Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Được Huyết Lăng Thảo

Phiên bản Dịch · 2364 chữ

Nghe được Nhã Phân quyến rũ cười khẽ nói ra điều kiện, Tịch Phá Thiên chỉ cảm thấy trong ngực đau nhói:

-“Nhã Phân này còn ác hơn nữa! MÌnh mua Huyết Lăng Thảo đã mất mười tám vạn kim tệ, thêm hai mươi lăm vạn kim tệ vậy khác nào là bốn mươi ba vạn kim tệ sao. Hạ gia cùng Vương gia đều dùng hơn mười vạn kim tệ mua được một bình Linh Dịch, mà ta lại phải mất bốn mươi vạn mới mua được?”

Trong lúc nhất thời ngây ngốc nhìn Nhã Phân, mà trên mặt Nhã Phân không có bất cứ vẻ vội vàng gì, chỉ mỉm cười nhìn Tịch Phá Thiên, dường như Tịch Phá Thiên nếu không đáp ứng ddirruf kiện này vậy không cần nói chuyện nữa.

Những người khác cũng đều khiếp sợ nhìn Nhã Phân, trong lòng đều thầm nói “nữ nhân thật đáng sợ!”

Đến ngay cả Lý Thiên Luân cũng cười cười nhìn Nhã Phân thầm nghĩ:

-“THật sự có ý tứ!”

Hạ Ngôn nghe thấy Nhã Phân nói tới Huyết Lăng Thảo, trong lòng không khỏi rung động:

-“Nếu có thể trao đổi lấy Huyết Lăng Thảo, vậy cũng sẽ không cần phải giao dịch với người mặc áo choàng kia nữa.”

Hiện tại Linh Dịch đã là của Nhã Phân, Hạ Ngôn đương nhiên cũng sẽ không nói điều gì, tất cả để xem Nhã Phân trao đổi thế nào đi.

Tịch Phá Thiên hít sâu một hơi, cảm xúc mới dần dần ổn định lại, trên khuân mặt cứng ngắc lộ ra một nụ cười rất khó coi:

-Nhã Phân tiểu thư! Huyết Lăng Thảo của ta dùng mười tám vạn kim tệ mới mua được đó.

Nhã Phân dường như sớm đoán trước lão sẽ nói như vậy, lạnh nhạt cười, ngón tay mân mê trà váy trắng, nhẹ nhàng nói:

-Tịch tộc trưởng! Giá trị Huyết Lăng Thảo này cũng không tới mười tám vạn kim tệ. Ngài cho dù dùng một trăm vạn kim tệ mới mua được cũng không quan hệ gì tới ta.

-Ha ha!

Tịch Phá Thiên cười lên hai tiếng nói:

-Nhã Phân tiểu thư nói đúng, Huyết Lăng Thảo này đích thật không đáng giá mười tám vạn, là ta không suy nghĩ thấu đáo. Nhưng là Nhã Phân tiểu thư, điều kiện của cô có chút quá cao đó, không biết có thể hạ thấp số kim tệ xuống một chút không?

Hiện tại, Tịch Phá Thiên cũng có thể cò kè mặc cả như vậy.

Nhã Phân cau mày trầm ngâm một lát, trong khi Nhã Phân trầm ngâm, Tịch Phá Thiên thì khẩn trương chăm chú nhìn Nhã Phân.

-Thôi được, thể diện của Tịch tộc trưởng Nhã Phân ta không dám không nể.

Nhã Phân cười khúc khích nói:

-Vậy đi, hai mươi bốn vạn kèm theo Huyết Lăng Thảo, tổng giá trị cũng đã vượt qua ba mươi vạn.

-Nhã Phân tiểu thư, không bằng hai mươi hai vạn kim tệ kèm theo Huyết Lăng Thảo thế nào?

Tịch Phá Thiên ánh mắt lấp lóe, lấy lòng nói.

Lúc này hắn cũng không quản đến việc người khác có thể chê cười mình hay không.

Ở bên cạnh hắn, không chỉ có mấy Chấp sự Thánh đường, còn không ít nhân vật nổi tiếng thành Ngọc Thủy, một số thế lực cùng tộc trưởng gia tộc nhỏ cũng đều ở trong này, thậm chí còn có nhân vật nổi tiếng từ những quận thành khác cùng thôn trấn phía dưới.

Dưới một rừng ánh mắt như vậy mà Tịch Phá Thiên có thể cò kè mặc cả như vậy, cũng thật sự khó cho hắn rồi.

-“Tịch Phá Thiên này cũng không đơn giản, chỉ sợ trong lòng hắn đã sớm vô cùng tức giận, nhưng không ngờ còn có thể ẩn nhẫn như thế. Vì có được bình Linh Dịch này không tiếc thể diện tộc trưởng của mình. Khó trách mấy năm nay Tịch gia dưới sự thống lĩnh của hắn không có đi xuống dốc!”

Hạ ngôn thầm nghĩ trong lòng.

-Tịch tộc trưởng! Hội đấu giá đã kết thúc, chũng ta cũng mau chấm dứt trao đổi đi, hai mươi vạn hai kim tệ cộng với Huyết Lăng Thảo, ngài cũng không nên đưa thêm ý kiến khác. Nếu ngài không muốn vậy quên đi. Dù sao Nhã Phân ta cũng có thể một ngày nào đó cần dùng đến Linh Dịch này.

Nhã Phân ánh mắt chớp chớp, quyết định điều kiện cuối cùng.

-Được rồi, theo lời Nhã Phân tiểu thư!

Tịch Phá Thiên lần này không có do dự nữa, trực tiếp cười nói.

Nói như vậy, chẳng khác nào Tịch Phá Thiên mua bình Linh Dịch cuối cùng này tiêu phí hết ba mươi vạn kim tệ.

Mọi người trong hội trường thấy kết quả như vậy không khỏi có chút thổn thức không thôi. Tộc trưởng Tịch Phá Thiên này thật đúng là không gặp may.

Hội đấu giá chính thức chấm dứt, người mua được vật phẩm đều giao trả kim tệ bỏ ra, sau đó mang vật phẩm mua được đi.

Hạ Ngôn mua được một bình Linh Dịch cuối cùng, cũng giao cho Nhã Phân, Nhã Phân lại trao đổi với Tịch Phá Thiên lấy về hai mươi hai vạn kim tệ cùng một gốc Huyết Lăng Thảo.

-Linh La tiên sinh! Hiện tại cũng đã gần giữa trưa, không bằng cùng nhau ăn cơm thế nào?

Nhã Phân mời Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn thoáng nhíu mày một chút, thầm nghĩ:

-“Chờ sau khi ăn cơm xong lại đến chỗ Mạc Khải lấy hai mươi loại dược liệu kia cũng không muôn. Vùa lúc buổi chiều có thể phối chế dược phẩm, sau đó buổi tối liền có thể sử dụng,kiểm chứng một chút hiệu quả của nó.”

-Tốt! Nhã Phân tiểu thư muốn đi nơi nào?

Hạ Ngôn cười hỏi.

-Ừ! Tới Tụ Phúc Lâu đi, tửu lâu ngay cạnh quảng trường, cách nơi này rất gần cũng sẽ không làm chậm trễ thời gian của Linh La tiên sinh.

Nhã Phân hơi đưa tay, trong tay cầm số kim phiếu hai mươi vạn, còn có gốc dược liệu cao cấp Huyết Lăng Thảo toàn thân đỏ như máu kia.

Tụ Phúc Lâu chính là nơi Hạ Ngôn lần trước dùng cơm cùng Vương Ngữ Yên, nơi đó thức ăn quả thật không tệ.

Nghĩ một chút, Hạ Ngôn liền gật đầu đồng ý.

-Bạn trẻ! Xem ra ngươi đã không cần Huyết Lăng Thảo của lão phu nữa, ha ha! Lão phu đi trước một bước, tương lai có cơ hội có lẽ chúng ta còn có thể gặp lại.

Người mặc áo choàng kia ôm quyền thi lễ nói với Hạ Ngôn, giọng nói nhỏ nhẹ như tiếng muỗi kêu vậy.

Hạ Ngôn nghe thấy tiếng nói như thế thân hình đại chấn, vội vàng nhìn xung quanh.

Trong phòng đấu giá này mọi người gần như đều đầy đủ, chỉ có người mặc áo choàng thần bí kia đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

-Lão già mặc áo choàng thần bí này khẳng định không phải người bình thường. Nhưng không biết khi nào mới có thể gặp lại lão. Có lẽ là một gã Luyện đan sư!

Không thấy bóng dáng lão già, Hạ Ngôn chỉ biết lão già đó đã đi rồi.

Thấy Hạ Ngôn nhăn mày nhìn xung quanh, hành động kỳ quái, Nhã Phân cũng nhìn xung quanh phòng đấu giá lên tiếng hỏi:

-Linh La tiên sinh! Ngài đang nhìn gì?

Hạ Ngôn vội cười nói:

-Người mặc áo choàng vừa rồi cô có chú ý tới không? Ta đột nhiên nhớ tới hắn rất kỳ quái, cho nên nhìn một chút xem hắn đã rời đi chưa. Hiện tại xem ra hẳn là đã đi rồi.

Nhã Phân giật mình cười đáp:

-Người đó ta cũng chưa từng gặp qua, hẳn là không phải người thành Ngọc Thủy chúng ta, không biết từ đau mà đến.

**

Hai người ra khỏi phòng đấu giá lập tức đi vào tửu lâu đệ nhất thành Ngọc Thủy, Tụ Phúc Lâu.

Từ phòng đấu giá đến Tụ Phúc Lâu chỉ cách một quảng trường ở giữa.

Chỉ mất thời gian không đến một chén trà hai người liền tới trước của Tụ Phúc Lâu.

Mấy tên tiểu nhị đứng trước cửa Tụ Phúc Lâu vừa thấy Nhã Phân, đều phi thường cung kính thi lễ. Mà Hạ Ngôn bên cạnh Nhã Phân họ lại không biết. Cho dù Hạ Ngôn không đeo mặt lạ bọn họ cũng khó có thể nhận ra Hạ Ngôn. Mấy người này cũng không phải mấy tên tiểu nhị lần trước Hạ Ngôn thấy.

Hạ Ngôn hôm nay cũng không có mang theo vũ khí, cho nên tự nhiên cũng sẽ không phải tháo kiếm.

Hắn cùng Nhã Phân tiến vào trong Tụ Phúc Lâu, tuy rằng lúc này đã giữa trưa nhưng còn chưa tới thời gian ăn trưa của đa số người, cho nên trong đại sảnh lầu một đại khái mới ngồi một nửa khách. Nếu như vượt qua một giờ nữa, trong đại sảnh lầu một này gần như sẽ không còn một chỗ ngồi.

-Nhã Phân tiểu thư!

Chủ tửu lâu Vương Phúc rất nhanh tươi cười chạy tới, từ xa đã nhiệt tình hô lên.

Hạ Ngôn cũng nhận ra Vương Phúc, lần trước ở ngoài của Vương Phúc dám bắt hắn cùng Lý Nguyên Xuân tháo kiếm xuống, cuối cùng khi Trương Vận tới mới để Hạ Ngôn cùng Lý Nguyên Xuân vào.

Nhớ tới tình cảnh ngày đó, Hạ Ngôn cũng chỉ hé miệng cười, thật ra chuyện này cũng không thể trách Vương Phúc. Cũng bởi tính Lý Nguyên Xuân không tốt lắm mới thiếu chút nữa xảy ra xung đột.

-Vương tổng quản! TÌm cho chúng ta một bàn đi.

Nhã Phân nhẹ nhàng cười nói.

-Ha Ha! Nhã Phân tiểu thư, trên lầu có phòng, không bằng đến phòng…

Vương phúc còn chưa nói xong, Nhã Phân cắt lời:

-Chúng ta ở trong đại sảnh là tốt rồi, không cần lên đó. Vị trí kia đã có người đặt chưa?

Nhã Phân chỉ một bàn trong góc hỏi.

Vương Phúc đưa mắt lại vội nói:

-Không có, không có! Nhã Phân tiểu thư,còn vị tiên sinh này nữa, mời vào trong!

Hạ Ngôn gật đầu nói vơi Vương Phúc.

Hai người tới ngồi xuống chiếc bàn đó, Vương Phúc tự mình cầm thực đơn đến tiếp đãi hai người, hỏi muốn ăn những thứ gì.

Trong đại sảnh không ít khách khứa thấy Nhã Phân, ánh mắt đều sáng lên, tuy nhiên bọn hị cũng không dám có bất cứ bất kính gì với nàng.

Có khả năng dùng cơm ở Tu Phúc Lau nhiều ít cũng có một chút địa vị ở thành Ngọc Thủy. Đại đa số người nơi này cũng đều từng đi tới hội trường Cực hạn khiêu chiến, tự nhiên là biết mặt Nhã Phân.

-Ồ?

Một người kinh ngạc hô lên:

-Kia không phải là Linh La tiên sinh sao?

Hắn vừa nói như vậy, những người gần đây hay đi vào hội trường Cực hạn khiêu chiến cũng đều đột nhiên bừng tỉnh, đưa mắt nhìn kỹ, quả nhiên là Linh La tiên sinh.

-Linh La tiên sinh cùng dùng cơm với Nhã Phân tiểu thư, bọn họ…

Sau khi khẳng định Linh La cùng một chỗ với Nhã Phân, vài người đều bắt đầu thấp giọng nghị luận.

Giọng nói bọn họ tuy không lớn, nhưng thính giác Hạ Ngôn vô cùng mẫn tuệ, cho dù bọn họ có hạ thấp âm thanh xuống gấp mười lần, Hạ Ngôn vẫn có thể nghe được.

Nghe bọn họ nghị luân, Hạ Ngôn chỉ có thể cười cười.

-Vật này…

Chờ sau khi Vương Phúc rời đi, Nhã Phân đưa tay đặt hết kim phiếu cùng Huyết Lăng Thảo tới gần hạ Ngôn.

-Tằng những vật này đi rồi, có thể thu hồi lại hay không? Tuy nhiên Huyết Lăng Thảo đối với ta mà nói quả thật trọng yếu. Như vậy đi, ta dùng kim phiếu mua lại.

-Nhìn kìa, nhiều kim phiếu như vậy, trời ạ! Dĩ nhiên là một vạn một tấm.

Trong số vị khách có người mắt tinh nhìn thấy số kim phiếu trên bàn, không khỏi trợn mắt kinh hô thành tiếng.

“Ồ”

Người này vừa hô lớn, những người khác cũng đều chú ý tới. Không khỏi một mảnh tiếng hít lạnh.

Đối với việc này, Hạ Ngôn cùng Nhã Phân đều không thèm để ý, ở trong này,, bọn họ cũng không lo có người dám cướp đoạt. CÓn nữa, toàn bộ thành Ngọc Thủy người có thực lực trên Hạ Ngôn cũng không nhiều.

-Linh La tiên sinh! Xin hỏi ngài đưa cho ta vật gì?

Nhã Phân lộ hàm răng trắng noãn hỏi.

-Sao?

Hạ Ngôn ngẩn ra:

-Linh Dịch!

-Vậy không sai rồi, ngài tặng cho ta Linh Dịch. Cũng không phải là Huyết Lăng Thảo cùng kim phiếu. Ngài nếu tặng ta lễ vật, ta tự nhiên phải trả lễ vật lại. Huyết Lăng Thảo cung kim phiếu này chính là lễ vật của ta.

Giọng nói nhẹ nhàng dịu ngtoj của Nhã Phân chậm rãi vang lên.

-Hơn nũa, ta có giữ Huyết Lăng Thảo cũng không có tác dụng gì. Về phần kim phiếu, ta thật sự không thiếu kim tệ, kim tệ với ta mà nói tác dụng cũng khong quá lớn. Mà Linh Dịch tiên sinh muốn trở thành Luyện Đan Sư, mua săm được liệu cũng cần không ít tiền. Cho nên, ta chan thành xin Linh La tiên sinh không nên từ chối.

Nhã Phân nói xong đột nhiên thần sắc có chút ảm đạm, ánh mắt u oán nhìn Hạ Ngôn:

-Chỉ hy vọng tương lai, Linh La tiên sinh sẽ không quên Nhã Phân hội trưởng Cực hạn khiêu chiến thành Ngọc Thủy thôi.

Bạn đang đọc Linh La Giới của Dạ Thuỷ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.