Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đính hôn ( hạ )

Phiên bản Dịch · 2330 chữ

“Yên, kỳ thật các cô ấy nói cho anh biết phải đối xử thật tốt đối với em, sợ em bị ủy khuất.”

Viêm Liệt thay đổi lí do, giống như nghiêm túc lại như cười đùa.

Bắc Đường Yên thu hồi cái nhìn về phía bạn tốt, buồn cười nhìn Viêm Liệt.

“Lời này so với câu vừa nãy là thiệt hay giả.” Bắc Đường Yên trừng mắt nhìn, những người bạn kia như thế nào lo lắng mình bị ủy khuất chứ.

“Vậy nếu như anh nói các cô ấy bắt nạt anh thì sao” Viêm Liệt vẻ mặt biến thành ủy khuất.

“Ha ha ha…. này còn có chút khả năng, em đã sớm nói những nữ nhân kia chỉ sợ thiên hạ không loạn, cách xa các cô ấy một chút là tốt rồi.” Bắc Đường Yên nở nụ cười, cười run rẩy hết cả người, cười đến lóa mắt lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, Viêm Liệt bên cạnh nghiêng người chặn Bắc Đường Yên.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Anh cảm thấy được em cùng các cô ấy là một phe, cười như thế…..” Viêm Liệt đem Bắc Đường Yên ôm vào trong ngực, che lại mọi ánh mắt nhìn.

“Như thế nào…em khi dễ anh?” Bắc Đường Yên đem rượu trong tay để đến bên miệng hắn, mập mờ nhìn hắn.

“Muốn anh nói thật không?” Viêm Liệt liền uống rượu trên tay Bắc Đường Yên, sắc mặt trở nên hồng, hắn thật sự là không quá thói quen ở trước công chúng làm hành động thân mật như thế.

“Được..anh nói đi.” Bắc Đường Yên nhẹ nhàng nghiêng đầu, cùng Viêm Liệt bốn mắt nhìn nhau, tình ý vô hạn.

“Anh nói, anh… muốn hôn em….” Viêm Liệt cúi đầu xuống, lời còn chưa dứt, hai người đã hôn nhau.

“Khụ khụ khụ… này trước mặt mọi người còn ra thể thống gì!” Một giọng nữ nhân dễ nghe ở một bên vang lên, Viêm Liệt có gan không tốt lắm muốn thối lui, lại bị Bắc Đường Yên giữ chặt không tha, ngược lại nụ hôn lại sâu hơn.

“Ha ha ha…” Hỏa Viêm ở một bên cười to, còn bên cạnh hơn mười cô gái phong tình khác nhau những thành viên của độc thân có hại đều tụ tới.

“Như thế nào… hâm mộ hay là đố kị hộ?” Bắc Đường Yên rốt cục buông Viêm Liệt ra, khiêu khích nhìn mấy cô bạn chung quanh.

“Hừ… cậu cho rằng mình cậu có sao, có muốn hay không nhìn qua kẻ nhà mình 1 chút, nhất định so với nhà cậu nghe lời hơn. “

Hỏa Viêm khinh thường cười, nói đến Cái Vũ “nhà mình” lộ ra một tia nhu tình khó có được.

“Đúng vậy, tại cậu dùng bạo lực giải quyết vấn đề nên nào có ai dám không nghe lời.” Bắc Đường Yên cũng khinh thường trả lời lại một cách mỉa mai, bà bạn Hỏa Viêm này luôn biết dùng bạo lực giải quyết vấn đề, hết lần này tới lần khác vẫn chưa có người nào có thể đánh thắng được nàng, để cho nàng lớn lối không có người quản được .

“Hừ!” Hỏa Viêm hừ nhẹ.

Mọi người cười ha hả, không khí càng thêm náo nhiệt.

Mọi người vừa rỗi rảnh tán gẫu chỉ chốc lát, một bồi bàn đã đi tới, nói với Bắc Đường Yên:

“Thưa Bắc Đường tiểu thư nghi thức của lễ đính hôn sắp bắt đầu, mời ngài và Viêm tiên sinh qua chỗ đó.”

“Đi thôi… Liệt, còn các cậu nữa không cần phải đố kị hộ chúng ta đâu.” Bắc Đường Yên và Viêm Liệt đi lên trên đài.

Bữa tiệc đính hôn tiến hành vô cùng thuận lợi, tuấn nam mỹ nữ, tài tử giai nhân, hảo hữu tràn đầy tiếng hoan hô chúc mừng. Chắc ngày thứ hai tất cả tờ báo lớn nhỏ đều đưa tin chuyện này nội dung cặn kẽ đến từng chi tiết, Viêm Liệt lại được đưa ra làm đề tài thảo luận, mỗi người nói 1 kiểu.

Gia trưởng của 1 bên lần nữa ngồi xuống cùng nhau, nói vài câu qua lại rồi từ biệt, sau khi tiễn cha mẹ về Bắc Đường Yên cùng Viêm Liệt mới trở lại nhà của mình.

“Yên, em có mệt không ? đi tắm sớm một chút rồi nghỉ ngơi đi.” Viêm Liệt nhìn xem nàng toát ra vẻ uể oải thấy đau lòng

Bắc Đường Yên cầm tay Viêm Liệt, mặt mày mỉm cười.

“Vị hôn phu của em, ngày tốt cảnh đẹp, đêm xuân một khắc, anh không biết là chúng ta nên làm những gì sao?”

“Vị hôn thê của anh, em nói xem chúng ta nên làm những gì?” Viêm Liệt trong nội tâm vừa động, ham muốn lại dấy lên.

“Vị hôn phu của em, anhbiết rõ còn cố hỏi…”

“Vị hôn thê của anh…”

Triền miên rỉ tai, nhu tình ngàn vạn, rên rỉ đến mệt mỏi

Viêm Liệt ở công ty biểu hiện hết sức ưu tú, các nhân viên đều khâm phục, chỉ cần là hắn yêu cầu thì đều toàn lực hoàn thành, họ cực phối hợp Viêm Liệt đối với những chuyện này nhìn ở trong mắt, ghi ở trong lòng ngày đính hôn đó lời của Tư Đồ Tử Nhưng khiến hắn luôn ngẫm nghĩ. Những ngày này, hắn nỗ lực công tác, cũng gắng hiểu rõ Bắc Đường tập đoàn, Bắc Đường Yên mặc dù có chút kỳ quái nhưng mà rất cặn kẽ giảng giải tình hình của công ty, cũng mang theo hắn giới thiệu cho những người cốt cán của tập đàn, bọn họ cùng nhau đi xã giao nhiều hơn.

Đề án chỉ có 1 chút nho nhỏ cần đổi lại, nhưng toàn bộ còn lại đều làm cho người ta tán, thưởng rất nhiều ý tưởng đều chiếm được sự đòng ý của mọi người, Bắc Đường Yên cười nhìn hết thảy.

Viêm Liệt đang trưởng thành, có thêm sự thành đạt, thêm nét chững chạc, cả Bắc Đường tập đoàn đều đang nhìn vào biến hóa của hắn.

Buổi trưa, Bắc Đường Yên ở trong phòng làm việc, 2 người cùng dùng cơm.

“Liệt, hai phần thiết kế này anh cầm xem một chút, có ý kiến gì cứ viết lên thoái mái.” Bắc Đường Yên đưa cho hắn hai phần tài liệu, hắn mở ra xem xem lộ ra một nụ cười khổ.

“Yên, em liền như vậy yên tâm đem 1 cái hợp đồng trị giá trăm triệu cho anh xem, em muốn anh nói cái gì đây.” Viêm Liệt đối với sự tin tưởng của Bắc Đường Yên với mình tất nhiên là rất cao hứng nhưng hợp đồng trăm triệu này giao cho hắn một người vừa mới tốt như hắn…hắn biết sao đây, nàng sẽ không sợ hắn làm thất bại sao đây.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Như thế nào…anh sợ?” Bắc Đường Yên dùng ánh mắt khiêu khích nhìn hắn.

“Yên không cần phải kích anh nếu như là tháng trước, có lẽ còn có thể sợ, nhưng trong khoảng thời gian này anh cố ý thức bồi dưỡng mình, kiến thức đã am hiểu thêm không ít chỉ cần em tin anh, anh liền nhất định nỗ lực làm được kết quả tốt nhất, không cô phụ sự tín nhiệm của em với anh!” Viêm Liệt trong mắt thoáng hiện lên một sự kiên quyết, hắn nhất định sẽ nỗ lực làm, tận lực chia sẻ âu lo cho Bắc Đường Yên!

“Liệt… em cảm giác, cảm thấy trong khoảng thời gian này anh đều kì quái, như thay đổi… hình như là kể từ sau lễ đính hôn, là có người nói gì đó với anh sao?”

Bắc Đường Yên đối với sự thay đổi của hắn rất mừng rỡ, nhưng cũng làm cho người ta nghi hoặc.

“Em không vui sao… anh muốn cố gắng một chút, như vậy em có thể bớt đi vất vả.” Viêm Liệt đi đến bên cạnh Bắc Đường Yên, đem nàng ôm ở trong long nói nhỏ.

“Ha ha, nói đi…. là ai gõ cái đầu gỗ của anh, anh rước kia là bướng bỉnh vô cùng, mỗi lần đều muốn cầu xin em không cần phải can thiệp vào công việc của anh, chỉ sợ liên quan đến 2 chúng ta.” Bắc Đường Yên tở trong ngực hắn, cười sáng sủa.

“Tiệc đính hôn Tư Đồ tiểu thư có nói vài câu, trước kia là anh sơ sót, kỳ thật anh không phải sợ cùng em có quan hệ gì mà anh chỉ là không muốn em xem thường anh, cho là anh muốn dựa vào em phát triển có ai đó nói như vậy sẽ khiến em khó chịu.” Viêm Liệt có chút thẹn thùng, không nghĩ tới Bắc Đường Yên cũng nghĩ như vậy, xem ra trước kia chính mình làm việc đúng là có chút ít cố chấp đây.

“Giao thiệp cũng là một loại tài nguyên, đối với em mà nói, giao thiệp cũng là một loại năng lực, anh có thế để cho em thích liền chứng minh anh khác với họ, nếu như em thật sự cảm thấy anh không thì sao lại nguyện ý cùng anh một chỗ chứ…hơn nữa, không hẳn nhìn vào ánh mắt người ngoài với năng lực của anh em đánh cuộc cho anh thêm vài năm phấn đấu nữa anh sẽ thành công, em chỉ rút ngắn nó cho anh phát huy tốt hơn mà thôi, hơn nữa cho dù chúng ta không có quan hệ này tiền đồ anh vẫn sáng lạn , tài năng kinh doanh thiên phú của anh làm cho người ta phải tán thưởng, những người quan trọng trong công ty ai cũng khen ngợi tán thưởng anh, nói là em có ánh mắt tốt.

Bắc Đường Yên toát ra một loại tâm tình kiêu ngạo, người khác khen hắn coi như là khen nàng, nàng làm sao sẽ mất hứng chứ.

“Yên… chỉ cần em cao hứng là tốt rồi, anh thực sợ bởi vì chuyện anh mà có cái gì ảnh hưởng không tốt với em.” Viêm Liệt đem đau buồn trong lòng âm thầm nói ra.

“Hừ… bọn họ dám, Bắc Đường tập đoàn là vương quốc của em… không hiện tại là vương quốc của chúng ta. Liệt….đừng làm cho mình quá mệt mỏi, muốn làm cái gì thì làm cái đó, em là vị hôn thê của anh, anh là người đặc biệt, để em có thể tin cậy.” Nàng cười ngạo nghễ, mười phần tự tin, phong thái mê người.

Nàng yêu hắn, và Bắc Đường tập đoàn so với hắn chẳng là gì! Chỉ cần nàng nguyện ý, nàng có thể lại tạo dựng lại vô số Bắc Đường tập đoàn nhưng Viêm Liệt thì chỉ có một, tình yêu chỉ có một, cái gì nặng, cái gì nhẹ tự biết rõ !

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Yên, em càng như vậy thì anh chính là càng cảm giác mình không xứng với tốt em, em thì không thể là 1 người bình thường, mỗi lần nhìn em đẹp như vậy làm cho anh lo lắng em sẽ bị người khác cướp đi.” Viêm Liệt nói có vẻ ủy khuất, cũng rất chân thành, có người yêu chói mắt như này hắn như thế nào lại có thể yên tâm đây, những này qua hắn cũng gặp qua người theo đuổi Bắc Đường Yên , kẻ có địa vị, kẻ có tài năng…

“Nói thật… Liệt bất an như vậy đâu giúp được anh…bọn họ theo đuổi em thì cũng không bắt anh nhường em mà, em đều nghiêm khắc cự tuyệt nếu như anh còn chưa hài lòng liền chính mình đi xử lý, đi đánh bọn họ cũng được, em sẽ giúp anh xử lý chuyện sau đó nhất định sẽ khiến bọn họ giận mà không dám nói gì.” Bắc Đường Yên nửa giả nửa thực nói trêu ghẹo, trong lòng nghĩ đến lúc đó nếu như Viêm Liệt thật sự bởi vì ghen mà động thủ, nàng nên làm những gì… là giúp hắn đánh người hay là xử lý phiền toái đây, ha ha …cũng hay ho.

“Em đó… chỉ sợ thiên hạ không loạn, không khác mấy cô bạn của em, luôn là ưa thích trêu cợt người khác.” Viêm Liệt nhẹ nhàng cắn cổ Bắc Đường Yên một chút.

Bắc Đường Yên rụt cổ một cái, không cam lòng yếu cắn lại một cái, nhào vào trong ngực hắn ngẩng đầu nhìn, lộ ra một tia nụ cười tà ác.

“Hừ, có người nói là nữ nhân không xấu, nam nhân không thương, hơn nữa…em chỉ thích trêu cợt anh, người khác mới chẳng muốn trêu cợt.”

“Dạ dạ dạ… có thể làm cho Bắc Đường đại tiểu thư trêu cợt là vinh hạnh của tiểu nhân, xin ngài tận tình trêu cợt tiểu nhân, tiểu nhân nhất định sẽ không phản kháng!”

“Hừ… ba hoa, học cái xấu.”, Bắc Đường Yên bàn tay nhỏ bé sờ tai hắn, nhẹ nhàng véo một cái.

“Cái này gọi là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, anh ngày ngày đều cùng em một chỗ, học cái xấu là tất nhiên .”

“Nha…. còn dám ngụy biện, coi chừng em cắn anh.”

“. . . .”

Bạn đang đọc Lão Công Thực Tập của Miệng Cười Thường Mở
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.