Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 89

Phiên bản Dịch · 1474 chữ

Khi cả hai đứa nó tung tăng rủ nhau ra biển vào giữa trưa để tắm biển theo ý kiến của nó mà ai cũng biết. Mèo đành nghe theo vì trông nó vui vẻ hơn lúc sáng. Nó cũng mau quên thôi nhưng mỗi lần nhớ thì cảm xúc trong nó mãnh liệt lắm, nhất là mẹ, một điểm tựa lớn đã xa cách nó hơn 1 năm dài rồi.

MÀY NÓI GÌ ! BỐP!!!

Con Boo nổi giận và tát một cái vào mặt con nhỏ lớp 12A5, mà đây thì không ai khác là con nhỏ xem chuyện gắn chặt môi với thằng Gia Huy là chuyện bình thường ấy.

-MÀY DÁM ĐÁNH TAO À CON KHỐN KIA!

-MÀY LÀ THÁ GÌ MÀ TAO KHÔNG DÁM ĐÁNH CHỨ.

Cả hai bắt đầu xô xác nhau dữ dội, con Boo chưa bao giờ nóng giận đến thế, hơn cả cái lần mà đánh nhau với nó nữa là.

Cả bọn lớn 12A5 bắt đầu chạy ra xem có chuyện gì, nó thì đứng lặng ở đó vì không biết nên làm gì lúc này, mọi chuyện chưa biết đúng sai vậy nên nó đi lại mà chưa vội nhúng tay vào.

-CON KHỐN!!!

BỐP! CHÁT! BỤP!!

Từ đằng xa, tên Gia Huy đi lại và can ngăn. Tên ấy cũng thừa biết chuyện này xảy ra ít nhiều cũng liên quan đến mình, nhưng khi chưa biết là chuyện ai đúng sai, tên ấy cũng không vội bệnh vực ai cả.

Mặc dù như vậy nhưng bàn tay tên ấy chẳng làm như thế, vô tình chỉ để bảo vệ con nhỏ bạn gái của mình, tên ấy đẩy vai con Boo ra, không quá mạnh nhưng con Boo bỗng bị rối chân và té xuống.

Ai hiểu được chuyện gì sắp xảy ra không?

Bàn tay tên ấy cảm thấy như mất tự chủ, trở nên vụng về hơn, chỉ biết dán mắt nhìn về hướng con Boo một cách theo quán tính. Những bước chân từ xa đi lại gần hơn.

BỤP!!

Abbu không buồn đấm cho tên ấy một cú và đỡ con Boo đứng dậy. Gia Huy, tên ấy không đánh trả mà ôm lấy mặt của mình, riêng con nhỏ bạn gái thì la toáng lên gọi bọn con trai 12A5 ra.

Chuẩn bị …

Kenty từ xa cũng chậm rãi đi bộ lại đứng bên cạnh Abbu, bọn con trai lớp nó cũng bắt đầu đi bộ ra một cách thong thả. Giờ thì nó có ngăn cản cũng chẳng ngăn cản được. Bọn con gái hai lớp cũng cùng nhau chạy ra một lúc, nó cũng bước ra và kéo tay Abbu lại.

-EM BUÔNG RA.

Nó khựng lại rồi thì cũng buông tay Abbu ra, chuyện này không dễ dàng để giải quyết đâu. Lúc này cả tên Zun cũng đi ra.

-Mày về phòng đi, mới hết bệnh nên chuyện này mày đừng xen vô.

Abbu như ra lệnh cho hắn đừng nhúng tay vào chuyện này. Hắn cười khuẩy…

-Sỉ số hai lớp bằng nhau, nếu bớt đi một đứa thì phải làm thế nào.

Rồi thì vụ cuộc đã rõ, có cả giám thị ra cũng chẳng làm được tích sự gì ở đây đâu.


Nó bảo Mèo ra sau đứng và đừng xen vào chuyện này. Ngay lúc đó thì hai bên bắt đầu xông vào và ….

Biển đang về chiều đẹp biết bao, chỉ còn vài giờ đồng hồ nữa là hoàng hôn buông xuống. Không vắng vẻ như những ngày qua hay những ngày sau, chỉ biết rằng nay sẽ là một buổi chiều đông đủ nhất, đông đủ nhất đối với bọn học sinh hai lớp.

Nó vào cuộc và không thèm ngó đến bọn con gái của lớp bên ấy, chỉ đứng cạnh bọn con trai và đòi lại công bằng cho hắn. Với nó, món nợ giữa nó và bọn con gái đã giải quyết cả rồi, giờ thì nó rãnh rỗi để được đánh con trai một lần, quá lâu rồi cơ mà, nó biết chuyện này chẳng tốt lành gì và chẳng hay ho gì, nhưng tâm trí nó bây giờ là để mọi chuyện mau kết thúc, nó phải nhúng tay nhúng chân mình vào thôi.

Không ai phân công, nó thẳng tay xử lý thằng Gia Huy một cách không thương tiếc. Thằng ấy không phản kháng thậm chí chỉ biết nhìn về hướng con Boo, nét mặt con nhỏ ấy dù đang căng thẳng đánh lộn và cáu xé tụi con gái lớp 12A5 nhưng đâu đó có một nỗi buồn nặng nề.

-Sao không đánh trả hả?

-Nếu đã đánh thì tập trung mà đánh cho xong đi.

Tên Gia Huy trả lời câu hỏi của nó một cách ngắn gọn và ngước mặt lên nhìn vào mắt nó. Nó như không còn biết làm gì tiếp theo, gương mặt tên Gia Huy đã bắt đầu bầm tím và có một chút máu ở khoé miệng.

-MÀY TRÁNH RA.

Nó không buồn xô con nhỏ bạn gái của tên Gia Huy ra và tiếp tục nhìn vào ánh mắt của tên ấy. Như hiểu tên ấy chỉ đang nhìn một người, nó thôi không muốn đánh nữa và nhìn về hướng của Zun.

-Đã bệnh còn ham vui, gương mặt xanh xao như thế mà đánh lại ai cơ chứ.

Nó lầm bầm rồi đi lại chỗ hắn đá vào bụng tên đang đánh hắn một phát xong thì coi như mọi chuyện được giải quyết, thằng ấy chỉ biết khuỵ gối mà ôm bụng.

Bọn con trai 12A5 ngừng lại vì cái thằng đầu gấu nhất lớp ấy bị nó đạp ột phát đủ làm cho cả bọn hoảng hốt mà nhìn nó với con mắt kinh hoàng.

Con Gấu bên lớp ấy cũng thôi không đánh nữa, dù gì thì kết quả cũng rõ là bên nào mạnh hơn bên nào mà nhưng bọn con gái lớp ấy thì vẫn chưa chịu dừng.

-Tụi bây làm gì đấy, đánh tiếp cho tao.

Thằng cầm đầu mạnh miệng bảo tụi con trai tiếp tục. Ừ thì tiếp tục và mọi chuyện lại bắt đầu như nảy giờ và tên cầm đầu ấy cũng cố gắng đứng dậy để giữ cái bộ mặt của mình.

-Sao, nếu muốn đánh thì đánh với “tớ” nè. Cậu không thấy cậu khoẻ mạnh thế mà lại đi lựa cái người đang bị bệnh mà đánh à. Nếu đã thế thì cho cậu kêu thêm vài đứa lớp cậu đấy, tớ đây bao hết.

Nó nói giọng nhẹ nhàng và ngây thơ hết sức nai tơ. Hắn như quá lâu không thấy lại được cảnh này vậy nên có phần ngạc nhiên.

Rồi thì bọn bên ấy cũng nghe được và cũng muốn thử nó là đứa nào mà lại mạnh miệng đến như vậy.

Bọn con trai bước ra đứng cạnh thằng cầm đầu trong khi con Gấu thì níu tay từng thằng lại mong là cứu được thằng nào hay thằng nấy.

Tiểu Quân phì cười và …

-Để tóm tắt lại đã. Vô địch các loại võ của các cuộc thi trong quận và một số ở thành phố. Cha là huấn luyện viên võ thuật của câu lạc bộ võ thành phố ngày trước. Từ nhỏ đến lớn chưa bị đánh ngoài trận bị đánh lén và trói dây rồi bị bọn khốn nào đấy mặc sức mà hội đồng. Đằng ấy có dũng cảm thì cứ bước vào.

Con Tiểu Quân nói xong thì cả bọn con trai bên ấy mở miệng cười lớn hết mức có thể để chọc quê nó.

Nó nhoẽn miệng cười và nói với giọng nhẹ nhàng nhất có thể.

-Xin phép các bạn ình một bữa được xã stress nhé.

Nó cười rồi thì cả bọn bắt đầu nhào vô dù biết nó là con gái và việc một bọn con trai đánh một đứa con gái là không hay chút nào.

Trận đánh nhau kinh hoàng nhất của Ngũ Vương đã thực sự diễn ra và không nằm trong phạm vi trường. Như giám thị đã nói có đánh nhau thì ra ngoài trường mà đánh và giờ thì ổng có ở đây cũng chẳng còn tài nào mà cản lại. Mặc khác lão ấy cứ đi ra ngoài miết với cái điện thoại.

Trong khi cái cuộc đánh nhau nảy lửa này đang diễn ra quyết liệt, hắn thôi không muốn quan sát nó nữa mà hướng mắt về phía khu tiếp tân, người phụ nữ ấy đang hướng mắt nhìn về phía nó.

Mẹ nó đang nghĩ gì ?

“ Vẫn như thế, con không bao giờ thay đổi, vẫn y chang như cha của con”.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.