Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Miếng bánh lớn!

Phiên bản Dịch · 4305 chữ

Giờ khắc này, Đỗ Đức trong lòng định hạ một kế hoạch, nhưng là ngoại trừ bản thân hắn, không ai biết Đỗ Đức cụ thể muốn làm gì. Biết được tình huống của Xích Quân, Đỗ Trần dưới sự chỉ dẫn của Charleman chậm rãi tiến về góc phía đông nam Đấu Thần đảo. Biển sâu u tĩnh, ngẫu nhiên có bầy cá bơi xẹt qua người, hải cảnh đẹp đẽ, Đỗ Trần lại vô tâm ngắm nhìn, suốt đường cúi đầu suy nghĩ chuyện của mình.

Tuyết Cơ tựa hồ biết Đỗ Trần muốn tìm nàng, chủ động đi tới trước đón đường. Vừa thấy Đỗ Trần tới, nàng cúi đầu nói:

- Cám ơn, cám ơn ngươi hôm nay tới cứu ta.

Đỗ Trần bình thản tươi cười:

- Người một nhà, cần gì cảm tạ.

Hai người đều cúi đầu, Đỗ Trần muốn nắm tay Tuyết Cơ, nhưng Tuyết Cơ nhẹ nhàng ngiêng người tránh được:

- Francis...

Tuyết Cơ câu thứ hai chưa nói ra miệng, Đỗ Trần mơ hồ biết nàng muốn nói gì, bởi vì, Tuyết Cơ xưng hô Francis, mà không phải, Á Lực.

- Ra đi thời gian dài như vậy, ta hiểu rất rõ ràng rồi.

Tuyết Cơ cười khổ:

- Trên đời căn bản là không có Á Lực, hết thảy chỉ là ta tưởng tượng mà thôi, mà Tuyết Cơ cùng Francis... không hợp.

Đỗ Trần gật gật đầu, hai ngón cái giơ lên, vẫn là bộ dáng tiểu lưu manh kiếp trước, một cước đá một tảng đá biển nhỏ, xoay người hướng Đấu Thần đảo rời đi:

- Sau này là bằng hữu, thấy mặt đừng có không chào hỏi nha.

Tuyết Cơ nhìn bóng lưng uể oải của Đỗ Trần, khóe mắt hiện lên một tia lệ quang:

- Ngươi yên tâm, có một số việc vĩnh viễn chỉ có Tuyết Cơ biết.

Đỗ Trần nghiêng đầu, quay lưng phất tay với nàng nói:

- Ta không lo lắng ngươi nói bí mật của ta ra ngoài, nếu ngươi là loại người này, lúc trước, ta cũng sẽ không hôn ngươi.

Ai, kết thúc, rốt cuộc kết thúc.

Không có cãi nhau quyết liệt như trong tưởng tượng, cũng không có tiễn biệt lãng mạng thê mỹ, hết thảy đều bình đạm, không chút gợn sóng.

Mặc dù cũng có thể dùng biện pháp như với Chesini, từng bước thay đổi quan niệm của Tuyết Cơ, nhưng Đỗ Trần mệt mỏi, cũng không muốn dụng phương thức người ngu ta trá đối với nữ nhân của mình. Chesini là một sư đệ trên danh nghĩa, Đỗ Trần có thể không có chỗ nào băn khoăn, nhưng Tuyết Cơ là nữ nhân hắn cưới, Đỗ Trần tôn trọng quan niệm của nàng.

Mặc dù biết rõ tiếp tục cũng chỉ có thể cả ngày cãi nhau, nhưng khi một đoạn tình cảm chấm dứt, Đỗ Trần trong lòng vẫn phiền muộn. Không có dùng phong lôi hai cánh, cũng không có dùng đấu khí phi hành, mà là cúi đầu, cứ như vậy từ trong biển trở về Đấu Thần đảo.

Xuất hiện ngoài khơi, trời đã sáng tỏ, Đỗ Trần vừa tiến vào thành khu Đấu Thần đảo, chợt nghe phía trước có tiếng cười kiều mỵ vang lên không ngừng:

- Ai u, Thập Tam gia, đại gia của ta! Ngài sao lại cúi dầu ủ rũ thế.

Đỗ Trần ngẩng đầu nhìn, đâm đầu vào một thiếu phụ phong tao tóc màu đỏ, nàng trước mặt mọi người trên thành khu lại chỉ mặc một áo sa mỏng mầu hồng, hơn nữa quần vén cực cao, một đôi chân thon dài ẩn hiện khiến vô số người ghé mắt nhìn, không ngờ là chủ mẫu gia tộc St. Barton, cũng chính là hồ ly Susanna đào mộ tổ năm đó.

Đỗ Trần nhướng mày, thầm nói, thật là tức giận! Xem ra hôm nay lão tử bị xui xẻo cả ngày.

Susanna cùng gia chủ St. Barton Long Barton tới tham gia liên minh hội nghị, cũng vì vậy đôi cực phẩm phu thê này khiến cho Đỗ Trần đau đầu không thôi. Trượng phu là khó tính khắc bạc, thê tử phong tao thấu cốt, chuyên môn cho lão công đội nón xanh (mọc sừng). Tại trận đánh tại Đại Hạp cốc Auerbach lần trước, Đỗ Trần khiến Long Barton thiếu hắn một lần đổ ước, nhưng sau này Long Barton cùng Susanna tiến vào tiền tuyến trong Tánh Mạng mê cung, chịu trách nhiệm tuyến đầu ngăn chặn Ma tộc, mà Vẫn Thần ngũ gia vì hiểu lầm cứu thế chủ, cho nên Đỗ Trần lần này thấy bọn họ cũng không nhắc tới chuyện năm đó, cười ha ha, lưu lại cho gia tộc St. Barton chút thể diện.

Susanna mị nhãn đưa tình, phía sau cũng lộ ra nữ võ sĩ hồ tộc phong tao thấu cốt.

- Tới đây, ra mắt Thập Tam gia, a không, ra mắt Francis đại nguyên soái.

- Francis đại soái.

Hơn hai mươi hồ ly tinh cúi mình hét lớn với Đỗ Trần, nhất thời khiến người khác ghé mắt nhìn không thôi.

Đỗ Trần hơi gật đầu, nhiều người nhìn như vậy, hắn cũng không thể quá mức thất lễ, cười hỏi:

- Susanna phu nhân, ngài đây là?

- A, đừng quá chú ý! Đêm qua hướng Hổ Sa tiểu đảo phong lôi tề tụ, giáo hoàng bệ hạ lo lắng, mời Vẫn Thần ngũ gia chúng ta hiệp trợ điều tra. Ta cũng không được nhàn rỗi, dẫn theo một đội tỷ muội tới. Hi, thuận tiện muốn nhìn chàng đẹp trai một chút.

Susanna không hề cố kị dán lên người Đỗ Trần, mị nhãn nhìn hắn:

- Không ngờ, thật sự gặp được.

Đỗ Trần là trung tâm bị một đội mẫu hồ ly màu đỏ vây quanh, tránh cũng không thể tránh, nhíu mày cả giận nói:

- Đã như vậy, không quấy rầy phu nhân, xin cho vệ binh tránh ra.

- Đại gia, ngài gấp cái gì.

Susanna càng vội vàng, lập tức khiến Đỗ Trần ngửi được mùi nồng đậm trên cơ thể. Hắn muốn phát tác, nàng lại đột nhiên nhỏ giọng nói:

- Kỳ thật Susanna hôm nay cố ý tới tìm ngài, Thập Tam gia phải nhìn lại giao tình khi xưa mà cứu ta một mạng.

Nói xong, Susanna nương thân mình yểm hộ, trộm nhét cho Đỗ Trần một mảnh giấy nhỏ, sau đó cười duyên:

- Được rồi, xem ra Francis đại soái cũng không có tâm tình nói chuyện phiếm, các tỷ muội, chúng ta đi.

Quái, con hồ ly này lại muốn làm gì? Chẳng lẽ lá gan nàng lớn tới mức dám hợp tác với người đã hai lần bán đứng mình sao?

Đỗ Trần tìm tới một tửu quán yên tĩnh, mở mảnh giấy ra đọc, chỉ thấy mặt trên dùng chữ nhỏ viết ngắn ngủi mấy câu, bất quá Đỗ Trần liên hệ với tình báo mình có được, khoảnh khắc liền hiểu rõ Susanna, xác thực là nội tình gia tộc St. Barton.

Susanna hồ ly tinh đào mộ tổ tiên sở dĩ có thể trở thành chủ mẫu, là bởi vì máu nàng hoàn toàn phù hợp yêu cầu truyền thừa của Thú Hoàng Tỷ, nhưng nàng bị đẩy tới vách núi, tùy thời có thể phấn thân toái cốt.

Nguyên lai, người duy nhất trong gia tộc St. Barton khiến Đỗ Trần nhìn thuận mắt, miễn cưỡng tính là bằng hữu Hawkin, mặc dù chết trận tại Đại Hạp cốc, thành vị anh hùng đầu tiên quên mình trong lần thần hai đại chiến, nhưng vận mệnh nữ thần lại chiếu cố vị thú nhân chết tráng liệt này, thê tử của hắn hai tháng trước sinh hạ một đứa con, mà đứa nhỏ này, lại là tuyệt phối thú hoàng bảo, xuất sinh gần hai tháng, liền kế thừa vô thượng thần lực của Auerbach, được định hạ làm gia chủ gia tộc St. Barton.

Vì vậy địa vị Susanna liền không trọng yếu, mà Long Barton vốn là kẻ cẩn thận, thấy Susanna vô dụng, há có thể dung nhẫn thê tử mỗi ngày ở ngoài câu dẫn nam nhân, hắn liền lập tức triển khai kế hoạch phế bỏ Susanna. Nhưng con hồ ly này cũng không phải dễ xơi, mấy năm nay trên dưới câu dẫn, khống chế không ít diện thủ, vừa thấy Long Barton trở mặt, lập tức chuẩn bị phản kích, hôm nay gia tộc St. Barton mặt ngoài như gió êm sóng lặng, nhưng bên trong có họa căn diệt vong.

Mà Susanna dù sao xú danh vang dội, đánh không lại Long Barton được Vẫn Thần tứ gia ủng hộ, nhưng hồ ly này chẳng biết từ đâu biết đuợc cứu thế chủ trong truyền thuyết, biết được Đỗ Trần có ảnh hưởng lực với Vẫn Thần ngũ gia, cho nên hôm nay hướng tới Đỗ Trần cầu cứu.

Đỗ Trần nhâm nhi chén hồng tửu, ánh mắt hạ xuống một câu cuối cùng trên mảnh giấy, một câu cực kỳ có lực kích động:

- Đại gia, Susanna cùng ngài nói một lời cực kỳ thật, đối với ngài mà nói, gia tộc St. Barton là minh hữu có lợi hơn hay là ngài nắm trong tay có lợi hơn? Chỉ cần ngài giúp ta, Susanna nguyện ý với hình thức gian thần thuần phục ngài, chỉ cần ngài cam đoan gia tộc St. Barton do ta thống trị hoàn toàn. Đồng thời, ngài bằng vào thân phận cứu thế chủ cũng sẽ không bị Vẫn Thần ngũ gia bài xích, hoàn toàn có thể thuận lợi thôn tính gia tộc St. Barton, không chút khó khăn trở thành một trong Vẫn Thần ngũ gia.

Khách khách, một khoản lớn a, đương nhiên dụng cả gia tộc St. Barton hối lộ Đỗ Trần, miếng bánh này thật sự là quá lớn.

Câu nói đầu tiên đủ để nói rằng miếng bánh này lớn đến mức nào, đương đường bá chủ phương bắc đại lục Einstein, có trong tay trăm vạn hùng binh, chiếm cứ ngàn dặm thảo nguyên Mc Allen, chỉ là một bộ phận tài sản mà thôi.

Mà thôi.. mặt sau còn nhóm chữ nhỏ: “Thập Tam gia nếu đối với giao dịch này có hứng thú, tối nay rạng sáng xin tới tế đàm Nam hải.”

Đỗ Trần nhìn chằm chằm, suy tư hồi lâu, đến giữa trưa mới trở về, trước tiên nói chuyện biết được từ Mayfair đem qua cho Liya, giơ mảnh giấy ra trước mặt nàng:

- Ý kiến của ngươi thì sao?

Liya nằm trên ghế, chân gác lên, suy nghĩ hồi lâu không nói một câu, rồi phán định về hành vi của Susanna:

- Con hồ ly này quả nhiên là không có đường thoát a.

Đỗ Trần gật gật đầu:

- Cho nên lần giao dịch này có thể tin, chỉ xem ta có muốn ăn miếng bánh này không thôi!

Liya đưa mắt liếc Đỗ Trần một cái.

- Ngươi muốn ăn sao? Chuyện này nguy hiểm thấp, lợi tức cao, đúng là một món giao dịch hời!

Đỗ Trần chỉ cười không đáp, hỏi lại:

- Ta cũng đang đợi ý kiến của ngươi đây, ăn, hay là không ăn?

Liya đột nhiên thở dài:

- Hôm nay nếu không có cuộc nói chuyện với Mayfair, ta sẽ đề nghị ngươi ăn gia tộc St. Barton! Có điều là, nếu quả thực sáu ngày sau Xích Quân tập kích Đấu Thần đảo, giáo hoàng sẽ chết ở lúc đăng cơ, vậy chúng ta không thể ăn!

- Bởi vì giáo hoàng vừa chết, cho dù chúng ta nắm giữ Đấu Thần đảo, các đại thế lực trong thiên hạ tụ tập ở đây cũng sẽ một lần nữa xáo trộn, nhân loại sẽ rung chuyển một đoạn thời gian. Francis, nhân loại đã đủ loạn rồi, chúng ta không thể tăng thêm rối loạn ở tình hình này, nếu không Ma tộc sẽ thừa dịp tiến tới, tới lúc đó trong tổ chim đổ còn có trứng lành sao? Cho nên ta mới đề nghị ngươi chẳng những không được ăn, ngược lại còn phải rộng lượng một chút, giúp đỡ cho Long Barton mà ngươi nhìn không thuận mắt dẹp loạn nữa!

Đỗ Trần nhướng mày:

- Ý ngươi là muốn ta bán đứng Susanna lần nữa?

- Không sai! Giờ đây cấu trúc của nhân loại là giáo đình một mình nắm đại quyền, Vẫn Thần ngũ gia mỗi nhà hùng cứ một phương, nếu giáo hoàng chết giáo đình tất loạn! Chúng ta phải ổn định Vẫn Thần ngũ gia để giữ vững cả trật tự của xã hội loài người, chứ không phải bởi vì ngươi trở thành tân Vẫn Thần ngũ gia mà làm cho nhân loại rối loạn!

Nhãn quang của Liya đã không phải là suy tính cho được mất của một nhà nữa, mà đem cả thiên hạ đặt trên bàn cờ của nàng!

Đỗ Trần vuốt mũi chìm vào trầm tư, nhưng khóe miệng vẫn lộ ra nụ cười.

Liya xoay người vỗ vỗ lưng Đỗ Trần:

- Này, không nỡ để trượt mất miếng bánh lớn như vậy sao? Chớ luyến tiếc nữa, chỉ cần nhân loại còn ổn định... bánh, vẫn luôn còn đó!

Đỗ Trần quay lại thuận tay vỗ vỗ lên trán Liya:

- Được rồi, nghe ngươi vậy! Harry, vào đây!

Đỗ Trần đột nhiên gọi Tuyết Bỉ nhân tới, cuốn cuộn giấy lại, xóa đi tất cả tin tức liên quan tới cứu thế chủ, sau đó ném cho quản gia:

- Đi mang cái này cho giáo hoàng, cái gì còn lại cũng không cần nói!

Liya đảo mắt, thầm nhủ, ngươi xấu lắm! Không muốn mình phải mang tiếng ác kẻ phản bội, liền mang cuộn giấy cho giáo hoàng. Nói coi, hiện giờ gia tộc St. Barton là chiến tuyến thứ nhất phòng ngự Ma tộc của giáo hoàng, lão già Samar cho dù vô dụng hơn nữa, vừa nhìn thấy cuộn giấy này cũng sẽ phát động lực lượng thánh giáo tiễu trừ Susanna, đảm bảo cho phòng tuyến hàng đầu của hắn không xảy ra rắc rối!

Đỗ Trần lại dặn dò Harry mấy câu. Đợi cho hắn đi rồi, quau đầu lại vừa khéo nhìn thấy ánh mắt xem thường của Liya, cúi đầu một chút, đột nhiên ngẩng lên, lấy đủ dũng khí nói:

- Ta và Tuyết Cơ chia tay rồi!

Ý lời này là, ta lại là một người chưa vợ có thể cầu hôn rồi, ngươi có hứng thú chấp nhận vị trí nữ chủ nhân của Đỗ thành không!

- Ồ?

Liya ở trên giường tập tức nhổm dậy, ánh mắt xem thường tức khắc đổi thày bảy phần kinh ngạc, ba phân phần vui mừng. Có điều vừa đảo mắt một cái, nàng liền cười tủm tỉm ngồi xuống, giống như một cô gái nhỏ ôm gối cắn ô mai,

- Chia tay thì chia tay, liên quan gì tới nữ vương ta chứ?

Nha đầu chết tiệt ngươi còn giả vờ với ta! Đỗ Trần nói đơn giản:

- Chia tay rồi, ta tự nhiên có thể tìm nữ nhân khác! Ngươi có ai tốt tiến cử cho ta hay không? Cho ngươi một cơ hội tự tiến cử mình đi!

Liya thầm nhủ, đợi ta tự tiến cử mình sao? Nàng nghiêng đầu cố ý lòng vòng với Đỗ Trần.

- Để ta suy nghĩ đã, đúng rồi, muội muội Helen của ngươi xinh đẹp như thế, ngươi lấy nàng được không?

Đỗ Trần nheo mắt nhìn Liya một cái, ngươi muốn vòng vo với ta sao! Liền nói càng trực tiếp hơn.

- Helen đúng là xinh đẹp, có điều, bộ ngực cô ta không đủ lớn!

- Vậy Anne tiểu thư thế nào, nàng ta có thể bồi tiếp ngươi đánh bạc cả ngày!

- Nhưng Anne không thể sau lưng cùng ta che dấu lừa gạt!

Liya cười xấu gãi gãi đầu:

- Ái chà, vậy ta cũng không nhĩ ra được ai khác nữa!

Muốn để nữ vương ta chủ động mở lời sao? Nằm mơ đi, ngươi là nam nhân, ngươi phải mở miệng trước, tỏ ra thành ý!

Đỗ Trần cũng gãi gãi đầu:

- Ài, nữ nhân tốt thật sự không dễ tìm, hay là ngươi suy nghĩ thêm xem?

Hừ, lão tử cũng không mở miệng trước, muốn ngươi nói trước!

Hai người cứ ngươi trợn mắt nhìn ta một cái, ta đáp lại ngươi một câu, đến lúc này, cửa phòng “két” một cái, tiểu Bối Bối từ khe cửa thò đầu vào. Bất đắc dĩ chớp chớp mắt:

- Ai nha, Bối Bối nghe trộm cũng mệt mỏi! Hai người không nói. Bối Bối nói thay hai người cho xong, Liya tỷ tỷ, gả cho...

- Đi, đi nấu cơm ngay!

Đỗ Trần cùng Liya tay chỉ Bối Bối quát!

Khi tiểu Bối Bối làm xong cơm trưa, hai người vẫn đang chơi đánh đố ta một câu, ngươi một câu, hơn nữa xem chừng bọn bọ rất thích hưởng cảm giác mập mờ này. Như vậy, loại trạng thái này hẳn là sẽ tiếp tục kéo dài một thời gian rất lâu, nhưng rốt cuộc lâu hơn, cũng khẳng định là ngắn hơn so với tiếng kêu thảm thiết như giết heo của Andy!

Vậy Andy vì sao lại kêu thảm thiết như thế? Rất đơn giản, chính là bữa cơm trưa “giết người không chớp mắt” mà tiếu Bối Bối làm không ai dám ăn, cuối cùng tiểu gia hỏa thương tâm, mới vạch mồm Andy ra... Sự thực chứng minh, bởi vì có mặt vua tham ăn Andy, người thành Duerkesi chưa từng lãng phí lương thực.

Khi Andy kêu thảm thiết, người thuần dưỡng nó, quản gia Tuyết Bỉ nhân Harry của chúng ta tới đại lâu thủy tinh ở Ôn Tuyền sơn khẽ gõ cửa phòng viện trưởng:

- Nghị trưởng Ferdinand tôn quý, liên lạc quan nhất đẳng Harry thừa lệnh diện kiến giáo hoàng, có điều bệ hạ đang diện đàm với mấy vị quốc quân, vậy thứ chủ nhân của ta muốn chuyển cho bệ hạ xin ngài chuyển thay được không?

Harry rất khách khí, có vẻ có chút khúm núm, thế nhưng trên lịch sử, đây là lần thứ nhất có Tuyết Bỉ nhân lấy thân phận cấp cao của liên minh giao tiếp chính vụ với đại nhân vật.

Ferdinand đã tiếp nhận chức vụ viện trưởng đang xử lý công văn, cũng không ngẩng đầu lên nói:

- Đặt trên bàn của ta đi!

Tuyết Bỉ nhân ti tiện, Francis làm sao có thể dùng một kẻ ti tiện như vậy làm quản gia, hơn nữa còn để hắn nắm quyền lớn?

Ferdinand trong lòng nghĩ khinh miệt, liếc nhìn cuồn giấy một cái cũng không để ý, lại vùi đầu vào bàn làm việc… đợi đã, công văn Francis gửi cho giáo hoàng làm sao có thể vò nhàu thành bộ dạng này? Ferdinand đưa tay nắm lấy cuộn giấy, sắc mặt đột nhiên biến thành rất khó nhìn, những không tới mấy giấy sau, con mắt màu tím của hắn liên tục lóe lên, khẽ vỗ lên chuông trên bàn:

- Người đâu, tới khu lãnh sự quán ở thành phía đông, mời lễ pháp đại nhân Ilan của Lanning tới đây cho ta, nói ta có việc về Minh Hội muốn thương nghị!

Nói xong, Ferdinand nhìn chằm chằm vào cuộn giấy trong tay, là một gián điệp ưu tú, hắn phát hiện bên trong một cơ hội ngàn năm khó gặp!

Lát sau, Ilan đến, Ferdinand vẫy tay đuổi hết các giáo công, thấp giọng gầm lên:

- Vì quyền lợi sinh tồn dưới ánh mặt trời! Ilan, hiện giờ chúng ta có thể không phí sức cũng có thể dễ dàng hủy diệt đạo phòng tuyến thứ nhất của nhân loại nhằm vào chúng ta, triệt để đả thông đường trở lại nhân gian của Tử Huyết Nhân!

Nói rồi, Ferdinand ném thẳng cuộn giấy trước mặt Ilan! Nếu có đại nhân vật của nhân loại thấy được tình hình này, sẽ không rét mà run... cũng không phải bời vì sự đáng sợ Ma tộc lọt sâu vào trong nhân loại, mà là Ferdinand không ngờ có thể tận lực hợp tác với đồng sự đem cuộn giấy đưa cho Ilan, cũng bằng với việc đem công lao lớn như trời cùng với trọng thưởng vô cùng phân chia cho Ilan, mà Ferdinand lại không chút do dự! Qua đó có thể thấy một phần Tử Huyết Nhân vì phản công nhân loại mà đoàn kết lại với nhau thế nào.

- Đây là, trời ạ, Ferdinand, ta phải ca ngợi ngươi!

Ilan vừa nhìn thấu cơ hội chứa đựng bên trong, vội nói:

- Tỉnh táo, chúng ta phải tỉnh tảo, mặc dù chúng ta có thể thừa dịp có hội gia tộc St. Barton chia rẽ mua chuộc Susanna, hủy diệt phòng tuyến thứ nhất của nhân loại, thậm chỉ có thể tiến thêm một bước lợi dùng Susanna thôn tính gia tộc St. Barton! Nhưng, trên chi tiết còn có rất nhiều điểm phức tạp!

Ferdinand đồng ý gật gật dầu:

- Nói rõ chỗ khó khăn ngươi nghĩ tới xem!

- Đầu tiên, thú nhân cương nghị cao ngạo, cho dù chúng ta có mua chuộc được Susanna, nhưng Susanna có năng lực làm thú nhân gia tộc St. Barton vì chúng ta mà phục vụ không? Phải biết rằng, đầu nhập Tử Huyết Nhân chũng ta, bằng với việc thú nhân phản bội lại chí cao phụ thân Auerbach của bọn họ!

- Không sai, sự kinh ngưỡng của thú nhân đối với Aurbach thật sự là quá sâu! Cho nên việc này Tử Huyết Nhân chúng ta không thể ra mặt, chỉ có thể để hộ ngoại lai tiến hành. Nói một câu, chính là để người St. Barton không biết người mua chuộc bọn họ là Tử Huyết Nhân, bán mạng cho Tử Huyết Nhân chúng ta dưới tình huống mù mờ!

Ilan khẽ mỉm cười, hắn cũng nghĩ như thế:

- Điểm khó khăn thứ hai, chúng ta có vốn liếng gì để cho Susanna ngoan ngoãn nghe lời?

Ferdinand đột nhiên lộ ra một nụ cười rất quái dị, rất ám muội:

- Con hồ ly lẳng lơ Susanna này ta đã gặp nhiều lần, ả thích mỹ nam, hơn nữa dục vọng quyền lực cực nặng! Hiện giờ, ả đã là chó cùng đường rồi, vậy ngươi nói xem, nếu có một nam nhân mang lực lượng to lớn tới giúp ả, lại đảm bảo quyền lợi của ả trong gia tộc St. Barton, vậy ả có cự tuyệt sự “giúp đỡ” này không?

Ilan sửng sốt:

- Susanna tự nhiên sẽ đáp ứng, những mỹ nam phong hoa chấp hành… A! Ferdinand, ngươi quá đáng rồi, mẹ nó!

Chửi một câu, Ilan không nhịn được cười lớn nói:

- Thủ tịch nghị viên, nghệ thuật gia - tiên sinh Brockman của chúng ta, từng trải qua thử thách của ba con bạo long cái. Như vậy, hắn hẳn là không ngại tiếp nhận một con hồ ly lẳng lơ, ai bảo hắn là kẻ anh tuấn nhất hộ ngoại lai làm chi?

Ferdinand nghiêm chỉnh nói:

- Đừng cười nữa, đây là việc nghiêm túc - vì quyền lợi tồn tại dưới ánh mặt trời, Brockman phải bán sắc, đi làm diện thủ cho ả hồ ly kia! Ngươi tiếp tục nói đi, còn có chuyện gì khó khăn nữa?

Ferdinand nói chuyện nghiêm chỉnh, Ilan cũng không dám cười đùa thái quá:

- Điểm khó khăn thứ ba, ý tứ Francis đưa cuộn giấy này tới, rất rõ ràng, là hắn vì đại cục của nhân loại, mà bỏ qua món lợi nhỏ thôn tính gia tộc St. Barton của mình, hơn nữa xin giáo hoàng ra tay ổn định thế cục của gia tộc St. Barton! Như vậy, dưới điều kiện tiên quyết chúng ta không thể giữ riêng được cuộn giấy này, giáo hoàng trước sau khẳng định cũng phải đối phó với Susanna, sau đó chúng ta làm sao có thể mua chuộc được Susanna, lại phải bảo vệ ả trong tay giáo hoàng, hơn nữa phát huy giá trị của ả chứ?

- Đây chính là một vấn đề khó khăn lớn...

Ferdinand suy nghĩ nửa ngày trời cũng không có chủ ý gì, nhíu mày nói:

- Nhưng miếng bánh lớn này đưa tới tận miệng rồi, chúng ta không thể để vì một chút khó khăn mà trượt mất! Ilan, gần đây giáo hoàng một lòng lo lắng cho lễ đăng cơ của hắn, muốn đối phó với Susanna cũng phải sau Minh hội, như vậy, chúng ta phải hết sức tận dụng thời gian trì hoãn này, xin nguyên soái tranh thủ trước thời gian khi Minh hội triệu tập, Susanna còn an toàn chiêu hàng ả!

Ilan nghiêm nghị gật gật đầu, liền viết ngay một phong thư mật trong phòng làm việc của Ferdinand, đem sự tình nói rất rõ ràng, hơn nữa còn viết ra những việc khó khăn mình nghĩ đến, còn có hành động vừa rồi mới thương nghị nhất nhất ghi rõ, cuối cùng, hai ngươi làm một lễ tiết cổ xưa: “Vì quyền lợi tồn tại dưới ánh mặt trời!”

Bạn đang đọc Liên Hoa Bảo Giám của Du Tạc Bao Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.