Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12

Phiên bản Dịch · 5193 chữ

Lúc này về đến nhà cũng đã xế chiều, mở cổng rồi uể oải bướcvào nhà, ngồi xuống ghế T gọi luôn :

- Em ơiii.

Nhưng chả thấy ai trả lời cả, hắn vội đứng dậy chạy vào mở tung cửa nhà tắm cũng trống không, rồi chạy lên trên nhà tìm mọi chỗ. Tim T bắt đầu đập nhanh hơn.

KHÔNG THẤY NÓ ĐÂU CẢ !!

Hắn luống cuống chạy ra ngoài đường ngó nghiêng xung quanh, rồi quay lại vội vàng dắt xe và nổ máy.

---------6h00-----------

Trời đã xẩm tối, đèn đường cũng đã sáng. Đường phố vẫn cứ hối hả, dòng đời vẫn mải miết chạy .

Nó bước đi vô thức trên đường, không còn để ý gì xung quanh, mặc kệ cho bây giờ mẹ nó tìm thấy hay có gặp ai đánh nó chết luôn cũng đc. Nó mỉm cười suy nghĩ về cuộc sống quá khứ và hiện tại của nó, rồi sẽ về đâu ? Về đâu khi mà chính nó đã tự khoác ình 1 cái áo dơ bẩn thối nát ? Về đâu khi cuộc sống của nó vẫn chả có mục đích ?

Rồi nó nhớ lại câu nói vừa nãy, đầu óc nó lại rối lên. Đã biết mối quan hệ này là trao đổi qua lại, đã biết chả có tình cảm gì để có thể nói là yêu cả, đã biết là chấp nhận thân phận nhưng tại sao cái câu nói đấy lại xoáy vào tim gan nó thế, tại sao nó vẫn thường mặc kệ thị phi đạp lên để sống mà lần này nó lại bận tâm quá nhiều đến vậy? À, đúng rồi, vì lần này nó thật sự là 1 con đĩ rồi mà.

Thế đấy, dù có che lấp đc mồm mắt thiên hạ thế nào cũng không thể tự lừa dối chính bản thân mình đc. Đàn bà, thường thì họ có thể chịu đc mọi dèm pha về mình 1 cách mãnh liệt nhưng 1 khi đã chạm đến cái tự trọng của họ thì bất kì 1 cái gì dù là nhỏ nhất cũng có thể khiến bản thân họ cảm thấy mình thật tội nghiệp và đáng thương. Rồi nước mắt nó lại chảy dài. Hình ảnh lão già ghê tởm lại hành hạ nó,có lẽ suốt cả cuộc đời này nó cũng chả bao giờ quên đc.

Tuổi đời nó vẫn còn trẻ để có thể làm lại, nhưng liệu có ai dám chấp nhận nó ? liệu trong cái xã hội con người đang chà đạp lên nhau để mà sống, để mà chạy lên thì có ai chịu đi lùi về phía sau và kéo nó dậy ? Con người bây giờ đa số là như vậy, họ chỉ biết nhận lấy chứ không biết cho đi, họ tính toán hơn thiệt với nhau từng tý 1, rồi cái thứ đáng để họ bận tâm chỉ là bản thân và những người thân thiết ruột thịt, còn chuyện của người khác thì cũng chả liên quan. Họ muốn cái bức tranh xã hội này đẹp hơn nhưng không bao giờ chịu bẩn nhúng tay vào để hoàn thành cái bức tranh ấy, mà chỉ biết đứng khoanh tay đánh giá chỉ trỏ phê bình người họa sĩ, những người làm nên mọi sắc màu của cái bức tranh ấy. Thấy đẹp thì họ xuýt xoa nâng hứng, xấu thì họ sẽ vứt bỏ luôn mà chả bao giờ chịu chỉnh sửa lại cho nó đẹp cả.

Vậy đấy, họ sống như thế đấy !

Nó vẫn cứ bước chân đi qua khắp phố phường. Hà Nội hối hả, nó tự hỏi trong cái cuộc sống bận bịu bon chen này thì liệu có chỗ nào đc gọi là yên bình ? Và rồi nó đã suy nghĩ rất nhiều, con đường mà nó đi là sai hoàn toàn, nhưng bây giờ thì không kịp nữa rồi. Vì đâu có ai dám đến gần nó để kéo nó lên. Những người đến bên nó thì lại chỉ làm cho cái hố tuyệt vọng của nó sâu hơn. Bây giờ, nó khao khát có đc 1 cuộc sống thật sự ! 1 cuộc sống bình thường thôi, vì rong chơi như thế là đủ rồi. Nó đã mất quá nhiều rồi và bây giờ nó sẽ làm lại từ đầu. Nhưng đôi khi cuộc sống không phải lúc nào cũng như ta nghĩ, không phải cứ muốn là đc. Nó tự hỏi bây giờ thì nó bắt đầu từ đâu ?với ai ? Liệu trong cái cuộc sống này có thằng đàn ông nào đủ vị tha và rộng lượng đến bên nó giúp nó làm lại từ đầu ... Nó cười nhạt cay đắng và tự trách cho số phận của mình.

Lang thang 1 lúc cũng đã khá xa, nó đành tìm 1 chỗ để ngồi. Ở đây có nhiều ghế đá và những đôi trai gái yêu nhau, những người già tập thể dục, trẻ con chạy lăng xăng, những gia đình họ đi chơi với nhau. Nó nhìn và nhớ gia đình của nó, đã mấy ngày nó đi khỏi nhà rồi. Đến cả mẹ đẻ ra nó cũng muốn đuổi nó đi. Nhìn những đôi yêu nhau nó lại cảm thấy thèm thuồng cái tình yêu đơn giản như thế.

Đang ngồi thì nó giật mình , có 1 người đi đến rồi giơ ra cái rổ nhỏ đựng đầy kẹo cao su mồm mấp máy :

- Mua cao su không cô ơi..

Nó nhìn kĩ thì đây cũng là 1 bà cụ khá là già, khó khăn để nói ra thành câu và sự khắc khổ hằn rõ lên từng nếp nhăn. Nó vội vàng sờ soạng vào túi rồi móc đống tiền thừa sáng nay ra:

- Cháu không ăn đâu, nhưng cụ cầm lấy !

Bà cụ nhất khoát không cầm và rồi định đi thẳng, nó chạy theo rồi cầm 1 phong kẹo, nó để mấy tờ tiền vào trong cái rổ nhỏ rồi lại về ghế ngồi. 1 lúc sau thì bà cụ lại quay lại, đặt tiền thừa lại ghế nó rồi khó khăn nói rõ từng câu :

- Tôi đi làm chứ tôi không có ăn xin cô ạ.

Bà cụ đi mất, nó ngồi lại và thấy chạnh lòng. Ở xa xa có tiếng trẻ con kêu lên :

- Này !! Bà điên kìa, kìa bà điên kìa !!

- Chết ! Không đc nói thế con !

Nó vẫn ngồi đấy và cầm mấy tờ tiền nhìn ngắm,giờ thì sức hút của đồng tiền đối với nó vô vị hơn trước. 1 lúc sau nó đứng dậy và lại bước đi vội vã. Nó nghĩ bây giờ chắc thằng T đang cuống cuồng lên vì sợ nó về nhà, vì sợ bao nhiêu tiền nong và công sức đong đưa của hắn đổ đi. Nó cười nhạt rồi cứ đi thẳng. Bỗng từ đâu có 2 thanh niên đi cùng chiều phóng xe lên trước 1 đoạn , 1 thằng ngó đầu lại, giảm ga và nói với thằng ngồi sau :

- Uây, hàng kìa ! Bắt hàng không ?

Nó nghe thấy thế liền trợn mắt và gào lên :

- ĐCM CHÚNG MÀY QUAY CM LẠI ĐÂY MÀ BẮT NÀY HÀNG HÀNG CL !

Mọi người xung quanh giật mình nhìn nó , 2 thằng kia mặt biến sắc và 1 đứa quay lại thở luôn 1 câu :" ĐM CÁI CON PHÒ!" rồi đi thẳng. Nó ngó lơ xung quanh tìm 1 chiếc taxi. Nhưng không có nên đành tiếp tục đi bộ. Đc 1 đoạn thì chả biết từ đâu 1 cái xe lao vọt ra từ ngõ hướng thẳng vào nó. Nó bất giác giật mình nhảy giật người lại, cái xe quệt qua tay lao 1 đoạn ra đường rồi phanh kít lại. Lần này nó không thể chịu đựng đc nữa :

- ĐCMM ĐI ĐỨNG CÁI KIỂU L GÌ THẾ !!

Trong phút giây, nó chợt nhận ra. Là thanh niên Wave đen N đây mà ! Nó vội chạy đến, N thấy thế liền hốt hoảng dựng xe lên. Nó tóm lấy vai N rồi nói :

- ĐM CẤM CHẠY !!

Mọi người xung quanh thấy thế đứng lại nhìn, 1 số người sờ sờ tay vào túi tìm điện thoại. N sợ hãi nhìn nó rồi ngó nghiêng xung quanh, nó nhảy lên xe N luôn : " ĐI !! ". Chiếc xe nổ máy nặng nhọc rồi phóng lên phía trước. Mấy người còn lại vẫn nhìn theo :" Thôi chết cm thằng kia rồi !!".

Chiếc xe thì vẫn đi đều đều trên đoạn đường nhưng tim của N thì đang loạn hết nhịp lên, hắn đang lo sợ thấp thỏm thì nó vỗ vai chỉ vào 1 quán nước :

- Uống nước không ? Rẽ vào kia đi

N vội ngoặt tay lái luôn như 1 mệnh lệnh. Vừa đi vào thì chủ quán đã niềm nở :

- 2 anh em uống gì, vào đây vẫn còn chỗ đây này.

Nó đi trước rồi N lóc cóc theo sau, vừa ngồi xuống ghế thì hắn ngó xung quanh, run run hỏi luôn :

- Chị … mà…vào đây làm gì ạ ?

- Thế vào uống nc’ tâm sự tý không đc à ?

- …..

- Uống gì ?

- Ơ.. Uống gì cũng đc !

- Uống gì cũng đc thế uống nước điếu nhé ?

- Ơ..

- Mẹ, ghét nhất kiểu hỏi xong uống gì cũng đc.

- .. trà chanh ..

- Chị ơi em 2 trà chanhhhhhhhhhhhhhhh

Nó gọi với ra, rồi quay lại nhìn mặt N đang rất hoang mang và có nét hoảng loạn rõ rệt. Nó quay sang hỏi tiếp :

- Thế mới biết đi xe à ?

- Ơ.. em đi lâu rồi..

- Đi lâu rồi mà sao toàn lao vào người khác thế hay đang tập đánh bom cảm tử à ? Duyên thế !

- Ơ..em..

- Ơ iếc gì khiếp con zai đàn ông gì mà khúm núm thế ? Mà sinh năm nhiêu ?

- Em ..94

- 94 là hơn tuổi em rồi ! Mà 94 sao lại học ở trường đấy ?

- Đâu em..à tớ. à anhh.. đi vào trường có việc thôi..

- Thế à , mà sao nhìn em cứ phải chạy như ma đuổi thế cứ như thằng điên ấy !! À mà.. hôm trước có làm sao không ??

- Ừ cũng không sao đâu..

- Lúc đấy vội quá nên chả biết làm gì, hic em xin lỗi nhớ !!

N cười trừ, cơ mặt của hắn cũng đã giãn ra hơn trước, ở phía mấy bàn bên cạnh có 1 vài thanh niên nhìn về bàn nó rồi xì xào :

- Thằng kia nhìn ngu ngu đi guây mà có con ngon vkl ông êi !!

- Chắc 2 chị em !!

- Tôi thấy giống mẹ con.

------------------------

Ngồi 1 lúc thì nó thấy N có 1 cái gì đấy khác lạ với những thằng nó thường gặp, nó có vẻ thích thú lắm vì chưa gặp và tiếp xúc ai như thế này cả. Mà khác là đúng rồi, nó toàn đi với các boy xăm trổ cưỡi SH chứ có bao giờ đi với thanh niên thư sinh như thế này bao giờ đâu. Nó thấy ở thằng này có 1cái gì đấy hay hay khi ngồi nói chuyện. Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt Nó mà toàn ngó xung quanh. Vậy là nó lại thấy 1 thanh niên nữa ngồi đối diện mà không nhìn GẦN CỔ ÁO của nó. Chán chê 1 lúc thì cả 2 đứng dậy, N vội vàng đi ra trước tính tiền. Nó nhìn theo rồi cười.

2 người lên xe, nó chỉ đường đi thẳng về nhà T. Gần đến nơi, nó bước xuống rồi hỏi :

- À có dùng phây búc không đưa máy đây em kb cái chém gió linh tinh cho vui !

N móc cái máy ra đưa nó. Xong xuôi thì thanh niên này quay đầu xe và đi về. Nó vẫy vẫy tay cũng đi thẳng luôn vào nhà.

Nó đi vào và nhìn thấy T đang ngồi ở cửa, thấy vậy hắn chạy ra rồi hỏi loạn :

- Em đi đâu thế ? em ở đâu từ tối đến giờ ? Em làm anh lo quá !

Nó cười trừ rồi nghĩ trong đầu :” Mày sợ tao về nhà mất công mày chăn à ", rồi quàng tay qua cổ T :

- Ở nhà khó chịu em đi ra ngoài tý thôi ..

T thấy thái độ của nó đã bình thường , hắn đỡ lo lắng hơn rồi cau mặt :

- Đi đâu phải nói anh biết chứ !

Thấy T sốt vó lên như vậy, nó quay lưng đi nhếch môi.

Bây giờ đã là tối rồi, nó vừa đi vào trong nhà vừa hỏi :

- Mà anh ăn gì chưa em đói quá !!

- Anh không đói. Em đói à ? Ngồi đấy anh đi mua cơm cho. Mà ở nhà đừng đi đâunữa đấy !!

Nó chả nói gì, T dắt xe rồi phóng đi luôn. Nó ngồi 1 mình và suy nghĩ kĩ lại cái mối quan hệ hiện tại này 1 lần nữa. Đến bây giờ thì cũng rõ ràng rồi, sau chiều nay thì nó đã biết mình cũng chỉ để mua vui cho hắn, còn hắn thì là cái vỏ bọc ình. Tạm thời thì nó chấp nhận việc này. Nó nghĩ có qua có lại sòng phẳng rồi nó sẽ chấm dứt luôn với T, nó sẽ về nhà ! Còn nếu về mẹ nó đuổi thì nó sẽ lại đi tiếp.

Nó vội ngồi vào cái máy tính, online facebook rồi hóng hớt linh tinh. Thấy nick của N sáng nó pm luôn và nói chuyện có vẻ vui lắm. 1 lúc thì T về, nó thấy thế liền tắt đi luôn :

- Sao anh mua nhanh thế ??

- Thì..anh tưởng em đói nên anh đi về luôn mà..

- Khiếp anh sợ em đi mất à ? – Nó bĩu môi nói bâng quơ.

T bỗng nhìn nó rồi im lặng không nói gì, hắn đặt hộp cơm xuống rồi nói :

- Ăn đi em không nó nguội mất !!

- Anh cứ để đấy tý em ăn.

T nằm nhoài ra giường, mệt mỏi vì chuyện chiều nay. Hắn vẫn không hiểu vì sao thằng bạn lại tỏ thái độ ra như vậy, chắc là sợ. Hoặc là nể. T không suy nghĩ nữa và nằm nhìn nó đang mở cái hộp cơm ra. Đến lúc này nhìn nó ăn cơm cũng thấy đáng yêu quá thể, rồi cái bản chất của đàn ông lại nổi lên.Hắn ngồi dậy rồi từ từ tiến đến nó, cúi lưng và dựa đầu vào vai nó thì thầm :

- Lần sau đừng có đi đâu thế nữa nhá làm anh lo từ chiều.

Nó dạ vâng, mắt vẫn cứ dán vào cái màn hình. T liền tiến thêm bước nữa xem tình hình thế nào rồi sẽ triển luôn. Hắn quàng tay ôm nó.

- Ơ đang ăn cơmmmm.

- Kệ.

Và rồi 2 người dính chặt lấy nhau, nó cũng đáp trả lại cái sự cố gắng mấy hôm nay của T bằng 1 cái hôn thật là say đắm nồng thắm. Còn T biết lúc này là nó đã chết với hắn rồi, hắn nghĩ trong đầu và cầu mong không có 1 cái gì phá đám nữa. Đây là giây phút T đã đợi, nhưng nó khác với ban đầu , thay vì hả hê sung sướng thì T lại cảm thấy rất tình cảm, chứ không phải là cái cảm giác đc lên giường thành công với 1 em mà mình đã mất công sức và tiền đong đưa. Hắn cũng chả biết tại sao lại như vậy.

Còn nó cũng nghĩ rằng coi như làm vậy là xong, chẳng ai còn nợ ai nữa.

---------- Sáng hôm sau ----------

Nó mở mắt ra , thấy T vẫn đang ngủ. Nó lọ mọ chui vào phòng tắm. Rồi lại ngồi dán mắt vào cái máy tính . Bây giờ nó cảm thấy chán ngán với những thanh niên xăm trổ rồi, và nó ngồi xóa lần lượt từng cái ảnh mà nó đã làm hươu làm vượn ở các bar linh tinh với mấy thanh niên khác. Bỏ cả những cái ảnh hôm đi biển, nó chỉ để lại những cái chụp 1 mình nó. Ngồi linh tinh mãi cũng chán mà T vẫn chưa dậy, lại chả có gì để làm. T ngẫm nghĩ 1 lúc, nhìn đồng hồ và thay quần áo. Bước ra ngoài vẫy taxi. Nó đi thẳng đến nhà N.

Đây là 1 dãy nhà trọ, nó nghĩ chắc N là sinh viên. Nó đi vào khu nhà hôm nọ nhìn thấy T rồi ngó nghiêng. Thấy có 1 con tầm tuổi học sinh cấp 3, nó vẫy lại :

- Em ơi chị hỏi 1 tý !!

- Dạ ? - Con bé đi lại phía nó.

- Ờ em trọ ở đây à ? em có biết có anh sinh năm 94 đi xe guây đen ở trong này không em ?

- Tên là N ạ ?

- Ừ chuẩn luôn. N trọ phòng nào ??

- N là con nhà bà chủ nhà chị ạ !

- Thế à , à mà em ơi em gọi anh ý hộ chị đc không ? Em lên gọi cứ bảo là chị hôm qua gọi.

Con bé vâng dạ rồi chạy đi, mồm lẩm bẩm : " Đéo mẹ nhìn mặt trẻ ranh bằng tuổi bố mày chứ mấy chị chị em em ngọt sớt. Nhìn ăn mặc thì như còn phò ! Hãm L ". Con này đi lên phía nhà trên rồi ngoạc mồm ra gọi :

- ANH NNNN ƠIIIIIIIIIIII, BẠN ĐẾN TÌMMMMMMMMMM !!!

1 lúc sau cửa mở , N ngó ra và hỏi con bé :

- Gì đấy ??

- Bạn anh tìm.

- Bạn nào ?

- Kia kìa - con này vừa nói rồi vừa hất mặt chỉ về phía nó đang đứng rồi lại quay sang nói tiếp - Kinh nhờ , dạo này anh chơi bời quan hệ rộng quá, bạn xinh thế nhìn ăn chơi thế !!

N vội vã chạy ra rồi nhìn nó bằng ánh mắt khó hiểu :

- Ơ... em.. có việc gì thế ? Sao biết ở đây ??

- Em cái gì chả biết.. Mà đến rủ anh đi chơi, không đc à mà khó khăn thế ? Em ở nhà chán chả có gì làm thì rủ anh loăng quăng lêu hêu tý thôi cho vui.

N gật đầu ậm ờ , vẻ mặt đã bớt ngu rồi vẫy nó :

- Thế vào nhà ngồi đợi 1 tý.

Cả 2 đi vào, con bé vừa rồi mới ném mắt nhìn theo : " Dạo này cũng bắt đầu biết dẫn gái về nhà rồi cơ, vl chưa".

Nó bước vào nhà thì ngó ngơ sung quanh. Nhà thanh niên này cũng khá là rộng, nó hỏi :

- Nhà anh không có ai ở nhà à ?

- Có mẹ nhưng đi chợ từ sáng rồi. Chắc thế, đi đâu chả biết nữa.

1 lúc sau thì thay xong quần áo, N và nó đi ra ngoài. N gọi con kia lại và nói :

- Tý mẹ anh về bảo anh đi ra ngoài tý nhé !!

- Vâng.

2 người dắt xe ra ngoài. Vừa đi 1 lúc thì mẹ Thanh niên N đã về nhà, bà này mở cổng bước vào nhà vừa ngồi xuống thì có 1 người đến gọi :

- Chị gì chủ nhà ơi cho em hỏi thăm 1 tý.

Bà ta lẩm bẩm :" Mẹ , vừa mới đi về nhà mệt không thở đc chưa kịp đặt đít hỏi với chả thăm . Lộn ruột ". Bà chạy ra ngoài, thấy 1 người phụ nữ tầm trung niên đang đứng ngoài cửa hỏi :

- Chị ơi, chị cho em hỏi 1 tý.. Nhà chị cho thuê trọ ạ ?

- Ừ có việc gì thế em em thuê trọ à ?

- À không chị ơi, chị cho em hỏi có con bé nào mới đến đây trọ không ạ ? Nó đi 1 mình hoặc là có mấy đứa nữa, khoảng 4,5 ngày gần đây này.

- Con bé nào ? Nhà tôi chỉ cho sinh viên học sinh có người nhà đến đàng hoàng thôi chứ làm gì có cho con bé nào thuê đâu chị.

- Vậy à.. Thế chị có thấy con bé nào nó đến đây không chị ? Cao hơn em 1 tý, nhìn người nó ca....

- Không không chị ơi.. Nhà tôi chả bao giờ cho ai lạ mặt vào đây đâuu - vừa nói bà này vừa xua tay.

Người kia thấy thế liền chào vội rồi đi ra ngoài, cầm điện thoại ra rồi gọi :

- Anh ơi anh có thấy không

- Không, mà em hỏi ở đấy chưa ?

- Em hỏi hết nhà trọ khắp nơi rồi mà chả thấy đâu. Không biết con này nó đi đâu nữa đây

- Cứ từ từ tìm đi đã, để qua nhà mấy con bạn nó xem chắc nó chỉ loanh quanh đây thôi

- Con gái con lứa không biết nó ở đâu mấy ngày hôm nay rồi nó mà làm sao em chết !!

- Không phải cuống lên thế, cứ tìm hết xem cuống lên giải quyết đc cái gì.

- Không thấy là em báo công an chứ không để thế này được đâu em lo lắm

Là mẹ nó. Cả nhà đang đi tìm nó ở khắp nơi. Mẹ nó tắt điện thoại, rơm rớm nước mắt rồi trèo lên xe đi thẳng.

Ngồi trên xe vi vu, nó và N cười đùa. Khoảng cách của 2 đứa cũng đã gần hơn, N nói chuyện khá là vui và thẳng thắn. Nó cũng rất vui, lâu rồi nó không đc đi loăng quăng vui như thế này. Bỗng N quay sang hỏi nó :

- À bây giờ anh qua chỗ nhà mấy con bạn lấy đồ linh tinh, em đi cùng hay như nào ?

- Vâng thế cũng đc.

Đi đến 1 khu chung cư , N dừng xe gọi điện 1 lúc rồi kéo nó lên :

- Đi lên đây..

Cả 2 đi vào , tìm phòng 1 lúc rồi gõ cửa. Có 1 đứa con gái chạc chạc tuổi Nó chạy ra. Vừa nhìn thấy 2 đứa con này mới nhìn N hỏi :

- Ơ...

- Đây bạn anh- rồi vẫy nó vào - đi vào đây !

Nó thấy vậy liền lắc đầu :

- Thôi em đợi ở ngoài ! Anh cứ vào lấy đồ đi .

N bước vào nhà, con kia đóng cửa lại luôn. Nó đứng ngoài ức lắm nhưng đành phải cho qua vì chả làm gì đc. Vừa vào trong phòng con này mới nói :

- Khiếp anh chơi bời quan hệ đéo gì với cái con phò đấy thế ?

- Ơ sao lại thế ? - N quay sang thắc mắc

- Đm cái con này phò nát, con này vớ vẩn lắm anh liên quan dây dưa gì với nó làm cái gì. Mà đừng bảo là yêu nó nhé ?

- Không em bị điên à, bạn thôi. Vừa mới quen mấy hôm mà !

- Anh mà yêu nó cạch cm mặt em ra !!

N cầm túi đồ rồi đi ra cửa, con này đi ra mặt như đâm lê. Nhìn thấy nó vẫn đứng đấy thì liền nói to :

- Anh về nhớ , về cẩn thận đi đường cẩn thận không lại bị dắt đi lạc mất thì toiiiiii

Nó đứng đấy nhìn thẳng vào mặt con này, thấy vậy N kéo nó đi :" Thôi xong rồi đi thôi ". Vừa đi nó vừa hỏi :

- Bạn anh à ?

- À con em ấy mà..

- Nhìn thoải mái dễ gần nhỉ..

N im lặng không nói gì, 2 đứa lên xe đi về. Vẫn là cái đoạn đường đấy, nó xuống xe và cười tươi vẫy vẫy N. Hắn cũng cười chào nó rồi về luôn. Nó mở cổng vào nhà thấy T vẫn ngủ vì hôm qua T thức rất khuya và có vẻ mệt mỏi lắm. Vừa về đến nhà nó vội nhảy vào cái máy và online facebook luôn. Thấy N online nó pm vội :

- Về nhà rồi à anhh ?

- Ừ anh về rồi.

- Hôm nay vui nhỷ hihi

- Uh công nhận.

- À mà, em bảo này..

- Sao vậy ?

Nó suy nghĩ 1 lúc lâu rồi quyết định gõ bàn phím :

- Anh đi chơi với em thế này, có sợ ngta nói rồi tai tiếng gì không ?

Nó im lặng rồi chờ câu trả lời.

- Là sao ?

- Là sao á ? Nói thật thì ..đi với em nhiều tai tiếng lắm mà cũng chả tốt đẹp gì đâu, anh có thấy ...ngại không ?

- Tai tiếng gì mà ngại ?

- Tóm lại là chả tốt đẹp gì đâu.

- Như mà là gì mới đc ấy ?

- Người ta nói em là đĩ !

Gửi xong dòng chat, mắt nó hơi đỏ và sống mũi cay cay. Nó im lặng nhìn vào màn hình.

- Thế đĩ không phải là người à ?

Đọc xong dòng chữ, bất giác nó cười, nước mắt trào ra. Nó không hiểu tại sao nó lại khóc nữa. Mồm nó cười , rồi lại mếu, nó che tay lên cố không phát ra bất kì 1 tiếng động nào. Phải chăng đây là người mà nó đợi, đây là người sẽ cân bằng lại cuộc sống cho nó. Phải chăng cuộc sống của nó đang bắt đầu có màu hồng.

Nó giơ tay gạt nước mắt rồi chat lại :

- Anh nói thật không ?

- Điêu em làm gì. Không sao đâu có gì mà phải ngại. Anh chả để ý đâu.

Vậy đấy, bây giờ thì cuộc đời của nó lại như phim rồi. 1 con đĩ và 1 thằng thư sinh tử tế. Nó cười, nhưng mắt vẫn cứ nhoè đi.

Và em đã biết mình yêu ♪♫ ♪..

Lúc này T đã tỉnh, quay sang nhìn thấy nó đang cắm cúi gõ bàn phím liền nói :

- Dậy sớm thế em ?

Nó giật mình vội lau nước mắt :

- 4 5h rồi còn sớm sủa gì

- Ô thế à ?

T bò dậy dụi dụi mắt rồi đi ra phía nó ngồi, hắn nhoài người ra định ôm nó :" Yêuuu của anhhh đang làm gì thếếế ", nó vội gạt ra :

- Đi đánh răngggggggggggg..

Hắn cười rồi chui vào nhà tắm, nó nhếch môi khinh khỉnh. Giả tạo.

Nó nghĩ trong đầu :" Cứ đều đều cơm no bò cưỡi như này chả mấy chốc bố mày lại ra bã ". Nó thấy hận chính bản thân mình. Nhưng sắp rồi, nó sắp thoát khỏi cái cảnh này rồi..

T chạy từ nhà tắm ra cười hề hề rồi hỏi nó :

- Em đói chưa anh mua đồ ăn ?

- Vâng.

T hôn chụt vào má nó, nó cười nhạt rồi nhìn theo hắn đi ra ngoài. Nó sẽ kết thúc chuyện này. Nó sẽ về nhà và chấm dứt tất cả các mối quan hệ của những thằng nó đã từng quen. Hiện tại chỉ có hình ảnh của thanh niên Wave đen trong đầu nó.

Đang ngồi trong nhà thì trời mưa to, T vội vàng phóng xe vào cổng tay xách 2 hộp cơm cùng 1 đống đồ ăn linh tinh vào. Nhìn hắn ướt sũng như người mới đi mưa về vậy, nó bật cười rồi hả hê lắm. T đi vào đặt phịch xuống rồi nhăn mặt :

- Mưa to vãi đái em ạ !

- Sao anh không mặc áo mưa ?

- Anh biết đâu đc là nó mưa đang đi thì mưa rõ to.

Rồi nó cũng chả để ý lắm. Thò tay mở hộp cơm : " Ăn đi anh !". T thấy nó cứ cặm cụi cái máy tính suốt liền hỏi :

- Mà.. Em làm gì mà cứ dán mắt vào cái máy tính thế ??

- Ơ.. Anh ngủ em không dán mắt vào đây thì em làm gì, em ngồi nhìn anh ngủ à - nó nói giọng giận dỗi. T nghe thấy vậy liền nhe răng nhăn nhở :

- Thế à thế anh trả nợ - vừa nói hắn vừa giơ tay dí sát người vào nó, nó giật mình nhăn mặt đẩy T ra :

- Khiếp thôi bố ạ. Đầu óc toàn vài ba cái vớ vẩn lúc nào cũng chỉ nghĩ có thế thôi.

------------------------------------------------------------------------

Có nhiều người đầu óc hiện giờ cũng chỉ toàn nghĩ có thế thôi !:])

------------------------------------------------------------------------

Nó cứ tiếp túc sống trong cái vỏ bọc giả tạo đấy. Cũng đúng thôi, vì nó nghĩ cái mối quan hệ này cũng hoàn toàn là giả tạo. Vậy chả có nghĩa lý gì mà nó phải thật lòng cả. 2 người vẫn đang ở gần nhau, nhưng đối với nó chỉ là thể xác. Còn tâm hồn của nó không ở nơi đây với T. Ăn xong thì mắt nó díu vào vì buồn ngủ, sáng nay nó dậy sớm hơn T nên bây giờ không thể nào tỉnh táo đc nữa. Nó trèo lên giường :

- Thôi em ngủ đây..

Thấy vậy T cũng lẽo đẽo định trèo lên giường theo, nhưng nó xua tay :

- Em đi ngủ là em ngủ, anh ngủ cả ngày rồi giờ ngủ nghê gì nữa .

Mặt T ngắn tũn vào và quay lại cái ghế máy tính.

-------------

Sáng hôm sau tỉnh dậy thì nó thấy T đã nằm bên cạnh ôm nó ngủ, nó khó chịu giơ chân đẩy T ra.

Nó lại vẫy xe đi đến nhà N.

Hôm nay nó yêu đời hơn, mặt tươi tỉnh hẳn và cảm thấy có 1 cái gì đấy mới mẻ lắm. Vừa bước chân vào cửa thì nó nhìn thấy N đang ngồi ở trong nhà, và 1 người nữa chắc là mẹ hắn, đang chỉ tay thẳng mặt nói to :

- TAO CẤM MÀY QUAN HỆ CHƠI BỜI CÙNG CÁI CON CAVE ĐẤY NỮA !!

Bạn đang đọc Lối Sống Của Một Hotgirl của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.