Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 78

Phiên bản Dịch · 1666 chữ

-Lạnh như thế, sao còn mặc đồ mát mẻ vậy?

Tên con trai không biết từ đâu tiến đến và đi cạnh Boo. Thằng con ông Hiệu Trưởng.

-Không cần anh quan tâm.

-Chà ! Cá tính nhỉ? Có thể đi cùng không?

-Đơn nhiên là… không rồi.

-Haha, này là đừng như thế chứ, tôi đã làm gì mà cô ghét tôi đến vậy?

-Chẳng thích nổi. Vậy thôi.

Tên Huy cười mỉm và vẫn bước những đi ngông ngang cạnh nhỏ Boo trong khi con nhỏ cố đi thật nhanh để khỏi phải đi cạnh cái tên chẳng ra gì như thế này.

-Sao cô lại không giữ lời nhỉ?

-Có lời gì mà phải giữ với anh.

-Chà chà, đừng có như thế chứ. Giữ thứ quan trọng nhất của con trai Hiệu Trưởng mà lại bảo là không giữ gì à?

-Con Hiệu Trưởng thì là gì? Đừng có đem ba cái tên lót ấy vào mà nói chuyện. Anh không có tên hay sao mà phải lấy tên cha mình đệm vào vậy.

-Cô…

Chẳng mấy khi con Boo lại buồn miệng mà “đốp chát” với bọn con trai thế này. Ắt rằng con nhỏ vẫn còn bực tức khi phải chính tay chạm vào cái tên như thế này.

-Đủ rồi đó. Tôi không muốn đi cùng anh.

-Thôi được rồi. Tôi không dài dòng nữa, sợi dây chuyền, nó rất quan trọng với tôi. Nếu đã không trả được thì cô là vật thế thân của nó đối với tôi đấy. Tạm biệt… con dâu của má tôi, haha.

-Cái gì, mới nói gì thế tên kia, bị điên rồi HẢẢẢ

Con Boo cứng người khi nghe tên Gia Huy thốt ra những lời chẳng thể nào hiểu được. Với cái tên này, con Boo phải nên cảnh giác hơn là mặc kệ. Tên ấy đi ra biển và phía phòng xa xa bên kia, bọn con gái lớp hắn đang hí hửng ngồi ngoài sân rộng cùng chơi bài, ánh mắt chẳng mấy lạ nhưng thật sự khiến Boo không thích, con nhỏ thắng giải Miss Duyên Dáng đấy đang hằn hằn đôi mắt nhìn về phía Boo.

-Nhìn thì làm gì được nhau. Chẳng ai giành cái thằng khùng đó với cô đâu. Đúng là nhỏ Lan thua con này quả là không công bằng mà.

Boo lẩm bẩm rồi lại đi tiếp về phía biển, nơi bọn con trai lớp nó đang rủ nhau la cà rong chơi. Con nhỏ nhìn thấy, cả bọn ấy đều đi cùng nhau, có cả Kenty nữa, thay vì là cậu ấy kiếm một góc riêng chỉ dành ình mới phải.


-Làm gì bây giờ, một tuần ở đây mà không gì chơi thế thì về cho rồi.

Bọn con trai than van vì chán, quả thật nhà trường vẫn chưa tính kỉ cho phần đi chơi này hay là có một tính toán bí mật nào khác. Hiện tại thầy giám thị vẫn chưa hé răng gì cho kế hoạch đi chơi, thậm chí là “lão” ấy còn đang nằm trong phòng của mình mà nhịp chân mở nhạc inh ỏi để mà nhảy nữa là…

-Chắc là sẽ có thôi. Trước mắt là, xử lý cái bọn con trai lớp bên kia. Tao không để mọi chuyện dễ dàng qua như thế, từ nhỏ đến lớn ngoài cái vụ bị nữ sinh đánh khi còn học cấp 1, chẳng ai dám làm cho nó đau.

Abbu thì khó lòng quên đi cái chuyện này. Quả thật phần Quậy bị đánh cũng khiến Abbu muốn làm rõ với bọn con gái, nhưng cậu ấy là con trai thì biết phải làm gì, mặc khác con Boo đã giúp một tay trước đó rồi, chính nó cũng tự đòi lại công bằng ình mà.

-NÀY ! VỀ THÔI. CHÚNG TA CÓ MỘT CUỘC HỌP NHỎ, ABBUU ! GỌI MỌI NGƯỜI VỀ.

Tiếng con Boo hét lên từ đằng xa khiến bọn con trai giật cả mình. Phải công nhận cái “voice” của con này chẳng thua gì nó.

-NGHE RỒI CÔ NƯƠNG.

Thằng Abbu trả lời và cả bọn con trai cười khoái chí khi con Boo cứ nhảy lên nhảy xuống vẫy tay, sợ rằng chẳng ai thấy cái thân hình đồ sộ của mình hay sao ấy.


Mọi người bắt đầu tập trung ở trước sân cát rộng, được bao quanh bởi hàng rào gỗ. Bọn con trai nhanh chóng xếp ghế ra để bắt đầu cho cuộc họp gì đó từ lớp trưởng. Nó dạo này được cái bảo chi ai cũng nghe lời nên đỡ phải tốn nhiều sức lắm.

-De, đủ cả rồi chứ.

Nó từ trong phòng lon ton chạy ra sau khi đã lấy quần áo trong vali ra và treo vào tủ. Con Boo thì vào lấy khăn ấm, chắc rằng lạnh quá vậy nên phải che bớt cái đùi lại cho đỡ lạnh ấy.

-Đủ rồi sếp, có gì muốn nói nào.

Abbu nhìn nó cười vì cũng lâu mới thấy nó hào hứng phấn khởi thế này. Ai mà đi cùng nó đợt biển kì trước mới biết nó thích biển đến nổi trời nắng muốn nướng chín da mà nó thì ngông ngông đi lòng vòng ngoài biển mà chơi với nước.

-E hèm… Còn sáu ngày để chúng ta ăn chơi vậy nên điều mà Quậy muốn nói với mọi người là… đừng đem chuyện cũ ảnh hưởng đến chuyến đi vui vẻ này nhé. Chuyện gì đã qua hãy cho qua hết nhé.

-Ý Quậy nói là chuyện thanh toán nốt bọn con trai bên kia, đã đánh thằng Zun muốn chết lên chết xuống chứ gì.

Thằng Phương có lẽ cũng bức xúc không kém vì học sinh lớp mình từng bị hội đồng như thế lại im lặng cho qua mọi chuyện.

-Ừm. Là chuyện đó, chuyện này chỉ là cá nhân, vậy nên mọi người không phải quan tâm làm gì. Quậy không muốn mọi người mất vui và cả Zun cũng thế… Ụa mà … Zun đâu rồi.

Cả bọn con trai nhìn nhau như đùng đẩy ánh mắt từ nó. Abbu đành phải nói dối.

-À, tối hôm qua nó bảo là không ngủ được vậy nên nay chắc là mệt quá nên đã ngủ từ chiều rồi.

Câu nói ấy chẳng mấy gì là ám chỉ chuyện tối hôm qua, thậm chí là Abbu còn không biết chuyện gì đã xảy ra cơ mà. Thế mà lại khiến nó trở nên bồn chồn, lại còn cả lúng túng cả lên…

“ Mình về nhà thờ lúc 9 giờ, làm gì mà cả đêm không ngủ được cơ chứ”.

Đấy là thể nào cũng tưởng tượng hắn mãi nghĩ về nó nên không ngủ được à xem.

Nó cố gắng gác việc riêng tư sang một bên và tiếp tục vấn đề lúc này.

-Vậy cuối cùng mọi người tính thế nào. Không thể để bọn con gái lớp mình bị ảnh hưởng được.

-…

Cả đám con gái im lặng. Đâu phải chỉ vì ham vui mà cả bọn lại chấp nhận để cái việc kia cho qua, bọn con gái im lặng coi như đồng tình với ý kiến bọn con trai rồi.

-Hỏi xem, mấy bạn nữ có thấy phiền không, nếu thật sự phiền thì bọn này sẽ tính chuyện ấy sau với bọn tụi nó.

Thằng Duy cũng lên tiếng vì tình hình hai bên đang khó xử. Một bên một mực muốn đập cho bên kia một trận hả tức, một bên thì vừa muốn bọn con trai lớp mình giải quyết cho xong, vừa lại sợ cuộc đi chơi này sẽ bị huỷ nếu giám thị phát hiện.

Con Boo không muốn tình hình này rối rắm thêm dù biết là việc thằng Zun khó lòng bỏ qua, nhưng trước mắt, mọi chuyện muốn được diễn ra thì phải có tính toán hẳn hoi.

-Bọn mình không đồng ý.

Tụi con trai thở dài và đứng lên bỏ đi. Rồi thì Abbu đành phải kéo lại để cuộc họp diễn ra trọn vẹn.

-Vậy nhé, bên con gái đã nói là không muốn các cậu làm vậy. Hãy để chuyện này diễn ra sau khi buổi đi chơi kết thúc. Chưa có một hoạt động nào diễn ra vậy nên Quậy cũng như mọi người cũng không muốn nó kết thúc sớm mà, phải không?

Bọn con gái lại gật gù để vừa đồng ý, vừa xoa dịu sự bất bình trong lòng bọn con trai. Rồi thì nó cũng nói cho xong đoạn cuối để cuộc họp kết thúc và cả bọn được tự do hoạt động hoặc có thể đi ngủ để chuẩn bị tinh thần, thể chất cho ngày mai.

-Hứa nhé, nếu ai không làm đúng những gì mà mọi người đã nhất trí ở đây thì xem như chúng ta không phải là một tập thể. Buổi họp chỉ đơn giản vậy thôi, mọi người có thể giải tán. Mà nè, sáng mai chắc sẽ có hoạt động từ giám thị nên hãy tham gia hết mình nha.

Nó cười để giải toả bầu không khí ảm đạm lúc này. Bọn con trai bây giờ thì muốn đi ngay để khỏi phải bực bội chuyện phải đối mặt bọn bên kia mà vẫn phải giã như mình chưa từng biết chuyện trước đó vậy.


Rồi hình như có vài thông tin bị “rò rỉ” sang lớp bên cạnh khi có một đứa bên lớp 12A5 vô tình nghe được cái buổi họp này…

Một ngày dần trôi qua, chúng nó đã không được chơi gì nhiều trong ngày hôm nay, nhưng không vì thế mà ngày mai cũng như thế.

Mọi người trở về phòng và mở đèn ngủ, kéo rèm và bắt đầu những trò nghịch ngợm vốn có từ trong máu của chúng nó rồi.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.