Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một kiếm san bằng một ngọn núi

Phiên bản Dịch · 2406 chữ

- Quá tanh máu!

Sau khi Hạ Ngôn nhìn qua hiện trường đẫm máu, mở miệng nói. Trong không khí mùi máu tươi đã phai nhạt, vết máu trên mặt đất đều đã khô có màu tím đen.

Kỳ thật chuyện này thực rõ ràng, có thể trong thời gian ngắn ngủn chừng uống một phần ba chén trà nhỏ mà giết chết hơn mười cường giả Linh Sư, vậy khẳng định thực lực rất mạnh. Hơn nữa, toàn bộ đều là một kích bị mất mạng, trong đó đa số người đều hoàn toàn không có cả cơ hội chống cự lại.

- Điện chủ đại nhân! Linh thú giết người này, vì sao chỉ giết người tu luyện cảnh giới Linh Sư vậy? Người tu luyện Hậu Thiên với người bình thường đều bình yên vô sự.

Tộc trưởng Cao gia kinh ngạc hỏi.

- Chuyện này... có lẽ chỉ có con linh thú mới có thể trả lời được!

Hạ Ngôn hờ hững nhìn thoáng qua tộc trưởng Cao gia nói:

- Mới vừa rồi mấy người Cam gia có nói: linh thú giết người nhìn dáng bên ngoải giống như sói, trên đầu có một cái sừng màu vàng, toàn thân lóng lánh ánh vàng, tốc độ cực nhanh. Loại linh thú này, ta còn là lần đầu tiên nghe nói, không biết là loại gì. Các vị Chấp sự! Các ngươi cần phải cố gắng truy tìm đi. Một khi có tung tích con linh thú giết người này, lập tức bắt lấy hoặc là đánh chết tại chỗ!

Hạ Ngôn ngưng trọng nói.

Các Chấp sự Thánh điện đều nhíu mày, ý tứ của Điện chủ hình như là muốn giao cho bọn họ chuyện tìm bắt linh thú này.

Nhìn thấy mấy gã Chấp sự Thánh điện nhíu mày. Hạ Ngôn cười thầm trong lòng, chợt lại mở miệng nói:

- Ta cũng biết con linh thú này không dễ bắt. Lực lượng mạnh như thế, hơn nữa lại sở trường tốc độ. Cho nên, trong thời gian ngắn muốn bắt được nó, là chuyện rất khó. Các vị Chấp sự chỉ cần tận tâm là tốt rồi!

Hạ Ngôn thả chậm tốc độ của mình, nói lời nói thấm thía.

Mấy vị Chấp sự nghe vậy, trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.

Bỗng nhiên, tộc trưởng Cao gia trong lòng hơi vừa động: “Điện chủ hắn, chẳng lẽ chuyện này, có liên quan với Điện chủ? hay là... là Điện chủ, sử dụng thủ đoạn nào đó, tiêu diệt tất cả người của Cam gia có cảnh giới Linh Sư trở lên?”

‘Thực rất có thể!” Trong lòng tộc trưởng Cao gia toát ra nghi hoặc, sau đó càng tin tưởng hơn vào phán đoán của mình.

- Tốt lắm, hiện trường đã xem qua, xác định là linh thú không thể nghi ngờ, chúng ta đều quay về thành Tử Nguyệt đi!

Hạ Ngôn phất tay lên, nói

- Điện chủ đại nhân! Cam gia chúng ta đã chết nhiều người như vậy, ngài như thế nào không quản tới?

Một gã con cháu Cam gia thấy đám người Hạ Ngôn sắp rời đi, cố lấy can đảm đi tới kích động nói.

Hạ Ngôn đảo ánh mắt qua dừng ở trên người gã con cháu Cam gia, cười lạnh nói:

- Như thế nào không quản tới? Chuyện này, ta khẳng định phải quản tới, khẳng định sẽ điều tra rõ ràng. Chỉ là linh thú kia vô tung vô tích, hiện tại không biết chạy trốn tới địa phương nào. Cho dù là Thánh Hoàng đại nhân đến đây, cũng không có khả năng bắt ngay được nó? Hay là ngươi nói cho ta biết kia linh thú hiện tại ở đâu, ta cam đoan lập tức đi bắt, tự mình đi bắt ngay!

Hạ Ngôn lớn tiếng nói

Gã con cháu Cam gia sắc mặt khựng lại, không biết nên nói điều gì nữa.

----------------

Tại Thiên Cung Thánh sơn!

- Ha ha, Hạ Ngôn! Ngươi rốt cục đã trở lại!

Hạ Ngôn mới vừa trở lại Thiên Cung còn không tới thời gian uống cạn chén trà nhỏ, đám người Dương Khai đều tìm đến Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn ở Kim Long Điện chiến đấu một trận cùng Tống Ngọc Giản, mọi người trên Thiên Cung đều nghe nói đến. Sau khi mấy người Dạ lão trở về bèn kể lại toàn bộ trận chiến đấu kịch liệt ở Kim Long Điện kia cho các người khác nghe. Mọi người trên Thiên Cung đều phi thường hưng phấn.

- Dương Khai đại ca, các vị huynh đệ!

Hạ Ngôn nhìn thấy mọi người, ôm quyền cười cười nói.

- Hạ Ngôn! Nghe nói ngươi lấy được Kinh Lôi Kiếm!

Một gã trong đó mắt tỏa sáng, ánh mắt chờ mong hỏi:

- Kinh Lôi Kiếm, thần khí!

Mặc dù bọn họ đều là người tu luyện Thiên Cung, nhưng thần khí đối với bọn họ vẫn còn xa không thể với tới. Hiện tại nghe nói Hạ Ngôn lấy được thần khí, đương nhiên cả một đám đều rất hiếu kỳ muốn nhìn xem.

Hạ Ngôn gật gật đầu, chuyện này, cũng không có gì cần giấu diếm. Trên Đại Lục Long Chi rất nhiều người biết mình lấy được thần khí Kinh Lôi Kiếm. Hạ Ngôn vừa động tâm niệm, trong thân thể lấp lánh một vầng hào quang màu trắng, sau đó, một thanh kiếm lớn từ trong cơ thể Hạ Ngôn bay ra, không ngừng xoay quanh ở bốn phía thân thể Hạ Ngôn, phát ra từng đợt sóng năng lượng dập dờn khổng lồ.

- Đây là thần khí Kinh Lôi Kiếm!

Cả đám người đều há hốc miệng trợn to mắt nhìn chằm chằm.

- Hạ Ngôn! Uy lực của thần khí này, rốt cuộc lớn tới mức nào?

Một hồi lâu, Dương Khai mới giật mình tỉnh lại, nuốt nuốt trong cổ họng, trầm giọng nói, trong mắt một mảnh nóng cháy.

- Ha ha! Các vị huynh đệ có phải đều muốn nhìn một chút uy lực của Kinh Lôi Kiếm hay không?

Hạ Ngôn cười cười, xoay chuyển ánh mắt, hỏi.

- Đương nhiên muốn!

Mọi người cùng kêu lên.

- Đi! Chúng ta tìm chỗ đất trống, thử xem uy lực của Kinh Lôi Kiếm!

Hạ Ngôn nói ngay.

Trải qua một thời gian mày mò nghiên cứu, Hạ Ngôn đã gần như có thể hoàn toàn khống chế Kinh Lôi Kiếm. Cho dù không thể phát huy ra toàn bộ uy lực của Kinh Lôi Kiếm, cũng có thể phát huy ra tới tám chín phần mười, còn muốn tốt hơn so với lúc Kinh Lôi Kiếm ở trong tay Tống Ngọc Giản.

- Đi mau đi!

Mọi người đều rối rít đi ra phía ngoài, trong miệng thúc giục nhau.

Đoàn người tới một khoảnh đất trống dưới ngọn núi bên ngoài. Nghe nói Hạ Ngôn sắp biểu diễn uy lực của Kinh Lôi Kiếm, một số người đang tu luyện trong Ma Quỷ Trận, cũng đều vứt bỏ chạy lại xem. Mà ngay cả Dạ lão cùng ba vị tuần tra, đều tới.... Ở Kim Long Điện họ tận mắt nhìn cảnh tượng Tống Ngọc Giản thi triển Kinh Lôi Kiếm, nhưng hiện tại họ vẫn còn muốn nhìn xem lần nữa.

Bốn phía quanh khoảnh đất trống, tụ tập trên bầu trời bảy tám chục người tu luyện. Hạ Ngôn phía trước đám người.

- Mọi người xem đây!

Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, hơi thở trầm xuống, linh lực cấp tốc vận chuyển, linh lực cuồn cuộn, liên tục phát ra tiếng vang “Bốp bốp bốp bốp...”

- Xuất!

- Trảm!

Hạ Ngôn liên tục hét lớn hai tiếng, tiếp theo đó trên thân hình Hạ Ngôn liền bộc phát ra một quầng sáng bạc. Tiếp theo, một hình rồng thật lớn liền bắt đầu khởi động mà ra. Kiếm khí sắc bén, bức đám người chung quanh lui ra ngoài tới mấy trăm thước. Chỉ thấy kiếm khí màu bạc hình thảnh hình rồng, gầm lên một tiếng bay về hướng đỉnh núi.

“Xoạt xoạt!”

Sau một tràng tiếng nổ vang, kiếm khí biến mất, Kinh Lôi Kiếm trở lại trong cơ thể Hạ Ngôn. Linh lực sôi trào bên ngoài, dần dần tiêu tán hết, bầu trời bốn phía lại khôi phục trong sáng.

- Hạ Ngôn! Như thế nào không có phản ứng gì hết vây?

Một gã tu luyện Thiên Cung nhìn lên đỉnh núi kia không thấy động tĩnh gì, nhíu mày hỏi.

Kiếm khí qua đi trên đỉnh núi kia cũng không có động tĩnh gì. Cho dù là cường giả Linh Tông bình thường bọn hắn, oanh kích một kiếm lên đỉnh núi, ít nhất cũng có thể đánh thành một cái động lớn.

Nhưng Hạ Ngôn thúc động thần khí Kinh Lôi Kiếm đánh lên đỉnh núi, vậy mà không có chút phản ứng gì. Những người khác, cũng đều buồn bực nhìn về phía Hạ Ngôn, có chút không rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Uy thế của Kinh Lôi Kiếm này, quả thật không nhỏ, mới vừa rồi sau khi kiếm khí kia hình thành cự long xuất hiện, bọn họ đều như ngừng thở, trong lòng đều chấn động. Nhưng kết quả lại khiến cho người ta thất vọng tràn trề.

- Ha ha! Các ngươi nhìn lại xem!

Hạ Ngôn khẽ nghiêng đầu, đưa tay chỉ lên đỉnh núi, cười nói.

“Ầm ầm...!”

Đúng lúc này, trên đỉnh núi rốt cục chấn động dữ dội. Cả đỉnh núi thật lớn, bắt đầu rung động kịch liệt. Một lát sau, toàn bộ đỉnh núi, không ngờ hoàn toàn sập xuống, bụi đất tung bay mù mịt. Sau thời gian chừng mười mấy lần hô hập, bụi mù mới dần dần tan hết, trên đỉnh ngọn núi đã bị vạt thành một khoảnh đất bằng phăng!

Mọi người đều trợn tròn mắt, trái tim đập thình thịch. Một ngọn núi lớn cứ như vậy bị một kiếm san bằng?

- Này... này...

Cả đám người đều không thốt nên lời.

- Thật là đáng sợ! Uy lực quá lớn!

Một người kinh hãi nói.

- Thần khí! Quả nhiên là thần khí! Uy lực quá lớn! Nếu Hạ Ngôn dùng thần khí công kích ta, nháy mắt có thể giết chết ta!

Một gã Linh Tông hậu kỳ hoảng sợ nói.

- Hạ Ngôn! Về sau ngươi ngàn vạn lần không nên dùng thần khí đối phó với ta nha!

Người kia hay nói giỡn dường như nói đùa một câu.

- Hạ Ngôn! Thần khí này có thể cho ta dùng thử một chút hay không?

Một gã người tu luyện, không kìm nổi cũng muốn thử uy lực của thần khí. Tuy rằng không thể thu được, nhưng nếu thử một lần cũng thực đã nghiền đấy.

Hạ Ngôn lắc đầu nói:

- Thần khí đã nhận chủ, hiện tại các ngươi không thể khống chế. Trừ phi ta chết, mất đi hiệu lực ấn ký của ta ở bên trong thần khí mới được.

Người kia nghe vậy thất vọng thở dài một tiếng. Mọi người khác cũng đều lộ ra vẻ thất vọng.

- Khụ!

Dạ lão tằng hắng nhỏ một tiếng, đảo ánh mắt nhìn một vòng, sau đó mới lên tiếng nói với đám người Thiên Cung:

- Các ngươi cũng muốn thử uy lực của thần khí? Hừ! Không biết tự lượng sức mình. Chỉ bằng chút linh lực đáng thương trong cơ thể các ngươi, căn bản là không thể thúc động linh lực. Ngay cả Tống Ngọc Giản hoành hành trên đại lục ba mươi năm trước, cũng chỉ có thể phát huy một nửa uy lực của thần khí. Đến ngay cả ta cùng ba vị tuần tra, chỉ sợ cũng chưa đủ năng lực thúc động Kinh Lôi Kiếm công kích.

Lời nói của Dạ lão là đúng sự thật. Linh lực không đủ thì hoàn toàn không thể thúc động thần khí ra công kích.

- Dạ lão nói chính xác! Linh lực của chúng ta uy lực võ kỹ đều khoảng chừng một trăm vạn độ. Cho dù có thần khí nơi tay, đều không thể sử đụng.

Lưu tuần tra tiếp lời, cười khổ mà nói.

- Đúng vậy, chúng ta tốt hơn là cố gắng tu luyện, không ngừng tăng lên thực lực bản thân, về sau, nói không chừng chúng ta cũng có thể có được một thanh thần khí đấy.

Một gã Linh Tông hậu kỳ cười nói.

- Đúng vậy, cố gắng tu luyện!

Tất cả mọi người gật gật đầu đồng ý.

Trở lại Thiên Cung, sau đó Hạ Ngôn tu luyện lại khôi phục đến trạng thái ban đầu. Mỗi ngày luyện đan, tôi luyện trong Ma Quỷ Trận, hấp thu linh lực trong Tháp tu luyện. Đối với luyện đan, Hạ Ngôn đã thử cùng một lúc luyện chế hai viên. Tuy nhiên, trải qua hơn mười lần thí nghiệm, Hạ Ngôn vẫn không thể thành công được.

Mặc dù là luyện chế đan dược phẩm cấp thấp nhất, Hạ Ngôn đều không thể làm được cùng lúc luyện chế hai viên, càng đừng nói là luyện chế mấy chục viên, mấy trăm viên. Nhưng Hạ Ngôn cũng biết rõ, đan dược quả thật có thể luyện chế ra rất nhiều, rất nhiều viên cùng một lúc.

Người áo choàng tiền bối, lần đó ở trong biệt viện sử dụng cái đỉnh lô thật lớn luyện chế đan dược, một lần liền thành công luyện chế ra hơn một trăm viên đan dược. Chỉ có điều hiện tại Hạ Ngôn còn không thể nắm giữ loại năng lực này. Hạ Ngôn cũng không nóng vội, Hạ Ngôn tin chắc rằng, sớm hay muộn sẽ có một ngày, mình có thể nắm giữ loại phương pháp luyện chế đan dược này.

Hạ Ngôn trở lại Thiên Cung đã nhiều ngày, cũng không có lên Điện Hoàng Giả gặp Thanh Hoàng. Hạ Ngôn muốn chờ đến khi lấy được bộ phận thứ hai Linh La tâm pháp trong Thánh Hoàng Bảo Khố, sau đó mới đi gặp Thánh Hoàng, để cùng đi Khu vực Mê Loạn!

Bạn đang đọc Linh La Giới của Dạ Thuỷ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.