Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình địch xuất hiện

Phiên bản Dịch · 3053 chữ

“Tổng tài…”

“Tiểu thư xinh đẹp, tôi hiện tại đứng ở bên cạnh thư ký của ngài, không biết tiểu thư có thời gian tiếp kiến tôi một chút không?”

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

Bắc Đường Yên cau mày nghe âm thanh từ điện thoại nội tuyến truyền, phát hiện đầu mình khẽ đau.

“Hoàng Phủ Dật Đình như thế nào lại ghé thăm nói này đây, công ty ngài ai quản?”

“Bắc Đường tiểu thư, tiểu thư nói như vậy thật làm cho người ta thương tâm, tôi là cố ý tới thăm ngài, tôi rất nhớ tiểu thư .”

“Vào đi.” Hoàng Phủ Dật Đình là biểu ca của Hoàng Phủ Hiên. Khi nàng ở Tư Lan người nam nhân này vẫn theo đuổi nàng, không nghĩ tới hắn lại đuổi theo đến nơi này.

Chỉ chốc lát, cửa phòng của Bắc Đường Yên đã bị gõ, Bắc Đường Yên nói một tiếng mời vào sau đó một nam nhân cả thân màu trắng đi đến.

“Bắc Đường tiểu thư, xin tha thứ cho tôi mạo muội quấy rầy, thật sự là lòng của tôi quá không nghe lời, nó liên tục kêu muốn tới thăm cô, nên tôi liền dẫn nó đến đây.” Hoàng Phủ Dật Đình tham lam nhìn Bắc Đường Yên, kể từ khi Bắc Đường Yên từ Tư Lan rời đi, hắn trong đầu đều là bóng dáng của nàng nhưng lại có một đống công việc kéo nên hắn đi không được, thẳng cho tới hôm nay xử lý xong mới dùng dnah nghĩa thị sát đến nơi này, chứng kiến người trong lòng của hắn.

“Hoàng Phủ tiên sinh, mấy ngày không gặp, ngài thật trở nên hài hước .”

“Tôi nói là nói thật.”

“Hoàng Phủ tiên sinh, lời nói của ngài thật rất êm tai, chính là đối tượng sai rồi, bạn trai của tôi nghe được sẽ rất không vui bây giờ là buổi trưa, nếu như ngài không có chuyện gì vậy xin mời rời đi đi, hoặc là ngài cũng có thể lưu lại, tôi phải cùng bạn trai của mình đi ăn cơm trưa.”

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

Theo đuổi Bắc Đường Yêncó quá nhiều người, thân phận các loại, mọi địa vị đều có, đối với người theo đuổi Bắc Đường Yên vẫn là chọn lựa một loạithái độ coi thường, bất quá bây giờ nàng có Viêm Liệt là có thái độ kiên quyết. Chỉ là đối diện người nam nhân này làbiểu ca của Hoàng Phủ Hiên nếu như nàng kêu người ta ném hắn ra ngoài sẽ bị mất mặt Hoàng Phủ gia, vì bạn tốt nàng cũng chỉ biết nhẫn nại một chút.

“Tôi biết rõ ngài có bạn trai, nhưng đối phương chỉ là một người bình thường, tôi không biết là nam nhân như vậy lại xứng với em..Yên…anh là thật tâm thích em…em có thể hay không cho anh một cái cơ hội theo đuổi hay sao?” Hoàng Phủ Dật Đình thu hồi nụ cười trên mặt, chăm chú nhìn Bắc Đường Yên, hắn chính là biết rõ Bắc Đường Yên có bạn trai mới cuống cuồng chạy tới, hắn thích Bắc Đường Yên đã lâu rồi, không thể nào liền dễ dàng cho người ta đem Bắc Đường Yên cướp đi.

“Ha ha, Hoàng Phủ Dật Đình… đối với tôi mà nói ngài cũng chỉ là 1 người nam nhân bình thường mà thôi, tôi không muốn chúng ta như này sẽ không vui, cho nên mong anh đừng để cho tôi nghe được bất kì lời vũ nhục nào, anh ấy là người của tôi, ngài vũ nhục anh ấy chẳng khác nào vũ nhục tôi!”

Có lẽ Viêm Liệt đứng ở chỗ này, Bắc Đường Yên sẽ không nói như vậy, nhưng là vì bảo vệ Viêm Liệt, Bắc Đường Yên không có bất kỳ kiêng kỵ , hắn là nam nhân của nàng, sao có thể để người khác khi dễ….tuyệt đối không được!

“Hắn có cái gì tốt, vô luận là tướng mạo thân phận địa vị quyền thế anh đều so với hắn tốt hơn, anh nghĩ bá phụ và bá mẫu cũng sẽ không để em gả cho một tên tiểu tử nghèo không có gí, anh nghe Hiên nói bạn em chỉ là đánh cuộc mà thôi, đổi lại là anh thì không phải là càng tốt sao, anh không ngại trở thành một bộ phận trong trò chơi.”

Đây cũng là 1 mục đích khác mà hắn tới đây, Hoàng Phủ Hiên xem coi như là người trong nhà nên nói cho hắn cái vụ đánh cuộc này làm cho hắn muốn nắm chắc cơ hội cuối cùng, cho nên hắn đến đây hắn cảm thấy nếu như lúc này Bắc Đường Yên thật sự muốn cùng người khác kết hôn thì hắn sẽ không có một chút hi vọng nào.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Anh ấy như thế nào không cần anh phải biết, chính bản than có địa vị có thân phận có quyền thế nên không cần người khác cho, về phần ngài và anh ấy tôi sẽ không lấy ra so sánh vì mỗi người đều là khác nhau nên mọi so sánh đều không ý nghĩa, đừng có ví anh ấy với bất kỳ điều kiện người nào so sánh vì đó chính là vũ nhục tôi, về phần cha mẹ của tôi ngài nghĩ quyết định của tôi mà người khác có thể thay đổi được sao, hơn nữa vô luận như thế nào đây đều là chuyện của nhà Bắc Đường chúng tôi không liên quan đến ngài!” Bắc Đường Yên ánh mắt trở nên lạnh, nàng ghét người nam nhân này tự cho mình là đúng, tình yêu không phải là sự lệ thuộc và quyền thế địa vị, nàng thích hắn chỉ là yêu, nàng căn bản cũng không quan tâm nhiều như vậy!

“Yên, em vì đánh cuộc liền thật sự dự định cùng cậu ta kết hôn?” Hoàng Phủ Dật Đình cau mày nhìn Bắc Đường Yên, thái độ của Bắc Đường Yên làm cho hắn có dự cảm không tốt lắm.

“Tôi là quyết định cùng anh ấy kết hôn, tôi cũng đã kêu người đi chuẩn bị tiệc đính hôn của chúng tôi đến lúc đó hoan nghênh ngài tới tham gia.” Bắc Đường Yên gật đầu nhẹ, nói ra một cái lời làm cho Hoàng Phủ Dật Đình càng khiếp sợ, bất quá Bắc Đường Yên chưa nói cho hắn biết chính là nàng kết hôn cũng không hoàn toàn bởi vì chuyện đánh cuộc, khi nàng lần đầu tiên nhìn thấy Viêm Liệt nàng liền thích hắn, nhận định hắn là người nam nhân mình muốn kết hôn và nó chỉ là chuyện sớm hay muộn.

“Em sẽ hối hận !” Hoàng Phủ Dật Đình sắc mặt khó coi nói.

“Tôi – chuyện Bắc Đường Yên đã làm chưa từng bao giờ phải hối hận! Coi như là sai tôi cũng sẽ đem nó biến thành đúng!” Bắc Đường Yên đứng lên, nhìn nàng càng lộ vẻ cường thế.

“Em…” Hoàng Phủ Dật Đình còn muốn nói điều gì, nhưng mà bị tiếng đập cửa cắt đứt.

Bắc Đường Yên nhìn đồng hồ một cái, vẻ mặt lãnh đạm vừa rồi lại thay thêm một tia nhu hòa, nàng tự mình đi đến cửa phòng mở cửa, đứng ngoài cửa là Viêm Liệt đã nhìn thấy Bắc Đường Yên rất tự nhiên nắm tay Bắc Đường Yên, sau đó mới nhìn đến một bên là Hoàng Phủ Dật Đình lộ ra một tia ngoài ý muốn.

“Xin lỗi, anh không biết em có khách, anh đi ra ngoài trước chờ em.” Viêm Liệt buông rat ay Bắc Đường Yên muốn đi ra hắn mới lúc vừa mới tiến vào Văn trợ lý cũng không nói gì nếu biết có khách hắn chắc là sẽ không tiến vào.

“Không sao…. không cần đi ra ngoài, vị tiên sinh này đi bây giờ.” Bắc Đường Yên cầm tay hắn, không để cho hắn đi ánh mắt nhìn Hoàng Phủ Dật Đình rất có ý tiễn khách.

“Tôi cũng chưa có ăn cơm trưa, không biết nhị vị có thể cho tôi vinh hạnh được cùng nhau dùng cơm không?” Hoàng Phủ Dật Đình sắc mặt khó coi, mặc dù người nam nhân kia đến đây nhưng hắn vẫn không có buông tha, khi hắn biết rõ bên cạnh Bắc Đường Yên có một nam nhân mà hắn không giải thích được, hắn liền phái người đem điều tra tên này một lần, sau đó phát hiện người nam nhân này ngoại trừ diện mạo, đầu óc bên ngoài không có một chút gì xứng đôi với Bắc Đường Yên hắn chỉ là một người bình thường, điều này làm cho hắn không khỏi sinh ra khinh thường mặc dù hắn đến đây nhưng trên thực tế hắn thật không có đem người nam nhân này làm đối thủ.

Tầm mắt Bắc Đường Yên biến thành nguy hiểm.

Viêm Liệt nhìn nhìn Bắc Đường Yên, lại quay đầu nhìn nhìn Hoàng Phủ Dật Đình, tựa hồ hiểu gì đó sau đó có chút luống cuống, suy tính xem lúc này mình nên nói cái gì.

Suy nghĩ hồi lâu, hắn không biết mình nên dùng thái độ gì đối đãi với tên tình địch trước mặt này, từ cái ánh mắt của nam nhân kia nhìn hắn, hắn có thể rất rõ ràng anh ta đối với Bắc Đường Yên luôn chấp nhất điều này làm cho hắn có chút không vui, nhưng là hắn có thể làm cái gì, đi đánh người nam nhân kia một quyền để hắn cách xa Bắc Đường Yên một chút điều này có chút không ổn, người nam nhân này không biết là thân phận gì nếu đã có thể xuất hiện ở đây chắc tầm cùng Bắc Đường Yên cũng có quan hệ, hắn nếu như thực đánh hắn, hắn sợ Bắc Đường Yên mất hứng, hắn không muốn bởi vì của tham muốn giữ lấy của mình làm cho Bắc Đường Yên bị thương tổn.

Bắc Đường Yên không nói gì, nàng đưa mắt đặt ở trên người Viêm Liệt tựa hồ đang nghiên cứu phản ứng của hắn.

Mà Hoàng Phủ Dật Đình đang chờ đáp án, sau đó dùng một loại ánh mắt khiêu khích nhìn Viêm Liệt, trong mắt lộ vẻ khinh miệt làm cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

Viêm Liệt đương nhiên cũng nhìn thấy Hoàng Phủ Dật Đình ánh mắt khinh miệt mình chân mày cau lại, hắn nhìn nhìn Bắc Đường Yên, nhìn xem nàng cũng nhìn mình như đang chờ câu trả lời của hắn, trong lúc đó hắn nghĩ tới Bắc Đường Yên đã từng đối với hắn đã nói, nàng nói nàng muốn 1 tình thuần túy, nàng đối với hắn tham muốn giữ lấy rất mãnh liệt như vậy có phải là hắn nên có thể làm như thế, làm chuyện hắn muốn làm!

Viêm Liệt vòng ta vào eo Bắc Đường Yên nhìn về phía Hoàng Phủ Dật Đình cũng với ánh mắt khiêu khích, thái độ có chút ưu nhã nói:

“Vị tiên sinh này, tôi cùng bạn gái của tôi có một số việc muốn nói chuyện riêng với nhau một chút, nên không thể cùng ngài dùng cơm, mong ngài thứ lỗi.” (Liên : được, có chí khí)

Hoàng Phủ Dật Đình vốn là sắc mặt khó coi thì càng thêm khó coi, nhưng một bên Bắc Đường Yên lại cười, nàng lẳng lặng cười, khóe miệng cong sau đó dùng một loại ánh mắt ôn nhu nhìn hắn, tay của nàng cũng ôm thêm hắn thật chặt.

“Hoàng Phủ Dật Đình…. thực xin lỗi, chúng tôi có một số việc cần nói, cửa ở bên kia…không tiễn.” Bắc Đường Yên chỉ chỉ cửa phòng rất không khách khí hạ lệnh trục khách.

“Tôi sẽ không từ bỏ!” Tại Hoàng Phủ Dật Đình trước khi rời đi để lại một câu như vậy, rồi nhìn Viêm Liệt ánh mắt tràn đầy phẫn nộ cùng bất mãn.

“Yên đi ăn cơm đi, anh đói bụng.” Viêm Liệt ánh mắt có chút mất tự nhiên dời đi, khi Hoàng Phủ Dật Đình đi rồi Bắc Đường Yên lại dùng ánh mắt tỏa sáng kia nhìn hắn làm cho hắn không biết mình là làm đúng hay là làm sai.

“Được, em cũng đói bụng.” Bắc Đường Yên rất vui vẻ, nàng cảm thấy Viêm Liệt rốt cục có tự giác làm bạn trai của nàng.

Dùng qua cơm trưa, hắn do dự nên là hỏi ra nghi vấn trong lòng:

“Yên…. vừa rồi anh làm như vậy, em có tức giận hay không?”

“Anh làm gì?” Bắc Đường Yên biết rõ còn cố hỏi.

“Tôi không biết mình làm như vậy có đúng hay không, anh không muốn em bởi vì anh mà không vui, cũng không muốn bởi vì tình cảm của chúng ta khiến em thêm phiền toái nhưng là anh thật sự không thích người nam nhân kia hắn dùng đến cái loại ánh mắt đó nhìn em… Yên…. vừa rồi anh làm như vậy em có tức giận hay không…. sắc mặt của hắn thoạt nhìn rất không tốt.”

“Sẽ không…anh là bạn trai em, anh làm như vậy là đúng, nếu như anh cái gì cũng không nói mới là không đúng.” Viêm Liệt là của nàng, như vậy nàng cũng của Viêm Liệt mặc dù nàng không có nói qua, nhưng là ở trong lòng nàng vẫn cho rằng 2 người cùng một chỗ là như thế !

“Như vậy nói đúng là em không tức giận sao?” Nghe được Bắc Đường Yên trả lời, hắn thở phào nhẹ nhõm mặc dù hắn cảm giác được Bắc Đường Yên không có tức giận, nhưng nghe nàng khẳng định hắn mới yên tâm.

Đây là hắn lần đầu tiên khi mình và Bắc Đường Yên lui tới, hắn đã làm đúng.

“Ừ.” Bắc Đường Yên gật đầu nhẹ trả lời.

“Yên… như vậy anh có thể hỏi người nam nhân kia là ai được không…anh chỉ là hỏi thôi.” Viêm Liệt muốn biết nhưng mà không hi vọng chọc cho Bắc Đường Yên mất hứng.

“Hoàng Phủ Dật Đình…. cái tên này anh chắc biết đi.”

“Hoàng Phủ…” Khi hắn vừa nghe đến cái tên này chỉ là khi đó có chút khẩn trương chưa kịp nghĩ, hiện tại nhớ tới i liền xuất hiện một cái tên xí nghiệp.

“Là Âu Nhã sinh hóa sao?”

“Đúng…anh ta là Phó tổng tài của Âu Nhã sinh hóa.”

Âu Nhã sinh hóa là 1 xí nghiệp gia tộc do Hoàng Phủ gia tộc cầm quyền.

“Anh vừa rồi làm như vậy thật sự sẽ không cho mang đến phiền toái gì cho em chứ?” Viêm Liệt có chút bận tâm, lực ảnh hưởng của Âu Nhã trên quốc tế cũng rất lớn.

“Hừ…. hắn mặc dù là Phó tổng tài, nhưng trên hắn không phải là còn 1 tổng tài đó sao…. không cần lo lắng, không có việc gì.” Tổng tài Âu Nhã sinh hóa cũng là cổ đông lớn nhất Hoàng Phủ Hiên, có Hoàng Phủ Hiên hắn tên phó tổng có thể làm ra cái gì đây.

“Ừ… thời gian trôi nhanh quá, anh phải đi làm đây.” Có Bắc Đường Yên bảo đảm hắn yên tâm, nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện giờ nghỉ trưa đã hết….ài… mỗi lần cùng Bắc Đường Yên một chỗ hắn đã cảm thấy thời gian trôi qua hết sức mau, lại không muốn tách ra làm cho hắn có chút không bỏ được.

“Liệt.” Bắc Đường Yên gọi lại hắn, tại trên môi ấn xuống một cái hôn.

Viêm Liệt hôn trả lại, lực đạo sâu hơn năm phút sau, mới lưu luyến không nỡ buông ra Bắc Đường Yên.

Bắc Đường Yên sắc mặt trở nên hồng, ánh mắt nhìn Viêm Liệt có một tia mê mang, điều này làm cho hắn có chút khắc chế không được.

“Anh đi.” Vội vã nói hắn liền chạy ra ngoài, hắn cảm giác mình nếu ở tại đó liền thật sự đi không nổi, cùng Bắc Đường Yên lần nữa ở chung về sau hắn phát hiện lực hấp dẫn của Bắc Đường Yên đối với mình càng lúc càng lớn, nhiều lần hắn đều thiếu chút nữa khắc chế không được mình, xúc động muốn làm càng nhiều chuyện hơn nhưng cuối cùng vẫn là nhịn được, mặc dù Bắc Đường Yên không có cự tuyệt hắn nhưng là trong lòng của hắn cảm giác cảm thấy mất tự nhiên, tựa hồ khi hắn chưa định hướng được cho Bắc Đường Yên thấy 1 tương lai thì không nên.

Bắc Đường Yên đã nói qua nàng muốn 1 tình yêu thuần túy nếu như hắn có thể cho nàng tình yêu đó bọn họ mới có tương lai, mới có thể cùng một chỗ, nếu như không thể như vậy bọn họ cuối cùng vẫn sẽ tách ra, hắn hiện tại đang cố gắng dựa theo yêu cầu của Bắc Đường Yên làm, hi vọng có một ngày có thể lấy được Bắc Đường Yên trái tim!

Yên! Anh yêu em….vì tương lai của chúng ta, anh nhất định sẽ nỗ lực đạt tới yêu cầu của em! (Liên : bao người con cái mong có thể nghe được đến 1 câu này… ài… ta ko đc diễm phúc đó nhỉ…)

Bạn đang đọc Lão Công Thực Tập của Miệng Cười Thường Mở
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.