Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 75

Phiên bản Dịch · 1688 chữ

Chập 21: “ Hoàng hôn trên biển vắng”.

Tiếng xe cộ ngoài phố thưa dần khi trời càng về đêm. Cũng đã hơn mười hai giờ rồi và nhà thờ cũng đã đóng cửa. Các sơ đã đi ngủ, riêng nó thì vẫn đang ngồi trên mái nhà để có thể ngắm trăng.

Tiếng sơ gọi:

-Ngủ thôi Quậy à, sáng mai chẳng phải sẽ đi sớm sao?

-Con biết rồi ạ, dì ngủ ngon.

Nó nói vọng xuống rồi vẫn ngồi yên trên đấy với cái tư thế bó chân, tựa cằm lên đầu gối. Quyển nhật kí trên tay nhưng nó không thể đọc được vì trời tối và mắt nó không đủ khả năng để lật từng trang mà đọc. Nó chợt nghĩ đến Abbu, đó như một kí ức đẹp và cũng chính Abbu làm nên kí ức đẹp đó.

Mỗi ngày trôi qua với nó chỉ luôn quanh quẩn trong cái vòng vây tình cảm này nên bây giờ với nó, nó chẳng còn biết mình đã hiểu được bao nhiêu và khoảng nào của cái gọi là “giá trị của tình yêu”.

Suy nghĩ về những gì vừa xảy ra, nếu bảo nó chỉ một lúc muốn biết cảm giác yêu là thế nào thì đó không phải sự thật. Và sự thật là nó biết mình thật sự đã thích hắn, nụ hôn đó khiến nó thấy mình được trao tặng hạnh phúc và tìm được một chỗ dựa lớn cho tương lai. Nhưng rồi thì sao, nó rời xa chỗ dựa từ Abbu và thời gian nó bên cạnh Abbu, đó là trách nhiệm của cậu ấy sao. Nó cảm thấy mình như một đứa lợi dụng, khi đã tìm được tình yêu thật sự thì đã không còn màn đến người luôn bên cạnh và bảo vệ nó.

Rồi thì sao nữa, nó cũng phải chấp nhận thôi, điều bây giờ nó có thể làm cho Abbu là hãy thật hạnh phúc khi bên cạnh hắn mà thôi. Như chợt quên đi Zu, nó nhận ra thêm một điều nữa rằng là chuyện giữa Abbu và Zu như vẫn đang ở một chỗ không chuyển động và nếu chuyển động cũng theo dạng chạy trên một đường tròn. Một người cố đuổi theo còn một người thì cố trốn chạy. Có lẽ là do nó chưa biết gì về chuyện Zu chính thức công nhận với chính tình cảm của con bé là nên dừng lại. Rồi thì mai đến, nó lại vẫn đối mặt với Abbu, suy nghĩ về Zu vẫn còn vì nó như từng nhiều lần cướp đi hạnh phúc của con bé.

Đi vào suy nghĩ của nó một chốc xem sao. Nó nghĩ gì vào lúc này và những gì nó phải chuẩn bị cho ngày mai…

… hạnh phúc …

“…. Có lẽ mình đã cảm nhận được hạnh phúc. Chờ đợi một năm dài, mình ngoài miệng nói là trốn tránh nhưng rồi mình cũng không thể nào thoát khỏi hắn.

Chúa à, hãy cho con biết đi, điểm uốn ấy ở đâu. Con từ một người không hề thích hắn và bây giờ lại như thế này, giai đoạn chuyển đổi ấy là ở đâu thế Chúa?

Giờ trong lòng lại trở nên rối bời, thà rằng con và hắn cứ như thế mãi, hơn là bây giờ tụi con đã hiểu suy nghĩ của nhau nhưng sao con lại trở nên không phải là con nữa. Có lẽ con dễ chịu trước mặt hắn hơn và chịu nghe lời hắn nói hơn, con sợ mình sẽ thành như vậy, rồi hắn sẽ chẳng thích con như vậy nữa.

… Ngày mai, và cả 6 ngày tiếp theo. Chúa hãy mở đường cho con nhé, hãy để con vẫn là chính con, không bị hắn cuống vào dù lòng con khó có thể cưỡng lại được, Chúa ạ…”.


Nó trở về giường và nhanh chóng đi ngủ. Có lẽ ai khi nhận ra mình đã yêu ắt hẳn sẽ luôn có được nỗi niềm gì đó hạnh phúc hay rằng tưởng tượng những điều tốt đẹp. Nhưng nó thì lại nghĩ theo một hướng khác, có lẽ nó bắt đầu yêu và cảm thấy được sự sợ hãi nào đó trong tương lai. Nhưng rồi mọi chuyện đều sẽ do tình cảm của hắn giải quyết mà thôi, mọi chuyện không phải chỉ từ một phía mà.

Hắn cũng đã chẳng khác nó. Lo sợ rằng đến một lúc nào đó, nó nhìn lại một quá khứ đã qua, nó nhận ra được rằng Abbu luôn là một chỗ dựa tốt. Còn hắn, hắn vẫn là một người chỉ mới chập chững trong cái con đường có sự hiện diện của tình yêu mà thôi, hắn chưa hiểu hết và cũng không biết phải làm sao để có thể khiến nó thật sự hạnh phúc.

Chặng đường tình yêu quả thật dài và bước đến ngưỡng cửa yêu đã khó với tụi nó, và vượt qua mọi cản trở khác về sau lại là một cái khó khác nữa.


Thế giới vẫn như thế, không có gì thay đổi và sau một đêm dài, mặt trời lại bắt đầu mọc. Chợt như nghe tiếng sóng biển nhưng vẫn như xa vời…

Nó tĩnh giấc và nhận ra mình vừa rời khỏi một giấc mơ đẹp, có hắn ở đó và mọi người. Mọi thứ đều tốt đẹp và mọi người rất vui vẻ trong chuyến đi này. Nhưng có lẽ điều gì đó nó không thể nhớ chi tiết được, nó gặp lại một người nào đó rất thân thuộc nhưng chỉ vụt qua và biến mất trong suy nghĩ ấy. Bước chân xuống giường và chuẩn bị cho những khởi đầu của ngày mới.


Căn nhà nhỏ sau những tầng lầu cao… nhà Kenty.

-Hình như có ai đó đang đi qua đi lại trước cửa nhà mày.

Kenty bước ra gần cửa hơn để nhìn ra xem ai mà Zun vừa nhắc đến. Quả thật là có vài người mặt đồ đen đang đứng trước nhà cậu ta.

-Đi thôi.

Kenty đóng cửa nhà lại và cùng mang balô cùng Zun lên chiếc SSC.

Ra khỏi nhà và những ánh mắt ấy dõi theo Kenty, có lẽ như họ muốn tìm cậu ấy nhưng chưa kịp gọi thì Zun đã chạy vụt qua một cách nhanh chóng. Kenty, cậu ta chẳng thèm để mắt đến và chỉ biết nhắm mắt với cái tai nghe được mở “max”.

Hắn hôm nay trông không khá hơn vì bệnh của hắn khó mà hết nếu cứ đi ngoài đường hoài như thế này. Một tuần du lịch không biết có tốt đẹp với hắn hay không đây?

……………

Tàu tốc hành… 6 tiếng trôi qua và khi mặt trời đứng bóng…

Cảm giác như da mặt trở nên khô đi và căng đầy. Gió biển thật lớn và mang một mùi mặn của muối khiến lòng người trở nên bồn chồn và hào hứng muốn chạy ngay ra ngoài kia, lặn mình xuống nước để có thể cảm nhận được cái vị mặn ấy thật sự.

Nắng lên cao và điều đó đã ngăn đi những bước chân trên cát. Biển vắng và nơi này chỉ dành do hai lớp mà thôi. Mọi người tập trung theo thầy giám thị.

……….

-Thầy đã thay mặt cả trường để có thể dẫn dắt chuyến đi này. Hiệu Trưởng có dặn rằng thấy nên quản lí các em thật tốt và đơn nhiên sẽ như thế. Nhưng thầy sẽ không can thiệp vào bất cứ chuyện gì riêng tư của tụi em, dù là thế các em cũng phải ý thức được hành vi của mình đấy nhé. Giáo viên chủ nhiệm của hai lớp đều có công tác vậy nên mong các em có thể nghe và làm theo lời thầy cho thật đúng nhé. Trời bây giờ nắng cao, thầy nghĩ chúng ta nên ngủ một giấc trước khi ngắm biển chiều sau 1 chặng đường dài. Sáng mai, sẽ chẳng muộn cho việc tắm biển đúng không ?

…….. Vâng thưa thầy …….

Cả hai lớp tách nhau và lớp trưởng mỗi lớp lên nhận những bảng chìa khoá của lớp mình. Nó nhanh chóng lấy nhanh 10 chiếc chìa khoá từ tay giám thị và dẫn cả bọn về khu khách sạn cách biển không quá 5 bước chân.

Nó, Mèo, Boo và Tiểu Quân cùng ở một phòng. Số còn lại cũng thế, gồm 4 người 1 phòng. Bên bọn con trai thì có hắn, Abbu, Kenty và thằng Phương chung một phòng. Chẳng mấy khi chúng nó ở gần nhau thế này, lại chỉ cần nằm trên giường ngẩng đầu cao lên 1 chút là có thể thấy được mặt nước biển rồi.

Ai về phòng nấy và đi nhanh vào giấc ngủ vì đã phải đi tàu tốc hành suốt cả buổi sáng, mặc khác ngày hôm qua phải dọn dẹp cái bãi chiến trường ở khu cắm trại như thế cơ mà.

Sau những chuyện xảy ra tối đêm qua, từ sáng cho đến bây giờ, nó né tránh ánh mắt từ hắn. Nó không hiểu vì sao nhưng có lẽ nó chưa quen việc nhìn hắn theo kiểu biết hắn đã thích mình, dù rằng cả hắn và nó đều chưa nói với nhau câu rằng “chúng ta trở thành những người yêu nhau nhé” hay là sao sao đó. Nhưng có lẽ cũng sẽ không lâu nữa đâu, hắn sẽ “tái khẩu” câu nói ấy 1 lần nữa sau cái lần cái hiệp ước tay bốn giữa anh em nhà hắn, nó và cả Abbu nữa.


Giấc ngủ dài mặc kệ rằng biển của tuần này chỉ dành cho các học sinh thắng giải của Ngũ Vương. Nhưng chắc là một tuần quá dài nên ngủ là biện pháp đốt cháy một ngày đầu tiên trước khi đủ sức “ăn chơi” cho thoả sức của tụi nó.

………

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.