Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộ quân ( tứ )

Phiên bản Dịch · 2889 chữ

“Ngươi… Ngươi nghỉ ngơi nữa đi…” Triển Mộ Liễu xấu hổ khoác áo đứng dậy, “Ta đi hỏi một chút là ai làm chuyện tốt…”

Triển Hoài Quân vùi mình vào ổ chăn, không buồn ngẩng đầu liếc nhìn hắn.

Triển Mộ Liễu cũng không biết làm sao, hắn mặc dù bình thường tự xưng không ác không làm, miệt thị lễ giáo chính thống đạo Nho, nhưng cơ bản cũng không phải là chân chính đại gian đại ác đồ, hắn đối Triển Hoài Quân mặc dù có tình, cũng có dục vọng, nhưng chẳng bao giờ nghĩ tới thực có được đối phương, không nghĩ tới lại kết hôn, ngay cả giường cũng lăn rồi, nếu hai người có tình yêu làm cơ sở thì cũng không có gì, đằng này Triển Hoài Quân đối hắn chỉ là tình huynh đệ.

Triển Mộ Liễu cúi đầu thở dài, đẩy cửa ra.

Xác nhận cửa đã đóng lại, Triển Hoài Quân chậm rãi ngồi dậy, trầm mặc nhìn tân phòng quạnh quẽ.

Hỉ phục cùng hồng sa rơi tán loạn trên mặt đất, chén rượu trên bàn vẫn còn một ít, một mảnh hỗn loạn.

Triển Hoài Quân từ từ xuống giường, đi tới gương đồng, nhìn thân thể trong gương tràn ngập dấu vết ái tình kịch liệt, hơi hơi đỏ mặt, xoay người nhanh nhanh về giường, đem thân thể vẫn còn hơi đau đớn vùi vào trong, ôm chặt chăn bông.

.

Triển Mộ Liễu như một trận lốc xoáy tiến vào phòng Triển Tư Hoàn, hắng giọng nghiêm mặt hỏi: “Là ai làm?”

Triển Tư Hoàn mỉm cười buông lược trong tay, khẽ hôn trán Tương Mạt, ôn nhu nói: “Ngươi trước đi ra ngoài, ta cùng tân lang nói chuyện.”

Tương Mạt lo lắng nhìn trượng phu, lại nhìn Triển Mộ Liễu bộ dáng hung hăng, bất đắc dĩ gật đầu đứng dậy, “Ta đi tìm Nhị gia, hai người cứ chậm rãi trò chuyện.”

Chờ thê tử vừa đi, Triển Tư Hoàn liền mỉm cười nói: “Ta biết đệ nhất định là muốn tới hỏi chuyện kê đơn, đúng không?”

“Đúng vậy.” Sắc mặt Triển Mộ Liễu vẫn rất khó coi, “Hẳn sẽ không phải là cha đi? Hắn trước cũng nói giả kết hôn là được rồi, chắc sẽ không nghĩ ra chuyện kê đơn!”

“Nói là cha cũng đúng, bất quá không bằng nói là tất cả mọi người có phần.” Triển Tư Hoàn khí định thần nhàn mỉm cười.

Triển Mộ Liễu kinh ngạc trừng lớn mắt, “Đại ca, huynh nói cái gì!? Tất cả mọi người có phần!?”

“Cũng không thể nói là mọi người, chỉ có đệ, ông bà, Nhị gia, và Tương Mạt là không biết.” Triển Tư Hoàn cực thong dong, “Lão cha một người sao có thể thành công? Ta kể lại cho đệ cho nhanh, đệ có thể nói là bách độc bất xâm, đoàn tụ tán bình thường không làm gì được đệ, nên người đề nghị dùng túy đoàn tụ là ta, lấy dược đến là lão cha, lão tứ lão ngũ phụ trách đối phó Nhị gia bọn họ, làm cho tất cả đều có vẻ không có gì khác thường.”

Triển Mộ Liễu khiếp sợ lắc đầu.

Triển Tư Hoàn nói tiếp: “Thông thường phu thê động phòng, đơn giản uống chén rượu giao bôi rồi sẽ đi ngủ, nhưng đệ có việc phiền muộn, tất nhiên càng uống nhiều, ta hạ dược phân lượng lại không nhiều lắm, đệ tuyệt đối sẽ không phát hiện, hơn nữa dược tính cần có rượu phụ trợ, uống càng nhiều, dược tính sẽ càng hung mãnh…Xem ra ta sở liệu không sai, hiện tại ta cũng bắt đầu bội phục chính mình thần cơ diệu toán.”

“Vì sao lại làm chuyện ấy!?” Triển Mộ Liễu thất thanh kêu to, “Lẽ nào đại ca cùng lão tứ, lão ngũ cũng tin tưởng cái chuyện xung hỷ ma quỷ kia của cha!?”

Triển Tư Hoàn đạm đạm cười khẽ, “Nhị đệ, đệ cho là tình cảm của đệ đối lão tam rõ ràng như vậy, chúng ta sẽ không nhận ra?”

Triển Mộ Liễu hơi hơi chấn động, “Huynh nói cái gì…”

“Chúng ta đang giúp đệ đó.” Triển Tư Hoàn nhún vai.

“Đừng có đùa!” Triển Mộ Liễu gầm nhẹ, một quyền đấm lên tường, “Ta thừa nhận ta có tình cảm với hắn, cũng muốn có được hắn, nhưng không cần dùng đến cách này! Mấy người vì sao không nghĩ như vậy hắn sẽ hận ta! Bắt đầu từ sáng nay hắn thậm chí cũng không buồn liếc mắt nhìn ta lấy một lần! Mấy người vì sao sẽ không nghĩ, cá tính của ta như vậy lại có thể trù trừ không tiến? Bởi vì ta căn bản không muốn tổn thương hắn! Đây là loạn luân a! Là loạn luân! Hoài Quân coi trọng lễ giáo, hiện tại ra chuyện như thế, mấy người bảo hắn sống làm sao!? Giúp ta? Huynh muốn bức tử hai người chúng ta thì có!?”

“Bình tĩnh một chút, Mộ Liễu.” Triển Tư Hoàn nhíu mi cười cười, “Quan tâm sẽ loạn, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, nói thế để hình dung đệ đúng là không sai.”

Triển Mộ Liễu thở sâu, ép buộc bản thân trấn định, “Ý đại ca là nói, còn có nội tình?”

“Nhị đệ, ta hiện tại so với bất cứ lúc nào trước kia đều càng khẳng định đệ quả nhiên là nhi tử của vị y tiên nhân từ kia a.” Triển Tư Hoàn vỗ tay cười to, “Bình tĩnh một chút, đệ ngẫm lại từ đầu, có chỗ nào không thích hợp?”

“Từ đầu?” Triển Mộ Liễu cau mày, bắt đầu hồi tưởng toàn bộ sự tình__”Cha cùng Nhị gia từ tái ngoại trở về, bỗng nhiên nói cái gì Triển gia đại họa lâm đầu cần xung hỉ, lẽ nào từ chuyện này đã không thích hợp? Nhưng cha luôn luôn làm những việc kỳ quái, tuy rằng Nhị gia khuyên can vô dụng, nhưng hắn có khi kiên trì cũng là bình thường…”

“Vậy sau kế tiếp phát sinh chuyện gì?” Triển Tư Hoàn mỉm cười hỏi.

“Ta hay nói giỡn muốn cưới Hoài Quân, Hoài Quân đồng ý rồi…” Sắc mặt Triển Mộ Liễu trắng bệch, “Hắn chịu đồng ý xác thực kỳ quái, thế nhưng như thế thì có chuyện gì? Hắn biết đó là nói đùa, hắn tuy rằng luôn nghiêm túc, thế nhưng thỉnh thoảng vẫn phụ họa ta vui đùa…”

“Vậy sau xảy ra chuyện gì?” Triển Tư Hoàn vẫn cười cười, “Ta giúp đệ nói đi, vậy sau lão cha dĩ nhiên đồng ý hôn sự, lão cha tuy rằng cũng thường tuyên bố những câu kinh người, nhưng không có khác người như vậy, dĩ nhiên chủ trì hai đứa con trai kết hôn, trong đó một người Triển Hoài Quân tất cả mọi người đều biết là một chính nhân quân tử, phải không?”

Đáp án miêu tả sinh động, Triển Mộ Liễu lung lay, cẩn thận nói: “Lão cha nhốt chúng ta một tháng, Hoài Quân nỗ lực phá trận mấy lần, ta do dự, không hề làm gì…Sau đó chúng ta liền kết hôn…Tối hôm qua động phòng, cùng nhau trúng xuân dược, cho nên có phu thê chi thực…”

Triển Tư Hoàn chống tay cười nói: “Y cá tính Hoài Quân, sáng nay tỉnh dậy, nên tự vận, mặc kệ nói như thế nào, nó thế nhưng cùng chính thân ca ca lên giường__ác, kỳ thực từ lúc bị nhốt, nó nên tự vận rồi, lại nói trước đấy, thì từ lão cha quyết định chuyện hôn sự tới nay, cho dù Hoài Quân có trọng lời nói đến thế nào, cũng trăm ngàn lần không có khả năng đồng ý chuyện tự hủy danh tiếng như vậy, mà nếu nó kiên trì không chịu, cha còn có thể buộc được nó sao?”

“Nói vậy___” Triển Mộ Liễu khẽ lắc đầu, vẻ mặt không dám tin.

“Vừa nãy ta nói gì a? Ta chỉ là xét lại một chút thôi…” Triển Tư Hoàn giả ý suy tư nói: “Đệ, ông bà, Nhị gia, Tương Mạt…Ta đếm còn thiếu sao? Hẳn là không có.”

Triển Mộ Liễu thở sâu, gắng cười nói: “Không phải đâu? Đại ca định nói, Hoài Quân cũng tham gia?”

“Ta không chỉ tham gia thôi đâu.” Cửa phòng bị đẩy ra, Triển Hoài Quân mặc hồng sam y phục chậm rãi đi vào, theo sau còn có Triển Niệm Linh, Triển Niệm Hoa đang cười hì hì.

Triển Mộ Liễu sợ đến không nói được lời nào.

“Không chỉ có tham gia đâu!” Song bào thai bá vai nhau, đồng thanh cười nói: “Nhi tử của nữ ma đầu quả nhiên cũng là ma đầu! Nhị ca, người chủ mưu chính là tam ca a!”

Triển Mộ Liễu hít sâu một hơi, nhìn Triển Hoài Quân vẫn một vẻ bình thản lãnh tĩnh, “Vì, vì cái gì…? Ta cho rằng___”

“Ngươi cho rằng cái gì?” Triển Hoài Quân đạm đạm cười, “Ngươi cho là bạch mai quân tử Triển Hoài Quân chưa cùng ca ca tác phong tà phái tuyệt giao, là bởi vì chúng ta là huynh đệ; ngươi nghĩ rằng chúng ta phân biệt bái sư nhập môn nhưng thường xuyên gặp nhau, là bởi vì ta nhớ tình huynh đệ; ngươi cho là ngươi mỗi đêm cùng ta đồng sàng cộng chẩm, len lén chạm ta, hôn ta, ta đều không có cảm giác; ngươi cho là ánh mắt thâm tình cùng biểu tình thỉnh thoảng như bị tổn thương của ngươi che giấu rất tốt, rõ ràng đến mức mọi người đều biết chẳng lẽ ta lại là người mù, chính ngươi nghĩ rằng ta dung túng ngươi quấn lấy ta, tuyệt đối không có khả năng là bởi vì ta đối với ngươi cũng có tình?”

Triển Mộ Liễu ôm đầu, đi tới bên ghế ngồi xuống, “Điều này sao có khả năng…Ta là mộng xuân chưa tỉnh đi…”

Triển Hoài Quân lộ ra vẻ bất đắc dĩ, “Mộ Liễu, ta không muốn cưới, ai có thể bức ta? Ngươi tuy luôn làm chuyện xấu, cơ bản cũng một chính nhân quân tử, ta vài lần muốn dụ ngươi biểu lộ, nhưng ngươi thủy chung nhất nhất giấu kín, ta trước nghĩ sau nghĩ, cho dù ta ngay mặt nói thẳng với ngươi, ngươi chỉ sợ cũng sẽ cho là ta thương hại ngươi, thực rất khổ não, vừa vặn cha viết thư cho ta, tiện đường nói ra đêm Trung thu cần nói chuyện xung hỉ, ta liền biết thời cơ tới, mới một chiêu bức hôn, ta thế nhưng đều nguyện ý ủy thân cho ngươi, tới rồi đêm động phòng, ngươi còn không biết huyền cơ trong đó!”

“Vậy túy đoàn tụ…” Triển Mộ Liễu nhìn về phía đại ca.

“Đương nhiên là chính Hoài Quân hạ.” Triển Tư Hoàn mỉm cười nhún vai, “Sau Trung thu nó liền cùng chúng ta thảo luận một lần, mọi người đối với việc đệ trì độn rất bất đắc dĩ, nói lại lần nữa đi, bày ra chính là ta và Hoài Quân, phụ trách kiếm dược là cha, lão tứ lão ngũ hỗ trợ, chẳng qua cho đệ trúng xuân dược chỉ là kế hoạch dự bị, ai bảo đệ dĩ nhiên định cùng Hoài Quân hữu danh vô thực…”

“Nhị ca!” Triển Niệm Linh, Triển Niệm Hoa cùng nhau thở dài, người trước lắc đầu nói: “Cuộc đời ta không thấy qua chính nhân quân tử như thế kỳ thực lại là bại hoại giang hồ!” người sau liếc Triển Hoài Quân cười nói: “Cũng không thấy qua giang hồ bại hoại thật ra lại là chính nhân quân tử!”

Triển Hoài Quân bình tĩnh nói: “Hắn từ nhỏ quấn lấy ta, không cho ta nhìn người khác, quấn ta, đau ta, sủng ta, ta cũng không có cách nào, cuối cùng chỉ có thể đối hắn động tình, vậy mà hắn lại cố kỵ tới mức khiến cho ta phải tự mình dùng loại thủ đoạn chẳng đáng ra tay này.”

Triển Mộ Liễu cười khổ nói: “Ta hiện tại không biết là nên vui vẻ hay nên tức giận?”

“Ngươi thích ta, ta cũng thích ngươi, ngươi tức giận cái gì?” Triển Hoài Quân liếc nhìn hắn, “Tức giận chính là ta, ngươi đúng là đầu gỗ!”

Triển Niệm Linh che miệng cười nói: “Nhị ca, bây giờ huynh tốt nhất nên chịu trách nhiệm với Tam ca a!” Triển Niệm Hoa tiếp lời nói: “Tam ca là nhi tử của Quân Vô Ưu đó, ma đầu con của nữ ma đầu đùa giỡn tâm kế quả nhiên không người có thể địch lại, xem ra nhà chúng ta chắc sẽ nhiều thêm một thê nô a haha!”

“Nhiều?” Triển Tư Hoàn nhíu mi, “Các đệ chỉ cha hay là ta?”

“Đương nhiên là không phải đại ca anh minh thần võ rrooif!” Song bào thai cùng nhau thức thời xua xua tay.

“Vậy chúng ta là lưỡng tình tương duyệt? Trời ạ…” Triển Mộ Liễu nhu nhu huyệt thái dương, “Nhưng Hoài Quân, chúng ta là huynh đệ, ta nghĩ ngươi sẽ rất để ý.”

“Ta rất để ý a, thế nhưng ta để ý thì có thể làm sao?” Triển Hoài Quân khẽ thở dài, “Được rồi, ngươi nếu để ý vậy ngươi hưu ta đi, chúng ta làm bộ không có chuyện gì cả, tiếp tục sống thôi.”

“Chờ một chút!” Triển Mộ Liễu sợ đến đứng dậy, tiến tới cầm chặt tay hắn, “Ta một chút cũng không có ngại ___được rồi, là có để ý một chút, nhưng nếu ngươi xác thực cũng có tình cảm như ta, ta, ta vui đều không kịp…”

Song bào thai châu đầu ghé tai nhau nói: “Chiêu lấy lùi để tiến này của tam ca thực sự cao minh…”

Triển Tư Hoàn liếc mắt một cái, “Thực lực kém xa quyết chiến đương nhiên buồn chán, cũng may được thấy một đám tiểu nhân nổi danh giang hồ bị dọa đến hồn lìa khỏi xác, không uổng phí ta nhẫn cười đến mức mặt cứng ngắc.”

Triển Mộ Liễu cảm giác như đang còn trong mộng, suy nghĩ nửa ngày, nhìn đại ca vẻ mặt buồn chán, hai đệ đệ cười meo meo, còn có “kiều thê” lãnh tĩnh nghiêm nghị, chính nhân quân tử, cuối cùng cố sức ôm lấy Triển Hoài Quân, vô lực nói: “Ta mặc kệ rồi, nếu như đây là mộng thì không cần tỉnh, nếu như đều không phải là mộng, cảm tạ ông trời!”

“Ngốc nghếch.” Triển Hoài Quân thở dài, xoa xoa đầu Nhị ca nhà mình, “Vậy ngươi còn muốn bỏ ta sao?”

“Ta không có!” Triển Mộ Liễu ôm chặt lấy hắn, “Nếu như ngươi không thèm để ý võ lâm nhân sĩ, ta đương nhiên cũng không quan tâm, hơn nữa ta vốn không để ý, ta chỉ sợ ngươi để ý thôi.”

Triển Tư Hoàn cười nói: “Hai đệ yên tâm được rồi, chí ít cha đứng về phía bọn đệ, Nhị gia lại thương chúng ta, trong không thành vấn đề, không cần an nội, chỉ cần nhượng ngoại thôi.”

Triển Mộ Liễu do dự một lúc, hỏi: “Đại ca cũng không cảm thấy chúng ta quái dị?”

“Vừa mới đầu đương nhiên khiếp sợ, bất quá dẫu sao hai đệ cũng không sinh được con, cùng với để hai người thống khổ, đơn giản tác hợp hai người đi, hai đệ có thể đối ngoại đổ hết trách nhiệm cho cha, ác danh của hắn không thiếu, thêm một cái cũng không là gì.” Triển Tư Hoàn mỉm cười, “Ta sẽ không chán ghét bọn đệ, bất luận như thế nào cả hai đều là đệ đệ của ta.”

Triển Mộ Liễu cùng Triển Hoài Quân sững lại, một lát đồng thanh nói: “Cám ơn đại ca.”

“Chúng ta đâu!?” Song bào thai cùng kêu lên kháng nghị.

“Hai đứa nhanh đi cưới một nữ nhân về Triển gia đi, đừng để cho cha nảy sinh ý định sinh đứa nhỏ trong đầu!” Triển Tư Hoàn cười cười huy phất tay, “Được rồi, việc này dừng ở đây, tân hôn phu thê về phòng đi thôi, đem thủ đoạn đã dùng vạch rõ ngọn ngành, sớm một chút cho nhau thẳng thắn chẳng phải sẽ không có việc gì sao?”

Triển Niệm Linh lẩm bẩm nói: “Sớm một chút cho nhau thẳng thắn, hiện tại nên kết hôn chính là đôi ta.”

Triển Niệm Hoa gật đầu, “Dẫu sao cơ hội tới lúc này thực diệu, kết hôn sớm không bằng hợp.”

Triển Hoài Quân lắc đầu nói: “Chúng ta đây lại làm tấm chắn cho hai đứa?”

Triển Niệm Linh cười nói: “Được rồi! Vậy coi như hết, ai cũng không nợ!”

“Đi thôi, chúng ta về phòng trước.” Triển Mộ Liễu nhẹ nhàng cầm tay Triển Hoài Quân, “Đại ca nói không sai, chúng ta cần ngồi lại nói chuyện.”

Triển Hoài Quân đạm cười, gật đầu.

Bạn đang đọc Lão Gia Hệ Liệt Hợp Tập của Nhã Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.