Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhật ký hồi ức.

Phiên bản Dịch · 923 chữ

(Phần này của Ha Di.)

.

Nắng hạ oi bức.

Tôi khép mi, dựa đầu lên vai của người con trai ấy mà mơ màng ngủ, tai văng vẳng âm thanh ve râm ran cả góc trời.

Dưới tán cây ấy, hai thân ảnh giao nhau tựa như một bức tranh hài hoà dễ chịu.

Mây êm ả trôi từng cụm trắng xoá trên trời xanh.

Thời gian ngưng đọng.

.

Khuôn mặt kia lại xuất hiện trước mắt, môi cười cong, mắt lơ đãng nhìn tôi, phong thái tuỳ tiện cực độ.

Chúc mừng.

Hai chữ thật đơn giản ấy chợt cắm thẳng vào tim khiến cho hô hấp tôi cứng lại, tay cầm sách cũng trở lên run rẩy.

Tôi cười thanh nhã đáp lại, không nói một lời.

Người ấy chào một tiếng tạm biệt rồi quay lưng bước thong thả đến không ngờ.

Từ khi nào đã xa cách như vậy.

Tôi mím môi lẳng lặng khóc, nước mắt mặn chát cứ thế chảy dài.

Khung cảnh trước mắt mờ dần.

.

Tiếng cửa gõ dội vào tai, từng tiếng nhanh chóng.

Tôi kinh sợ nhìn phòng mình máu tanh tưởi chảy lênh láng đang có dấu hiệu dâng lên.

Đúng vậy, là máu.

Dạ dày cuộn lại, nôn khan một tiếng.

Những hình thù trên tường méo mó cử động.

Chúng điên cuồng chạy về phía tôi như nhìn thấy đồ ăn, tranh dành nhau hỗn loạn.

Cùng lúc đó, cái giường tôi đang đứng chợt rắc rắc vài tiếng, một lỗ hổng ở chính giữa hiện ra hình thù một cái miệng toàn răng trắng sắc nhọn, cái lưỡi cuộn lấy chân tôi, nước dãi lênh lánh giống axit ăn mòn lớp da, đau đớn khiến tôi điếng người lại cảm tưởng từng day thần kinh đều đứt lìa.

Mảnh giấy cứ thế rạch lên người tôi một vết dài, không biết từ khi nào nó đã bám lấy da thịt tôi, đục ngoáy và chọc khoét từ chỗ một.

Đau đớn chồng chất làm tôi chết đứng.

Tôi cố gắng ngẩng cổ lên nhìn thân thể, ruột gan lộ ra ngoài be bé máu cùng thứ nhũn nhũn trắng toát, mảnh giấy cong lại như cười.

Người tôi mồ hôi đầm đìa.

Tim đỏ rực đập nối chi chít dây thần kinh.

Mảnh giấy kia không chậm trễ hướng tim đâm tới.

Không!!

.

Mưa xối xả, sét đánh rạch đôi bầu trời một đường trắng tuyệt đẹp.

Đồng hồ đã chỉ số mười hai giờ.

Tôi nằm trong bồn tắm, nước lạnh ngắt bao bọc thân thể, quần áo tóc tai ướt đầm.

Mỗi lần hít thở là một lần nước tràn khắp phổi.

Mùi nước kinh tởm chảy xuống bụng làm tôi buồn nôn.

Hai mắt tối đen như thâm tâm.

Chỉ cần vài giây nữa thôi.

Tôi sẽ tự do.

Tôi sẽ thoát khỏi sự đày đoạ khổ sở này.

.

(Phần này của Ha Gi.)

Nụ cười tuyệt đẹp ấy tại sao không thuộc về tôi.

.

Ánh nắng chiều tà đẹp mê người.

Bóng dáng nhỏ nhắn hoà vào trong dáng người cao lớn.

Tôi chế giễu cười.

Đến cả trời cao cũng muốn tác hợp cho họ đến vậy thì tôi có thể làm gì đây.

Tôi có thể làm cái gì đây?

Tại sao?

Tại sao lại bất công như vậy?

Hai chúng tôi đều yêu cô ấy.

Tại sao chỉ có tôi.

Chỉ tôi không bao giờ có được cô ấy.

Tại sao!!

.

Năm năm, tôi đợi em năm năm ở nước ngoài xa lạ.

Một người cũng không hề quen biết.

Chỉ vì cái gọi là tình yêu.

Nhưng xem ra, sai rồi!

Tôi sai rồi!!

Hoàn toàn sai rồi.

.

Kẻ kia bỏ em.

Tôi thật cao hứng phát điên lên à, em có biết không lúc đó tôi tưởng chừng trái tim muốn đập tung ra khỏi cơ thể.

Cuối cùng, cuối cùng, tôi cũng có cơ hội!

.

Bao lâu?

Tôi muốn hỏi em.

Bao lâu để em yêu tôi?

Tôi thật mệt mỏi với cái tình yêu không muốn thoát ra này.

Phải nào sao đây em?

.

Là chị em thì đã sao?

Tôi không quan tâm.

Tôi chỉ biết tôi yêu em, say em và nhớ em.

.

Có thể hay không đừng tuyệt tình với tôi như vậy.

Xin em.

.

Đôi khi tôi cũng cảm thấy em thật đáng ghét.

Đáng ghét đến mức khiến tôi phát điên lên trong cái thứ tình cảm hèn mọn này.

Tại sao không chỉ yêu một mình tôi?

.

Tôi thật sự chẳng muốn em yêu kẻ nào khác ngoài tôi.

Ích kỷ cũng được, cố chấp cũng được, mê muội cũng được.

Có là sao đâu, em nhỉ?

Yêu mà!

.

Có lẽ, tôi vội vàng quá em ạ.

Vội vàng quên em yêu người đó như thế nào?

.

Thật muốn bảo vệ em, thật muốn ôm chặt lấy em, để em ở trong ngực tôi, để cả người tôi bao trọn hơi thở của em, để là một chỗ dựa cho em an tâm dựa vào.

.

Phải chăng là trời phạt cho tôi nhìn em đau?

.

Đừng lo, em có tôi.

Có tôi bên cạnh em.

.

Không được chết.

[Mất gì cũng được nhưng mất em thì không được]-nghe hơi sến!!

(Tư liệu về bệnh mù tạm thời của nữ chính có chút không tìm được như ý. Thành ra, chắc tạm đấu tranh nội tâm. Viết đúng sự thật hay là tự nghĩ. Có gì vẫn hơi hết là thông cảm cho!)

Bạn đang đọc Lỡ say ánh mắt của em. của Hán Mục Tự.

Truyện Lỡ say ánh mắt của em. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dn7.
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.