Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Pháp tắc duy nhất – sống sót!

Phiên bản Dịch · 2381 chữ

Brockman, thật là một cái tên rất hay!

Từng có một người, hắn bị Đỗ Trần nhiều lần bán đứng mà kiên cường không ngã, thực có dũng khí, chứng tỏ cái tên này kiên cường bất khuất! Hắn sau khi bị ba con mẫu bạo long “hành hạ” vẫn cương cường đứng thẳng, chứng tỏ cái tên này đại biểu cho thiên phú dị bẩm, bản sắc nam nhân! Người mang tên này thậm chí trong khi thân đang bị hãm nhập tuyệt cảnh, vẫn có thể tự chuyển nguy thành an, thuận tay còn được nhận một Tyre thú làm con mình... có thể thấy cái tên này được vận mệnh nữ thần nương môn chiếu cố cỡ nào a!

Nhưng một cái tên tuyệt đối nam tính, giờ lại xuất hiện trên một người phụ nữ.

Steven vỗ vỗ tay:

- Tên rất hay! Tiểu thư người đẹp, tên càng tính cách… nhưng với tư cách là quý tộc, ta cảm thấy rất nghi hoặc a! Brockman - tên này rất ít khi được dùng làm tên cho một vị tiểu thư xinh đẹp!

Quý tộc danh tính học này là thứ mà Đỗ Trần một khiếu không thông, nhưng Steven từ nhỏ đã được giáo dục những kiến thức của giới đại quý tộc, nhắc tới đây hắn thao thao bất tuyệt:

- Trong vu trát lý lan cổ ngữ của hệ ngôn ngữ Einstein đại lục, Brockman ngụ ý là một cơn lốc cùng tiếng gầm của biển ở giữa đại dương, ý là sự ưu nhã trong bạo ngược, âm tiết này thường dùng làm họ cho một tộc, hoặc là trong binh nghiệp thế gia, tên này được dành cho những trưởng tử mà được ký thác những kỳ vọng rất lớn...

Steven có chút ngại ngùng:

- Cho nên ta cảm giác tên này không hợp với tiểu thư - chẳng lẽ một vị tiểu thư xinh đẹp như thế, lại lấy chữ “Bạo Ngược” để đặt tên sao? Nhưng tiểu thư cũng nói, dùng tên giả là xúc phạm tổ tiên người không dùng. Vậy có đúng hay không nếu ta cho rằng, Brockman là tộc tính của gia tộc tiểu thư, mà gia tộc tổ tiên của người binh nghiệp lẫy lừng, là tuyệt đại chiến thần anh dũng vô song?

Brockman kia trong ánh mắt lóe ra quang mang khác thường, có ai không thích nghe người khác tán dương chính tổ tiên mình đâu?

Đỗ Trần trong lòng bội phục, đại ca trong phương diện này đích xác đáng ngưỡng mộ! Chẳng lẽ đây là cái mà đại ca thường nói: “Kỹ thuật tán gái, trước tiên thể hiện ra học thức uyên bác, quay cho mỹ nữ lạc phách mà cảm thấy hứng thú? Sau đó mỹ nhân có thể sẽ nhìn ngươi với đôi chút tò mò cùng hứng thú...”

Brockman kia có chút tự đắc nói:

- Không sai, tổ tiên nhà ta một môn thất thần tướng, vũ danh lẫy lừng!

Steven cười rất ưu nhã, hắn nói những lời mặc dù chúng không tương xứng với bề ngoài bây giờ của hắn nhưng rất thật:

- Tiểu thư đề nghị chúng ta dùng họ để xưng hô, xem ra ngoài việc tiểu thư tự hào về gia tộc tổ tiên vinh diệu, sợ rằng còn có chút ẩn tình không tiện lộ ra tên... tôn trọng bí mật của một vị tiểu thư xinh đẹp là nghĩa vụ của quý tộc chân chính, ta giờ đây sẽ xưng hô với cô nương là Brockman tiểu thư.

Rất lễ phép Steven nói thêm:

- Thật ra, huynh đệ chúng ta cũng sinh ra trong binh nghiệp thế gia, trong quá khứ cũng có đôi chuyện bí mật, nên thực sự hiểu được nỗi khổ của cô nương!

Steven buồn bã thở dài tổng kết:

- Sinh tại binh nghiệp thế gia, thường thường đều là “Thân bất do kỷ” a!

Đây là một câu nói nhảm chung chung, nhưng Brockman tiểu thư lại đồng cảm gật đầu, nhớ lại chuyện sao mình bị chôn sống!

Đỗ Trần cảm thán, đây là bước thứ hai, hòa đồng ngôn ngữ, khiến cho mỹ nhân thấy đồng cảm...

Steven thừa dịp lấn tới:

- Brockman tiểu thư xinh đẹp...

Một mặt hắn khen xinh đẹp, một mặt hắn cố ý nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đã bị hủy của Brockman!

Không ngoài dự liệu, Brockman tiểu thư phẫn nộ, lạnh mặt hung hăng trừng mắt nhìn Steven rồi định bỏ đi.

Steven lúc này không nhanh không chậm mới nói ra nửa câu sau:

- Ừm, đại khái nửa tháng là được! Tiểu thư xinh đẹp, xin khoan thứ ta vô lễ nhìn chằm chằm vào người, một mặt là vì tiểu thư quá xinh đẹp làm cho ta không kìm hãm được, mặt khác là bởi ta hiểu được một chút phương pháp ghép da chữa trị khuôn mặt, chiểu theo phương pháp ta vừa nói, nếu tiến hành trị liệu, có thể chỉ trong vòng nửa tháng tiểu thư có thể khôi phục được khuôn mặt xinh đẹp nhân gian ít người sánh kịp!

- Ngươi có thể giúp ta khôi phục dung mạo?

Brockman tiểu thư đăm đăm nhìn Steven!

Steve lịch thiệp giơ một tay lên:

- Tay của ta nguyện ý vì tiểu thư phục vụ, luôn sẵn sàng cho tiểu thư!

Đỗ Trần thầm than, đây là bước thứ ba, tìm ra một điểm phụ nữ tuyệt đối quan tâm, xuống tay quyết liệt, một bước thu hẹp khoảng cách cùng mỹ nhân...

Quả nhiên đi xong một hai ba bước này, lãnh huyết vô tình Brockman tiểu thư điềm tĩnh nhìn Steven, tuy không nói lời nào, nhưng sắc mặt đã hòa hoãn hơn rất nhiều:

- Các ngươi tên là gì?

Giờ phút này nàng mới nhớ tới việc hỏi tên ân nhân cứu mạng, xem bộ dáng, nếu Steven không có năng lực giúp nàng khôi phục dung mạo, nha đầu kia sợ rằng đã bỏ đi rồi.

Bất kể thế nào, sau khi ra tay Steven cuối cùng cũng sơ bộ tiếp cận được người phụ nữ này!

Steven chính sắc nói:

- Ta gọi là Bell Green, đây là đệ đệ và đệ muội của ta, Á Lực, Tuyết Cơ!

Đỗ Trần và Tuyết Cơ cùng cảm thấy xấu hổ, Steven, ngươi hồ xà (điêu gian) dựng chuyện lên không biết là sao? Nhưng lúc này lại không tiện phản bác.

Steven còn muốn giải thích thêm về lai lịch của mình:

- Chúng ta là người từ Sinh Mệnh mê cung...

Vừa mới mở miệng, Brockman tiểu thư đã cắt lời:

- Đủ rồi, trong phạt tội chi thành chỉ có hai loại người - bằng hữu, địch nhân! Ngươi không cần giải thích quá khứ của các ngươi, chỉ cần nói cho ta biết, tại phạt tội chi thành, các ngươi coi ta là bằng hữu hay là địch nhân?

Steven sửng sốt:

- Chẳng lẽ lai lịch, chủng tộc chúng ta tất thảy đều không trọng yếu sao?

Brockman tiểu thư cười nói:

- Có lẽ ta dùng cách nói khác để ngươi có thể hiểu được vậy, phạt tội chi thành không có người quản lý, không có trật tự, pháp tắc duy nhất chính là... tồn tại!

Đỗ Trần gật đầu nói:

- Ta hiểu được rồi, chủng tộc, lai lịch mấy thứ này quả nhiên không có ý nghĩa, tại địa phương quỷ quái này, những người khác mình chỉ có... hoặc trợ giúp mình sống sót, hoặc sẽ giết mình!

Tuyết Cơ kinh ngạc mở to hai mắt nhìn:

- Tại sao lại có loại địa phương này cơ chứ?

Brockman tiểu thư giải thích nghi vấn cho nàng:

- Nơi này là nơi Tử Huyết Nhân lưu đày tội phạm. Này hãy nhìn trời xem đất, các ngươi hẳn là tưởng tượng được nơi này hàng năm có thể sản xuất ra bao nhiêu lương thực... vì lương thực, con người sẵn sàng làm ra mọi chuyện!

Steven nhìn một chút, chỗ này không có mặt trời, không có ánh trăng, không có hết thảy thời tiết, chỉ có mông mông một thế giới bụi, liền gật đầu nói:

- Ta cũng hiểu được, vậy Brockman tiểu thư, chúng ta là người có thể giúp ngươi sống sót - không phải chúng ta vừa rồi cứu ngươi sao?

Brockman lạnh nhạt nói:

- Không sai, các ngươi cắt đứt St. Trudeau thánh hình, này đủ để nói rõ rằng các ngươi không phải thủ hạ của Kursk hỗn đản - đem ta chôn sống, nhưng cũng đừng hy vọng ta nhớ kỹ ơn cứu mạng của các ngươi. Ta quan tâm, chỉ là tương lai các ngươi có thể giúp ta sống bao lâu?

Dừng một chút, nàng bổ sung:

- Nếu các ngươi có thể giúp ta khôi phục dung mạo, ta có thể cho tìm các ngươi một tháng lương thực. Nhưng chỉ có vậy, muốn lấy lương thực nhiều hơn từ ta, thậm chí cả đời ăn không hết, các ngươi phải cho ta nhiều hơn nữa!

Đỗ Trần nở nụ cười, co ngón tay thành kiếm - Thệ Tuyết kiếm đã bị mất trên đường đến đây, hắn nhẹ nhàng trên mặt đất một vạch, kiếm quang lóng lánh, trên mặt đất xuất hiện một đường rách sâu mấy thước!

Brockman tiểu thư sửng sốt một hồi lâu, gật đầu nói:

- Theo ta đi thôi, thu liễm hơi thở các ngươi lại, nơi này là địa bàn của gia tộc Kursk, hơn nữa các ngươi có thể xưng hô giáo danh của ta - Heidy! Chúng ta là bằng hữu!

-------------

Đồng hành cùng Heidy tại mang mang hoang nguyên, toàn cảnh phạt tội chi thành cũng từ miệng Heidy hiện ra trước mắt Đỗ Trần.

Phạt tội chi thành là nơi Tử Huyết Nhân lưu đày tội nhân, là một vùng trời riêng bên cạnh Sinh Mệnh mê cung, mà vào ra nơi này chỉ duy nhất có một thông đạo do liên tịch hội nghị cao nhất Ma tộc nắm, người bị xử lưu đày phạt tội chi thành không ai biết đi ra ngoài như thế nào, hơn nữa cho dù biết lối ra ngoài, ai dám đi ra ngoài đây?

Bên ngoài chính là Sinh Mệnh mê cung quỷ bí khó lường! Lối ra duy nhất chính là một khu gọi là trung ương thiên tỉnh (giếng trời) ở trung tâm phạt tội chi thành - bởi vì tội nhân đều là từ nơi này đến, nhưng chưa có ai từ nơi này đi ra ngoài cả!

Trong môi trường tại phạt tội chi thành, những vật nuôi cây trồng thường gặp căn bản không có khả năng sinh trưởng, theo lời của Hatti, lương thực chỉ là một loại tiểu động vật đặc hữu của phạt tội chi thành, tên là JuJu thú – đây cũng là thực phẩm chủ yếu ở phạt tội chi thành.

Lịch sử phạt tội chi thành đơn giản mà lại tàn bạo, đầu tiên là rất ít phạm nhân lấy JuJu thú làm thực phẩm, ăn tạm còn có thể, nhưng sau phạm nhân càng ngày càng nhiều, dù theo không kịp số lượng phạm nhân, JuJu thú cũng trở thành lương thực nếu không muốn chết đói. Trí tuệ sinh vật tối tàn bạo bắt đầu triển hiện ra... liên hợp, giết chóc, phân liệt, tái liên hợp...

Sau mấy trăm năm, phạm nhân bên trong phạt tội chi thành kinh qua nhiều biến cố, hợp thành rất nhiều thế lực, mà buồn cười nhất cũng là bất đắc dĩ nhất, tiêu chuẩn bình phán thế lực cường đại trong phạt tội chi thành tự nhiên là xem hắn nuôi dưỡng được bao nhiêu JuJu thú, hàng năm số JuJu thú của gia tộc sản lượng nhiều ít bao nhiêu con…

Mà bọn Đỗ Trần xuất hiện tại góc tây bắc phạt tội chi thành, nơi này có hai thế lực lớn phân biệt là Brockman gia tộc và Kursk gia tộc, Heidy, chính là trưởng nữ Brockman gia tộc.

Không lâu trước, môi trường phạt tội chi thành gặp biến đổi lớn, lượng JuJu thú đột nhiên giảm sút, đặc biệt Brockman gia tộc đã bị tổn thất rất thảm trọng, để đổi lương thực cho gia tộc, bọn họ đem Heidy gả cho Kursk gia tộc để trao đổi thực vật, nhưng do Heidy thống hận gả cho một người xú danh hỗn đản, cho nên...

Nàng trong đêm tân hôn đem chú rể đi thiến!!!

Phần sau câu chuyện không cần nói, Heidy nói đến đây, nhìn chằm chằm vào sắc mặt xám ngắt của Steven hừ nói:

- Nếu gia tộc Kursk biết các ngươi đã cứu ta, nhất định đại khai sát giới! Bất quá gia tộc ta mặc dù ngồi nhìn ta bị xử tử mà mặc kệ, không động tay lượng giải với gia tộc Kursk, nhưng bên trong cũng có người giúp ta, bây giờ chúng ta chính là đi tìm người giúp ta là hiểu được mọi chuyện.

Đỗ Trần gật đầu, trong lòng nghĩ, đại ca, ngươi còn tiếp tục lừa nàng sao? Như thế nào thành thật đây? Một người dám trong đêm tân hôn biến chú rể thành thái giám... quá ngoan độc!

Steven cũng có chút không dám gạt nữ nhân này, chuyển sang chuyện khác:

- Ách, Heidy tiểu thư, có một việc ta vẫn rất nghi hoặc... tiểu thư có đúng hay không có một tỷ muội gọi là Helen? Ngươi cùng nàng ta quá giống!

Heidy đột nhiên dừng cước bộ, quay đầu hét lên:

- Helen? Còn có Ted, Susan... các ngươi biết bọn họ?

Đỗ Trần hàm hồ nói:

- Biết, nhưng không phải thân thuộc!

Heidy hừ lạnh nói:

- Vậy, hoan nghênh tới gia tộc Brockman của Helen tỷ tỷ của ta!

Steve quay ra một góc thầm nói:

- Cưa gái, quan trọng là đánh vào mỹ nữ gia tộc nội bộ... cái này gọi là nguyệt phiếu lộ tuyến, ách không, là trượng mẫu nương lộ tuyến!

Bạn đang đọc Liên Hoa Bảo Giám của Du Tạc Bao Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.