Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 35

Phiên bản Dịch · 941 chữ

7 giờ hơn, nhà Kenty lúc này chỉ có 3 đứa. Kenty thì đã ngủ mất biết, Abbu thì nằm nghe nhạc, mắt cũng đang lờ đờ dần chuẩn bị đi theo Kenty vào giấc mơ rồi, còn mỗi Mèo vẫn ngồi đó chờ cả bọn trong lớp mang đồ dùng về.

Cho đến 8 giờ, tất cả tập trung tại nhà Kenty gần như đầy đủ. Riêng hắn và nó vẫn chưa về tới, trời mưa thì vẫn chẳng ngớt, cho nên Abbu bảo mọi người về trước rồi mai ắt tính tiếp.

-Mọi người về cả rồi, sao 2 đứa nó còn chưa về nữa.

Mèo đi qua đi lại và lo lắng cho nó, đã hơn 3 tiếng đồng hồ rồi, 2 đứa nó làm gì mà vẫn chưa về. Abbu lúc này còn rối gấp trăm lần hơn.

Thật thì chẳng chuyện gì xảy ra cả, chỉ là đường khá xa nên mất nhiều thời gian đi lại mà thôi. Từ hướng ấy trở về nơi tụi nó ở thì trời bắt đầu đổ mưa tiếp, đúng hơn là ở nơi chúng nó ở không ngơi mưa từ trưa đến giờ. Sự im lặng trong chiếc xe của hắn, tuy rằng sự ồn ào của mưa và sự qua lại của xe cộ bên ngoài không được nhỏ. Hắn không muốn việc có khoảng thời gian không gian riêng thế này lại trôi qua vô ích, mở lời..

-Có lạnh lắm không ?

-Cần gì anh bận tâm.

-Này là còn lâu lắm mới tới nơi, im lặng thế này tôi ngủ gật thì sáng hôm sau thức dậy ở bệnh viện đấy.

-Tôi chẳng có gì để nói cả.

-… … … 1 thời gian dài … như thế … cô và …

-Đừng có nhắc đến chuyện giữa tôi và Abbu được không ?

-…

-Trong mắt tôi, bây giờ, anh cũng chẳng tốt hơn trước đâu, nên đừng cố gắng muốn biết thêm gì, cứ sống như là anh đi. Tôi cảm thấy mệt mỏi đấy.

Cảm giác lẫn lộn, trong suy nghĩ của hắn rằng là nó vẫn chưa chịu bỏ qua cho hắn, vẫn còn ghét hắn và hận vì hắn đã bỏ đi không quay lại vào tết năm trước.

-Phải làm thế nào … để cô không còn ghét tôi nữa. Ở giai đoạn là bạn, cô không dành vị trí nào cho tôi sao?

-Đã muốn biết vì sao như thế thì để tôi nhắc lại. Con người như anh, có muốn làm bạn thì sẽ mang sự lo lắng và sợ hãi lắm đấy, cứu mạng và bị mắng lại, lợi dụng rồi xem như mọi chuyện như chưa từng diễn ra, đem danh dự của tôi chà đạp trước trường rồi chỉ đơn giản là xin lỗi. Là bạn à, khó lắm, phải nói là rất rất rất khó đấy.

Hắn nghẹn lại và quay mặt sang hướng cửa xe, nuốt những uất ức mà đối với hắn, những gì hắn làm chưa đủ trả lại mọi nỗi đau cho nó sao. Nhưng lúc này hắn không biết, nó nổi giận vì hắn không biết rằng Abbu không phải là người khiến nó rung động, mà là "người khác" cơ ...

-Tôi,… không muốn kể công hay là sao sao đó. Có lẽ ở sân bóng rỗ hôm ấy tôi đã nói hết rồi, nếu thật sự những điều ấy chưa đủ bù đắp cho cô, để mức thù hận biến thành là bạn, thì xin lỗi. Từ giờ về sau tôi sẽ không làm phiền cô nữa.

-Dừng xe lại đi.

Hắn nói nhưng không nhìn về hướng nó, cho đến khi nó bảo hắn dừng xe lại. Bước xuống trong khi trời đang mưa lớn, nó đóng sập cửa xe lại và đi bộ về hướng phía trước. Hắn quay lại cố với lấy tay nó, nhưng hắn không đủ sự cương quyết, không đủ dũng cảm để nối cái mối quan hệ từ thù hận chuyển sang tình cảm, nhanh chóng trở về mức thù hận mà không cần bước ngang qua mức tình bạn ấy.

Bước trong mưa, nó không khóc dù là trong nó lúc này, có phần không giận hắn, nhưng phần còn lại hắn từng từ chối nó, từ chối nó không phải bằng câu trả lời, mà là bằng thời gian hắn bỏ mình nó nơi này. Gắn cho nó cái “tên gọi” mà bao nhiêu người gọi nó rồi bỏ đi đến đất nước khác, tên gọi ấy, bây giờ, chắc chẳng còn ai nhớ đến nữa nhưng trong nó, đó vẫn còn là 1 kỉ niệm, vui hay buồn thì vẫn chưa rõ được. “Con nhỏ đấy là bạn gái của ZUN”.

Một chút muốn giữ nó lại và mở cửa chạy theo, nhưng không, hắn không thể làm được nữa rồi, hắn cảm thấy mình đã làm cho nó nổi giận và bây giờ có đuỗi theo bằng cách ấy ắt cũng sẽ chẳng hiệu quả gì đâu. Đành lên ga, hắn chạy qua mặt nó mà không làm chiếc bánh xe trông ra vẻ không cương quyết. Rồi khi thật sự đã chính thức bỏ nó dưới trời mưa, sự dày vò lớn của hắn, hắn sợ từ ngày mai sẽ khó mà đối diện với nó.

Còn nó thì sao, nó nở nụ cười như 1 năm trước, khi nó đã chờ đợi quá lâu rồi nhận được câu nói của hắn, hãy để nó ở mức tình bạn. Nó chẳng cần, thà vẫn là kẻ thù của nhau thì hay hơn.


Bụp !!

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.