Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 90

Phiên bản Dịch · 1276 chữ

KENTY À!

Tiếng thét lớn từ Mèo, con bé chạy thật nhanh lại và ôm chặt lấy cậu ấy từ đằng sau, rồi thì cái ghế gỗ trong cả hàng ghế gỗ dài ở biển đập thẳng vào lưng con bé.

Kenty quay mặt lại và đỡ ngay lấy Mèo. Người như Mèo thì đã ngất ngay tại chỗ rồi. Cái thằng khốn nào bên lớp ấy cũng sẵn tay đập luôn cái ghế vào đầu thằng Kenty trong khi cậu ấy mở miệng gọi tên Mèo như sự cầu xin con bé tĩnh lại.

Ở biển và hoàng hôn buông xuống, bóng tối từ hai bờ mi khép lại với cả hai đứa ấy. Kenty gục xuống và máu từ trán cậu ấy chảy xuống. Mọi người thôi không tiếp tục nữa mà quay lại nhìn hai đứa ấy đang nằm đó mà mắt nhắm nghiền lại rồi. Nó hoảng loạn và chạy thẳng tới đẩy Kenty ra khỏi người Mèo, nó lay người Mèo nhưng con nhỏ thì vẫn không có động tĩnh gì là nhận thức được. Hắn cũng từ đó mà chạy lại đỡ lấy Kenty, cả Abbu cũng thế. Zun nhanh chóng cõng Kenty về phòng còn Abbu thì thay nó đưa Mèo về phòng của tụi nó. Tiểu Quân cũng hoảng loạn mà chạy theo vì Kenty, cậu ta chảy khá nhiều máu.

Khi mọi chuyện đã rồi thì thầy giám thị mới từ ngoài trở về, có lẽ do cả bọn nhanh chóng giải tán nên ông thầy không hề hay biết gì, chỉ những người phục vụ ở khách sạn mới biết chuyện đã xảy ra mà thôi.

………

-Chuyện này chưa xong đâu.

Con Boo nói với cái ánh mắt đầy nỗi căm tức cái bọn bên ấy, nhất là cái con người đó, cái con người gây ra chuyện này. Nhưng tên ấy thì chỉ biết nhìn đáp trả với ánh mắt nuối tiếc gì đó, như sự xin lỗi thầm lặng vì vô tình gây ra chuyện như thế này.


Hoàng hôn đã thật sự lộ diện và hôm nay không có tiếng đàn từ ai đó nữa, cũng không còn ánh mắt nào đó từ khách sạn nhìn ra nữa. Mọi thứ trở nên vắng vẻ thật sự sau khi cái “sự kiện” căng thẳng vừa diễn ra. Tất cả đều trở về phòng và không một ai dám bước chân ra biển một mình, nhất là tụi bên 12A5 ấy…

Trong khi bọn lớp nó đang thầm lặng và nhanh chóng gọi bác sĩ nhờ sự giúp đỡ của các cô tiếp tân, hắn thì lại lo cho cái sự việc này bị thầy giám thị phát hiện. Hắn dặn dò những người phục vụ ở đây là đừng nói gì với thầy ấy nhưng việc này không biết có giấu được không khi ở đây cả trăm người chứng kiến.


Bên phòng của bọn 12A5…

Không khí ở đây thật sự căng thẳng và cái thằng vừa gây ra tai hoạ kia thì chỉ biết lẳng lặng núp sau bọn con trai lớp ấy. Con Gấu lên tiếng…

-Mày nghĩ thế nào mà dùng ghế đập vào đầu nó vậy, nếu có chuyện gì xảy ra mày giải quyết được chắc.

-…

-Có gan làm thì ra đây đi chứ.

Tên Gia Huy không xen vào và lẳng lặng kéo tay con nhỏ bạn gái của mình ra khỏi phòng trong khi con nhỏ lớp trưởng lớp ấy chưa nói xong.


Biển lúc này vắng vẻ và chỉ có hai con người ấy mà thôi.

-Chuyện gì đã xảy ra, nói cho anh biết.

-Anh phải biết rõ hơn em chứ.

-Anh không thích nói nhiều…

-Thì anh cứ qua lại với con nhỏ đó, em không thích nên …

-Nên mới kiếm chuyện với người ta chứ gì?

-… ừ thì, … thì thế nào, anh cảm thấy khó chịu à, anh thích con nhỏ đấy rồi à?

-… em thôi cái kiểu vớ vẩn ấy đi.

Tên Gia Huy gằng giọng rồi quay mặt bỏ đi…

Từ xa, ánh mắt của ai đó nhìn ra và trông thấy, Boo cười nửa miệng rồi cầm vội những thứ mà Tiểu Quân bảo con nhỏ đi lấy bỏ vào phòng.

“ Dù chuyện gì có xảy ra thì tình cảm của mấy người vẫn đậm đà vậy sao. Thật là nực cười khi mình phải thích cái tên như vậy”.

Suy nghĩ của con Boo đủ cho thấy rằng từ sâu trong tâm can, con nhỏ hận cái tên con trai Hiệu Trưởng rất nhiều. Mà chắc là vì trước kia con nhỏ có chút gì đó nên bây giờ khi biết tên ấy như thế, con bé lại càng khó chịu hơn.

….

“ Chắc là cô ghét tôi lắm rồi… Nếu bắt đầu là ở cái mức này, tôi sẽ phải chạy một quãng đường khá dài để cô nhìn về phía tôi”…

Những suy nghĩ ấy bị dập tắt khi tay con nhỏ ấy nắm lấy tay mình.

-Anh nổi giận với em đấy à?

-Thế em muốn thế nào?

-Anh có bao giờ như thế với em đâu. Có phải là anh thích con nhỏ ấy rồi không?

-Nếu đã nghĩ được như thế thì sẵn đây em cũng nên nói luôn đi, trước khi anh không chịu đựng được và phải mang danh là một thằng đểu đấy.

-Ý anh nói là… anh muốn… chia tay sao?

-Em nói xong rồi đấy. ANH ĐỒNG Ý!

Tên ấy gỡ từng ngón tay của nhỏ ấy ra, bỏ về phòng và khoá luôn cửa. Quan hệ giữa hai đứa này không đơn giản như con Boo từng nhìn thấy đâu, nó phức tạp hơn nhiều và giờ thì kết thúc chỉ trong chốc lát.


Mọi người lo lắng nhưng sự việc không mấy nghiêm trọng, Mèo, con bé tĩnh lại…

-Quậy, Quậy à, Kenty… cậu ấy có bị gì không, không bị gì phải không Quậy?

Con bé cuống cuồng cả lên và muốn chạy ngay sang phòng bên ấy.

-Tên đó không lạnh lùng đến nổi mà mày thế này lại không sang đây. Điều duy nhất là phải có gì rồi mới không ở đây.

Mèo thôi không cần biết gì nữa và chạy ngang sang phòng bên ấy.


Những lý do để cả hai gần nhau hơn…

Những lý do đơn giản vô tình gắn kết và vô tình chia đôi…

Khi hoàng hôn vẫn chưa biến mất…

Một cặp nào đó chia tay nhưng…

Sẽ lại thấy một cặp khác cùng nhau ngắm hoàng hôn…


-Không sao, chỉ là thương tích nhỏ, không cần lo đến thế đâu Mèo à, haha.

Abbu cười to khi thấy Mèo hớt hơ hớt hãi mà tung cửa chạy vào. Con nhỏ ứa cả nước mắt khi Kenty ngồi ở giường với miếng băng trên trán.

Mọi người giải tán đi không rõ lý do nhưng nếu muốn biết lý do gì thì khỏi cẩn phải nghĩ nhiều, ngoài việc chừa khoảng trống lớn và không gian rộng cho cái cặp đôi “lãng mạn” này thì còn gì khác nữa.

Mèo ngại ngùng và không biết phải làm thế nào vì dáng bộ hớt hãi kiểu ấy đủ làm cho cả thế giới này biết con bé lo đến mức nào.

Đứng cứ như trời chụp hình ở đấy, con bé không dám tiến lại gần mà chỉ nhìn về hướng của Kenty, cậu ấy chợt phì cười rồi đứng dậy mở cửa và đi về hướng biển. Con bé đi theo sau…

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.