Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá tanh máu!

Phiên bản Dịch · 2420 chữ

- Ha ha! Ngươi nói là Bích Lộ Huyền Thủy.

Hạ Ngôn nhìn về phía Thổ cẩu, hắn biết Thổ cẩu muốn chính là Bích Lộ Huyền Thủy.

- Đúng... đúng... chủ nhân! Bích Lộ Huyền Thủy, ngài có còn không?

Thổ cẩu lập tức hưng phấn gật đầu, mông ngồi trên mặt đất, cái đuôi cụt ngủn không ngừng lắc lắc.

Thời điểm ở Hắc Phong Sơn lần đầu tiên Hạ Ngôn chạm mặt Thổ cẩu, Thổ cẩu nhờ Hạ Ngôn hái giúp Tước Thiệt Thảo mọc trên vách núi cao. Sau khi Thổ cẩu ăn vào Tước Thiệt Thảo, thân thế mới phát sinh lần đầu tiên lột xác. Rồi lần trước dùng Bích Lộ Huyền Thủy là lúc Thổ cẩu lột xác lần thứ hai.

Thổ cẩu biết rất rõ về tình trạng tu luyện của mình, nó biết bản thân nó cần có dược liệu, dược phẩm loại gì mới trợ giúp nó tu luyện. Hiện tại Thổ cẩu muốn yêu cầu Hạ Ngôn cấp Bích Lộ Huyền Thủy cho nó, vậy khẳng định Bích Lộ Huyền Thủy có thề giúp nó tu luyện.

Hạ Ngôn thoáng suy nghĩ một chút, nhìn Thổ cẩu hỏi:

- Thổ cẩu! Ngươi đã có hai lần lột xác, còn có thể phát sinh lần thứ ba lột xác hay không?

Hạ Ngôn thật chờ mong.

Thổ cẩu lần đầu tiên lột xác, thực lực trực tiếp theo nhân loại từ cảnh giới dưới Linh Sư, tăng lên tới Đại Linh Sư bình cảnh so với nhân loại. Lần thứ hai lột xác, Thổ cẩu liền có thực lực tương đương với cảnh giới Linh Tông của nhân loại. Nếu lần thứ ba lột xác, có thể có được thực lực tương đương với cảnh giới Linh Hoàng hay không đây?

- Ta cũng không biết đâu!

Thổ cẩu lắc lắc đầu:

- Ta nghĩ hẳn là có thể tiếp tục lột xác, tuy nhiên, ta cũng không biết khi nào thì mới có thể tiến hành lần thứ ba lột xác. Chủ nhân! Bích Lộ Huyền Thủy kia của ngài thực rất có ích đối với tu luyện của ta. Nói không chừng, ta ăn nhiều một chút, có thể lần thứ ba lột xác đây!

- Ừ! Ta biết rồi, ngươi đi theo ta.

Hạ Ngôn gật gật đầu, nói xong, xoay người đi về hướng phòng bếp.

Thổ cẩu cũng đi theo Hạ Ngôn tới phòng bếp.

Ở trong phòng bếp, Hạ Ngôn tìm một kiện đồ vật, một cái bình sứ cỡ trung màu lam. Ý thức vừa động tiến vào nhẫn Linh La, Hạ Ngôn lấy ra cái lọ sứ lớn màu đen chứa Bích Lộ Huyền Thủy. Thời gian tu luyện một năm này, Hạ Ngôn cũng dùng một ít Bích Lộ Huyền Thủy. Mỗi lần tu luyện sử dụng một giọt Bích Lộ Huyền Thùy, liền có thể làm ít công to. Cũng chính nhờ sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy, làm cho linh lực của Hạ Ngôn liên tục tăng lên rất nhanh.

- Thổ cẩu! Bích Lộ Huyền Thủy này ta có không ít, nhưng không thể cho ngươi toàn bộ. Ta chính mình tu luyện cũng cần Bích Lộ Huyền Thủy. Chúng ta, mỗi người một nửa đi!

Hạ Ngôn trịnh trọng nói, tiếp theo san Bích Lộ Huyền Thủy trong bình sứ thật lớn màu đen, vào trong lọ sứ cỡ trung màu lam vừa tìm được trong phòng.

Nếu lúc này có người tu luyện nhìn thấy Bích Lộ Huyền Thủy trong tay Hạ Ngôn, chỉ sợ sẽ hoàn toàn hỏng mất, ngất xỉu ngay tại chỗ. Một giọt Bích Lộ Huyền Thủy khó cầu, có thể khiến cho vô số Linh Tông tranh đoạt, vậy mà Hạ Ngôn có cả một hũ lớn.

- Chủ nhân! Không cần nhiều như vậy, cho ta một ít là được rồi

Trong ánh mắt xanh biếc sâu kín của Thổ cẩu lóe ra từng tia từng tia sáng rực, miệng lại nói mại hơi. Tuy rằng nó nói cho nó một chút thì tốt rồi, nhưng trong lòng hận Hạ Ngôn không thể cấp cho nó nhiều nhiều một chút.

Hạ Ngôn tự nhiên biết tâm tư của Thổ cẩu, chỉ cười cười, cũng không nói gì, san đầy cái bình sứ kia, Hạ Ngôn mới dừng lại, thu hồi bình sứ màu đen vào trong nhẫn Linh La.

- Thổ cẩu! Bích Lộ Huyền Thủy này phi thường bá đạo. Khi ngươi sử dụng nó, tự mình phải cẩn thận. Không nên tham nhiều.

Hạ Ngôn dặn dò.

- Yên tâm đi, chủ nhân! Ta biết rồi!

Thổ Cẩu gật đầu rất nhanh nói

- Hũ Bích Lộ Huyền Thủy này

Hạ Ngôn nhìn quanh trong phòng bếp:

- Cứ cất ở trong này đi, ngươi nói cho Tiểu Thanh biết, ngàn vạn lần không nên tưởng Bích Lộ Huyền Thủy là nước thải đem đổ đi. Vể sau khi ngươi dùng Bích Lộ Huyền Thủy cứ vào trong này lấy.

Hạ Ngôn đặt bình sứ cỡ trung ở góc tường, che kín ở trên, xong phủi phủi tay nói

- Gâu gâu! Cảm ơn chủ nhân!

Thổ cẩu kích động nhảy dựng lên, nhảy chồm vể phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tung một cước, đá nó bay thẳng ra ngoài.

-----------

Ba ngày sau!

Cách năm mươi dặm ngoải cửa phía tây thành Tử Nguyệt, đoàn xe Cam gia đã đi đến nơi đây. Các trưởng lão Cam gia, cùng với vài tên con cháu tinh anh đi ở phía trước với vẻ mặt mất mát.

- Đại trưởng lão! Chúng ta... thật sự là khiếp nhược!

Một trưởng lão Cam gia, lắc đầu thở dài nói.

- Đại trưởng lão! Hạ Ngôn thật quá đáng! Dám đuổi Cam gia chúng ta ra khỏi thành Tử Nguyệt!

Một gã con cháu gia tộc cảnh giới Linh Sư, mặt đầy hận ý hung tợn nói.

- Chúng ta nhất định phải cố gắng tu luyện, tương lai đủ thực lực sẽ trở về báo thù! Giết chết Hạ Ngôn, tiêu diệt Hạ gia kia!

Một gã con cháu gia tộc, xiết chặt nắm tay, phát thệ

- Thực lực...

Đại trưởng lão nhìn lên bầu trời, bỗng nhiên linh quang lóe sáng một cái, lão nhìn mặt các trưởng lão cùng vài tên con cháu tinh anh:

- Thực lực... mới là vương đạo! Không có thực lực, thì hoàn toàn không có chỗ đứng! Cam gia chúng ta không thể cứ như vậy suy bại xuống. Các ngươi hãy nhớ kỹ, nhất định phải cố gắng tu luyện, sớm ngày thành tựu cảnh giới Linh Tông, cảnh giới Linh Hoàng!

- Thù này, chúng ta nhất định phải báo!

Giọng nói bi thương của Đại trưởng lão, truyền rõ ràng vào trong tai mọi người.

- Chúng ta nhất định phải báo thù!

- Báo thù!

Cả đám trưởng lão cùng con cháu gia tộc, đều trầm giọng nói.

- Grừ grừ!

Đúng lúc này, từ xa xa cấp tốc phóng tới một luồng kim quang. Mọi người còn chưa kịp có phản ứng, luồng kim quang này liền đã tới ngoài địa phương cách đoàn xe vài trăm thước. Tốc độ cực nhanh đến khó tin!

Luồng kim quang chợt dừng lại, mọi người ngưng mắt nhìn, lúc này mới phát hiện thì ra là một con dã thú khổng lồ, đầu như cái đấu, trên đỉnh đầu có một cái sừng màu vàng lấp lánh. Ngoại hình con dã thú, thoạt nhìn như là con sói!

- Không tốt, là linh thú! Mọi người cẩn thận!

Đại trưởng lão lập tức mở to hai mắt, kinh hãi kêu lên.

- Linh thú?

Một trưởng lão Cam gia kinh ngạc há miệng thở dốc:

- Nơi này như thế nào lại có linh thú xuất hiện?

“Chủ nhân muốn ta giết sạch tất cả Linh Sư!” Đồng tử xanh biếc của linh thú Kim Giác, nhìn đám người xa xa, bốn chân không ngừng cào cào trên mặt đường: “Ta trước nhìn lại xem, có bao nhiêu Linh Sư, không thể để tên nào chạy thoát! Gâu gâu! Đã lâu, không cắn chết người rồi... mệnh lệnh của chủ nhân lần này, thật tốt quá!”

- Đại trưởng lão! Linh thú này muốn làm gì? Vì sao cản đường chúng ta đi?

Đám người Cam gia thấy Kim Giác linh thú chỉ ngăn cản đường đi của đoàn xe, cũng không có phát động công kích, đều lộ ra vẻ tò mò. Bọn họ còn không biết, Kim Giác linh thú đang bận cảm ứng trên người bọn họ có hay không có dao động linh lực!

- Ta cũng không biết, tuy nhiên...

Đại trưởng lão trầm ngâm một chút:

- Không xong! Nó sắp công kích chúng ta!

Đại trưởng lão nhìn thấy thân ảnh Kim Giác linh thú ngoài mấy trăm thước, nhoáng lên một cái, phóng vọt về hướng bọn họ.

- Grừ grừ!

- Giết chết nó! Lục trưởng lão, Bát trưởng lão! Các ngươi bảo vệ đoàn người, các người cảnh giới Linh Sư khác, đều theo ta lên!

Đại trưởng lão lập tức phát lệnh, dẫn đầu cầm vũ khí xông tới hướng luồng kim quang.

“Phụt phụt!”

Máu bắn ra tung tóe. Tốc độ của Kim Giác linh thú, thật sự là nhanh đến không thể tưởng tượng, cường giả Linh Sư chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, kim quang hiện ra, liền đã bị cắn đứt yết hầu. Chỉ trong nháy mắt mấy tên con cháu gia tộc đã bị cắn chết, ngã nằm trên mặt đất.

“Ầm!”

Đại trưởng lão tung vũ khí, hung hăng chém về phia kim quang, nhưng...

Đại trưởng lão chỉ cảm giác cánh tay tê rần, lực lượng cường đại liền truyền theo vũ khí của mình qua, tiếp theo toàn bộ thân hình đều dường như bị xé rách. “Cắn chết ngươi!” Đại trưởng lão dường như nghe có tiếng người nói, rồi sau khoảnh khắc đó, liền cảm thấy cần cổ tê rần, lực lượng toàn thân liền hoàn toàn tan biến, thần trí dần dần tiêu tán.

“Linh thú thật đáng sợ!” Ý niệm cuối cùng trong đầu của Đại trưởng lão.

- A...!

Lại một tiếng hét thảm thiết!

- Mọi người chạy mau! Lỉnh thú này thật đáng sợ!

Một gã trưởng lão lớn tiếng gào lên, đám người Cam gia đều bỏ chạy tứ tán. Nhưng tốc độ của bọn họ như thế nào có thể so với Kim Giác linh thú sở trường là tốc độ. Mỗi một lần kim quang lóe lên một cái, liền có một gã Linh Sư trở lên bị cắn chết. Thời gian ngắn ngủn chừng uống một phần ba chén trà nhỏ, mười mấy người cảnh giới Linh Sư trở lên toàn bộ bị mất mạng! Hoặc bị cắn chết, hoặc bị cào chết, không một ai may mắn thoát khỏi!

Đám người còn không có đạt tới cảnh giới Linh Sư, còn có một số chỉ là đả thông mấy chục đường kinh mạch, đều sợ tới mức không dám có một cử động nhỏ. Toàn cảnh chiến đấu này hoàn toàn vượt qua nhận thức của bọn họ.

Trong khoảng thời gian ngắn, mười mấy Linh Sư cùng Đại Linh Sư cường giả, toàn bộ bị giết chết! Đáng sợ, thật là đáng sợ!

Một số nữ gia quyến, đều sợ tới mức khóc ầm lên. Tuy nhiên, Kim Giác linh thú này sau khi giết chết hơn mười cường giả cảnh giới Linh Sư, không ngờ lại không có tiếp tục giết những người khác.

Lúc này Kim Giác linh thú dừng lại, ánh mắt xanh biếc không ngừng đảo qua trên mình mọi người.

“Ta phải tra xét cẩn thận, nhìn lại xem còn có Linh Sư nào không chết hay không! Mệnh lệnh của chủ nhân là giết chết tất cả Linh Sư!” Kim Giác linh thú xoay chuyển ý niệm trong đầu, thân ảnh liền hóa thành luồng kim quang “vù” một tiếng liền tới phía sau đoàn xe, tiếp theo, lại từ phía sau bay tới phía trước.

“Không có, Linh Sư đều đã chết, còn lại đều là người tu luyện Hậu Thiên!” Kim Giác linh thú vừa lòng gật gật đầu, khinh miệt nhìn rất nhiều người Hậu Thiên đỉnh trong đoàn xe.

“Hẳn nên đi rồi! Chủ nhân nói dưới cảnh giới Linh Sư, cứ để cho bọn họ tự sinh tự diệt!”

- Grừ!

Kim Giác linh thú lại gào một tiếng, hóa thành một luồng kim quang, rất nhanh biến mất ở phía chân trời.

Qua thật lâu sau, đám đông con cháu Cam gia, mới giật mình tỉnh lại, hít thở dồn dập. Mới vừa rồi, bọn họ ngay cả hô hấp cũng không dám, toàn thân muốn nhúc nhích cũng không thể động, sợ đến mức không còn một tia khí lực nào.

Trên mặt đất, mười mấy thi thể sớm đã không còn chút sinh cơ. Không phải yết hầu bị cắn đứt, thì trái tim bị xuyên thủng, toàn bộ đểu là vết thương trí mạng. Cho dù là đan được chữa thương cao cấp, cũng dứt khoát không có khả năng cứu sống lại được.

Tiếng khóc than lúc trầm lúc bổng!

Tin tức Kim Giác linh thú giết người, rất nhanh truyền tới thành Tử Nguyệt. Địa điểm xảy ra chuyện không may ở cách năm mươi dặm ngay ngoài cửa tây thành thành Tử Nguyệt, chỗ này thuộc quản hạt của thành Tử Nguyệt, Hạ Ngôn thân là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, tự nhiên phải ra mặt điều tra chuyện này.

Ngày hôm đó, Hạ Ngôn liền mang theo vài tên Chấp sự Thánh điện, tới địa điểm xảy ra chuyện không may, sắc mặt hắn cũng làm ra vẻ trắng bệch.

- Nơi này như thế nào lại có linh thú thường lui tới chứ? Thành Tử Nguyệt chúng ta gần với Thánh thành, cách Tội Ác Sâm Lâm xa xôi như thế, linh thú sao có thể tới nơi này giết người? Hơn nữa, người bị giết chết đều là cường giả Linh Sư cùng cường giả Đại Linh Sư! Thực lực thấp cũng không có bị giết!

Tộc trưởng Cao gia nhíu mày dường như là lẩm bẩm nói

- Quá tanh máu!

Bạn đang đọc Linh La Giới của Dạ Thuỷ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.