Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 71

Phiên bản Dịch · 991 chữ

… Trót yêu anh rồi yêu nhiều lắm …

…………...

3 giờ sáng…

Một ngày nữa đang đến và tụi nó như dần rời xa cái khoảnh khắc đẹp của thời học sinh này. Lửa trại đang tàn dần và những bước chân đang hướng về cửa lều của lớp mình.

Một đám đông tiến lại lều của lớp nó và không một ai có thể nói lên lời nào. Là ai cơ chứ ? Người nào ở đây có thể hình dung cảnh tượng này. Ngón trỏ của tên con trai đặt lên môi như ra hiệu “hãy giữ khẽ”. Những đôi chân không muốn bước vì sợ rằng sẽ chẳng thấy được cái cảnh này một lần nữa. Bọn trong lớp bước chậm rãi vào trong lều để không phải chạm vào Mèo. Mỗi người ở đây giữ riêng ình một bí mật về tên con trai ấy. Cả Abbu và Zun, cả hai thằng đều mỉm cười vì điều gì đó không rõ, hay là do những gì cả hai dự tính đã trở thành hiện thực rồi. Tìm thấy được ánh mắt bối rối từ tên con trai ấy, cả bọn thừa biết rằng đây không đơn giản là tình bạn.

Lửa trại chính thức tàn và các cửa lều đóng lại để mọi người có thể chợp mắt được những giờ cuối cùng của đêm tối. Nhưng rằng ai có thể ngủ ?

Tụi nó nằm cạnh nhau và chụm đầu vào nhau thành 2 hàng. Bọn con trai xen kẽ với con gái chỉ vì lượng con trai trong lớp chẳng mấy đông. Nó mở lời cho những điều chưa nói…

-Hãy luôn bên cạnh nhau nhé mọi người. Chúng ta còn những khó khăn trước mắt cần phải vượt qua. Dù mang trong lòng những hận thù, hãy tự tay xoá bỏ chúng và nếu có thật sự thích ai đó thì hãy thổ lộ đi nhé, hihi.

Nó trở nên nghiêm túc hơn vì hiếm khi nó tìm được cảm xúc này, cảm xúc chỉ dành cho tình bạn mà thôi.

Tên con trai đang ngồi trước cửa lều nhẹ nhàng bế lấy con bé và để con bé nằm cạnh những bọn con gái khác. Nhẹ nhàng đóng cửa lều lại và đi gần lại chỗ Zun hơn. Cậu ta nằm xuống như bao học sinh khác. Giờ phút dành cho những người bạn yêu mến.

Hắn tiếp lời của nó:

-Một bí mật lớn mà chúng ta vừa phát hiện ra. Hãy giữ riêng nhé vì người con gái đang ngủ sẽ phát điên nếu biết điều này đấy, haha.

Hắn dùng những lời “bóng gió” chỉ để trêu tên con trai mang cái lạnh “0 độ” nhưng có lẽ hắn nói đúng. Người con gái ấy sẽ phát điên nếu biết rằng đã có 1 tên cho con bé nhờ cậy bờ vai của cậu ấy để có một giấc ngủ ngon. Chẳng cần nhiều lý do hay là sao sao đó, chỉ cần biết một kẻ chẳng thèm đếm xỉa đến ai chịu mở lòng với một người nào đó thì đơn nhiên đó ắt hẳn sẽ là một tình cảm đặc biệt nào đó tuy chưa khám phá ra hết mà thôi.

Từng đứa trong tụi nó kể lại những kỉ niệm đẹp của mình khi học cùng nhau suốt 3 năm dài. Tuy rằng nó chỉ học cùng lớp 2 năm, hắn cũng không trọn vẹn năm nào nhưng bây giờ thời gian chẳng còn quan trọng nữa. Tụi nó cần nhau và cần sự đoàn kết cho những nổ lực của từng cá nhân. Sáng mai, ngày mà trường nó sẽ công bố kết quả lớp nào sẽ chiến thắng để có thể có được chuyến đi biển xa, đón Tết với mùi muối mặn và cả những buổi bình minh chờ đợi nắng tới và mỗi chiều lại vẫy tay tạm biệt hoàng hôn.

Thời gian cứ vẫn trôi như thế … Hãy nhìn lại tụi nó đã có được những kỉ niệm gì với nhau rồi. Với nó thì sao, với nó thì không nên kể lại dù là bất cứ chuyện gì. Dù là có những kỉ niệm vui nhưng theo sau đó những nỗi buồn lại tranh nhau mà ập đến với nó.

Cũng đã đến lúc nó nhìn nhận mọi thứ từ thực tại. Chấp nhận cuộc sống, chấp nhận tình cảm của mình và cả việc chấp nhận tình cảm từ đối phương.

………. ……………

Tất cả mọi người vỗ tay chúc mừng 2 lớp vừa được nêu tên trước toàn trường khi trời đã rạng sáng. Sự đông đúc thấy rõ trong ngày hôm nay khi tất cả học sinh đang tranh thủ dọn lều của lớp mình.

Kết quả của buổi trại không có gì bất ngờ cả ngoài việc 2 lớp nổi trội nhất lại đồng giải nhất. Hiện tại hiệu trưởng không biết phải làm thế nào vậy nên trong thời gian tất cả học sinh dọn dẹp lều trại của lớp mình, các giáo viên và ban giám hiệu họp lại để bàn tính lại giải thưởng này sẽ dành cho lớp nào.


-CÁI GÌ?

Con Boo hoảng hốt thét lớn trước cửa lều lớp mình. Cả lớp nó cũng không tránh khỏi bị sốc trước quyết định của Hiệu Trưởng.

-Tao sẽ ăn Tết ở nhà thờ.

Quậy chán nản và sau đó vào dọn dẹp đồ trong lều phụ bọn còn lại. Abbu lúc này lại cảm thấy đây là cơ hội cho cậu ấy. Cậu ấy đã chẳng nói sau trại xuân nợ sẽ phải đòi sao.

-Phải đi hết. Hiếm khi hai bên có dịp gặp nhau để giải quyết vấn đề mà.

Hắn dường như hiểu mọi chuyện lúc này, đằng nào Abbu cũng sẽ chẳng bỏ qua nên hắn cũng không mở lời mà ngăn cản trước.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.