Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 72 ( H )

Phiên bản Dịch · 1225 chữ

Bruce hơi ngây người ra, sau đó cúi đầu cười một tiếng, bỗng nhiên ôm eo tôi vào trong ngực, nụ hôn nóng cháy ập đến, dịu dàng lại thô bạo và cường thế, cơ hồ muốn đoạt hết hơi thở của tôi.

Những lúc như thế này, thân là nữ Hán khu chân như tôi làm sao có thể yếu thế, vì thế quyết đoán cắn ngược lại, vừa nhấm nháp viền môi khêu gợi của anh vừa mút vào đầu lưỡi của anh, cái gọi là giúp nhau lúc hoạn nạn phỏng chừng cũng chính là như thế này.

Hai phiến môi mỏng kia giống lưỡi dao sắc bén lại mát lạnh, vị cũng mềm mại như thế, mùi hương lại tươi mát như thế, mang theo mùi đàn ông nồng liệt, quả thực như là rượu nguyên chất vậy, khiến tôi muốn say.

Bruce có chút động tình, anh từ lưỡi hôn mưa rền gió dữ chuyển biến thành liếm hôn ướt sũng, môi hôn đến vành tai trái, đầu lưỡi phác hoạ qua má, mãi cho đến thùy tai mượt mà, nhẹ nhàng cắn một cái, sau đó như là hút kẹo ngậm ở miệng.

Tôi bị anh hôn làm cho cả người mềm yếu, cả người giống như hóa thành một vũng nước mềm yếu ở trong lòng anh, nếu không phải anh dùng một tay ôm chặt eo tôi, phỏng chừng tôi đã sớm không đứng nổi nữa.

Còn về tay kia của anh thì… Khụ… có vẻ như đã chui vào trong quần áo tôi rồi =

Lòng bàn tay anh mang vết chai thoáng thô ráp chậm rãi vuốt ve dọc theo giữa lưng, cuối cùng duỗi đến bên trong áo lót, nhẹ nhàng sờ.

“A! Bruce…” Tôi đang đắm chìm trong nụ hôn của anh, bỗng nhiên bộ ngực truyền đến khoái cảm, không nhịn được kêu sợ hãi một tiếng, ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt anh cười, rồi cúi đầu, ôm cả người tôi lên ngồi trên bàn, cường hãn tách hai chân tôi ra, chen eo vào giữa, cúi đầu cắn một cái lên cổ tôi giống như ma cà rồng, lại chậm rãi liếm vết cắn.

“Bruce, đừng… Buổi chiều còn phải… thôi miên…” Giọng tôi gần như rên rỉ, cảm thấy áo đã bị anh cởi ra, anh thậm chí đã vươn đầu vào ngực tôi, mạnh mẽ hút.

“Chúng ta… Chúng ta lâu rồi không làm, cô gái của anh” Bruce nỉ non ở bên tai tôi nói, “Anh sẽ làm rất nhanh, được không? Đừng cự tuyệt anh… Anh biết em cũng muốn mà.”

“Nhưng, nhưng mà…” Tôi có chút khẩn trương đẩy đẩy đầu anh, “Lát nữa Afred sẽ gọi chúng ta đi ăn cơm trưa…”

“Anh chỉ muốn ăn em… Em quả thực khiến anh phát điên…” Bruce hơi nhắm mắt lại ngẩng đầu, lại ngăn chặn môi tôi, tay vẫn không nhàn rỗi, lập tức xốc váy tôi lên.

… Cái tên nào đáng giết ngàn đao làm tôi hôm nay mặc váy thế ┭┮﹏┭┮

Anh vô cùng thuần thục cởi bỏ quần lót của tôi, vừa hôn ngực tôi, vừa mạnh mẽ vọt vào trong cơ thể tôi.

“A! Trời ạ… Bruce…” Đúng là lâu qua không làm… Lúc anh vào, tôi có chút không thích ứng, trời ạ, đây là kích cỡ mà con người có thể chịu đựng sao! Sao, sao mà thô như thế dài như thế hả!

Cứ như là thò lên tận cổ họng mất rồi!

Trán Bruce ẩm mồ hôi, ánh mắt nóng rực, nhìn chằm chằm tôi cười cười, vừa định bắt đầu co rút, bỗng nhiên ngoài cửa có tiếng bước chân vang lên.

“Lão gia, phu nhân 【 không biết khi nào thì Afred đã sửa miệng rồi 】, cơm trưa đã được làm xong.” Afred lễ phép gõ cửa.

Cả người tôi lập tức cứng đờ, nhanh chóng ghé vào bên tai Bruce dục: “Mau ra đi đồ chết bầm! Afred đến rồi!”

Bruce chớp chớp mắt, tươi cười tà ác, bỗng nhiên mạnh mẽ ôm lấy tôi, hai tay nâng mông tôi lên.

“!!!” Tôi dùng tất cả sức lực nuốt tiếng kêu sợ hãi sắp bật ra khỏi miệng trở lại cổ họng, tay chân giống bạch tuộc gắt gao triền trên người anh, cố nén khoái cảm mà anh gây ra cho tôi, nằm sấp ghé vào tai anh cắn răng nói: “Anh, định, làm, cái, gì!”

“‘Làm’ em.” Bruce mỉm cười nói bên tai tôi, sau đó suỵt một tiếng, ý bảo tôi chớ lên tiếng, sau đó, sau đó…

Dám ôm tôi đi! ‘Cái đó’ vẫn còn ở bên trong! Loại cảm giác này! Không thể tả được!!

… Quả thực không đành lòng nhìn thẳng ┭┮﹏┭┮

Tôi còn chưa hết khiếp sợ chuyện anh vừa ‘làm’ tôi vừa đi, đã thấy anh ôm tôi đi tới cạnh cửa, sau đó nhẹ nhàng đặt tôi xuống đất, quay tôi lại, tôi phải vịn hai tay lên cửa, đưa lưng về phía anh.

… Cái thứ kia vẫn còn ở trong cơ thể tôi, lại bị anh quay một vòng, cảm giác kích thích ấy tôi không dám nhắc lại QAQ

“Lão gia? Phu nhân?” Afred vẫn còn kiên trì không ngừng gõ cửa.

Tôi quay đầu giận trừng Bruce, lại không dám nói lời nào, mưu toan lợi dụng hình thức sóng điện não đem suy nghĩ “Anh dám làm, tôi sẽ thiến anh” nhắn cho anh!

Nhưng mà Bruce mặt ửng hồng, thậm chí còn hưng phấn quỷ dị, anh không nhẹ không nặng vỗ mông tôi một cái, sau đó bỗng nhiên mạnh mẽ luật động.

Trời, ạ!

Đương nhiên không có khả năng xong việc, anh cúi xuống, cơ ngực cường tráng kề sát lưng ẩm ướt của tôi, hai bàn tay vươn ra phía trước xoa nắn ngực tôi, hạ thân bắt đầu giống một con ngựa đực hùng tráng ra vào.

Tôi cơ hồ bật khóc bởi khoái cảm sắp nổ mạnh, nhưng cách một cánh cửa gỗ như vậy, bên ngoài là ông lão Afred, trời ạ tôi thề sống chết cũng không thể kêu ra tiếng!

Tôi một tay vịa cửa, một tay nắm thành nắm tay gắt gao ôm môi, sợ mình không nhịn được kêu lên.

Bỗng nhiên, Bruce chậm rãi rút ra, mãi cho khi chỉ chừa chút đầu ở bên trong.

Cảm giác trống rỗng thổi quét mà đến, hốc mắt tôi ẩm ướt, không nhịn được quay đầu nhìn về phía anh, đồng thời… còn bất giác xoay xoay mông.

Mắt Bruce tối sầm lại, bỗng nhiên ôm eo tôi mạnh mẽ đẩy vào, cái loại cảm giác này… Quả thực chính là hỏa tiễn lên trời!

Tôi vui vẻ cơ hồ kêu lên, không muốn quan tâm ngoài cửa có người hay không, đè nén âm thanh nhỏ giọng kêu to lên.

“Trời ạ, Vera…” Bruce đến bên tai tôi, giọng nói trầm thấp thuần hậu như rượu nùng, “Anh thật sự muốn hủy em.”

Ngoài cửa có tiếng bước chân dần dần đi xa.

Bụng anh rắn chắc không ngừng va chạm tôi, âm thanh ái muội trong phòng vọng lại không dứt.

Cuối cùng tôi không đè nén nữa, phóng túng kêu lên tiếng.

Bạn đang đọc Lão Gia Vào Trong Chén Của Ta Đi của Uổng Bằng Lan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.