Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Cố Ngày Ra Mắt

Tiểu thuyết gốc · 1643 chữ

Hôm nay là một ngày đẹp trời như bao ngày đẹp trời khác, cái nắng dịu của miền Tây vào những ngày đầu xuân nó làm người ta có cảm giác thật an lành.

- “Cô vào nói chuyện riêng với tôi một lát”. Một người phụ nữ tầm 50 tuổi với vóc người đầy đặn có làn da trắng với mái tóc nâu ngắn gọn gàng.

- “Dạ”. Hơi ngại ngùng nhìn qua chàng trai trẻ kế bên rồi Huyền Nhi lẳng lặng bước theo sau người phụ nữ vào nhà. Hôm nay Huyền Nhi diện cho mình một chiếc đầm hồng phấn, với làn da trắng, đôi mắt đen láy to tròn tinh nghịch còn cả dáng người hình chữ S vốn có của mình, nhìn cô hôm nay như một thiên thần giữa cái nắng buổi sớm nơi miệt vườn.

- “Để anh đi với em”. Chàng trai với khuôn mặt điển trai, vóc người cao ráo và cái mũi sọc dừa, nhìn cô và nở nụ cười hiền hậu.

- “Con ở ngoài này đi, mẹ muốn nói chuyện riêng với nó một lát”. Vẻ mặt hơi thiếu kiên nhẫn của người phụ nữ nhìn về phía cậu con trai của mình, Bà là mẹ của Tuấn Hoàng, còn cậu là người yêu hiện tại của Huyền Nhi. Nói xong bà lại liếc nhìn sang Huyền Nhi một cái rồi lại cất bước đi tiếp vào nhà.

- “Thôi anh ở ngoài đi, em vào nói chuyện riêng với bác gái chút rồi ra, phụ nữ với nhau cũng có nhiều việc riêng để nói mà… Hihi” Cô nhìn lại anh với một nụ cười an ủi rồi lại tinh nghịch nhón gót hôn vào má anh một cái rồi mới tiếp tục đi vào trong nhà.

==============*=============

-“Tôi nghe Hoàng nói cô cũng làm việc trên Sài Gòn đúng không?”. Ngồi trên ghế sofa, bà chậm rãi hớp ngụm trà rồi quay sang hỏi Huyền Nhi.

-“Dạ, anh ấy làm việc gần trường của cháu công tác.” Nhìn vẻ mặt không mấy vui vẻ của bà, Huyền Nhi cố gắng kiềm chế sự hồi hộp của bản thân mà trả lời.

-“Tôi nghe nó cô với nó dự định sang năm kết hôn rồi chuyển hẳn lên thành phố sống luôn à?” Lại nhấp thêm một ngụm trà, bà lại nhìn Huyền Nhi và hỏi.

(T.phố ở đây là thành phố HCM nhé, không phải mấy thành phố ở miền Tây nha).

-“Dạ vâng, nếu bác và bác trai cho phép thì chúng cháu dự định sang năm sẽ kết hôn ạ.” Dù đã xác định mối quan hệ và sắp đi đến hôn nhân với Tuấn Hoàng nhưng khi nhắc đến chuyện này với người khác thì Huyền Nhi vẫn hơi ngượng ngùng và khuôn mặt vốn hơi tái vì hồi hộp bây giờ đã phớt thêm một tầng hồng nhẹ, mặc dù có trải qua nhiều mối tình nhưng đây cũng là lần đầu tiên cô đến và ra mắt gia đình nhà bạn trai. Ở lần đầu tiên thì ai mà không thấy hồi hộp chứ…

-“Tôi nói thật vậy, thật sự tôi không thích có con dâu ở xa nhà, tôi muốn thằng Hoàng nó kết hôn với người ở gần nhà chúng tôi hơn, nên tôi nghĩ bây giờ 2 đứa còn chưa có chuyện gì quá xa thì cô nên chủ động rút lui khỏi cái mối quan hệ không mấy tốt đẹp này đi, vả lại tôi cho thằng Hoàng lên đó làm việc cũng chỉ để nó có thêm kinh nghiệm sau đó tiếp quản cái cơ ngơi của nhà chúng tôi chứ cũng chẳng phải để nó lên đó rồi nghe một số người dụ dỗ rồi về li thân khỏi cái nhà này”. Bà đặt chén trà nãy giờ vẫn cầm trên tay xuống hơi ngửa người ra trước còn 2 tay thì đặt lên tay vịn của chiếc ghế tựa và nói.

Nghe bà nói điều này, dù cho Huyền Nhi là một cô gái cá tính, bướng bỉnh tới đâu thì bây giờ biểu tình trên khuôn mặt cô cũng cho thấy cô đang rất sốc vì điều này.

-Không đợi cô nói gì bà lại tiếp tục nói: “Tôi cũng đã tìm thấy người phù hợp với con trai của tôi rồi, con bé là con của một người bạn, cũng như là đối tác trong công việc của chúng tôi, nó phù hợp với những yêu cầu mà tôi đặt ra hơn cô. Nếu cô là một cô gái thông minh thì nên hiểu điều này. Tôi nghĩ bố mẹ cô cũng dạy dỗ cô về việc cái gì nên và cái gì không nên.”

-Trong cơn sốc khi nghe những lời mà từ chính miệng của mẹ người yêu mình, người mà cô đã từng nghĩ sẽ là người mẹ thứ 2 trong quãng đời còn lại của cô, Huyền Nhi ngồi thẳng dậy với đôi mắt hơi đỏ và 2 tay đã cầm chặt lại từ lúc nào, cô cố gắng trấn tĩnh bản thân, nhìn thẳng vào mắt của bà ta và nói: “Thưa bác, bác nói bác không thích có con dâu xa nhà đúng không ạ, bố mẹ cháu cũng nói với cháu rằng họ không thích con rể xa nhà. Xin phép bác cháu về.

Vừa nói xong, cô đứng thẳng dậy và chạy nhanh ra ngoài.

-Ở bên ngoài, Tuấn Hoàng đứng ngồi không yên vì anh vốn biết tính tình của mẹ mình không được tốt mỗi khi anh nhắc về Huyền Nhi, dù vậy anh vẫn quyết định hôm nay đưa cô về để ra mắt với gia đình. Theo anh nghĩ thì mẹ anh sẽ thích Huyền Nhi khi gặp được cô, nhưng sự thật không phải như vậy, đối với bà thì tiền bạc, lợi ích của gia đình mời là quan trọng. Còn bố anh thì thường xuyên đi công tác nên mọi chuyện trong nhà hầu như chỉ có mẹ anh làm chủ.

-Thấy Huyền Nhi bước nhanh từ trong nhà ra, trên đôi mắt đẹp còn ửng đỏ anh vội chạy lại nắm tay cô và lo lắng hỏi: “Mẹ anh nói gì quá đáng đúng không, em đừng giận, mẹ chỉ nói vậy thôi chứ không có ý gì đâu. Để có gì anh vào nói chuyện với mẹ sau”.

-Nghe những lời anh nói, cô dường như không có mấy phần biểu cảm trên khuôn mặt nữa, cô chỉ người nhìn anh thật sâu sau đó đẩy tay anh ra: “Em nghĩ gia đình anh không phù hợp với em, giống như mẹ anh đã nói em không phù hợp với gia đình này. Em nghĩ em cần có thời gian để suy nghĩ kỹ hơn về mối quan hệ của chúng ta, tạm thời anh đừng nói gì cả, cũng đừng đi theo em, em muốn tự về thành phố một mình.”

Nói xong cô bước đi thật nhanh, để lại Tuấn Hoàng vẫn đang lặng người vì chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mãi khi cô đến cổng anh mới bừng tỉnh lại và đuổi theo, nhưng ra đến nơi thì bóng dáng cô đã biến đâu mất hòa nhập vào dòng người hối hả.

Còn Huyền Nhi sau khi ra khỏi nhà đó, cô đã bước vội lên chiếc taxi chạy ngang qua, dù rằng đây là miền Tây nhưng cũng là trung tâm thành phố nên vẫn tấp nập xe cộ đón đưa. Cô giao địa chỉ nhà của mình cho anh tài xế còn cô thì ngồi ở hàng ghế phía sau và nhắm chặt hai mắt lại. Cô đang cố gắng để kiềm chế cảm xúc của mình, cố để không bật ra tiếng khóc. Cô nhớ lại từng câu từng chữ mà mẹ Tuấn Hoàng đã nói với cô trước đó. Cô biết rằng cái lý do xa nhà chỉ là ngụy biện, nếu gia đình cô có ích cho công việc làm ăn của gia đình bà thì thái độ của bà đối với cô cũng sẽ không gắt gỏng như lúc nãy, chính vì biết điều đó mới khiến cô khó chịu trong lòng. Tuy gia đình cô không phải giàu có, sang trọng nhưng bản thân cô chưa bao giờ nhận lấy những thứ quý giá nào từ Tuấn Hoàng, cô biết gia đình anh giàu có vì vậy cô càng cố gắng hơn trong công việc cũng như tự lập cá nhân để không phải ảnh hưởng đến hình tượng của bản thân trước mặt gia đình Tuấn Hoàng.

Nhìn những hàng cây đang lui dần về phía sau, nước mắt cô không kìm được mà rơi xuống lăn dài trên hai gò má ửng hồng của cô. Cô không thể chấp nhận sự coi thường từ phía mẹ của Tuấn Hoàng, bố cô cũng đã từng dặn “Nghèo gì cũng được, nhưng đừng nghèo lòng tự trọng”. Đó là lời dặn dò duy nhất của bố cô khi cô bắt đầu bước chân vào đời. Vì vậy đối với những lời của mẹ Tuấn Hoàng đã chạm vào lòng tự trọng của cô, làm cô rất khó chịu và cảm thấy bản thân không được coi trọng trong mắt người khác, đặc biệt người này còn là mẹ của gia đình người cô yêu. Đó là lý do khiến cô quyết định về lại Sài Gòn một mình, cô muốn về nhà và giành thời gian để suy nghĩ kĩ cho mối quan hệ của anh và cô, để cô không phải hối hận nếu cố chấp kết hôn với anh trong tương lai.

( Mối tình của Huyền Nhi sẽ diễn ra tiếp theo như thế nào hãy cùng chờ đón phần tiếp theo các bạn nhé ).

còn nữa

Bạn đang đọc Lỡ Yêu Gái Già sáng tác bởi Dũngjoy

Truyện Lỡ Yêu Gái Già tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dũngjoy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.