Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 44

Phiên bản Dịch · 1145 chữ

Trại xuân bận rộn, cả lớp nó như muốn lật tung bầu không gian khi từng cử chỉ hành động của từng thành viên mang đậm chất tự tin, coi trời bằng nắp trà. Cả nó cũng thế, cả Mèo, mọi người đều giữ nét mặt ấy để cho thấy, A1 bắt đầu lấy lại danh dự, danh dự 1 lớp đứng đầu phong trào.

Niềm vui, nụ cười thực sự đã hiện diện khi hắn và nó nhìn nhau, đi cùng nhau và cùng nhau làm việc. Thay vào đó, những nụ cười khác 1 chút gì đó chúc cho 2 đứa nó thật hạnh phúc, phần còn lại mang nổi ngượng ngịu và ánh buồn trên từng nét môi. Nhìn nó sau gốc cây to, nhìn người đứng ở gốc cây to ấy từ sau lưng. Zu hướng về 1 người con trai và người con trai ấy chỉ có thể hướng về nó mà thôi.

-Ụa, Zu, em lên trường chi thế, ghé phụ lớp tụi chị à, hehe.

Zu hoảng hốt quay người lại khi sau lưng là Boo.

-À, không… à vâng, em muốn lên giúp mọi người, nhưng em bận phải về rồi, chị đừng nói là em đến nhé, không thì anh 2 em lại mắng em không lo học hành cứ hay rong chơi nữa.

-Giúp đỡ mà coi là rong chơi à, yên tâm chị bảo Quậy nó xử thằng anh em dùm cho, haha.

-Chị đừng đùa mà, chị ấy mà đánh anh em thì còn gì thân thể anh 2 em nữa chứ, hehe, em đi về nhé, tạm biệt chị.

Nụ cười tắt ngay lập tức khi con bé quay lại và hướng về phía cổng trường. Lớp 12 quả là bận rộn và con bé thì chẳng phải là người khiến người khác để ý đến.

Câu chuyện này cũng đã quá dài rồi, cũng đã 1 năm hơn rồi cơ đấy, cũng đến hồi bão đến và sóng sợ hãi chạy thật nhanh vào bờ tuy rằng sóng đã quen ở cùng biển.

Gió chiều nay mang cảm giác mát mẻ và khiến lòng người cảm thấy như ấm lại khi có bạn bè bên cạnh. Abbu bận bịu hơn ai hết khi cái lều trại có tí trục trặc về khâu thiết kế 1 tầng. Chúng nó thử độ chắc chắn và có cảnh báo cái lô-cốt này không mấy an toàn, 1 người trực là đủ, nếu là 2 thì hậu quả khó đỡ lắm.

-Thật là, các anh chuẩn bị 1 tuần để được cái cổng trại tốt không thể chấp nhận được luôn đấy.

-Em thôi phàn nàn đi chứ Quậy, tụi anh cố hết sức rồi đấy thôi. Vã lại làm tầng thế này cũng chỉ để trực, 1 người ắt không sao mà, lều tụi anh làm khá dài để chỗ ngủ rộng rãi cho cả lớp, lại còn phải chi thêm tiền mua đất để nới rộng đấy.

Abbu cằn nhằn nó xong rồi bỏ đi 1 mạch ra căn-tin. Ánh mắt đủ khiến người ta biết rằng, 2 từ diễn tả nổi lúc này là “né tránh” mà thôi. Nó thấy không được ổn trong người vì đó giờ Abbu chẳng bao giờ làm vậy với nó, buồn thật và nó không muốn làm gì nữa, bỏ về lớp và đóng cửa lại ngồi 1 mình. Dựng trại như thế chẳng mấy ai lên lớp cả, nó được yên tĩnh và không muốn 1 ai quấy rầy mình, suy nghĩ và cố phân tích cái hàm số khó giải này của Abbu. Nhưng có lẽ nó bận ngủ trong lớp nên chẳng biết tí gì về việc khai thác tư duy của mình, chất xám như keo lại chẳng đủ đáp ứng nhu cầu suy nghĩ của nó.


Cũng 5 giờ hơn, từ giờ cho đến 8 giờ phải giải quyết xong việc dựng lều và sau đó thì về nhà ngủ 1 giấc chờ đợi cuộc náo loạn của ngày mai. Cơ nhưng có vẻ lớp nó mệt mỏi hẳn so với dự tính công việc đã làm. Cuối cùng thì cũng ngừng lại giải lao rồi mới tính tiếp. Mọi người tụ tập lại đầy đủ chỉ thiếu mỗi nó thôi.

-Zun à, nảy em ông có lên đây đó, nó bảo muốn phụ giúp nhưng rồi bảo bận và đi về.

-Vậy sao ?

Mắt Zun hướng về Abbu sau đó thì nhìn về hướng khác. Abbu cũng trả lại ánh nhìn cho Zun rồi sau đó đi lòng vòng ngắm những lều trại khác thay vì cùng ngồi nói chuyện với cả lớp. Quả là con Boo này không chuyện giữ kín được lâu. Cơ mà nhắc đến việc “kín” quả là nay tên Kenty bớt thực dụng hơn.

-Kenty à, đã cật lực vì lớp như thế, vậy thì 2 ngày tới hãy vẫn như thế nhé, cả lớp rất mong là chúng ta có thể đoàn kết, nhất là cậu đó.

Con Boo vẫn ra giọng giống lãnh đạo hơn là nó đó giờ. Nó không biết đi đâu nên họp giữa giờ thế này con Boo đành kiêm hết thôi. Rồi thì Kenty đứng dậy, đá mắt về hướng thư viện cho Mèo sau đó thì bỏ đi.

-Này là đang họp đấy, không muốn nghe cũng phải ngồi lại cơ chứ. Con Quậy đâu rồi, sao không ở đây nhỉ, mình thì chẳng có cái quyền nào dính môi, nói ai mà nghe.

Zun cũng chợt nhận ra việc nó không có ở đây, rồi thì chơi cú chót với Boo, hắn đứng dậy và bỏ đi tìm nó.

-Thế thì cuộc họp kết thúc, ai làm việc nấy, ôi chắc điên mất, nếu con Quậy trả cái tên lớp trưởng ình thì mình trù dập cho 3 cái thằng này cho đến chết. Chẳng hiểu sao ngày trước lại muốn rụng rời tay chân vì chúng nó không biết.

Mèo che miệng cười khúc khích xong thì đi theo hướng người ta chỉ lúc nảy, đến thư viện tuy không biết chuyện gì mà tên mặt lạnh ấy cần nói.


Cũng đã hơn 7 giờ, hắn cố đi kiếm hết khắp các lều trại, cả phòng hiệu trưởng nhưng cái địa điểm lớp học thì không hiểu sao lại quên.

Trời tối hẳn đi và quả thật các dãy lầu chẳng mở đèn, như thế thì làm sao có ai trên đó được. Cuối cùng hắn cũng quyết đặt chân một lần lên các dãy lầu để tìm nó. Học cũng được vài tháng cơ mà quên mất là mình học dãy nào, chỉ biết nhìn bảng tên lớp thôi, hắn mò mẫm các bảng tên lớp bằng đèn điện thoại trông còn thua tên hai lúa mới lên thành thị nữa

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.