Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 39

Phiên bản Dịch · 1194 chữ

-… Bỏ tay ra …

-Zun à … mày không lẽ xem mọi chuyện là bình thường sao ?

-Chứ tao phải làm sao, cuống cuồng lên như mày à.

-Mày điên rồi Zun à, không lẽ mày với Quậy, không có gì với nhau sao ?

-Có gì là có gì, tao với con nhỏ đó đã không có gì từ lâu rồi.

Bốp !!

-Mày ngu vừa thôi. Ừ thì cho là mày không có gì, nhưng Quậy thì có gì với mày đó.

-… … …

-Mày biết trở thành sơ thì thế nào không. Sẽ không được yêu ai, sẽ phải sống xa gia đình và bạn bè. Dù trước mặt, vẫn gần đấy, nhưng sẽ không bao giờ được đi chơi cùng nhau, không thường hay nói chuyện với nhau, nhiều thứ lắm, mày biết không hả ?

-.. … …

-.. … …

-… ảnh hưởng… đến tao sao ?

-… … …

Hắn trả lời ngắn gọn và bỏ đi. Lái chiếc SSC của mình về hướng cổng. Mặc cho ai có gọi hắn bảo hắn hãy ở lại cùng nhau làm tiếp hay sao sao đó.

Ai bảo hắn không có gì với nó cơ chứ, có gấp trăm lần những người khác đấy… nhưng … chưa ai hiểu hết được thôi, cả nó và hắn cũng vậy.

………………

Stand by me and necessary

점점 깊어만 가 너를 앓을수록

라라라라라라 라라라 라라라

Cry for me and I’m sorry

점점 패여만가 너를 잃을수록

제발 다시 안아달라고 ….

Pray – Sunny Hill.


Trời đang mưa, sáng chủ nhật không khác gì những ngày qua. Tiếng nhạc từ tivi trong phòng của nó. Các sơ cùng cha xứ có công tác ở Kontum. Nó ở lại nhà thờ cùng các chị khác – cũng đang giống nó, học trở thành sơ. Ở đây nó là người nhỏ tuổi nhất, vì vậy nó không phải làm nhiều việc, các sơ chẳng hiểu sao lại ưu tiên cho nó học đàn trước thay vì những người khác đã học 3 tháng rồi mà vẫn chưa chỉ đến phần đánh đàn. Nếu bảo ai dạy cho nó đánh đàn thì người đó sai lầm rồi, chẳng phải lúc nhỏ nó đã làm loạn nhà thờ rồi sao, cỡ xem nó mà giận ai đi đánh trút giận ắt cộng đoàn điên lên mất thôi.

Tối hôm qua, nó được các sơ chỉ bước cơ bản là luyện ngón từ “Đô” đến “sol” thôi, cơ mà nay nó đã đánh được lưu loát tận quãng 8. Dù gì nó cũng được các dì cho thời gian để thích nghi, vì vậy sau Tết thì nề nếp mới bắt đầu được áp dụng với nó. Cũng vì chán quá, nên nó muốn đến giúp lớp làm việc. Áy vậy mà quên số điện thoại của tụi trong lớp, cả Mèo thì cũng đi rồi đâu còn ở nhà mà gọi, nó đành đi bộ đến nhà Boo, trong khi bệnh thì vẫn chưa hết.


Hôm qua, nó có lẽ không biết, nhưng hắn thật sự đã đến nhà thờ và nép vào bên hẽm nhỏ để chờ xem như thế nào. Mèo bước ra với nét mặt buồn bã, nó đi theo sau, và thấy rằng Mèo chẳng có được niềm vui từ việc nó đi theo nhà dòng. Nhưng điều này là điều tốt với nó cơ mà, sao ai cũng phản đối, với hắn, hắn như muốn đi lại và bảo nó là hãy rút lại lời nói ấy đi. Nhưng … hắn không làm được, nếu có đi chăng nữa thì nó cũng chẳng bao giờ chịu nghe cái người đã bỏ nó đi dưới mưa dầm vào đêm hôm ấy.

Hiện tại lúc này, nó không hiểu vì sao lại sợ hãi hắn, không phải hắn đối xử tệ hay có ý xấu với nó, mà chính nó thấy cần tránh xa hắn hơn bất cứ lúc nào. Thường thì sẽ cãi nhau, nhưng rồi cũng không hiểu vì sao, nó lại không nói lên được lời nào cả.

Ngày hôm nay sẽ dài …

Nó đến và đã bị lôi đi bởi Abbu. Cậu ấy thật sự bức xúc và không muốn điều đó, dù trước đó chính miệng cậu ấy bảo là sẽ ủng hộ nó.

-Nếu anh phản đối, dậy là anh nói dối rồi.

-… Dù là anh có nói ủng hộ, nhưng …là do anh không biết việc làm của 1 ma sơ là như thế nào. Quậy à, em không hợp đâu, có nhiều cách để em trở thành 1 người tốt thật sự mà, bây giờ thì em đã tốt lắm rồi. Đừng chọn con đường ấy nhé, anh xin em đấy.

-Chỉ là, thời gian bên cạnh mọi người ít hơn thôi, em cần như thế để có thể sống thanh thản, tịnh tâm mà học hành và làm việc. Anh đã thấy rồi đó, gia đình tan vỡ, mẹ bỏ đi và cha mất, đó là do em gây quá nhiều tội lỗi với mọi người, em nghĩ chỉ còn cách này thì mới có thể sống tốt thôi anh à.

-.. nhưng …

-Được rồi, vào phụ mọi người đi, em hứa là 2 tuần tết này sẽ trôi qua trong vui vẻ, ô kê nhé, hihi.

Nói rồi nó kéo Abbu lên sân trước để tiếp tục cùng mọi người làm việc. Hắn thì chẳng muốn làm gì, chỉ muốn nằm nghe nhạc, không được lâu cũng bị con Boo lôi ra bắt làm việc, được lúc thì té thang, rồi chút lại bị búa rớt xuống chân. Chẳng hiểu nổi hắn, chẳng làm được trò trống gì cả.

Abbu hôm nay chẳng muốn nói chuyện gì với hắn, có lẽ cuộc đối thoại ngắn gọn hôm qua khiến Abbu có khoảng cách hơn với Zun. Quả thật ai cũng biết hắn chưa bao giờ trải qua chuyện tình cảm với 1 đứa con gái nào, tình cảm với nó cũng chỉ là sự giả dối, ấy vậy nhưng Abbu không nghĩ hắn lại là người vô tâm đến vậy. Việc trở thành 1 ma sơ không phải 1 ngày 1 đêm là được, nó phải học 1 thời gian dài và những ai không muốn nó đi theo nhà dòng sẽ phải có định hướng thực hiện kế hoạch “cám dỗ”. Việc để trở thành 1 con chiên tốt không hẳn phải trở thành 1 ma sơ, nếu khi trở thành 1 ma sơ mà trong lòng vẫn còn vương vấn quá nhiều thứ thì Chúa hẳn cũng không vui khi đón nhận con chiên ấy. Vậy thì ai là người đảm nhận trọng trách “cám dỗ” nó đây ?

Một ngày dài trôi qua, nó luôn né tránh ánh mắt từ hắn. Trời tối đi và tụi nó vẫn đang cố gắng hoàn thành những gì mình đang cố gắng làm. Ở trong nhà, cả bọn con gái không tham gia vào việc sẽ may xong bộ lông vũ, cuối cùng thì chỉ còn mình Mèo ở lại lo cho xong, quả là rất khó và nhột nhạt.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.