường Hoa Danh – ngôi trường số một tại Tứ Châu.

“ Đến trường rồi, nhấc đít xuống xe nhanh lên” – vừa dừng xe không bao lâu Mặc Hàn Nhất đã đuổi cô xuống. Có ai làm anh như vậy hay không? Nhưng cô vẫn chẳng lộ vẻ thất vọng gì, anh hai càng làm như vậy thì máu hiếu chiến trong người cô cũng sôi trào.

“ Không cần đuổi! Đây không phải loại người dai như đĩa! Đi học đây!” – vừa nói vừa liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.

“ Đi lẹ đi, nói nhiều”

Rầm---

“ Mày có thể nhẹ nhàng với chiếc xe tao tích góp mấy tháng trời mới mua được không hả? Mày làm hư rồi ai chở mày đi học” – Mặc Hàn Nhất cằn nhằn.

“ Xin lỗi ’’ – Mặc Hàn Ngân chẳng lọ vẻ hối lỗi gì, hời hợt đáp một câu, rồi quay lưng đi thẳng về phía trường học.

Thực ra, nhan sắc của cô cũng có thể nói là nghiêng nước nghiêng thành do thức đêm cày tiểu thuyết nên phía dưới hai con mắt hiện rõ quầng thâm cộng với làn da trắng hồng hào nên hiện giờ nhìn cô chẳng khác gì gấu trúc.

Nam sinh trong trường lén nhìn cô, rất muốn tới bắt chuyện với mỹ nhân này nhưng chẳng biết phải nói gì.

“Yoooo” – Lưu Chánh – thanh mai trúc mã của Mặc Hàn Ngân - chạy tới khoác vai cô tỏ ý thân mật. Thế là một đống ánh mắt trừng trừng nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống.

“ Bỏ tay xuống” – Mặc Hàn Ngân tỏ vẻ khó chịu. Đêm thì thức khuya đọc tiểu thuyết, sáng thì bị anh hai dày vò.

“ Gì nóng thế, mới sáng sớm thôi mà”

“ Tôi thích thế, làm gì được tôi.”

Lưu Chánh chẳng biết nói gì với cô bạn này, tính cách cứ khó gần ngay cả anh cũng lạnh lùng như vậy, anh nghĩ không biết cô có lấy chồng được hay không đây.


Mười một giờ trưa.

Reng---

Điện thoại rung chuông nãy giờ không biết bao nhiêu lần. Người đàn ông kia thì đang nằm thẳng cẳng trên chiếc giường lớn mà nhíu mày, thuận tay vơ lấy chiếc điện thoại đang đặt ở đầu giường.

“ Alo” – thanh âm lạnh lùng vang lên.

“ Tiểu tổ tông của tôi oiw~ cậu đã viết xong tiểu thuyết đó chưa, độc giả đang chờ cậu ra truyện mới đấy” – Tô Tiến – biên tập của Thừa Tấc Quân – nhận ra giọng nói này là đang ngủ mà bị anh làm cho tỉnh, nên cũng hít một ngụm khí lạnh.

“ Xong rồi” – Thừa Tấc Quân gằn giọng nói.

“ Vậy khoảng 2h tôi qua lấy, có phiền không?”

“ Tùy”

Thật là một con người kiệm lời!

2h chiều tại căn hộ 201

“ Ừm, hay đấy, cậu thức khuya viết sao.” – Tô Tiến vừa đọc vừa liếc nhìn.

“ Ừ” – Thừa Tấc Ngôn đặt ly trà xuống thuận miệng đáp.

“ Cậu thật là yêu nghề nghiệp.” – Tô Tiến cười cười, anh cũng đã thấy quen với cách trả lời của người này quá rồi nên chẳng mảy may chút nào.

“ Yêu nghề nghiệp?” – Thừa Tấc Quân nhướng mày.

Nghe được câu hỏi ngược lại, Tô Tiến ngước mắt nhìn: “ Chứ sao?”

“ Chỉ là tùy hứng viết thôi.”

Tô Tiến chết lặng, một người đàn ông đối với việc viết sách chỉ là tùy hứng mà hằng năm nắm trong tay một số tiền rất lớn về việc xuất bản sách. Anh không tin. Nhưng không tin cũng chẳng làm được gì, đành im lặng xem hết bản thảo đó.

Tại căn tin trường Hoa Danh.

“ Ê, nghe nói Thừa Tấc Quân sắp xuất bản sách mới đấy.” Lưu Chánh vừa ăn vừa nói.

“ Thật?” – Mặc Hàn Ngôn đối với tin tức này có chút ngạc nhiên

“ Thật. Cậu có phải fan ruột của người ta không đấy.” – Lưu Chánh ngẩng đầu nhìn cô bạn thanh mai trúc mã này thầm nghĩ [ hằng ngày lướt Weibo mà cũng không nắm bắt tin tức là thế nào nhợ?]

“ Thừa lời, tôi không là fan thì cậu là fan chắc!” – Mặc Hàn Ngôn vừa nói xong đứng dậy dọn chén đũa đi cất.

“ Ây, chờ tôi.’’ – Lưu Chánh hấp tấp chạy theo cô.

“ Đồ chậm chạp.”

Lưu Chánh là nam thần trong lòng của các nữ sinh. Đối với việc anh hay đi theo Mặc Hàn Ngân thì họ cảm thấy không bằng lòng cho lắm. Họ chẳng làm được gì đành phải nhịn cục tức này xuống, nhưng cũng có một ít nữ sinh mưu tính hãm hại Mặc Hàn Ngôn để cô không bám theo Lưu Chánh nữa.

Tiết học buổi chiều là tiết tự học, cô và Lưu Chánh học khác lớp, nên hiện tại bên lớp cô xảy ra chuyện gì thì anh cũng chẳng biết.

Cô đang nằm ngủ thì bỗng cảm nhận được ghế đang rục rịch dường như có ai đang đá ngay tại vị trí sau lưng cô. Không ai khác chính là Trình Thương.

Sáng thì bị anh hai quấy, đi học thì cũng không được yên đánh một giấc, cô mới bực bội: “ Này, có tin tôi chặt chân cô luôn không?”

“Tao thách” – Trình Thương giương bộ mặt tự đắc nói.

Lúc này cô đứng dậy, không ít ánh mắt nhìn về phía cô. Cô cũng chẳng quan tâm, đi tới chỗ Trình Thương đưa chân đá thật mạnh vào đôi chân của cô ta.

“Con đĩ này!!” – Trình Thương tức giận rống to

Bạn đang đọc LÒNG CUỘN TRÀO NHỮNG CƠN SÓNG của Jussi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jussi
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.