Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 79

Phiên bản Dịch · 1819 chữ

-Quậy à, haha, đừng coi, tao đạp cho rớt giường bây giờ.

Căn phòng có giường đôi, ấy vậy mà cả bốn đứa tụi nó nằm chung một cái để giành chăn giành gối với nhau. Mèo có vẻ đang rất buồn ngủ nên nhường lại cái khu đại chiến này cho 3 đứa còn lại, đi sang giường bên kia và trùm kín chăn từ đầu đến chân mà ngủ.

-Nó sao thế ?_ Con Boo hỏi với ánh mắt khó hiểu.

-Chắc là vẫn còn mệt, dạo này nó làm việc cật lực quá đó mà, còn mày nữa, trả gối cho tao nhanh lên coiiiiiiiiiiii…

Đấy rối lại tiếp tục la hét quậy phá chẳng để ai ngủ được.


Bên phòng hắn lúc này chẳng mấy vui vẻ như thế. Có lẽ vì Kenty và thằng Phương đã trùm kín chăn đi ngủ, còn Abbu thì cứ loay hoay khi thằng Zun không hạ sốt.

-Tao bảo một đứa trong bọn con gái qua chăm sóc mày nhé. Tao thật sự không biết làm cách nào, dù là có thuốc nhưng hiện trạng bây giờ không ổn đâu Zun à.

-Đã bảo là mấy bữa nữa sẽ hết mà. Mày gọi một đứa là cả bọn biết, mà như thế thì Quậy cũng biết biết không. Tao không muốn làm Quậy mất vui.

-Sao thế ?.... Đã xảy ra chuyện gì sao….

-…

-Không lẽ, mày và Quậy đã …. ?

-… Làm gì có, chưa gì mà đã…

Hắn ấp úng và rồi thôi không nói nữa, lại đắp kín chăn trong khi người hắn thì nóng như lửa đôt. Có lẽ hắn không muốn mọi người biết về chuyện này vì chính hắn vẫn chưa chính thức hỏi nó rằng là có đồng ý làm bạn gái hắn không cơ mà. Nó cũng biết điều đó, vậy nên nó không muốn mọi chuyện tiến triển quá nhanh, thay vì là để mọi thứ đến tự nhiên hơn. Vì lẽ đó nên chuyện hắn đang bệnh, nó cũng quên, chẳng buồn mà nhớ sang ngó hắn như thế nào.

Đêm đến … đã hơn mười hai giờ và thuỷ triều xuống…

Từ khách sạn mini nhìn ra, biển dường như xa hơn và trăng đã lên rồi. Trăng không được sáng, cũng không tròn, lại còn bị mây che khuất, ánh sáng mờ nhạt trên biển không đủ tạo nên một không khí đẹp lúc này. Vì lẽ đó, tất cả bọn con trai con gái của hai lớp đều đã đi ngủ cả. Chỉ còn mỗi lại vài người muốn có khoảng không gian riêng.

Lại một lần nữa…

Họ ôm ấp và trao cho nhau những nụ hôn trên biển. Cuồng nhiệt và như sự khao khát lẫn nhau, nếu giới hạn cho tình yêu lúc này là tuổi mười bảy, họ sẵn sàng làm những chuyện hơn cả như thế không chừng.

Tấm rèm được kéo lại và Boo thôi không giỡn với Quậy nữa. Con nhỏ đắp chăn lại và muốn đi ngủ trong khi cuộc chiến vẫn chưa thật sự kết thúc. Tiểu Quân cũng đã đuối nên đành ngủ luôn theo con Boo, mỗi nó thì chẳng biết phải làm gì nên thôi đành về giường và ngủ cùng Mèo.

Suy nghĩ của tụi nó… về đêm… xem chúng nó nghĩ gì đã.

… “… Lại hôn nhau, ôm ấp và thậm chí là sờ soạng đủ chỗ. Sao lại có gã con trai kinh khủng đến thế và lại có đứa con gái chấp nhận và “dâng” tất cả như thế. Thật là không biết họ còn làm gì hơn như thế nữa hay không… Ôi, những chuyện này, đáng lẽ không nên xem và cũng không nên tức làm gì…”…

… “… Chắc là hết thật rồi… Cậu ấy thừa biết mình sẽ đến và muốn ngồi cạnh. Không buồn từ chối và ném ình những lời nặng nề… Sao lại buồn thế này cơ chứ… hít… Có phải là đã được xem như ghét mình rồi không… Hoàng hôn… không phải lúc nào cũng đẹp. Ước được trải qua cảm giác bên cạnh cậu ấy một lần nữa, ở biển và cùng với hoàng hôn……”…

… “ Mạnh mẽ lên Quân à, mày chỉ cần làm những gì mày có thể làm. Rồi thì cậu ấy cũng sẽ hiểu thôi. Cậu ấy từng bế mày mà, có nghĩa là chấp nhận phần nào đó rồi phải không. Ôi ! vớ vẫn quá, nhưng mà… dù thế nào mình vẫn muốn cậu ấm lại, như chính hoàng hôn vậy …”…

… “ Cái tên ấy, có phải là cả đêm chỉ nghĩ đến chuyện đó mà không ngủ không vậy trời. Làm sao đây, có nên sang đó một lần không nhỉ. Mà không được, mình là con gái, chuyện hiển nhiên là không sang phòng con trai rồi. Mặc kệ, ngày mai có hoạt động ắt sẽ lộ mặt thôi, hehe. … … Nói thật thì… có chút… nhớ… “…

Bốn đứa nó ngủ đi là vừa, cứ nằm mà suy nghĩ vớ vẩn như thế mãi thì sáng mất. Đã lỡ rồi thì hãy xem bọn con trai suy nghĩ gì, và về ai xem…

… “… Chắc là đang buồn. Họp cũng không thấy… như vậy cũng tốt, như vậy thì cô mới không bận tâm về tôi… Còn tôi thì … … … … …”…

… “ Không biết có đang nhớ mình không nhỉ, hay là đang hí hứng nghịch phá với bọn con gái không biết. Phải tự biết sang đây xem mình sống chết ra sao mới phải chứ, đã vậy thì không đứa nào được nói cho đến khi mình sắp chết, lúc ấy có hối hận cũng muộn rồi, haha.”…

Hắn cũng không được bình thường và thông minh cho lắm trong hoàn cảnh này. Có ai lại điên đến nổi mong mình chết đi để cho ai đó hối hận không vậy trời. Chắc là có mà là truyện cổ tích trăm năm về trước thì may ra. Suy cho cùng, hắn vẫn lo rằng nó sẽ mãi vì lo cho hắn mà chẳng được vui vẻ với bạn bè, một phần rằng hắn tự biết mình sẽ khoẻ lại lúc này và tình trạng sốt thế này sẽ chẳng kéo dài lâu.

……………

………

Thế mới biết vào cái tuổi này, tình yêu và tình bạn cứ vây lấy nhau, tạo nên một mớ những lộn xộn trong cuộc sống. Có những hướng đi, những con được đẹp được trải đầy hoa, hoặc là một ngã rẽ đẹp cho cuộc đời tụi nó. Nhưng cũng có những con đường không mấy đẹp, khó khăn và nhiều chướng ngại. Tụi nó phải làm cách nào mới tìm được con đường cho chính mình.

Rồi ngày mai đến, lại gặp nhau và tìm được niềm vui mới từ những ngày Tết sắp đến, tiếp theo đó sẽ là những ngày ôn tập cho cả “đống” kì thi đang chờ trước mắt. Tương lai, những ngã ba đường, tụi nó phải chọn lựa đúng trước khi trở thành người trưởng thành thực sự.


Réttttt !!!!

Sáng tinh mơ, khi gà còn chưa kịp thức dậy thì ông thầy đã căng mông vận động cơ thể ở giữa bờ biển một mình. Lại còn thổi kèn nghe muốn điếc cả tai để gọi tập trung.

Tất cả mở mắt khi đồng hồ vẫn chưa đến năm giờ nữa. Dù gì thì nó cũng không có đủ sức dậy cho nổi. Cả đêm hôm qua mãi nằm nghĩ những chuyện không đâu, nay thì có muốn dậy sớm cũng không được. Mèo đánh thức mọi người và con Boo cũng cố mà mở mắt để ra tập trung theo lời giám thị.

………..

5 giờ 15 phút sáng …

Biển vẫn còn mờ mờ ảo ảo dưới cái màu sắc đang chờ đợi nắng lên. Người ta thường gọi đây là bình minh và đẹp hơn nữa khi bình minh trên biển. Gió vẫn thổi như đúng cái tính chất tự nhiên rằng ở biển gió luôn lớn để có thể xô sóng vào bờ.

Bên bầu trời phía xa xa, mây đang dần dần “tránh chỗ” để dọn đường cho những tia nắng đầu tiên bắt đầu xuất hiện.

Tụi nó cùng nhau đứng chờ đợi gì đó từ bầu trời. Đây được coi như là một “phong trào lãng mạn” vậy đấy. Hắn không thể ra khỏi phòng và chỉ biết nằm nhìn về phía bầu trời qua lớp kính cửa sổ, ánh mắt tìm kiếm,… nó không ở đó.

Không gian êm đềm, chỉ nghe tiếng sóng biển và tiếng chim kêu theo bầy đàn khi bay ngang qua đây. Biển trong xanh dần khi ánh sáng ngày càng hiện rõ ra.

……. Nắng lên …….

Những tia nắng đầu tiên cho ngày mới, ngày đầu tiên tụi nó đón bình minh trên biển. Chút gì đó hạnh phúc cho những gì đã cố gắng, hoạt động của trại xuân không quá khó với tụi nó, nhưng nếu không có sự đầu tư về mọi thứ như thế, ắt gì bây giờ tụi nó được ở đây, hihi.

Nó bắt đầu mắt nhắm mắt mở đi bộ ra chỗ mọi người đang đón bình minh lên. Đi lại và tựa đầu vào lưng Mèo, nó nhắm mắt và ngủ. Biết là sẽ bị chỉ trích nếu không tập trung, nhưng tập trung theo kiểu thế này giám thị cũng quăng nó luôn xuống biển.

Đấy thì không đợi lâu, ông thầy chạy lại và thế lưng cho Mèo. Đẩy nhẹ Mèo sang bên và đưa lưng mình vào. Xong thì ổng bước từng bước ra biển, nó thì chẳng nghĩ nhiều cứ bước theo từng bước vì cái đầu nó cần cái điểm tựa từ cái lưng ấy mà.

Ááááá !!!!

Cả bọn phá lên cười khi ông thầy né sang một bên cho nó ụp cả người xuống nước.

-Haha, tĩnh chưa con, ngủ gì mà ngủ nhiều thế hả, háhá.

Trời ạ, có ông thầy giám thị nào mà loi choi và điên điên như thế không. Nó bị sặc nước và ngồi ho sằng sặc. Abbu cũng chẳng nhịn được cười nhưng rồi cũng chạy lại đỡ nó dậy.

-Có sao không? Đã buồn ngủ thì ở lại phòng đi, ai làm gì em đâu.

-AAAAAAA, để xem từ giờ đến hết tuần em có thể để cho thầy yên không.

Nó bực bội và la hét để trách khứ ông thầy. Ổng thì chỉ biết nhăn răng cười xong thì bắt đầu tập trung mọi người. Nó chẳng thèm đi thay đồ và vào luôn buổi tập thể dục buổi sáng khi bình minh đang lên như thế này.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.